Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến

Chương 168: Đêm Thứ Tám (13)



Lòng bàn tay mềm mại của Thư Khuynh Mặc nhẹ nhàng miêu tả hình dáng cứng rắn của cán thứ thô dài cường tráng, cánh môi ướt át đỏ bừng theo đó cũng hơi cong lên, liên tục thổi "phù phù" cho thứ to lớn nóng bỏng dường như vẫn đang bốc lên hơi nóng này.

Cảm thấy thổi như vậy có lẽ sẽ không còn nóng như trước nữa, cô gái dừng một lát, cuối cùng cắn răng nhắm mắt lại thấy chết không sờn há miệng nhỏ, vươn đầu lưỡi đỏ tươi liếm lên...

Lưỡi vừa vặn liếm đến chất lỏng trong suốt đang rỉ ra ở linh khẩu trên đầu nấm, nàng trúc trắc ngậm một cái chợt cảm thấy trong miệng đầy mùi vị ướt mặn mang theo xạ hương, tuy rằng không đáng ghét lắm nhưng vẫn cảm thấy hơi kỳ lạ...

Nàng gắng gượng dùng lưỡi đinh hương quấn quýt mút liếm lung tung ở nấm đầu mấy cái, cuối cùng nhẹ nhàng mút một cái rồi vội vàng dùng lưỡi liếm thứ to lớn ướt mặn này phun ra ngoài.

Trên má đào của cô gái bừng bừng bay lên hai rặng mây đỏ hồng vừa đáng yêu vừa mong manh, nàng nhìn thứ trong lòng bàn tay vẫn thô dài to lớn nóng bỏng ngẩng cao đầu như trước, không kiềm được hỏi khẽ: "A... Hơi mặn... Còn hơi tanh nữa... Thần ca ca có được không? Không phải nói dùng nước bọt làm trơn là được rồi sao? Tại sao vẫn còn sưng to như vậy, thậm chí ta thấy hình như còn sưng to hơn? Những phương pháp tiêu sưng này cũng kỳ lạ, Thần ca ca ngươi không lừa ta đấy chứ? Hơn nữa thứ thô dài như vậy, nếu phải ngậm vào miệng... Rất khó rất tốn sức..."

Mặc dù cô gái chỉ liếm láp mấy cái qua loa, nhưng đúng lúc này đầu lưỡi đỏ tươi ẩm ướt lại liếm đến đỉnh đầu thứ to lớn của hắn, nước bọt trong suốt ngọt ngào còn kéo thêm mấy sợi bạc khi môi đỏ mọng rời đi, vô cùng mờ ám vô cùng dâm đãng...

Hoa Tỷ Thần lén lút thở dài một hơi, eo mơ hồ nổi lên sảng khoái tê dại khiến hắn không kiềm được miệng đắng lưỡi khô mạch máu căng trướng lên: "Nào có đơn giản như vậy, còn phải ngậm lấy phun ra nuốt vào mấy lần mới có thể hoàn toàn tiêu sưng được... Tiểu Mặc Nhi không cần, Thần ca ca giúp nàng là được... Ngoan nào, rất đơn giản, cố gắng há to miệng, sau đó cố gắng ngậm vào bên trong là được, dốc sức nuốt vào... Tiểu Mặc Nhi còn có thể đỗ được Trạng nguyên, không có lý nào không làm được chút chuyện chữa thương nho nhỏ này..."

Nói xong hắn hơi bóp quai hàm tinh xảo xinh đẹp của cô gái một cái, thừa dịp khi nàng hơi há miệng, thuận thế thẳng lưng đẩy thứ to lớn mạnh mẽ màu đỏ tím vểnh cao dưới háng vào miệng nhỏ hơi hé kia, đút vào bên trong.

Trong miệng đột nhiên có một quái vật khổng lồ cứng rắn nóng bỏng nhét vào, cô gái suýt nữa bị nghẹn nước mắt sắp trào ra rồi, nhưng nghe thấy Nhiếp chính vương nói như vậy, cô gái ngoan ngoãn động lòng người cũng chỉ có thể ngoan ngoãn há miệng ngậm lấy nấm đầu chậm rãi nuốt vào miệng.

Kích thước thô dài to lớn thật sự là quá cường tráng thô dài với miệng nhỏ tinh xảo của Thư Khuynh Mặc, cô gái dốc hết sức từng tấc từng tấc nuốt sâu vào miệng nhỏ, cánh môi đỏ tươi ướt át ngọt ngào mút phần cán, lưỡi cũng mềm mại trơn trượt cọ xát qua lại.

Càng ngậm về sau, động tác phun ra nuốt vào của cô gái lại càng lộ ra vẻ khó khăn, trong miệng bị nhét đầy, rất khổ sở, cuối cùng cũng chỉ có thể nuốt gần một nửa thứ to lớn rồi không cách nào nuốt tiếp được nữa...



Cô gái thật sự không cách nào nuốt được nữa ngửa đầu nhìn Hoa Tỷ Thần, trong mắt hoa đào tràn đầy hơi nước mong manh mờ mịt, sóng nước long lanh thật sự chọc người thương tiếc, trong miệng bị thứ to lớn bịt chặt không thể phát ra tiếng chỉ có thể hơi lắc đầu ra hiệu, trong miệng nhẹ nhàng hu hu thành tiếng: "A... A..."

Tuy rằng chỉ mới ngậm vào gần một nửa phần cán, nhưng Hoa Tỷ Thần thật sự thoải mái đến mức không chịu nổi, không kiềm được sảng khoái đến mức khe khẽ lầm bầm thở dốc.

Khoang miệng nóng ướt non mềm của cô gái ngậm chặt thứ to lớn dưới háng hắn, nấm đầu cứng rắn thô to góc cạnh bị hàm trên của nàng mềm mại nhạy cảm đè xuống vừa mềm vừa nóng, sự bao bọc nóng ẩm ấm áp đến mức cao nhất đó khiến hắn càng khát vọng yêu cầu xa vời sôi trào mãnh liệt hơn nữa...

Nhất là giờ phút này nàng nửa quỳ trước người hắn, đôi tròng mắt đầy nước mơ hồ mông lung nhìn hắn, nũng nịu đáng thương nước mắt đầm đìa như hoa lê dưới mưa, không khỏi khiến người dâng lên ý muốn chà đạp: "Ngoan nào... Miệng nhỏ ngậm ta thật thoải mái... Tuyệt quá..."

Người đàn ông hoàn toàn không kiềm được nhẹ nhàng nâng vị trí sau gáy của cô gái lên, đẩy thứ to lớn dưới háng vào sâu trong thêm một chút nữa, bắt đầu rút cắm vào bên trong theo biên độ nhỏ.

Vòng eo rắn chắc nhẹ nhàng kích thích, thứ dục vọng nửa thân dưới ứ máu sưng tấy bắt đầu chậm rãi xông vào rút ra, bao bọc ấm áp nóng ướt này khiến thứ to lớn như cá gặp nước vui quên lối về.

Không chỉ có lưỡi đinh hương dịu dàng liếm láp, làn da cùng với gân xanh ở phần cán hơi cắm vào cũng bị răng trắng tinh vuốt ve nhẹ nhàng...

Cực kỳ mềm và cực kỳ cứng rắn đối lập với nhau, ấm áo và mềm mại khéo léo kết hợp, hai tầng khoái cảm đan xen thật sự khiến hắn muốn ngừng mà không được, tốc độ rút cắm cũng không tránh khỏi chậm rãi tăng lên...

Thư Khuynh Mặc chỉ cảm thấy thứ to lớn dữ dội căng trướng nóng rực trong miệng đang giật giật, gân xanh trên phần cán nổi lên rõ ràng, thậm chí trong lúc rút ra cắm vào còn hơi phồng lên, chọc cho hàm trên mềm mại trong cổ họng nàng vừa đau đớn vừa tê mỏi...

Thậm chí có khi còn cắm vào quá sâu, trong mũi nàng tràn đầy mùi vị xạ hương nồng đậm, còn có lông mu đen nhánh thô ráp bên cạnh thứ thô to này còn quất cho gương mặt nàng ửng hồng hơi đau, ngay cả hít thở cũng hơi khó khăn.



Mà lúc này nửa thân dưới của Hoa Tỷ Thần đang va chạm trong miệng nhỏ với tốc độ chậm rãi tăng lên, miệng nhỏ của nàng phun ra nuốt vào, lần nào cũng ngậm vào sâu hơn lần trước, thỉnh thoảng thứ to lớn này lại chọc vào quá sâu, không cẩn thận khiến Thư Khuynh Mặc đau đến tận sâu trong cổ họng, cô gái bị nghẹn đến mức nước mắt sắp chảy ra...

"A... Khụ... Đừng..." Thư Khuynh Mặc bị sặc hoàn toàn không nói thành lời, vành mắt đỏ hồng, trong con ngươi loang loáng nước mắt rung động lòng người, thật sự cực kỳ đáng thương...

Cô gái cảm thấy trong cổ họng bị chọc vào cực kỳ khó chịu, suýt nữa đã khó chịu nôn ra, nhưng lại không phun ra được gì.

Nhiếp chính vương đại nhân ấn đầu nàng rút ra đâm vào thứ to lớn trong phút chốc, nàng không có chút năng lực chống cự gì, chỉ có thể bị động chấp nhận, thứ đỏ tím thô dài càng ngày càng dữ dội kích thích trong miệng nàng càng ngày càng mãnh liệt hơn, tốc độ co rút cũng theo đó càng lúc càng nhanh, khiến hắn cực kỳ mãnh liệt cực kỳ tàn nhẫn đánh sâu vào bên trong...

Chân tâm không kiềm được cũng biến thành nhiệt tình ẩm ướt, nhưng Thư Khuynh Mặc bây giờ hoàn toàn không rảnh quan tâm đến thân dưới khó chịu, miệng nhỏ bị ép mở ra thật to vì vậy hoàn toàn không đếm được bên dưới quấy rối cắm vào bao nhiêu, mà bắt đầu trở nên chết lặng tê cứng rồi.

Miệng không ngừng chảy ra nước bọt nàng còn chưa kịp nuốt xuống, khóe miệng còn có nước bọt không chịu khống chế tràn ra bên ngoài, ướt đẫm lướt qua cằm dưới tinh xảo của nàng, chưa bao giờ bị nước bọt chảy ra ngoài như vậy, khiến cô gái rơi nước mắt khó chịu đến mức không chịu nổi...

Thư Khuynh Mặc rất khó chịu, nhưng Hoa Tỷ Thần lại sảng khoái đến mức xương cốt tê dại, mồ hôi đổ ra trán: "A... Tiểu Mặc Nhi ngậm Thần ca ca thật sảng khoái... Nàng giỏi quá... Bản vương không khó chịu chút nào... Thật sướng..."

Sự bao bọc chặt chẽ mềm mại trong miệng nhỏ của người đẹp cùng với nghiền ép cọ xát của răng nanh, sung sướng tuyệt vời đến cực điểm hưởng thụ khoái cảm mang đến cho hắn hoàn toàn không hề kém hơn hoa non chân tâm của cô gái, a, thật sướng, thật tuyệt...

Tốc độ nửa thân dưới của hắn càng ngày càng nhanh, mỗi lần rút ra cắm vào quấy rối đều khiến hắn nhanh chóng sảng khoái mãnh liệt, nhất là khi chọc vào tận sâu trong cổ họng nhỏ hẹp của cô gái.

Thứ to lớn chọc vào cổ họng non nớt mềm mại nhẹ nhàng kẹp chặt, kích thích và khoái cảm khiến da đầu hắn tê dại khí thế như sét đánh chớp giật trước khi bão đến, từ eo mạnh mẽ xông thẳng lên, bò lên theo xương cột sống...

Chỉ thêm mấy lần khoái cảm chọc vào cổ họng đã bắn ra, người đàn ông mở miệng khàn giọng kêu rên, thứ thô to sưng tấy dưới háng rút ra hơn một nửa, hắn thoải mái đến mức hoàn toàn thả lỏng, dòng tinh tràn trề trắng đục nồng đậm mãnh liệt dâng trào bắn ra...