Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1860: Coi chừng bị thiến



CHƯƠNG 1826: COI CHỪNG BỊ THIẾN.

Từ Hồ Châu đến tỉnh là hơn một trăm km lộ trình, nhưng mà Lương Văn Tường tại Hồ Châu điều nghiên thị sát đến ba ngày, ba ngày này thì có hai ngày ở trong nội thành cùng vùng ngoại thành Hồ Châu điều tra nghiên cứu, mở toạ đàm đi đến từng thôn vào các hộ xem xét cư dân sinh hoạt…

Đây là một sự kiện không tầm thường, một lãnh đạo cấp thành phố điều tra nghiên cứu dưới địa phương suốt ba ngày, trong thời tiết nắng nóng như vậy, Đinh Trường Sinh căn bản là suốt toàn bộ hành trình thì cùng đi theo đấy, hắn tận mắt thấy Lương Văn Tường mỗi một lần đi ra ngoài sau khi trở về thì phải thay đổi một bộ quần áo, bởi vì chỉ cần ra ngoài tầm hơn mười phút, thì quần áo đã ướt đẩm mồ hôi rồi..

Đinh Trường Sinh đối với tinh thần chuyên nghiệp của Lương Văn Tường rất kính nể, so với những quan viên có thói quen ngồi ở trong phòng điều hòa nghe mộ báo cáo, sau đó vỗ đầu một cái làm ra quyết định, hành động của Lương Văn Tường đây thật là điều đáng quý đấy, hơn nữa điều này cũng phản ánh ra, xác thực là Lương Văn Tường thật tình muốn làm chút chuyện gì đấy.
Theo thường lệ, lúc đám Lương Văn Tường rời khỏi ra đi, La Bàn Hạ dẫn người đưa tiễn ra đại viện thành ủy, đứng ở cổng ra vào, Kiều Hồng Trình hướng Đinh Trường Sinh vẫy tay, ý bảo hắn đi qua, Đinh Trường Sinh không rõ lúc này ngươi cùng ta chào hỏi cái gì nữa, nhưng mà người ta là lãnh đạo, gọi hắn đến đó là cho hắn mặt mũi, vì vậy tranh thủ thời gian chạy tới.

-Kiều trưởng thư ký, chú còn có cái gì phân phó?

Đinh Trường Sinh hơi cong lấy eo, hỏi.

-Vẫn là câu nói kia, nếu cậu không hài lòng công tác ở đây, thì lên trên tỉnh tìm tôi, hơn nữa, Thạch chủ tịch hiện tại cũng đang công tác trên tỉnh, cậu đâu có lý do gì mà ở đây nữa chứ?

La Bàn Hạ đang bề bộn cùng Lương Văn Tường nói chuyện, hiển nhiên là không có chú ý tới Đinh Trường Sinh bên này, nhưng Trọng Hải lại nhìn thấy được, chứng kiến Kiều Hồng Trình nắm chặt tay Đinh Trường Sinh lại, sau đó lại chỉ vào Đinh Trường Sinh mà không biết đang nói cái gì, trong nội tâm của ông không khỏi có chút nghi ngờ.
-Trưởng thư ký, cám ơn chú, chuyện này từ từ hãy nói, nói không chừng qua không được bao lâu, cháu sẽ tới tỉnh đi tìm chú đấy, đến lúc đó chú đừng có trốn nợ a.

Đinh Trường Sinh nói đùa.

-Đương nhiên, Trường Sinh…tại địa phương công tác thì được tự do một ít, nhưng mà tầm mắt buông ra thì vẫn là hơi yếu, tôi cảm thấy có lẽ tốt hơn là cậu lên trên tỉnh có độ cao hơn rèn luyện một phen, sau một thời gian lại quay về địa phương, như vậy có thể phục vụ địa phương tốt hơn, tựa như Để chủ tịch vậy, tôi nói không sai chứ Để chủ tịch?

Kiều Hồng Trình câu cuối nói với người đứng sau Đinh Trường Sinh .

Lúc này Đinh Trường Sinh mới chú ý tới, không biết từ lúc nào Để Khôn Thành rõ ràng đã đến phía sau lưng mình, đây là ông ta đang chờ cùng Kiều Hồng Trình cáo biệt đấy, vì vậy Đinh Trường Sinh vội vàng tránh ra, nhường chỗ cho Để Khôn Thành.
-Thư ký trưởng, lời của ông tôi không dám gật bừa, Đinh Trường Sinh hiện tại đang rất bận, hơn nữa, La bí thư cũng sẽ không nhả người ra đâu, ông đừng có lôi kéo hắn, hắn chắc chắn là sẽ không đi đâu..

Để Khôn Thành nhìn xem Đinh Trường Sinh cười cười nói.

Để Khôn Thành vừa nói như vậy, Đinh Trường Sinh đầu thì có hơi lớn rồi, hắn nghe được, lời nói Để Khôn Thành tràn đầy mùi vị ê ẩm, nhưng mà đây chuyện này cũng không có cách nào khác…

Đinh Trường Sinh không nói chuyện, hướng lui về phía sau mấy bước, thì đã đến bên người của Dương Phụng Tê, lúc này Dương Phụng Tê đang cùng phó chủ tịch Đường Kiến trao đổi, thông qua cái hạng mục cải tạo quảng trường, Đường Kiến và Dương Phụng Tê đã sớm nhận thức, chỉ là về sau Dương Phụng Tê cảm thấy cái hạng mục này quá nhỏ, vì vậy không có đầu tư vào.
Đường Kiến nhìn qua Đinh Trường Sinh đang tới, lập tức nói ra.

-Đinh chủ nhiệm, hai người trò chuyện đi, tôi qua đây có chút việc .

Đường Kiến biết điều tránh ra rồi.

-Được rồi, lần này em đã xuất ra đại danh tiếng, thế nào, kho hậu cần của cái sàn thương mại điện tử kia đủ tài chính chưa, còn cần chị ném thêm vào không? Chị có chút tiền riêng, có thể giúp em một chút. .

Dương Phụng Tê nghiền ngẫm nói, vừa đi vài bước đứng ở sát cửa lớn cổng bảo vệ, Đinh Trường Sinh theo sau, nhìn nhìn chung quanh nói ra:

-Đêm nay đừng đi được không? Rất lâu hai cái đó không gặp nhau rồi, chị không muốn sao?

-Hừ…. không phải chỉ có một mình em đâu, chị bây giờ đã có Lăng Sam cùng chơi đùa rất tốt, cái của em giờ có thiếu vắng cũng không sao cả .

Dương Phụng Tê trợn liếc nhìn Đinh Trường Sinh, nhưng mà Đinh Trường Sinh nghe qua lại kinh hãi ngây dại. Con bà nó, cái này là sự tình gì đây chứ, hai cái đó của các ngươi trêu đùa với nhau thì rất tốt, vậy còn cái của ta thì làm sao bây giờ
-Lăng Sam cũng có ở trên tỉnh à?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Không có, đang tiếp tục học, hiện tại việc học mới là của nàng mới là điều chính yếu, bất quá vào chủ nhật nào cũng đến để lên giường cùng với chị giao hoan, chị hiện tại không có tịch mịch nữa, Lăng Sam làm chuyện đó rất tốt. À… chị nghe nói em cùng tiểu thư Tần gia nhấc lên quan hệ phải không? Chị nói cho em biết, em chỉ cần giúp nàng ổn định là được rồi, cô gái này danh tiếng cũng không hay lắm đâu .

Dương Phụng Tê cười tủm tỉm nói.

-Danh tiếng không tốt? Có ý tứ gì?

Đinh Trường Sinh nghi ngờ hỏi, hắn còn tưởng rằng Dương Phụng Tê là nói về nhân phẩm hoặc là sinh hoạt tác phong của Tần Mặc có vấn đề đâu rồi, Đinh Trường Sinh sẽ tuyệt đối sẽ không cùng một nữ nhân lạm giao mà kết hôn đấy, vì vậy vội vã hỏi Dương Phụng Tê.
-Nghe nói cô gái này tính cách rất mãnh liệt, nếu em vẫn cứ muốn đập vào cùng các đàn bà khác vui đùa thì coi như xong, chị khuyên em sớm rút lui ra ngoài đi, bởi vì chị sợ đến lúc đó em sẽ bị Tần Mặc thiến đấy, vì vậy nếu em muốn trèo cành cây cao, thì đừng có nghĩ đến trong nhà cây cột cờ không ngã, dù là phía trên bên ngoài lá cờ bay bồng bềnh, hoặc là bỏ đi ý định trèo lên cành cây cao này, minh bạch ý tứ trong lời nói rcủa chị chứ?

Dương Phụng Tê nghiền ngẫm nói.

Đinh Trường Sinh trong miệng có chút phát khô, theo bản năng liếm lấy môi của mình, lời này hắn lần đầu tiên nghe tới, hơn nữa giữa hắn và Tần Mặc kết giao, cũng đang tận lực không đề cập tới chuyện tình cảm, tốt nhất là như một đôi bằng hữu, càng không có chạm đến vượt qua giới hạn nam nữ ..
Hắn biết rõ chuyện này sớm muộn gì là một điều phiền toái, nhưng hắn vẫn tồn tại lấy một tâm lý chờ mong may mắn, chờ việc này thời gian dần qua giải quyết, có thể là dựa theo lời nói của Dương Phụng Tê, chuyện này không phải là không thể giải quyết được, dù sao bối cảnh của Tần gia là gì thì Đinh Trường Sinh là biết rõ đấy, vạn nhất sau lưng Tần Mặc, những người kia nghĩ đến chuyện giúp đỡ nàng, đem những người đàn bà của mình từng người một đều bí mật diệt trừ đi, thì đến lúc đó mình khóc không ra tiếng mất.

Không được, việc này thật đúng là phải nhanh một chút phải có cái sách lược vẹn toàn đây.