Đế Tôn

Chương 2814: Đè chết Ma Ha (1)



Sau đó Thái Nhất xuất thế, cũng không hoàn toàn tu luyện tiên đạo, bản thể vẫn tu luyện đại đạo thời đại mà bản thân hắn chưa từng sinh ra đã bị hủy diệt.

Mà đại đạo của thời đại kia, nếu tính thời gian tất nhiên sẽ tiến vào tịch diệt.

Thái Nhất cũng là một người một thời đại, chỉ sợ không thể vượt qua tịch diệt kiếp của mình.

- Ý tứ của thiên tôn là…?

Thái Nhất thăm dò hỏi.

Giang Nam mỉm cười, nói:

- Nếu có ta tương trợ, ta có thể giúp ngươi chống đỡ tịch diệt kiếp của ngươi. Ta cũng có thể giúp ngươi một tay, cho ngươi luyện thành tam nguyên hợp nhất chân chính, biến thành Thái Nhất tiên thiên đạo cảnh.

Thái Nhất tâm động, trầm ngâm thật lâu sau, nói:

- Dù sao ta cũng là đệ tử của Đế cùng Tôn, nếu trở thành môn hạ của ngươi, chỉ sợ…

Giang Nam cười nói:

- Đến nay tiên tôn tiên đế cũng chưa nói qua thay ngươi chống đỡ tịch diệt kiếp đi? Phỏng chừng bọn họ muốn mượn tịch diệt kiếp của ngươi, bồi dưỡng người tu luyện Tịch Diệt tiên đạo. Ngươi suy nghĩ kỹ, nếu có tâm, đi Đại La Thiên gặp ta.

Thái Nhất đứng dậy tiễn hắn ra Tam Nguyên Thiên, đạo thân của Giang Nam hóa thành linh quang bay đi, đột nhiên trong hư không truyền tới chấn động, chỉ thấy một đóa liên hoa bay ra, đánh linh quang của hắn dập nát!

Trong Đại La Thiên, Giang Nam cảm giác được đạo thân của mình bị trảm, mở mắt, nhìn lại chỗ liên hoa, chỉ thấy liên hoa hóa thành đạo thân của Thanh Liên tiên tôn, cất bước đi vào Thái Nhất cảnh Tam Nguyên Thiên.

Thái Nhất vội vàng đi đón, nói:

- Sư tôn!

Thanh Liên tiên tôn cười lạnh nói:

- Nguyên Thủy thiên tôn đạo thân tới gặp ngươi, dám lấy góc tường của ta, đã bị ta giết giữa đường.

Trong lòng Thái Nhất trầm xuống, cúi đầu không nói.

Thanh Liên tiên tôn cười nói:

- Ngươi đừng lo, tịch diệt kiếp của ngươi ta sẽ giúp ngươi bình an vượt qua, nhưng hiện giờ còn cần tịch diệt kiếp của ngươi bồi dưỡng một người.

Thái Nhất khô khan nói:

- Hiện giờ đệ tử cảm giác tịch diệt nơi nào cũng có, giống như độc xà không ngừng cắn phệ đại đạo của ta, làm hao mòn lực lượng của ta, lực lượng của ta xói mòn liền suy yếu, tương lai kiếp số vừa đến, đệ tử thi cốt vô tồn…

Thanh Liên tiên tôn cười nói:

- Ta cần ngươi hi sinh bốn trăm triệu năm, trong khoảng thời gian này tịch diệt kiếp của ngươi cũng chưa tới, sẽ không cần tính mạng của ngươi. Vả lại khi đó ta cũng sẽ giúp ngươi luyện thành Thái Nhất tiên thiên đạo cảnh, ngươi sẽ càng mạnh hơn trước. Nguyên Thủy thiên tôn chỉ nói chuyện giật gân, dọa ngươi giật mình, muốn ngươi bán mạng vì hắn. Nếu ngươi đi nhờ vả Nguyên Thủy, tương lai hắn đối lập cùng ta, ngươi cũng sẽ chết trong tay của ta.

Trong lòng Thái Nhất chấn động, lại khúm núm nói:

- Đệ tử không dám.

- Đứng lên đi.

Thanh Liên tiên tôn cười nói:

- Hơn nữa vi sư còn muốn nói cho ngươi, người đánh nát thời đại của ngươi rốt cục là ai. Trước đó không lâu vi sư rốt cục nổi lên hứng trí, mở thời gian trường hà nhìn tiền sử thời đại, thấy được một màn thú vị…

Hắn còn chưa nói xong, một tòa cung điện trên Đại La Thiên rơi xuống, nhập vào Tam Nguyên Thiên đem đạo thân Thanh Liên tiên tôn nện đến dập nát.

- Nhiều chuyện…

Giang Nam thu hồi cung điện, thấp giọng nói.

Trong lòng Thái Nhất rung mạnh, cũng không phải khiếp sợ cung điện rơi xuống đè chết đạo thân Thanh Liên tiên tôn, mà là khiếp sợ lời nói của hắn lộ ra!

Cho tới nay hắn đều suy đoán rốt cục là ai đánh nát thời đại thuộc về hắn, làm cho thời đại chưa buông xuống đã tan biến, mà nghe ý tứ của Thanh Liên tiên tôn, việc này có quan hệ lớn lao với Giang Nam!

- Lời của một người không đủ tin tưởng, cũng có thể là tiên tôn vu cáo hãm hại Nguyên Thủy thiên tôn, ta đi hỏi tiên đế một chút! Hắn tất nhiên sẽ không thiên vị…

Thái Nhất liền rời đi, không qua bao lâu đi vào hành cung Đế Lân, tiến cung cầu kiến, nói rõ ý đồ đến. Tiên đế Diệp Lân trầm mặc một lát, nói:

- Ngươi khăng khăng muốn xem? Nhìn xong rồi, đối với ngươi chưa chắc là chuyện tốt, sẽ làm ngươi bị mê hoặc tâm trí, tương lai rước lấy tai ương sát thân cho mình. Tiên tôn nói cho ngươi biết chuyện này, ta cảm thấy được không ổn…

Thái Nhất bái xuống, liên tục dập đầu nói:

- Nếu đệ tử không biết đầu đuôi, chết không nhắm mắt!

Đế Lân nhíu mày, sau một lúc lâu nói:

- Trải qua thời gian dài, sự kiện đánh nát tịch diệt thiên hỏa là do người phương nào ra tay, không cách nào nhận ra. Ta cùng Thanh Liên tiên tôn suy đoán, có thể là người ở tương lai ra tay, tương lai chưa định, người ra tay là ai còn không thể định luận, nhưng bất kể thế nào tịch diệt lửa trời đều đã bị đánh nát, đây đã là ngã ngũ. Không bau lâu trước, tiên tôn cùng ta nhìn xem là ai đánh nát lửa trời, rốt cục chứng kiến người ra tay. Nhưng ta khuyên ngươi đừng miệt mài theo đuổi, đó là những nhân vật ngươi không khả năng gây chiến.

Trong lòng Thái Nhất trầm xuống, nói:

- Mấy người? Chẳng lẽ không phải một mình?

Đế Lân nhẹ nhàng lắc đầu thở dài, chỉ thấy trên đỉnh đầu hiện lên một đóa khánh vân, đạo quả từ trong nhảy ra. Nhưng nhìn thấy một gốc thế giới thụ trong đạo quả càng lúc càng lớn, mở mang bát ngát, giống như Càn Khôn thần thụ nâng đỡ vũ trụ.

Chỉ thấy thế giới thụ cắm rễ trong khánh vân, nhẹ nhàng chấn động, nhất thời thời gian trôi qua. Thế giới thụ chảy xuôi, chiếu rọi đủ sự kiện đã xảy ra.

Đế Lân dùng tay nhẹ nhàng gẩy tới, đem thời gian trường hà gẩy trở lại lúc Hỗn Độn cổ thần thời đại chưa sinh ra, tịch diệt lửa trời đã hóa thành một quả cầu lửa thật lớn, chất chứa năng lượng khôn cùng, cần dựng dục thời đại Thái Nhất.

Đúng ngay lúc này, một đạo quang mang từ trong thời gian trường hà phát ra, đánh lên quả cầu lửa, quả cầu lửa nhất thời vỡ thành bốn năm mảnh, từng đóa lửa trời vẩy ra khắp cả hỗn độn.

Trong đạo quang mang, còn có ba người vung tay. Người đầu tiên là Tịch Diệt đạo nhân, mặt sau là Giang Nam cùng Vô Cực thiên tôn, đều tự bắt lấy dấu vết của Tịch Diệt đạo nhân.

Chính là ba thiên tôn này đánh vỡ tịch diệt lửa trời!

Thái Nhất nhìn tới đây, đôi mắt trợn trừng, hai mắt đổ máu, quanh thân tràn ngập chân khí âm lãnh, trầm mặc đáng sợ.

Đế Lân thở dài:

- Tịch Diệt đạo nhân đánh lên lửa trời trước tien, nhân quả lớn nhất, Nguyên Thủy thiên tôn cùng Vô Cực thiên tôn sau đó đánh lên lửa trời, năm thành nhân quả do Tịch Diệt đạo nhân gánh vác, Nguyên Thủy thiên tôn cùng Vô Cực thiên tôn chia đều hai thành rưỡi…

- Sư tôn, nói không thể nói như vậy!

Thái Nhất nghiến răng nghiến lợi, khóe miệng đổ máu nói:

- Ba người này hủy thời đại của ta, cùng ta không đội trời chung, vô luận bao nhiêu nhân quả đều là huyết hải thâm cừu!

Đế Lân nhìn hắn, lắc đầu nói:

- Ta khuyên ngươi buông thù hận. Ba người này là nhân vật mà ngươi không đối phó được. Hơn nữa lấy ý nghĩ của ta, bọn họ cũng không cố ý đụng nát lửa trời. Ta hỏi ngươi, ngươi có biết nếu bọn họ không đụng nát lửa trời, đợi khi hai người ở vũ trụ khác như ta cùng tiên tôn đi tới nơi đây, ngươi sẽ có loại kết cục nào?

Thái Nhất đờ đẫn không đáp.