Dành Cho Nhân Vật Bị Bỏ Rơi Yêu Thích Nhất Của Tôi

Chương 18



"Được rồi. Nếu Hầu tước chưa đọc thì hãy yên lặng mang về. Ta sẽ kiểm tra. Chắc là do mảnh đất mà ta lấy được từ ngôi đền."

"Vâng. Thưa phu nhân Hestia."

Uros đã trung thành làm theo hướng dẫn của tôi nhanh chóng. Xét từ khoảng thời gian từ khi đến thăm ngôi đền và nhận được lời mời ngày hôm nay, có vẻ như nữ tu sĩ tham ô ngày hôm đó đã đi thẳng đến chỗ Diana.

Tôi đã thay trang phục trong nhà và đang nghỉ ngơi một lúc thì người quản gia đến phòng. Tuy nhiên, biểu hiện của ông ấy rất khác thường.

"?"

Người quản gia nói với giọng thận trọng.

"Thưa phu nhân. Chủ nhân đang gọi."

Trong một khoảnh khắc, tim tôi đập mạnh. Caelus nói rằng anh ấy sẽ gặp tôi! Tôi mong đợi phản ứng của anh ấy và cảm thấy xấu hổ vì những gì tôi đã làm. Sự căng thẳng thắt chặt nhịp thở của tôi.
"Được rồi. Ta sẽ đến ngay."

Theo phản xạ, tôi nhìn vào gương. Cuối cùng thì tôi cũng diện được bộ đồ yêu thích của mình, nhưng tôi không thể ra ngoài với trang phục quá thoải mái! Tuy nhiên, vì người quản gia đứng trước cửa mà không báo trước, tôi không còn cách nào khác là đi theo ông ấy đến phòng của Caelus.

"Chủ nhân. Tôi đã gọi phu nhân tới."

"Vào đi."

Một giọng nói khô khan. Anh ấy không cảm thấy tức giận hay bất cứ điều gì tương tự. Tôi ôm lấy l*иg ngực run rẩy của mình và bước vào phòng.

Caelus của tôi không có vẻ ngoài xộc xệch như trước, và anh ấy đang mặc một chiếc áo choàng với phía trước được may cẩn thận. Mái tóc dài bạch kim và khuôn mặt vô cảm không hiểu sao lại rất ngầu.

"Ngài gọi ta sao, Hầu tước?"

Hai tay anh tự động đưa về phía trước, và giọng nói của anh trở nên lịch sự. Thực sự là tư thế yêu thích của tôi. Người quản gia lặng lẽ lùi lại và cố gắng lùi lại. Nhưng Caelus đã gọi.
“Ông cũng vậy."

"Ồ, vâng."

Ngay cả Uros cũng đứng dậy, và đôi mắt tím của Caelus cuối cùng cũng nhìn thẳng vào tôi.

"Cô đã làm một công việc rất thú vị."

Tôi vẫn không biết anh ấy có giận không. Tôi lắc đầu nhẹ và khẳng định.

"Ta xin lỗi vì đã tự ý hành động ,Hầu tước."

"Cô đã nói rằng cô tên là Hestia?"

"Đúng. Ta là con gái nuôi của Lãnh chúa Elea."

Nghe có vẻ vô lý nhưng phải đến vài ngày sau khi cưới, tôi mới giới thiệu bản thân một cách đàng hoàng như thế này.

Diana hẳn là bận rộn để chuẩn bị cho một bữa tiệc trà lớn ,điều đó không thể tránh khỏi; ngược lại, tôi khá thoải mái, sẵn sàng tận hưởng nó.

Bây giờ có rất nhiều giấy tờ dày cộp chất đống trên bàn làm việc của tôi. Để giúp đỡ người quản gia luôn gặp khó khăn, tôi đã nhận được một số tài liệu nội bộ mà ông ấy đã xử lý. Tất cả những gì cần thiết phải được đóng dấu.
"Với tất cả sự tôn trọng, tôi không phiền nếu phu nhân sẽ phụ trách khu đất."

Quản gia Uros nói với giọng gần như khẩn cầu. Nhưng thái độ của tôi rất kiên quyết.

“Ta chỉ là vợ trên giấy tờ với Hầu tước. Ta không muốn vượt qua ranh giới ”.

“Chà, nhưng với việc Lãnh chúa Caelus không chăm sóc công việc của mình một cách chu đáo, những người trong công quốc nhất định phải ngừng làm việc, thưa phu nhân.”

Đó là một giọng nói rất tha thiết, tôi nhìn chằm chằm vào người quản gia với con dấu trên tay.

Hầu tước nghĩ gì về tôi?Ngài ấy liệu có tin tưởng vào điều gì để nhờ tôi phụ trách thứ quan trọng này?

Vâng, tất nhiên, tôi là một người vợ hầu tước, người có quyền tiếp cận công việc kinh doanh của gia đình trên giấy tờ một cách hợp pháp. Nhưng hãy đối mặt với nó. Tôi có thực sự là bạn đồng hành của Caelus không? Tôi có thực sự là chủ nhân của Hầu tước không? Một ngày nọ, tôi xông vào ngôi nhà này. Nói thẳng ra, tôi không dám nói chuyện với những người quản gia của hầu tước như quản gia và phu nhân.