Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2182: Chương 2055 Sửa Chương



CHƯƠNG 2055.

Đinh Trường Sinh cùng Trần Kính Sơn gặp Thành Thiên Hạc cũng không có được câu trả lời chính xác rồi, vì thế bọn họ đứng dậy cáo từ,

-Vậy xin chào Thành chủ tịch, chúng tôi đi về trước

Trần Kính Sơn nói.

-Được rồi, tôi sẽ đốc xúc chuyện này, Đường phó chủ tịch, ông hãy tiếp xúc trước, hẹn với bên ngân hàng, tôi sẽ cùng bọn họ gặp mặt.

Ngay tyrong lúc bọn họ ba người đi tới cửa, Thành Thiên Hạc đột nhiên nói:

-Trường Sinh, cậu lưu lại một chút, tôi có chút việc muốn trao đổi cùng với cậu..

Ba người rõ ràng ai cũng sửng sốt, Đinh Trường Sinh trong lòng càng là thầm mắng Thành Thiên Hạc âm hiểm…Bà mẹ nó… ngươi đây là ý gì, đối với một chiêu này của Thành Thiên Hạc thì hắn có chút khinh thường, Trần Kính Sơn là người của Đường Bỉnh Khôn, ta cùng hắn cùng một chỗ đến, ngươi lưu lại ta một mình, thế thì Đường Bỉnh Khôn sẽ suy nghĩ như thế nào đây?
Trần Kính Sơn mỉm cười, theo Đường Hùng liền đi ra ngoài, còn Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ quay trở lại chỗ ngồi của mình, Thành Thiên Hạc cũng là ngồi ở trên vị trí cũ không nhúc nhích.

Nhìn thấy Đinh Trường Sinh rất tự nhiên quay về chỗ ngồi, hơn nữa một chút cũng không cùng Thành Thiên Hạc khách sáo, Thành Thiên Hạc lúc này mới nghĩ đến lời con trai mình đánh giá đối với Đinh Trường Sinh, tiểu tử này rất có chừng mực, là dạng người luôn nắm chắc cơ hội vô cùng tốt, giống như là vừa rồi, trong quan hệ cao thấp biểu hiện vô cùng đúng chỗ, nhưng bây giờ tiểu tử này có vẻ phóng túng không trói buộc gò bó.

-Thành chủ tịch, có chuyện cứ nói thẳng đi a .

-Cậu và Thành Công là bạn tốt, Thành Công thường ở trước mặt tôi kể về cậu, như thế nào, đến Bạch Sơn công tác rồi, cậu cũng chưa một lần đến gặp tôi, mặc dù cứ cho tôi là không phải chủ tịch thành phố, nhưng xem như bằng hữu của Thành Công, lễ phép vẫn là phải có a
Thành Thiên Hạc cười cười, đưa cho Đinh Trường Sinh một điếu thuốc, bởi vì ông nhìn thấy ngón tay Đinh Trường Sinh có chút ám khói, thì biết Đinh Trường Sinh hút thuốc .

-Chú là chủ tịch thành phố, cháu tuy rằng cùng Thành Công là bằng hữu, nhưng cháu không muốn để cho người ngoài nói nhảm, cũng không muốn để cho chủ tịch phải phiền toái.

Đinh Trường Sinh mồi điều thuốc rồi nói.

-Phiền toái? Có đôi khi hai chữ phiền toái này cũng bao hàm nhiều tầng hàm nghĩa , cậu là người Bạch Sơn, tôi cũng vậy, cậu và Thành Công lại là bằng hữu, có rất nhiều việc chúng ta có thể trao đổi , tôi công tác tại Bạch Sơn đã nhiều năm, có thể nói là sau này cũng sẽ không đi ra ngoài quá thành phố Bạch Sơn, vì thế tôi nghĩ, chúng ta là có thể hợp tác .

Thành Thiên Hạc nói.

Rất khó tưởng tượng một Thành Thiên Hạc cao ngạo như thế lại có thể cùng Đinh Trường Sinh nói lời như vậy, trước kia Tôn Truyền Hà vì ông ta làm bao nhiêu việc, vẫn bị bị sai sử như một con chó, nhưng đối với Đinh Trường Sinh thì lại có vài phần kính trọng.
Muốn nói mình và Thành gia thật đúng là bắt nguồn từ sâu xa, theo dòng chảy, người đầu tiên của Thành gia mà Đinh Trường Sinh có quan hệ chính là Điền Ngạc Như, cũng chính là em vợ của Thành Thiên Hạc, mình và nàng không chỉ là có một chân mà còn có dính líu chút ít đến Điền Thanh Như chị của nàng, về sau thì là Thành Công, nhưng đó là những chuyện đã qua, giữa mình và Thành Thiên Hạc thì không có cái gì quan hệ, tại trong mắt Đinh Trường Sinh nhìn thấy, Thành Thiên Hạc này thì sớm hay muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện, mà một khi ông ta gặp chuyện không may, ảnh hưởng rất lớn đến chính là một số cán bộ thành phố Bạch Sơn, bởi vì Thành Thiên Hạc cắm rễ ở tại nơi này trong thời gian quá dài.

-Hợp tác? Cháu nghĩ không ra, chúng ta có cái gì để mà hợp tác ?

Đinh Trường Sinh sửng sốt, không ngờ Thành Thiên Hạc nói thẳng ra như vậy, hỏi.
-Trước mắt có một việc, hạng mục này là do tôi dẫn đến, có thể nói có rất nhiều người vì nể mặt mũi của tôi mà đầu tư vào, hiện tại bây giờ muốn phá dỡ di dời, đó cũng là tiền mồ hôi nước mắt của bọn họ, nếu tôi không ra mặt, chuyện phá dỡ di dời này sẽ không có khả năng thuận lợi, tôi có thể giúp cậu đem cái hạng mục này hoàn thành thật mỹ mãn, tôi không biết Đường Bỉnh Khôn cho cậu cái chỗ tốt gì, nhưng tôi Thành Thiên Hạc cũng không phải là người keo kiệt .

Thành Thiên Hạc rất là tự tin nói.

-Thành chủ tịch, Đường bí thư cái gì cũng chưa cho cháu, chắc là chú đã hiểu lầm.

Đinh Trường Sinh, nói.

-Cậu có khả năng chưa biết, Đường Bỉnh Khôn đánh chủ ý chính là đem chuyện xây dựng thành phố sạch đẹp văn minh này làm tốt, hắn công tác tại thành phố Bạch Sơn trong thời gian cũng không ngắn rồi, hắn đang có ý muốn rời khỏi thành phố Bạch Sơn, nếu như cái việc này thành công, đây là một cơ hội tốt cho hắn, tôi nói đến đây, chắc cậu minh bạch lời nói của tôi rồi chứ?
Thành Thiên Hạc nhìn Đinh Trường Sinh, hỏi.

Đinh Trường Sinh không nói, nhưng là lắc đầu, tỏ vẻ chính mình cái gì nghe cũng đều không hiểu.

Kỳ thật Đinh Trường Sinh xem những lời này của Thành Thiên Hạc tạo thành một sự uy hϊếp, Đường Bỉnh Khôn đã xem việc xây dựng thành phố sạch đẹp văn minh là chiến tích của ông ta, nếu như thành công, như vậy Đường Bỉnh Khôn sẽ có khả năng tiến thêm một bước, đây là vốn liếng, nhưng kế tiếp Đường Bỉnh Khôn sẽ đi đâu này? Còn Thành Thiên Hạc sẽ bổ sung thay thế cái chức vị bí thư sao? Thật cũng có cái khả năng này, chỉ là không biết Thành Thiên Hạc nếu có cái loại tự tin này, thì đến từ nơi nào đây?

-Trần Kính Sơn là người của ai thì cậu thừa biết, nhưng Đinh Vân Lộ là người của ai thì cậu biết không? Là người của Hạ Minh Tuyên đấy, hai người bọn họ vẫn luôn là âm thầm phía sau câu thông, tại thời điểm còn Tôn Truyền Hà, bọn họ không lật lên sóng gió được, nhưng cậu không phải là Tôn Truyền Hà, đừng nhìn hiện tại trước mắt bọn họ thành thật, đó là bởi vì Đường Bỉnh Khôn cùng Hạ Minh Tuyên đều hiểu, việc thực thi xây dựng thành phố sạch đẹp văn minh mới là khó khăn lớn nhất, cho nên nội bộ khu Bạch Sơn phải bảo trì đoàn kết, nhưng nếu một khi chuyện đó đã thành công, rất khó mà nói tương lai của cậu sẽ như thế nào? Cậu cho rằng cậu có bản lĩnh nắm giữ đám thường ủy khu sao?
Thành Thiên Hạc không để lại dấu vết đem tình huống bên trong khu ủy Bạch Sơn chỉ điểm cho hắn.

Thật là như vậy, lại còn thêm một chủ nhiệm tổ chức cán bộ Âu Hưng Thanh, khẳng định cũng là người của Hạ Minh Tuyên…

Đinh Trường Sinh cũng phải thừa nhận, Thành Thiên Hạc nói không sai, chính mình nếu muốn nắm giữ thường ủy khu Bạch Sơn thì thực sự không phải là một sự tình dễ dàng, đã vậy còn có một Văn Nhược Lan, mình cũng không có nắm giữ được ở trong tay, lời nói này của Thành Thiên Hạc lập tức đánh thức Đinh Trường Sinh, nguyên lai tất cả trước mắt đều là những sự biểu hiện giả dối, chính mình từ trước đến nay vẫn không có chân chính nắm giữ được toàn cục, hiện tại cái gọi là toàn cục, bất quá chỉ là giữa các thế lực ngầm thỏa hiệp kết quả mà thôi.
-Nhưng tôi có thể giúp cậu làm được, chứ nếu cậu chỉ là nắm một tay, không thể nắm giữ toàn cục, thì cậu cũng làm không ra được cái gì đại sự, tôi nói không sai chứ? .

-Đây là điều kiện mà Thành chủ tịch nói?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Điều kiện như vậy còn chưa đủ sao? Cậu nắm giữ được thường vụ khu ủy Bạch Sơn, sự tình nào cậu muốn làm mà không thành? Đừng quên, nắm giữ toàn cục mặt khác đó chính là quyền lực, cậu cho rằng được Đường Bỉnh Khôn duy trì, thì liền có thể nắm giữ được toàn bộ? Nếu tôi không ủng hộ cậu, thì ít nhất có thể có rất nhiều việc hiệu suất của cậu đã giảm đi hết một nữa, cậu có tin không?

Thành Thiên Hạc sắc mặt mất đi nụ cười, lời nói nghiêm trang, Đinh Trường Sinh biết, Thành Thiên Hạc nói đúng là sự thật, nếu như Thành Thiên Hạc cũng ủng hộ cho mình, như vậy ít nhất sẽ có rất nhiều việc, mình làm ít cũng được công to .
Nhưng nếu làm như thế này thì không khác gì làm xiếc đi trên dây, chính mình có đủ bản lãnh như vậy hay không? Sống hai mặt lấy lòng, hai mặt nở hoa, nhưng nếu một bên không vui, khả năng mình liền rơi vào vực sâu……..