Dâm Nữ

Chương 22: Bạn trai bạn gái



Edit & Beta: Ami Cuteo ><

Nhưng mà, biểu tình vô cùng trịnh trọng kia của Lâm Hãn Vũ chứng minh sự thật cô không bị ảo giác.

Lời Lâm Hãn Vũ nói là thật...

"Không được!"

Nguyễn Miên Miên cự tuyệt không chút nghĩ ngợi. Đùa cái gì vậy, cô chẳng qua chỉ là vì hoàn thành nhiệm vụ sờ côn thịt của Lâm Hãn Vũ, sao trong nháy mắt liền biến thành phải chịu trách nhiệm với Lâm Hãn Vũ.

Lâm Hãn Vũ ngay tức khắc nóng nảy.

"Cậu có ý tứ gì, sờ mó côn thịt của ông đây, được đến lần đầu tiên của ông đây xong liền không muốn chịu trách nhiệm?" Sao lại có thể như vậy, đây chính là lần đầu tiên quý giá của anh.

Thái độ hùng hổ chất vấn người phụ lòng anh.

Nguyễn Miên Miên sợ tới mức giọng điệu ngay lập tức yếu đi.

"Không phải, tôi chỉ là..."

"Chỉ là cái gì?"

"Chỉ là... Chỉ là...."

Nguyễn Miên Miên nói nửa ngày không nên lời, dù sao cũng là cô đuối lý trước, khuôn mặt nhỏ nghẹn đến mức đỏ bừng, vắt hết óc thoái thác cuối cùng thật đúng là để cô tìm được một cái lý do: "Giáo viên nói, học sinh là không thể yêu sớm!"

Đây tính là lý do rách nát gì vậy?

Lâm Hãn Vũ nghiêng người liếc mắt nhìn cô một cái, chẳng hề để ý: "Tôi mặc kệ, việc này là do cậu bắt đầu, là cậu chủ động sờ côn thịt của tôi, cậu cần thiết phải chịu trách nhiệm."

Khi nói chuyện anh còn cố tình hếch cằm, gắng đạt tới khí thế áp đảo đối phương.

Hừ, nếu không phải bị Nguyễn Miên Miên thực hiện được thì chuyện tốt như vậy sao có thể đến phiên cô gái ngốc Nguyễn Miên Miên này.

Xem ra về sau anh cũng sẽ giống Vương Đại Tráng lớp bên cạnh, phía sau nhiều thêm một cô bạn gái dính người.

Lâm Hãn Vũ ưu thương thở dài, có khi nào Nguyễn Miên Miên cũng giống bạn gái của Vương Đại Tráng, mỗi ngày đều không cho anh chơi game mà bắt anh đi dạo phố cùng cô a, anh quả thực không thích đi dạo phố.

Con gái a, chính là phiền toái.

Nguyễn Miên Miên cũng không biết rằng Lâm Hãn Vũ chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủn như vậy mà đã não bổ ra nhiều thứ đến thế, cả đầu óc cô hiện tại chỉ tràn ngập một chuyện.

Đó chính là --

Xong rồi, bản thân bị Lâm Hãn Vũ nhắm trúng.

Đây quả thực là sét đánh giữa trời quang!

"Đều tại Hệ thống cậu đó, vì sao phải để tôi làm nhiệm vụ này..." Cô ở trong lòng oán giận vài câu với Hệ thống.

Hệ thống không đau không ngứa: "Còn tốt hơn so với bị tên đàn ông mập mạp kia sờ mó đúng không?"

Ách...

Nguyễn Miên Miên trộm liếc mắt nhìn sườn mặt anh tuấn của Lâm Hãn Vũ, đối lập với bộ dáng tên đàn ông mà Hệ thống cho cô xem kia, trong nháy mắt ngậm miệng.

Chỉ là, trong lòng vẫn là ôm một tia may mắn, cô nhược nhược ra tiếng: "Cái kia, tôi nếu vẫn không đồng ý thì sao..."

"Vẫn không đồng ý?"

Lâm Hãn Vũ bị chọc tức hóa cười, nói suốt nửa buổi mà vẫn vô ích sao?

A.

Anh nhếch khóe miệng, lộ ra hàm răng trắng đều: "Cùng lắm thì tôi đây không cần cái mặt này nữa, nói cho người khắp cả khối biết chuyện cậu lén sờ côn thịt của tôi, thế nào?"

Chẳng ra gì cả, chẳng ra gì cả.

Nguyễn Miên Miên vừa nghe xong liền sợ tới mức liên tục xua tay, cười gượng nói: "Tôi chỉ là tùy tiện nói thế thôi, yên tâm, tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm." Chỉ kém vỗ ngực thề thốt.

Trời biết nếu Lâm Hãn Vũ thật sự kể chuyện này ra bên ngoài thì thanh danh của cô gắn liền với việc bị đuổi ra khỏi nhà.

Lâm Hãn Vũ hừ một tiếng ra từ xoang mũi xong mới tỏ vẻ vừa lòng.

"Nhớ kỹ, về sau cậu chính là bạn gái của Lâm Hãn Vũ tôi, đi đâu cũng đều không thể ném mặt mũi của tôi. Và còn, phải bảo trì trạng thái tôi gọi lúc nào thì có mặt ngay lúc đó có biết không?"

"Khụ khụ..." Nhớ rõ lời Vương Đại Tráng nói, nam sinh cũng phải quan tâm bạn gái một chút, bằng không thì đối phương sẽ không cao hứng. Lâm Hãn Vũ suy nghĩ một chút rồi bổ sung thêm: "Nếu cậu nhớ tôi, muốn tôi bồi cậu thì tôi cũng sẽ tận lực đi bồi cậu."

Nguyễn Miên Miên bị nói cho sửng sốt, nghĩ thầm nếu không phải ăn nhiều thì sao cô có thể nhớ Lâm Hãn Vũ được, không né đi là đã tốt rồi.

Chỉ có điều cô còn không ngốc đến mức nói câu này ra, vì thế nên cô liền ngoan ngoãn gật đầu, tỏ vẻ bản thân đã biết, còn có làm hay không, thì là một chuyện khác.

Hai bên sau khi kết thúc cuộc nói chuyện viên mãn, đạt tới kết quả mình muốn, tâm tình Lâm Hãn Vũ cực tốt.

Anh vốn cao hơn Nguyễn Miên Miên một cái đầu, giờ phút này cúi đầu nhìn xuống, vừa lúc nhìn đến mái tóc đen mềm mại cùng với cái đầu nhỏ tròn vo của Nguyễn Miên Miên, bộ dáng vốn là sợ hãi rụt rè, ở trong mắt anh cư nhiên nhiều thêm vài phần đáng yêu.

Cô gái này về sau, chính là bạn gái của anh a.

Chỗ nào đó ở trong lòng, tựa hồ trở nên nóng nóng, ấm áp, một cổ cảm giác chưa bao giờ có xẹt qua đầu quả tim...

Anh vươn tay, lung tung rối loạn xoa xoa đầu tóc của Nguyễn Miên Miên, ngay sau đó từ trên cao nhìn xuống và nói ra cái yêu cầu thứ nhất của người làm bạn trai đối với bạn gái.

"Về sau, toàn bộ bài tập của tôi đều giao cho cậu."