Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2125:



CHƯƠNG 1998.

Tôn Kỳ tuy rằng bị đau đớn khó chịu, nhưng lại kiên trì không rên một tiếng, hơn nữa còn cắn răng căm thù nhìn chằm chằm Đinh Trường Sinh, hắn hiện tại đang hối hận tại sao trước đó mình không một đao thọc chết gia hỏa kia, báo hoàn thù thì xong rồi, nào ngờ bây giờ lại rơi xuống trong tay đối phương?

-Rất đau đúng không? Mày nếu không nói, tao sẽ làm cho mày cả đời này không đi đứng nỗi.

Đinh Trường Sinh vừa nói gia tăng sức lực trên chân, hắn nhắm đến đầu gối Tôn Kỳ, bất luận kẻ nào đều hiểu tầm quan trọng khớp xương, một khi nơi này bị đạp vỡ, muốn chữa trị cũng không có khả năng, chio dù có thay khớp, cũng không thể được lại như trước, cho nên cơ bản cũng chẳng khác nào người què.

-Mày thả tao ra, tao còn có rất nhiều việc muốn nói với mày, đó là về Kha Tử Hoa và Thành Công, đều là bọn họ tính kế như thế nào với mày, còn có người đàn bà thúi này, mày không phải là không biết nàng là nữ nhân của ai a, Thành Công có thể đem nữ nhân của mình đưa cho mày, thì mày nghĩ trên cái thế giới này, còn có chuyện gì mà hắn không thể làm?
Tôn Kỳ cũng đã nghĩ xong, chính mình đêm nay rời khỏi căn biệt thự này thì khả năng rất thấp, đơn giản vì bí quá hoá liều, giao dịch cái gì cũng đều có thể, đối với hắn mà nói, chỉ cần có thể bảo trụ mạng của mình, cùng ai giao dịch cũng đều không sao cả.

Hơn nữa, tuy rằng nếu đắc tội với Kha Tử Hoa và Thành Công thì chính mình không có quả ngon để ăn, nhưng rất rõ ràng, đó là về sau, nếu mình bây giờ bất hòa không hợp tác với Đinh Trường Sinh, thì ngay bây giờ mình sẽ không có quả ngon để ăn, cũng là vì mình quá xem nhẹ năng lực của Đinh Trường Sinh cùng với sự tàn nhẫn của hắn.

-Mày câm miệng, nói hươu nói vượn cái gì vậy?

Trương Nhụy lúc này lại nóng nảy, mình và Thành Công thật là có quan hệ liên quan đến Đinh Trường Sinh, nàng không ngờ tới, đây là chuyện bí mật của mình và Thành Công, tại sao tên Tôn Kỳ này lại biết, khoảnh khắc này, nàng cảm giác chính mình giống như là bị bán đứng vậy.
-Haha, cô bây giờ không có tư cách cùng tôi thỏa thuận điều kiện, bây giờ là tôi cùng Đinh tiên sinh đang nói chuyện, cô tốt nhất cút xa một chút, nếu không, những chuyện xấu xa của cô và Thành Công tôi liền giũ ra hết… .

Tôn Kỳ biết mình không có khả năng hù dọa ở Đinh Trường Sinh, người ta bây giờ là nhà cái, có thể nhấn chết mình bất cứ lúc nào…

Nhưng Trương Nhụy lại không có tư cách thỏa thuận với mình điều kiện gì, tại trong mắt Tôn Kỳ, Trương Nhụy bất quá chính là một nữ quan viên mà thôi, cùng chiếc xe taxi không có gì khác biệt, ai cũng đều có thể phía trên lái, chỉ là xem ai có lợi ích nhiều hơn…

Trương Nhụy không biết tên gia hỏa này rốt cuộc còn biết thêm chuyện gì, cho nên liền muốn rời khỏi chỗ này, ít nhất trước phải gọi điện thoại cho Thành Công, đem tình huống nơi này nói qua, nếu không thì sự tình mình và Thành Công sẽ bại lộ, mà những vấn đề này Đinh Trường Sinh cuối cùng sẽ đối đãi chính mình như thế nào đây?
Đinh Trường Sinh đã mặc xong quần áo, thấy Trương Nhụy muốn đi, liền duỗi tay đem nàng kéo lại, Trương Nhụy kinh ngạc, khẩn trương nhìn Đinh Trường Sinh.

-Chị yên tâm đi, không có việc gì đâu, tôi chỉ muốn nghe một chút hắn nói như thế nào?

Đinh Trường Sinh cười tủm tỉm nhìn Tôn Kỳ nói.

-Tao hỏi một câu, mày đáp một câu, đừng có trả lời vô nghĩa, cũng không cần giải thích, tao muốn biết rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, mày bằng cách nào lại vào đây được?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Dùng chìa khóa mở cửa vào đây.. .

Tôn Kỳ thành thật đáp.

-Vậy chìa khóa từ đâu mà có?

-Kha Tử Hoa cho người đưa đến cho tao .

-Nói như vậy, mày đã sớm biết đêm nay tao sẽ đến nơi này à?

-Không …. Tao chạy xe máy đi theo xe của nàng đến, đó là lúc tao ở tiệm cơm nhìn thấy mày lên xe của nàng, lúc này mới cùng theo đến .
Tôn Kỳ nhìn Trương Nhụy, trả lời nói.

-Kha Tử Hoa muốn mày đến đây?

-Là hắn tìm tao, hỏi tao có muốn báo thù hay không….

-Nói như vậy, mày tìm đến là vì gϊếŧ tao?

-Lúc bắt đầu là nghĩ như vậy, tại nơi này gϊếŧ mày, Trương Nhụy nếu đêm nay quay trở về nhà, cục công an chắc chắn sẽ hoài nghi nàng, hơn nữa Kha Tử Hoa là phó cục trưởng công an thành phố, chủ quản đội trinh sát hình sự, vụ án này nhất định là hắn sẽ phụ trách, tao không biết hắn sẽ kết án nàng như thế nào, nhưng nếu nàng quay trở lại căn biệt thự này, tao mới thay đổi ý định, đem hai người đều gϊếŧ, biến thành một vụ án gϊếŧ nhau vì ghen tuông thì tốt hơn .

Tôn Kỳ nói ra làm cho sắc mặt Trương Nhụy dần dần trắng bệch.

Nàng một mực cũng không biết mình rốt cuộc sắm vai nhân vật gì, không nghĩ tới chính mình cũng chính là bị người lợi dụng như quân cờ thôi, nếu như Tôn Kỳ nói đúng thật, như vậy thì bọn họ không đem sự sống chết của mình để ở trong lòng, nghĩ vậy ..Trương Nhụy trong chớp mắt như là đóng băng lại, vô luận lúc này bao nhiêu độ ấm, đều tan không nổi băng đóng trong trái tim của nàng.
Tuy rằng lời nói Tôn Kỳ không biết là thật giả, nhưng Đinh Trường Sinh cũng đã tuyển chọn tin lời hắn nói, nếu như là lời nói gải, Tôn Kỳ khẳng định sẽ không trả lời trơn tru được như vậy, hiện tại nghĩ đến, trước đó chuyện này lộ ra kỳ quái, msau khi Tôn Kỳ vừa nói ra, thì hết thảy đều là rộng mở rõ ràng.

Làm sao bây giờ, chẳng lẽ mình tìm đến Kha Tử Hoa đối chất? Nhưng nếu chỉ dựa vào lời nói của Tôn Kỳ thì chắc chắn sao?

Nhưng nếu như hiện tại đem Tôn Kỳ giao cho cục công an, Đinh Trường Sinh lại sợ Tôn Kỳ bị Kha Tử Hoa diệt khẩu, cho tới bây giờ cái chết của Tôn Truyền Hà là ai gϊếŧ để bịt miệng cũng không biết, không chút nào có tin tức, tuy rằng không có ai nói ra, nhưng rất rõ ràng một điều là, Tôn Truyền Hà chết rồi, vụ án xoay quanh Tôn Truyền Hà liền chấm dứt, mà vụ án này nếu đã chấm dứt thì Thành Thiên Hạc là người được hưởng lợi lớn nhất.
Có mấy lời không nói ra, nhưng không có nghĩa là chuyện này không ai biết, kỳ thật tất cả cán bộ lớn nhỏ tại thành phố Bạch Sơn, đều biết Tôn Truyền Hà chết là có ý gì, chính là không có người đứng ra vạch trần mà thôi, bởi vì không có chứng cớ.

-Tao nói cho mày biết, thứ nhất, bắt cha của mày, là công tác của tao, ông ta có vấn đề, tao phải điều tra, nhưng gϊếŧ chết cha của mày, là do người khác làm, chúng tao vốn là muốn thông qua cha của mày mà đào ra con hổ lớn hơn nữa, nhưng lại không nghĩ tới đối phương xuống tay nhanh như vậy .

Nói xong những lời này, Đinh Trường Sinh không nhìn Tôn Kỳ liếc một cái, kéo tay Trương Nhụy lôi vào phòng ngủ, khóa cửa lại, Tôn Kỳ nhìn thấy sửng sốt một chút, cũng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng trong chớp mắt hắn liền hiểu ra, Đinh Trường Sinh đây là muốn tha mình một mạng, vì thế không quản đến thân mình có bao nhiêu đau đớn, nhanh chóng hướng xuống dưới lầu chạy, sợ rằng Đinh Trường Sinh sẽ thay đổi ý định..
-Cậu…cậu.. muốn làm gì … .

Trương Nhụy bị dọa nhảy dựng, mới đầu nàng cho rằng Đinh Trường Sinh chính là muốn nói cùng mình chuyện gì, nhưng thẳng đến nhìn thấy Đinh Trường Sinh khóa trái cửa lại, thì mới biết gia hỏa kia rốt cuộc muốn làm cái gì rồi.

-Làm gì? Chị cứ nói đi, đêm hôm khuya khoắt, chị lại mang một nam nhân xa lạ hướng đến nhà của mình, vậy rốt cuộc là tôi lý giải sai ý tứ của chị hay sao?

Đinh Trường Sinh cười cười hướng tơi gần Trương Nhụy.