Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2181: Chương 2054 Sửa Chương



CHƯƠNG 2054.

-Khoan… mượn thêm năm trăm vạn, đầu óc của cậu có bị phá hư không a, thành phố giúp đỡ xuất ra một ức đã là rất khó khăn rồi, còn mượn thêm năm trăm vạn nữa, Đinh Trường Sinh, cậu nghĩ như thế nào vậy? Cậu cho rằng tài chính thành phố có quyền hạn in tiền là à?

Đường Bỉnh Khôn đơn giản là tức giận đến mức phải cười, tiểu tử này thật đúng là cái gì cũng dám há mồm muốn….

-Bí thư, năm trăm vạn này chỉ là vay mượn, Trần khu trưởng cũng vừa mới nói, nhân viên công vụ, tiền lương giáo viên cũng phải phát cho họ, vấn đề này không phải là sự tình đùa giỡn, chắc bí thư khả năng cũng có nghe nói, thời điểm cháu còn công tác tại khu Tân Hồ, giao viên của khu Tân Hồ gây ồn ào bãi khóa đòi tiền lương, nếu xảy ra tại đây, thì cũng chính là ảnh hưởng đến đại sự trong việc xây xựng thành phố văn minh sạch đẹp đấy, làm qua loa thì không thể…
Đinh Trường Sinh nghiêm túc nói.

-Cậu không cần phải đưa ra thêm vấn đề khó này, cho dù tại nơi này tôi có phê duyệt, thì bên chủ tịch ủy ban thành phố cũng lấy không ra số tiền này đâu…

Đường Bỉnh Khôn từ chối nói.

Nhưng Đinh Trường Sinh có chính là rất giỏi về công phu dây dưa, cho nên dây dưa mãi đến mức cuối cùng, Đường Bỉnh Khôn đáp ứng mượn cho mượn thêm ba trăm vạn tiền trước để giải quyết những vấn đề cấp bách, về phần số tiền còn lại làm sao mà có, đó là sự tình của khu Bạch Sơn, chính quyền thành phố không quan tâm đến.

Trần Kính Sơn không nghĩ tới bên chính quyền thành phố lại có thể đáp ứng ra một số tiền lớn như vậy, hơn nữa Đinh Trường Sinh còn mượn được đến ba trăm vạn, số tiền này không phải là số nhỏ, có thể hóa giải trước mắt cục diện khẩn trương, nhưng vấn đề vẫn chưa xong, lúc hai người cùng đi ra khỏi phòng làm việc của Đường Bỉnh Khôn, thì còn phải đến ủy ban thành phố bên kia đi gặp phó chủ tịch Đường Hùng hồi báo tình huống.
-Ông Trần, ông thấy ba trăm vạn tiền này đã đủ chưa?

Đinh Trường Sinh, hỏi.

Trần Kính Sơn không biết Đinh Trường Sinh có ý tứ gì, còn cho rằng Đinh Trường Sinh còn có biện pháp khác, vì thế không suy nghĩ nói:

-Tuy rằng có thể giải quyết được những sự việc cấp bách, nhưng khẳng định là chưa đủ, mấu chốt nhất chính là chúng ta về sau, mỗi tháng sẽ thất thu thuế một khối to, đây mới là vấn đề phiền toái, nhìn đến phải kiếm thêm nữa mới được a.

-Cho nên, còn lại hai tram vạn thì ông tìm kiếm đi…

Đinh Trường Sinh mở miệng nói.

-Đinh bí thư, cậu nói đùa sao, tôi đi kiếm, đi nơi nào kiếm đây?

Trần Kính Sơn vừa nghe Đinh Trường Sinh nói lời này, liên tục khoát tay nói.

-Thành phố không phải là không có tiền, chính là Đường bí thư không muốn xuất thêm ra mà thôi, ông theo Đường bí thư nhiều năm như vậy, có hai trăm vạn mà bí thư không nể mặt mũi của ống xuất ra à?
Đinh Trường Sinh, nói.

-Đinh bí thư, không phải là Đường bí thư mới vừa cho mượn ba trăm vạn sao, bây giờ lại muốn thêm hai tram vạn, chỉ sợ không tốt lắm đâu.

- Ba trăm vạn này là vì mặt mũi của tôi mà xuất ra cho mượn, còn mặt mũi của ông có giá trị hai trăm vạn chắc không thành vấn đề.

Đinh Trường Sinh nói xong đi về phía trước, lời này quả thực chính là không nói đạo lý rồi, ta cùng đi với ngươi, dựa vào cái gì nói ba trăm vạn này là nể mặt ngươi cấp, lại muốn ta đi tìm lãnh đạo đòi tiền, cái này không phải là chơi hai mặt sao?

Tuy rằng rất tức giận, nhưng Trần Kính Sơn xem như kiến thức Đinh Trường Sinh là kẻ không nói đạo lý rồi, trước mắt đúng là thời khắc mấu chốt phá dỡ di dời các hạng mục, cho nên mình phải nhẫn nhịn, kể từ bây giờ nhìn thấy đã rõ ràng, Đinh Trường Sinh quả nhiên là rất khó đối phó, theo hắn qua mấy ngày nay cũng có thể thấy được đến, trước đó hắn còn thận trọng nói hắn bất quá là đến tại Bạch Sơn quá độ một thời gian mà thôi, hiện tại nhìn thấy cục diện thì hình như không giống vậy a.
Đường Hùng không nghĩ tới Đinh Trường Sinh cùng Trần Kính Sơn cùng nhau tới cửa của mình, nhưng lão gia hỏa này cũng là đủ giảo hoạt, cũng không dễ dàng đồng ý, hơn nữa lúc Đinh Trường Sinh nhắc tới vấn đề tiền, Đường Hùng một câu, vấn đề tài chính phải có giấy tờ đầy đủ, đòi tiền thì phải tìm gặp Thành chủ tịch thành phố, huống chi là một khoản tiền lớn như vậy, thành phố làm như thế nào để kiếm ra số tiền này ông không biết.

-Đường phó chủ tịch, ông đừng có đưa ra nan đề cho chúng ta nữa, chúng ta cũng là vì chính quyền thành phố làm việc, việc xây dựng thành phố văn mình sạch đẹp này là của thành phố Bạch Sơn, chứ không phải là xây dựng thành phố văn mình sạch đẹp cho khu Bạch Sơn, hơn nữa, ông là tổ trưởng lãnh đạo của tiểu tổ, là lãnh đạo của chúng ta, vậy thì sự tình này còn không phải là do Đường phó chủ tịch định đoạt hay sao?
Đinh Trường Sinh, nói.

-Hắc, Trường Sinh, đừng tâng bốc tôi, việc này nói thật đúng là tôi không thể tự xử lý được, cao lắm là tôi cùng các người đến gặp chủ tịch thành phố, nhưng việc thành hay không thành, vấn đề này không phải là do tôi quyết định..

Đường Hùng đem trách nhiệm của mình đẩy ra một cái không còn một mảnh.

Đường Hùng nhìn ra chính là đang trốn tránh trách nhiệm, vốn là việc phá hủy này ông đã là không tích cực, đem ông đẩy lên cái cái gọi là tổ trưởng tổ phá dỡ di dời bất quá là không trâu bắt chó đi cày thôi, cho nên trong lòng ông oán khí, do đó chuyện không hợp tác chính là biểu đạt sự bất mãn của mình.

-Đường phó chủ tịch, việc này đúng là ông phải ra mặt, chúng ta nếu tự trực tiếp hướng đến hội báo chủ tịch thành phố, thì không phải là vượt cấp báo sao?
Trần Kính Sơn cười cười nhìn theo mặt, nói.

Đường Hùng nhìn nhìn Trần Kính Sơn, không trả lời, thầm nghĩ, đúng là thứ không tiền đồ, tuổi đã lớn như vậy, để cho một tên tiểu tử khinh ngoạn xoay quanh, mà cũng không thấy xấu hổ...

Đường Hùng cuối cùng mang theo Đinh Trường Sinh cùng Trần Kính Sơn đi đến phòng làm việc Thành Thiên Hạc, tuy rằng Đinh Trường Sinh cùng Thành Công có mối quan hệ không tệ, đó là đã từng trước kia, nhưng cùng Thành Thiên Hạc gặp mặt, thì cũng là lần đầu tiên, nghĩ đến sự việc Tôn Truyền Hà chết đi, Đinh Trường Sinh âm thầm cảnh giác, vô luận Tôn Truyền Hà chết là có phải Thành Thiên Hạc làm hay không làm, nhưng rất rõ ràng vấn đề Tôn Truyền Hà chết đi, người được lợi lớn nhất chính là Thành Thiên Hạc, đây là điều không cần phải nghi ngờ .
Lại nghĩ đến cái hạng mục trung tâm chăn nuôi này là do Thành Thiên Hạc dẫn đến một tay xử lý , Đinh Trường Sinh đối với Thành Thiên thấy càng thêm không tốt, Thành Thiên Hạc có chút mập thấp, nhìn qua rất bình thường không có gì lạ, nhưng loại người càng như vậy, càng dễ dàng làm cho người ta đánh mất tính cảnh giác, đợi cho đến lúc tỉnh táo lại, thì sớm đã bị ám toán vô số lần rồi.

-Đường bí thư đã nói với tôi, nhưng số tiền này không phải là số tiền nhỏ, cho nên nếu thành phố có gom góp tiền cũng cần phải có thời gian nhất định, huống hồ ngay từ đầu năm mọi khoản chi đã xếp vào dự toán rồi, hiện tại thời gian đã trôi qua sáu tháng, đột nhiên đưa ra vấn đề , thì đi đâu mà tìm ra số tiền ngoài kế hoạch này?

Thành Thiên Hạc đang bực bội, này chẳng những là vấn đề cái trung tâm chăn nuôi gia súc phải phá dỡ di dời, khoản phá dỡ di dời này tiền bồi thường lấy từ nguồn nào chi ra? Lúc ông nhận được điện thoại của Đường Bỉnh Khôn thì liền thấy đau đầu…
Nhưng Thành Thiên Hạc cũng nhìn ra được vấn đề, Đường Bỉnh Khôn quyết tâm muốn đem việc xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp làm thành công, nói thật, từ khi Đường Bỉnh Khôn công tác tại Bạch Sơn thời gian qua, tuy rằng kinh tế tăng trưởng rất nhanh, nhưng ông ta vẫn thiếu khuyết một cái chiến tích cụ thể, mà nếu việc xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp thành công, đây là một kiện rất có tiếng vang, ít nhất chuyện này có thể làm cho thành phố Bạch Sơn lại trên toàn tỉnh nổi danh một trận.

-Thưa chủ tịch, số tiền này thực rất cấp bách, bởi vì thời gian rất gấp, nếu như vấn đề tiền bồi thường không phối hợp tốt, cháu lo lắng việc phá dỡ di dời sẽ tiến hành không được…

Đinh Trường Sinh mỉm cười nói, lần đầu tiên cùng Thành Thiên Hạc giao tiếp, hắn xưng cháu cũng là bởi vì hắn là bạn của Thành Công, ít nhất thì cách xưng hô cũng phải cho phải có lễ, lúc này hắn có cảm giác Thành Thiên Hạc cũng không phải là rất khó giao tiếp, nhưng có đôi khi chính là thái độ mềm mỏng loại này, càng làm cho người khác khó có thể ứng phó…
-Đúng vậy, tôi biết, cậu không nói tôi cũng biết, như vậy đi…. tôi mau sẽ liên hệ với bên ngân hàng, để thử xem ngân hàng có thể cho vay hay không? Bởi vì áp lực tài chính của thành phố cũng rất lớn, chủ yếu vẫn là số tiền này muốn chi ra quá gấp, không bất kỳ dấu hiệu nào để tính toán trước, vấn để này không dễ làm, trước tcứ như vậy đi…

Thành Thiên Hạc không trả lời lời chắc chắn, làm Đinh Trường Sinh không hài lòng, nhưng hắn cũng đành chịu có thể là như thế, chính mình cũng không thể ép Thành Thiên Hạc phải cho câu trả lời chính xác được…