Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2148:



CHƯƠNG 2021.

Tuy rằng phong cảnh tuyệt đẹp, nhưng tâm tư của người không ở nơi này , cho nên cứ như vậy một đường đi, Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc đều cảm giác là lạ .

-Anh….

-Cô…

Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc hai người cơ hồ cùng lúc mở miệng, rồi đồng thời đều ngậm miệng lại.

-Cô nói trước đi .

-Anh nói trước đi .

Đinh Trường Sinh cười cười, nói:

-Cô cứ nói trước đi a, ưu tiên cho phụ nữ mà….

-Hạng mục này nếu làm xong, có khả năng tôi sẽ không ở lại trong nước nữa, tôi muốn mang cha tôi ra nước ngoài sinh sống, cũng có lợi cho cha tôi trị liệu bệnh tình, hoàn cảnh trong nước làm chô cha tôi suy nghĩ vất vả vô cùng, nằm bên trong bệnh viện mà vẫn quan tâm đến chuyện kinh doanh mua bán, từ lúc cha tôi gặp anh thì sau đó tư tưởng đã xảy ra biến hóa rất lớn, cũng không còn bắt buộc tôi nhận lấy trọng trách gánh vác Tần gia nữa…
Tần Mặc phi thường nhẹ nhàng thoải mái nói.

-Vậy sau này…..cái hạng mục này có thể không đơn thuần chỉ là của Tần gia?

Đinh Trường Sinh kinh ngạc nói, chẳng lẽ Tần gia hiện tại đã bị bức vua thoái vị sao?

-Cha tôi bây giờ cho là tôi một phụ nữ, không thích hợp trộn lẫn vào các chuyện này nữa, Tần gia cũng không phải chỉ có một mình cha tôi, tuy rằng cha tôi trước đó từng nghĩ tới việc tôi thay thế cho mình, nhưng anh nói đúng, đem một cái gánh nặng như vậy ép lên trên người một phụ nữ thì thật là quá tàn khốc, có lẽ là những lời này đã đánh động đến cha tôi, tóm lại…tôi cũng rất cám ơn anh…

Tần Mặc Tiếu Tiếu nói, bất quá Đinh Trường Sinh nhìn ra được, thời điểm Tần Mặc nói đến đây, nàng có vẻ quả thực vui vẻ.

-Vậy cô còn có khả năng ở tại Hồ Châu đến bao lâu?
-Tôi cũng chưa biết, có lẽ chờ cái hạng mục này làm xong rồi, hoặc là vài ngày sau thì tôi ra đi cũng không chừng, tôi đang đợi tin tức của bọn họ, chỉ cần bọn họ tuyển chọn ra được người thích hợp thì tốt, trên đời này không có gia tộc nào vĩnh viễn không ngã xuống, Tần gia cũng vậy, phú bất quá tam đại, đây là quy luật, cho dù tính toán trăm phương ngàn kế đi nữa, miệng thì nói là vì đời sau, kỳ thật vẫn là vì chính mình, đời sau chân chính cần gì? Đo là vấn đề giữa bọn họ, cùng đời sau chúng ta không có quan hệ.

-Không thể tưởng được, tư tưởng của cô biến hóa rất lớn a.

Đinh Trường Sinh tự đáy lòng nói, Tần Mặc bây giờ không phải là Tần Mặc mà trước kia hắn nhận thức, trước kia nàng tranh cường háo thắng, giống như nàng nói mãi mãi nàng không thể thay đổi tình tình, trên cái thế giới này không có cái gì làm cho nàng thay đổi được, nhưng là hiện tại, nàng đã bẻ lái rất nhiều…
- Sự tình kinh doanh buôn bán, kỳ thật so với quan trường cũng không sai biệt lắm, anh cũng nên biết cách tự mình giải quyết cho tốt a.

Tần Mặc không nói nhiều với Đinh Trường Sinh về con đường làm quan của hắn, nhưng nàng trong lòng rất rõ, Đinh Trường Sinh có thể đi đến ngày hôm nay, cũng là nhờ gặp phải mấy người tốt.

Ngày trước nàng nghĩ sẽ cùng Đinh Trường Sinh đi gần từng bước, cho nên cũng đã điều tra sơ bộ về Đinh Trường Sinh, tuy rằng không rõ chi tiết, nhưng cũng có được kết luận là tên gia hỏa này vận khí cực kỳ tốt, đầu tiên gặp được Trọng Hải, là người có căn cơ gốc gác từ trên tỉnh, tiện đà tùy tùng Trọng Hải theo đến Hồ Châu, nhưng rồi lại không có tiếp tục làm thư ký cho Trọng Hải, mà là được bí thư thành ủy Thạch Ái Quốc chọn trúng làm thư ký, tại nói đến tiền nhiệm bí thư thành ủy Tưởng Văn Sơn, trong quá trình bên trong, người khác thì không biết, nhưng Tần Mặc điều tra lại rất rõ ràng, gia hỏa kia công lao hàng đầu hạ bệ Tưởng Văn Sơn, cho nên được Thạch Ái Quốc tín nhiệm tuyệt đối, bắt đầu từ lúc đó, Đinh Trường Sinh cũng chưa từng mất đi cơ hội của mình, mỗi một lần cơ hội hắn đều nắm chặt bắt lấy, thế cho nên dù tuổi còn trẻ lại rất được coi trọng.
Nhưng cơ hội dù sao cũng là cơ hội, trong này trước sau gì cũng có vấn đề tỷ lệ, người không có khả năng cả đời gặp vận may, Tần Mặc có thể rõ ràng cảm giác được hắn đối với chủ tịch Lâm Nhất Đạo mới đến có một loại tâm tình mâu thuẫn mãnh liệt, thậm chí có một loại xúc động muốn diệt trừ Lâm Nhất Đạo thì mới thống khoái, điều này làm cho Tần Mặc rất là lo lắng.

Lâm gia không phải là con hổ giấy, tuy rằng mặt trời sắp lặn, nhưng llạc đà gầy vẫn còn mạnh mẽ hơn ngựa, chỉ dựa vào thế lực của Đinh Trường Sinh hiện tại, muốn lật đổ một chủ tịch tỉnh chỉ là ảo tưởng, đây mới là nguyên nhân mà Tần Mặc lo lắng, nàng không biết Đinh Trường Sinh cùng Lâm gia có ân oán cái gì, nhưng nếu Đinh Trường Sinh không nói, nàng cũng không hỏi.

-Tôi biết, cám ơn cô, bất quá tôi có một yêu cầu, thời điểm nếu cô rời đi khỏi tỉnh Trung Nam, nhất định phải nói cho tôi biết, tôi sẽ đến đưa tiễn cô, nói thật, nếu như……À…thôi quên đi, là do tôi không tốt, toàn bộ vấn đề là tự tôi, sự kiện kia thì cô làm đúng đấy… .
Đinh Trường Sinh vốn muốn nói chuyện của mình và Tần Mặc, nhưng khi lời nói đến bờ môi, hắn vẫn không có dũng khí nói tiếp.

-Ha ha, trên đời này có gì mà anh không nói nên lời? Quên đi, không nói cũng không sao, tôi tin rằng anh sẽ có cơ hội nói ra, đúng không?

Tần Mặc cười dài nhìn Đinh Trường Sinh, nói.

Nhìn bóng lưng Tần Mặ lặng lẽc rời đi, Đinh Trường Sinh trong lòng ảm đạm, hắn thầm nghĩ, có lẽ một chút nói, đời này cũng không có cơ hội nói với nàng rồi, nam nhân đối với nữ nhân muốn chiếm giữ, trời sinh ra đã là thế, nữ nhân về vấn đề này thì cũng không kém chút nào.

……………………………………………………………………………………………

Cảnh Trưởng Văn sau khi bị nắm đi, cục công an thành phố Hồ Châu vẫn luôn là do Lan Hiểu San chủ trì công tác, hơn nữa nàng còn làm chỉnh ủy kiêm nhiệm cục trưởng, trải qua thời gian lâu như vậy, thành ủy Hồ Châu cũng một mực không nói gì, cho nên rốt cuộc thực tế cục công an thành phố Hồ Châu Lan Hiểu San đều một tay nàng nắm lấy..
Lúc này trời xanh mây thưa sáng sủa vô cùng, một ngày này Đinh Trường Sinh cũng không có rời khỏi hồ Thiên Nhất Sắc, mà là gọi điện thoại cho Lan Hiểu San và Lưu Chấn Đông gọi, nói cho bọn họ biết mình đã đến Hồ Châu, muốn mời bọn họ ăn cơm, tiệm cơm đều đã đặt trước xong rồi.

Màn đêm buông xuống, hồ Thiên Nhất Sắc ánh sáng chiếu dạt trên song vẫn còn lăn tăn, Đinh Trường Sinh chạy xe dừng ở phía trên đầu bờ hồ, cách làng du lịch tầm một cây số thỏa thích vẫy vùng bơi lội, chợt có ánh đèn xe chạy đến bở hồ, Đinh Trường Sinh liền cảnh giác, bởi vì anh đèn xe giống dừng lại tại bên cạnh xe mình.

Đinh Trường Sinh bắt đầu bơi trở về, lúc đến gần thì phát hiện, thì ra là Lan Hiểu San cùng Lưu Chấn Đông đến, hai người đứng ở bên cạnh xe nhìn cái đầu lấp ló trên hồ, cùng nhau lắc lắc đầu, thằng này đã lớn rồi, mà vẫn thích chơi đùa trên nước như một đứa bé, không thấy một chút đứng đắn gì cả….
-Chấn Đông, cậu có suy nghĩ kỹ chưa? Nếu đi theo Đinh Trường Sinh, thì khả năng sau này muốn quay lại Hồ Châu cơ hội không lớn đâu, cậu là người Hồ Châu, tại nơi này công tác đã nhiều năm như vậy, cậu cứ như vậy bỏ được sao?

Lan Hiểu San đã nhận được điện thoại của Đinh Trường Sinh, cũng biết đêm nay hắn kêu mình và Lưu Chấn Đông Lai ra đây ăn cơm là có ý gì, nhưng nàng thì vừa mới tiếp nhận chức vụ cục trưởng cục công an thành phố, nếu như không ngoài suy đoán, khả năng mình sẽ không còn làm chỉnh ủy nữa mà tập trung đảm nhiệm chức vụ mới, từ trước đến giờ, nàng sẽ là người đàn bà đầu tiên nắm lấy chức vụ cục trưởng cục công an thành phố Hồ Châu …

-Chị Lan, tôi minh bạch ý tứ của chị, nhưng tôi ở tại Hồ Châu cũng làm đủ rồi, cũng đã đắc tội không ít người, ha ha….quan trọng hơn là tôi sẽ lên làm phân cục trưởng, Lan cục trưởng, đến lúc đó chị phải gọi tôi là Lưu phân cục trưởng đấy, xưng hô như thế, tôi thích nghe.
Lưu Chấn Đông cợt nhả nói…

-Không đứng đắn, kỳ thật việc này phải trách tôi, vốn là chức vụ phân cục trưởng khu Tân Hồ thì cậu hoàn toàn có thể đảm nhiệm, nhưng lão Đường này rất quái lạ, lão quá coi trọng khu Tân Hồ không chịu rời đi, tôi cũng cảm thấy kỳ quái, lão được thăng quan mà lại không muốn đi, cho nên về việc này tôi cũng không có biện pháp nào khác, bây giờ cậu muốn ra đi, tôi cũng có thể lý giải được, chỉ là thủ hạ còn lại của tôi, thật đúng là không có người nào đáng tín nhiệm như cậu đây…. .

Lan Hiểu San ai thán nói.