Dật Ninh

Chương 56



Thời tiết càng ngày càng ấm áp, Dật Ninh cũng đã quen với việc bỏ dép lê mà chỉ đi tất đi trên con đường đá cuội kia một khoảng thời gian.

Từ sáng đến tối, cậu chỉ nằm trên sofa đọc sách, hoặc xem tiết mục discovery trên ti vi.

Cửa chính mở, Chu Diên đi vào, trong tay còn dắt theo một chú cún con.

Đó là một chú cún lông xù màu trắng như tuyết, khi chú cún chạy tới chân Dật Ninh cọ cọ, Dật Ninh buông sách, cậu vẫn chưa kịp phản ứng lại nên mặt ngẩn ra.

Chu Diên cười hôn lên trán cậu hỏi ” Thích không, sau này lúc anh không ở nhà, nó sẽ ở cùng em. Mỗi ngày sớm hay chiều nó đều phải đi tản bộ, em nhất định phải làm chủ nhân tốt, mỗi ngày đều mang nó ra ngoài.”

Giọng điệu của Chu Diên vừa nuông chiều vừa chọc ghẹo, vẻ mặt đang ngẩn ra của Dật Ninh mới có chút chuyển biến, hai mắt mở to, lên tiếng ” Trong nhà phải nuôi chó?”

Chu Diên cười đáp ” Em một mình ở nhà không buồn sao, có một con chó cũng không tệ?”

Dật Ninh đưa tay sờ sờ cái chân có chút nhỏ của chú chó, lộ ra vẻ mặt ôn nhu ” Cảm ơn anh. Cẩu cẩu rất ngoan, em rất thích.”

Có chú cún, cuộc sống của Dật Ninh quả thực so với trước đây khoẻ mạnh hơn nhiều.

Trước kia cậu không thích ra ngoài, hiện tại mỗi ngày cậu đều phải cho chó đi dạo, buổi sáng đi một chuyến, ăn cơm tối xong cũng phải đi tiếp.

Nếu gần tối Chu Diên trở về sớm, thì hai người một cẩu ở nhà ăn cơm, sau đó cả hai cùng dắt chó đi dạo.

Dật Ninh cầm một quyển sách trong tay, còn mang theo túi ni lông cùng báo chí, dắt chú chó từ thang máy đi ra, nhân viên quản lý còn niềm nở chào hỏi cậu, còn có thể chơi đùa một chút với chú cún con cậu nắm trong tay.

Toà nhà này có ba nhân viên quản lý.

Vị Tô tiên sinh xinh đẹp không rõ nam hay nữ này mỗi ngày đều dắt chó đi dạo chính là đề tài nói chuyện thường xuyên của họ.

Dật Ninh hay giúp mọi người làm việc, hơn nữa tính cách cũng tốt, thường xuyên tặng cho bọn họ chút hoa quả hoặc điểm tâm tự làm, nên khi cậu đi mua đồ ăn, có đôi khi còn có thể đem cẩu cẩu để ở dưới lầu nhờ bọn họ trông giúp cho một lát.

Dật Ninh ở trong tiểu khu dắt chó đi dạo, gặp được rất nhiều người, đều là đang dẫn chó đi tản bộ, Dật Ninh thường xuyên bị chú cún kéo chạy, không ngừng truy ở phía sau gọi tên cẩu không ngừng, bởi vậy mỗi ngày tương đương với chạy cự ly dài mấy nghìn mét, bởi vì bị cẩu kéo, so với máy chạy bộ còn mệt hơn.

Vì thế, máy chạy bộ kia ngoại trừ Chu Diên có đôi khi dùng đến, trên cơ bản đã bị bỏ không.

Hiện tại cuộc sống của Dật Ninh ngoại trừ Chu Diên, thì chính là con cún lông dài thích nghịch nước được cậu đặt tên là Thuỷ Thuỷ.

Cứ đúng kỳ hạn cậu lại gọi điện cho cha mẹ, sau khi ở cùng Chu Diên, tuy tích cách hướng nội cùng hay xấu hổ cũng không cách nào thay đổi, nhưng so với trước kia rõ ràng cởi mở hơn một chút.

Tuy cuộc sống cũng không phong phú, chỉ tương đương với cuộc sống của một bà chủ gia đình, nhưng công việc trên internet lại đủ vị, bởi vì công việc viết bản thảo mà quen không ít người, cảm thấy có một vài người tốt có thể trò chuyện ít nhiều, coi như là cũng có thêm vài người bạn trên mạng. Cuộc sống tinh thần của cậu lại càng thêm phong phú, xem rất nhiều sách, nghĩ đến nhiều thứ, viết thành văn, lại có một đám độc giả hy vọng được thấy những thứ cậu viết.

Bất quá, tất cả mọi người đều nghĩ cậu là phụ nữ, khi người khác hỏi giới tính của cậu, cậu cũng cam chịu mình là nữ nhân, cũng không đi giải thích cho đúng.

Trước kia Dật Ninh cũng không thích ra ngoài gặp võng hữu ( bạn trên mạng), cũng bởi vì hiện tại tâm tình rất tốt, mà đồng ý ra ngoài gặp mặt.

Dật Ninh sửa sang lại cách ăn mặc một lượt, đội mũ lưỡi trai, đeo kính râm, trên người mặc áo sơ mi dài tay màu trắng được trang trí hoạ tiết màu xanh da trời, bên ngoài khoác một lớp áo mỏng không tay màu trắng, phía dưới mặc chiếc quần màu be, trên chân đi giày thể thao trắng tinh.

Bởi vì sợ để Thuỷ Thuỷ ở trong nhà một mình, nên cậu dắt nó đi theo.

Đến khi được hẹn đi hát Karaoke, Dật Ninh đối với việc ca hát không rành lắm, cậu đi cũng chỉ là nghe người khác hát mà thôi.

Ra cửa Dật Ninh mới gọi điện cho Chu Diên, Chu Diên hẳn đang cùng người khác nói chuyện, Dật Ninh biết mình quấy rầy công tác của hắn bèn nói xin lỗi.

Chu Diên đi sang một bên ôn nhu hỏi ” Dật Ninh, hiện tại gọi điện thoại là có việc gấp?”

Dật Ninh ngẫm nghĩ nói ” Cũng không phải việc gấp. Em chỉ đi gặp mặt bạn bè trên mạng, mọi người cùng đi KTV, cũng mời em đi, em muốn nói với anh một tiếng.”

Chu Diên sửng sốt đôi chút ” Võng hữu của em?” hắn biết Dật Ninh giao du trên mạng so với hiện thực còn phong phú hơn, chỉ là cùng với mấy người bạn chat này gặp nhau ở ngoài đời, thực sự khiến trong lòng hắn không được thoải mái.

Dật Ninh nghe ra được ngữ khí của Chu Diên mất tự nhiện , liền dịu dàng xoa dịu ” Đây là lần đầu tiên em tham gia gặp mặt võng hữu, bọn họ đa phần là học sinh, cũng không có gì đáng ngại. Nếu anh cảm thấy không ổn, em không đi cũng được.”

Chu Diên nghe thấy Dật Ninh nói nhỏ nhẹ, giọng nói vừa tủi thân vừa giống như làm nũng, hắn căn bản không thể ngăn cản, cuối cùng chỉ hỏi một câu ” KTV ở nơi nào?”

Dật Ninh nói một chỗ, Chu Diên cười cười nói ” Vậy em đến đi.”

Dật Ninh ngẩn người, không nghĩ tới Chu Diên đáp ứng sảng khoái như vậy. Cậu nghĩ ngợi nói tiếp ” Em mang cả Thuỷ Thuỷ đi cùng, KTV cho mang cẩu vào không?”

Chu Diên nhìn cấp đưới đang ở một bên chờ hắn, ” Được, không vấn đề gì.”

Chu Diên lại dặn dò Dật Ninh gọi xe cẩn thận, chú ý an toàn linh tinh, sau đó mới cúp điện thoại.

Gác máy, cùng cấp dưới bàn bạc xong xuôi, nghĩ đến Dật Ninh, hắn mới cho gọi trợ lý tiến vào dặn dò vài việc.

Dật Ninh mang theo chú cún nhà mình gọi xe tới nơi hẹn.

Thuỷ Thuỷ hiện tại mới hơn bốn tháng tuổi, còn chưa phải hình dáng trưởng thành, màu lông trắng như tuyết, vô cùng nổi trội.

Ôm nó xuống xe, buông xuống trên mặt đất, Thuỷ Thuỷ chạy quanh Dật Ninh một vòng, nhìn khắp xung quanh.

Có không ít người nhìn qua, Dật Ninh biết chú cún nhà mình rất nổi bật, cho nên mỗi một lần ra ngoài dắt nó đi dạo đều rước lấy một đống tán thưởng.

Ở trước toà cao ốc nơi hẹn sẵn nhìn một vòng, không nhìn thấy người có thể là võng hữu của mình, Dật Ninh ôm cẩu đi thang cuốn lên tầng hai, vào đại sảnh, quan sát chung quanh tìm kiếm.

Vừa rồi lúc cậu ở trên xe, những người bạn chat của cậu có liên hệ nói bọn họ đã tới rồi, đang chờ trong đại sảnh, nhưng nơi này cũng không có ai.

Đang định gọi điện thoại, di động vang lên, bên kia có nhắn tin số phòng KTV cho cậu, muốn Dật Ninh biết để tới.

Đi được một đoạn đường thì một nhân viên mặc đồng phục đi đến ngăn cậu lại, ” Xin lỗi tiểu thư, ở chỗ chúng tôi không cho mang theo thú cưng.”

Bị người xưng là tiểu thư Dật Ninh đã thành thói quen, chính là được thông báo không thể mang theo thú cưng làm cho Dật Ninh ngẩn cả người, nhìn Thuỷ Thuỷ đang muốn lôi kéo mình đi về phía trước, hỏi ” Không thể mang vào sao?”

Đối phương gật đầu, nói không thể mang vào.

Dật Ninh nghĩ Chu Diên nói có thể mang, không ngờ tới quy định ở nơi này không giống với chỗ khác?

Dật Ninh vẻ mặt ủ rũ, xem ra vẫn là mang theo cẩu cẩu đi shoping một vòng, có gặp võng hữu hay không cũng không phải chuyện hệ trọng gì.

Dật Ninh chuẩn bị ôm cẩu rời đi, thì thấy một người quen đi tới, hắn đối với phục vụ sinh kia nói ” Anh ấy là khách vip, để cho anh ấy mang theo thú cưng vào.”

Phục vụ sinh lập tức hướng Dật Ninh xin lỗi, để cho cậu mang theo Thuỷ Thuỷ vào.

Dật Ninh ngượng ngùng nhìn về phía người mới tới gật đầu chào, sau đó nói cảm ơn.

Người này chính là trợ lý của Chu Diên, hắn có đến nhà Chu Diên lấy tài liệu hai lần, bởi vậy Dật Ninh biết hắn, hắn cũng biết Dật Ninh.

Hắn cười dẫn Dật Ninh lên lầu, hỏi ” Là phòng nào, tôi dẫn anh đi.”

Dật Ninh xấu hổ nói số phòng, ôm cẩu hỏi ” Không ngờ lại gặp anh ở chỗ này, sao anh lại ở đây?”

Đối phương nở nụ cười ” Tôi công tác ở trong này.”

Dật Ninh sửng sốt, vẻ mặt kinh ngạc, ” Vậy Chu Diên ?”

” Quản lý ở trên lầu, muốn tôi gọi anh ấy xuống không?”

Dật Ninh mở miệng mà không biết phải nói cái gì. Tuy cậu ở bên Chu Diên một khoảng thời gian không ngắn, hiện tại sống chung cũng rất khá, gần như có thể xem là vô cùng hoà hợp, mỗi ngày đều tiễn Chu Diên đi làm, đón hắn trở về nhà, nhưng hiện tại cậu mới biết Chu Diên công tác ở nơi này.

Dật Ninh đối với công việc của Chu Diên cũng không quan tâm, bởi vì cậu biết không thể giúp được cái gì, chỉ có thể chờ khi Chu Diên công tác mệt nhọc trở về mà mát xa cho hắn, hoặc nghe hắn tuỳ ý nói vài ba câu về công việc, thuận theo đó mà trả lời một chút.

” Không cần, không nên quấy rầy công việc của anh ấy, để cho tôi mang Thuỷ Thuỷ vào là được rồi. Cảm ơn anh!” Dật Ninh hướng trợ lý của Chu Diên nói xong, đã tới nơi cần đến.

Nơi này ánh sáng mờ mờ, mỗi phòng có vài chỗ ngồi tiếng nhạc vô cùng sôi nổi, ở bên ngoài hành lang lại rất im ắng.

Vị trợ lý giúp Dật Ninh mở cửa, Dật Ninh ôm cẩu ló đầu vào nhìn một chút tình hình bên trong.

Đây là một phòng lớn, người ở trong không có ai là Dật Ninh thực sự quen biết ngoài đời, cậu có chút thấp thỏm mà đánh giá một chút.

Đèn trong phòng được bật, nhưng ánh sáng không sáng lắm, bất quá tình hình bên trong vẫn thấy được rõ ràng, lúc này một cô gái có hình dáng khá mập mạp đang hát một bài hát trẻ con, lời ca này bởi vì nghe nhiều thành quen, nên Dật Ninh cũng có thể ngâm nga ra giai điệu.

Vị trợ lý cũng không rời đi, ngược lại cùng Dật Ninh bước vào.

Cẩu cẩu lập tức từ trong tay Dật Ninh nhẩy xuống mặt đất, xem ra nó rất thích tiếng nhạc, cư nhiên kêu lên hai tiếng, ở trong phòng vừa chạy vừa nhảy.

Nhìn thấy hai người tiến vào, một người ăn mặc giản dị, một người là trang phục làm việc, người trong phòng nhìn một lát, một cô gái xinh đẹp vóc dáng cao gầy đi tới chào hỏi, hướng Dật Ninh dò hỏi ” Là Ninh Ninh?”

Dật Ninh gật đầu, hỏi lại đối phương ” Quả Cam?”

” Là tôi.” đối phương cười lại hỏi người trợ lý bên cạnh Dật Ninh, trợ lý cười nói ” Tôi là nhân viên công tác, dẫn anh ấy vào mà thôi.” nói xong lại lướt nhanh qua những người trong phòng, sau đó nói từ biệt rồi đi ra.

Quả cam là hội trưởng trong nhóm của cậu, đem Dật Ninh giới thiệu với mọi người, Dật Ninh tự giới thiệu, lại long trọng giới thiệu cẩu cẩu nhà mình một chút.

Những người khác cũng không phải lần đầu gặp mặt, đã có rất nhiều lần, không phải đi hát karaoke thì cũng đi ăn uống này nọ, bọn họ trước kia cũng mời Dật Ninh, nhưng Dật Ninh khi đó nói không có thời gian, nên không đáp ứng.

Trong phòng ánh sáng không rõ, Dật Ninh đội mũ, khiến cho người khác cũng không nhìn rõ mặt cậu, chỉ nhìn thấy chóp mũi môi cùng cái cằm xinh xắn, tất cả mọi người đều nghĩ cậu là cô gái có một chút trung tính.

Mới chỉ là bạn trên mạng, nên trong hiện thực vẫn có ngăn cách nhất định, cũng không quá lạc lõng, chỉ tuỳ ý nói chuyện với nhau đôi chút, chủ yếu là hát cùng nghe người ta hát, sau đó lại có hai người nữa tới, cùng mọi người giới thiệu xong liền ngồi xuống.

Trong phòng có chín người, bốn nam năm nữ.