Diễn Viên Hạng A

Chương 3: Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa



" Diễn viên đạt thành tích xuất sắc trong phim ' Em là nhà ' là....Hồ Ngọc..."

Mc vừa nói dứt lời thì một tràng pháo tay vang lên, tiếp đó có một người phụ nữ trẻ tuổi cách cô mấy ghế đứng lên cúi chào mọi người rồi tiến về phía khán đài.

Cô gái đó có vẻ ít hơn cô hai hoặc ba tuổi gì đó, trông vẫn còn rất trẻ, mới bước chân vào nghề mà đã được lọt top danh hiệu quả là khá giỏi đấy chứ

Tiếp đó, người dẫn chương trình lần lượt đọc tên công bố trao giải của từng bộ phim nổi tiếng.

" Này, chẳng phải hai người kia từng ngủ với nhau và mới lên báo sao ? Sao lại được lộ diện lên nhận giải thế kia ?"

Khả Ái thì thào to nhỏ với mấy diễn viên nữ khác bên cạnh. Hướng mặt về phía sân khấu nói.

" Là người nào ?"

" Hả ? Chuyện này mấy cô không biết thật sao ?"

" Là cái tên Vĩnh Lâm và cái cô Diễm Hoa kia đó."

Khả Ái hất cằm chỉ chỏ hai người đang nhận giải trên sân khấu.

Tiếng thì thầm to nhỏ của họ nhanh chóng thu hút sự chú ý của Tô Mỹ Nhân, nhưng cô biết dù có thật hay không thì cũng không nên quan tâm quá vào chuyện của người khác làm gì. Biết đâu họ trong sạch thì sao ?

" Mà này, cô có thấy Hàm Y không ? Cô ấy bảo đã đến rồi cơ mà."

Khả Ái kéo tay Lệ Lệ ngồi bên cạnh mình hỏi.

" Ừm....chuyện này...."

Lệ Lệ ấp úng, nhìn ngược nhìn xuôi thấy Tô Mỹ Nhân ngồi cách đó không xa, chỉ cách vài ghế ngồi mà thôi.

" Có chuyện gì sao ?"

" Thì là...."

Lệ Lệ kéo Khả Ái ghé sát vào tai nói thì thầm. Khả Ái nghe xong tức giận, nhưng cô ta còn phải lên nhận giải nữa, làm sao có thể ra ngoài cứu Hàm Y được, Khả Ái liếc nhìn Mỹ Nhân ánh mắt như muốn giết người vậy.

Khả Ái vẫy tay với trợ lý thì thầm to nhỏ. Cô trợ lý của Khả Ái rời đi, Mỹ Nhân cũng đoán được nửa già nửa non. Bởi trong giới, ai cũng biết cô ta và Hàm Y thân nhau đến mức nào. Nhưng có quỷ mới đoán được bọn họ liệu có đang tính kế hãm hại lẫn nhau không?

"Sau đây là giải công bố diễn viên hạng A kỳ này...tôi đoán là mọi người cũng đoán được chủ nhân của chiếc cup này rồi."

Mc đứng trên bục vừa nói vừa trêu chọc mọi người.

" Và không ai khác chính là....Tô Mỹ Nhân."

Dứt lời, ánh đèn chiếu rọi vào chỗ Mỹ Nhân đang ngồi, cô đứng lên giơ tay vẫy chào và cảm ơn mọi người. Cô đang định bước về phía bục thì có tiếng nói ở bên cạnh.

" Nếu không phải nằm ngửa trên giường thì làm sao có thể được danh hiệu này chứ !"

Khả Ái khoanh tay châm chọc nói.

Tô Mỹ Nhân vẫn nở nụ cười thật tươi trên môi, cô xoay người bước về hướng Khả Ái rồi dừng lại. Khả Ái ngước mắt lên nhìn cô vẻ khiêu khích.

Mỹ Nhân biết lúc này mình phải kìm nén lại, cô mỉm cười một cái, một nụ cười có thể nói là giống như là đi từ cõi âm lên vậy. Khả Ái nheo mắt lại nhìn.

" Cảm ơn cô."

Mỹ Nhân cúi đầu cảm ơn Khả Ái. Cô ta không hiểu Mỹ Nhân định bày trò gì. Trong khán đài mọi người nổ tràng pháo tay nồng nhiệt.

Mỹ Nhân tiếp tục bước nhưng bước tiếp theo cô giẫm giày cao gót của mình thật mạnh lên chân Khả Ái khiến cô ta la hét ầm lên.

" Áaa, Tô Mỹ Nhân cô làm cái gì vậy hả ?"

" Ui, xin lỗi nhé ! Tối quá tôi nhìn không rõ."

Tô Mỹ Nhân giả vờ làm điệu bộ vô cùng tội lỗi khiến cho mấy nam diễn viên ngồi phía trên cũng tưởng thật. Nói xong, Mỹ Nhân nghiến gót giày lên trên bàn chân của cô ta, ánh mắt nhìn thâm thuý.

Khả Ái chỉ biết trừng mắt nhìn cô.

Sau khi nhận giải xong, Tô Mỹ Nhân được mc mời phát biểu vài lời. Trao giải xong cũng là lúc mọi người tổ chức tiệc rượu.

Mỹ Nhân nhìn đám người qua lại, kẻ lấy lòng người này, kẻ nói xấu người kia. Cô tiến lại chỗ người phụ vụ nhấc lấy một ly rượu rồi cầm ra phía ban công trên tầng.

' Xoảng '.

" Gì vậy chứ ?"

Tô Mỹ Nhân hướng mắt về phía căn phòng ở cuối hành lang, cô bước nhẹ từng bước về phía căn phòng. Cánh cửa vẫn còn hé mở chưa kịp đóng hết.

" Trần tổng, anh đừng có nuốt lời đó..."

Tiếng của Khả Ái nhẹ nhàng thốt lên như kiểu làm nũng người đàn ông.

' Đó chẳng phải là tiếng của Khả Ái sao? '

Trong đầu của Tô Mỹ Nhân chợt loé lên khi nghe thấy tiếng của cô ta phát ra từ bên trong. Cô nhếch mép mỉm cười, một nụ cười tà mị, rồi nhanh chóng cầm điện thoại lên bật chế độ quay phim.

Tuy bên trong là một màn tối, nhưng vẫn có thể nhìn thấy hai thân ảnh đang quấn lấy nhau.

" Hàm Y, không ngờ cô lại có kỹ năng giỏi như vậy đấy !"

Người đàn ông cúi đầu nhìn người phụ nữ đang quỳ dưới chân của mình mà thoả mãn, hắn ta còn rên lên từng tiếng nghe rất ghê tởm.

' Cạch '.

"Ai ?"

Tô Mỹ Nhân vội vàng cất điện thoại rồi nấp ra cạnh cửa.