Cuồng Lãng Chi Tinh

Chương 3



Tại đảoBắc Cực Tinh

“Ngươinói Nhật Liên Tổ để ý ngươi?” Thiên Quyền Gia Cát Tung Hoành nhăn trán, gươngmặt nhã nhặn tuấn dật hiện lên nét trầm ngâm.

“Đúngvậy! Hóa ra Nhật Liên Quỳnh Tử là đại tiểu thư của Nhật Liên Tổ, em gái cô tahình như muốn tìm chúng ta báo thù.” Đoàn Duẫn Phi không khẩn trương chút nào,trái lại trông có vẻ hưng phấn.

“Cô tabiết ngươi là thành viên Bắc Đẩu Thất Tinh ư?” Thiên Toàn Diêm Quýnh nhướn đôimày rậm.

“Hẳn làvậy! Ngay cả ta thích ăn gì và loại gái ta thích, cô ta cũng đều điều tra nhấtthanh nhị sở……” Đoàn Duẫn Phi nhớ lại đôi môi thơm tho ngon miệng của vị BăngThất Hàn tiểu thư kia.

“Ngươithích phụ nữ, loại việc này chả cần điều tra thì cả thế giới ai cũng vẫn biếthết.” Diêm Quýnh hừ lạnh.

“Này,nói nghe hay nhỉ, Nhật Liên Quỳnh Tử là ngươi giết mà, bây giờ ta phải gánh váchậu quả thay ngươi đây.” Đoàn Duẫn Phi trừng mắt nhìn Diêm Quýnh (nghe anh nóiquá ủy khuất, tội nghiệp cái thân anh).

“Tathấy chắc bọn hắn cho rằng ngươi có vẻ dễ đối phó, mới khai đao từ ngươi đó!”Diêm Quýnh châm biếm.

“Ngươinói cái gì?” Đoàn Duẫn Phi quắc mắt bật dậy.

“Mọiviệc đều quá rõ ràng, Nhật Liên Tổ không dám chọc ta, đành phải xuống tay vớingươi trước.” Diêm Quýnh lạnh lùng liếc lại.

“Bọn họkhông phải không dám chọc ngươi, mà là không tìm thấy thì có, bởi vì dạo nàyngươi suốt ngày trốn ở đây viết sách cùng Đông Tâm Ngữ của ngươi, thành một conrùa đen rụt đầu chính hiệu.” Đoàn Duẫn Phi phản bác ngay.

“Ngươinói ai là rùa đen rụt đầu?” Diêm Quýnh cũng đứng dậy, áp sát vào hắn, hai ngườichóp mũi chạm chóp mũi, mắt to mắt nhỏ trừng nhau.

“Khôngphải ngươi sao? Tiểu thuyết gia kinh dị hiện tại biến thành sáng tác tiểuthuyết diễm tình, thực buồn cười.” Đoàn Duẫn Phi hất cằm đùa cợt.

“Có gìbuồn cười? Ta dùng đầu óc viết chuyện tình yêu, còn ngươi chỉ biết dùng nửathân dưới đùa bỡn tình yêu, cẩn thận lại phạm sai lầm bây giờ……” Diêm Quýnh nóimóc tứ phía.

“Thìsao nào, từ lúc nào ngươi lại quan tâm ta đến vậy?” Hắn trừng mắt nhìn DiêmQuýnh.

“Tathèm mà quản ngươi! Chỉ sợ ngươi nhiễm AIDS, làm mất mặt Bắc Đẩu Thất Tinhthôi.” Diêm Quýnh trừng mắt nhìn lại.

“Câmmiệng! Ngươi là đồ ma thủ quái nam!” Đoàn Duẫn Phi quả thực bị chọc giận.

“Mẹ nó,khỉ lông vàng ngươi vừa nói gì?” Diêm Quýnh cũng bị chọc phát hỏa.

Hai đạinam nhân cao tương đương nhau cứ giằng co như vậy, không khí giương cung bạtkiếm, những người khác đứng xem lại cảm thấy toàn thân vô lực.

“Lạinữa! Các ngươi có thể dừng đấu chưa? Lúc nào cũng thế, thật khó coi mà.” ThiênKi Địch Kiếm Hoài liếc một cái xem thường, chịu không nổi xoa xoa hai bên tháidương.

“Khócoi ngươi có thể không nhìn.” Đoàn Duẫn Phi và Diêm Quýnh trăm miệng một lờibác bỏ.

Mọingười thấy bọn họ không hẹn mà cùng nói một câu, đều mỉm cười. Thiên Xu từngnói Diêm Quýnh âm trầm nhanh nhẹn dũng mãnh, Đoàn Duẫn Phi lại phong lưu chảichuốt phóng đãng, bọn họ tuy thường xuyên đấu võ mồm, không vừa mắt nhau, nhưngtrên thực tế lại như hình với bóng, khó mà tách ra.

“Kỳ lạnhỉ, rốt cuộc hai người là kẻ thù hay là bạn vậy?” Địch Kiếm Hoài phất mái tócdài đen của hắn, nhịn không được cười.

ĐoànDuẫn Phi và Diêm Quýnh chỉ cần vừa thấy mặt thì không thể không cãi nhau, nhưngmột khi có người không có mặt, người kia thể nào cũng có vẻ cô đơn, thực làmngười ta không hiểu bọn họ rốt cuộc muốn gì.

“Giốngkẻ thù lại như bằng hữu, dị kỷ lại đồng tâm.” Diêu Quang Vọng Nguyệt Tinh Dãtựa lưng vào ghế, thấp giọng nói như ngâm thơ.

Hắn vốnlạnh như băng lại có chút tự bế, chưa bao giờ tùy tiện mở lời, đột nhiên thốtra câu này, làm những người khác đều có chút kinh ngạc.

Gia CátTung Hoành lại vì lời nói của hắn mà trái tim lay động sâu sắc.

Dị kỷđồng tâm! Bắc Đẩu Thất Tinh bọn họ, không phải dùng bốn chữ này để hình dung làtốt nhất sao? Tính cách khác nhau, nhưng bảy người cũng là một tập thể khôngthể chia tách, do bị cải tạo tàn khốc mà gặp gỡ, ngược lại càng làm cho bọn họtrở thành một đoàn thể đặc thù, vì có vận mệnh giống nhau mà càng thêm đoànkết.

“DiêuQuang, ngươi đang nói gì vậy? Ai thèm đồng tâm với người này? Trái tim ThiênToàn sớm bị Đông Tâm Ngữ chiếm đầy, còn của ta thì chẳng có gì.” Đoàn Duẫn Phikhoa trương làm thành cái mặt quỷ.

“Ngươicó tim sao? Cứ hỏi thử những cô gái bị ngươi trêu đùa là biết, ngươi căn bản làthằng đàn ông không tim không phổi.” Diêm Quýnh cười lạnh.

ĐoànDuẫn Phi hai hàng lông mày nhíu chặt như muốn giao nhau, đôi mắt sáng như bóngđèn vừa nguy hiểm vừa có mị lực mười phần nheo lại, thanh âm thoát ra theo nhịpra vào của hầu (là cái gồ ra ở cổ đàn ông): “Ta thấy ngươi thật sự muốn đánhnhau một trận với ta……”

“Đúngvậy, ta đã sớm nghĩ thế đó.” Diêm Quýnh cũng không yếu thế, xoa xoa tay.

Mắtthấy hai người sắp xung đột, Thiên Xu bỗng nhiên xuất hiện trên màn hình, nhắcnhẹ một tiếng:“Đừng náo loạn nữa.”

Mộtcâu, lại mười phần quyền uy, Đoàn Duẫn Phi hừ thật to, xoay người ngồi về chỗ.

Một bàntay ngừng vỗ, đương nhiên tay kia vỗ cũng không kêu, Diêm Quýnh đành ngoanngoãn ngồi xuống, sắc mặt ủ dột.

Gia CátTung Hoành âm thầm buồn cười, cũng chỉ có Thiên Xu mới chế ngự được hai conngựa hoang này.

“KhaiDương, vừa rồi bác sĩ Canh đã phân tích cái nhẫn ngươi mang đến, trong đó giấudịch gì đó có thành phần thuốc phiện, loại này chỉ cần tiêm vào mạch máu, khôngtới ba phút, có thể khống chế não người, khiến người bị tiêm trở thành một conrối bị khống chế……” Thiên Xu lập tức nói vào trọng điểm.

“BăngThất Hàn muốn lợi dụng Khai Dương đối phó chúng ta, phải vậy không?” Gia CátTung Hoành hỏi.

“Đúngvậy.” Thiên Xu trả lời.

“Hừ, côbé kia cho ta là đối tượng dễ dàng nhất để bắt đầu? Thật quá coi thường ta.”Đoàn Duẫn Phi cũng không kinh ngạc, hắn đã sớm hoài nghi Băng Thất Hàn trămphương nghìn kế mời hắn ăn cơm là chuyện rất kì quái.

“Tanghĩ Tập đoàn tài chính Minh Nhật sẽ tìm chúng ta báo thù, không nghĩ là NhậtLiên Tổ lại tìm đến cửa……” Địch Kiếm Hoài vuốt cằm, ngũ quan xinh đẹp hơi nhănlại.

“Ừ, sovới Tập đoàn tài chính Minh Nhật, tổ chức hắc đạo này khó đối phó hơn.” Gia CátTung Hoành sớm có dự cảm này.

“Cũngchỉ là một bang phái Nhật Bản thôi, có gì mà lo vậy?” Diêm Quýnh hơi nhíu mày.

“NhậtLiên Tổ không phải bang phái bình thường, Thiên Toàn à, tổ trưởng Băng ThấtLong Hình có năng lực hô gió gọi mưa trong giới hắc đạo, hơn nữa có giao tìnhvới đơn vị tình báo các quốc gia, người vợ đã chết của lão còn là em gái củaThủ tướng Nhật Bản.” Gia Cát Tung Hoành lại nói.

“Ngươithật lợi hại, ngay cả chuyện đó cũng biết……” Đoàn Duẫn Phi bội phục khen ngợi,mọi chuyện lớn nhỏ trên thế giới Thiên Quyền luôn rõ như lòng bàn tay, khôngkém Thiên Xu chút nào.

“BăngThất Hàn có thể nắm được thân phận của ngươi, là dựa vào thế lực Nhật Liên Tổtrải rộng toàn thế giới, Nhật Liên Quỳnh Tử vừa chết, cô ta chính là người kếthừa Nhật Liên Tổ, nghiêm túc mà nói, cô ta là đối thủ rất mạnh.” Điều mà GiaCát Tung Hoành thực sự cố kỵ là lực lượng của Nhật Liên Tổ.

“Đốithủ càng mạnh, đánh càng đã nghiền.” Đoàn Duẫn Phi hồn nhiên không để Nhật LiênTổ vào mắt.

“Ngươiphải cẩn thận chút, Khai Dương.” Ngọc Hành Thạch Dật đột nhiên nói.

Bộ dạngcương mãnh cao lớn tráng kiện khí khái mười phần, trong bảy người, hắn và VọngNguyệt Tinh Dã giống nhau ở chỗ không nhiều lời, chẳng qua Vọng Nguyệt Tinh Dãmiệng lưỡi lợi hại lại có khuynh hướng tự bế, còn hắn lại là người thành thựckhông thạo ăn nói, chỉ biết dùng nắm đấm và vũ lực giải quyết vấn đề, bởi vậykhó tránh khỏi làm việc xúc động.

Cóđiều, đừng nhìn hắn mang bộ dáng như phần tử bạo lực, hắn lại là người dễ mềmlòng nhất trong Bắc Đẩu Thất Tinh, không quên tình bạn cũ lại cực kì nghĩa khí,là người đồng chí vô cùng đáng tin cậy.

“Saohả? Ngọc Hành, ngươi lo lắng ta đánh không lại Băng Thất Hàn?” Đoàn Duẫn Phi vỗvỗ bả vai dày rộng của Thạch Dật, cười nói.

“Không,ta muốn ngươi cẩn thận với Nhật Liên Tổ, bang phái này khác hắc đạo bìnhthường, hai năm trước ta từng tiếp xúc với họ, Băng Thất Long Hình không phảinhân vật dễ đối phó, hắn tâm ngoan thủ lạt, không chuyện ác nào không làm, hơnnữa rất chú ý nghiên cứu thuốc phiện, ta tin thứ thuốc Băng Thất Hàn dùng đểđối phó ngươi cũng là vũ khí của Nhật Liên Tổ.” Thân phận vỏ bọc của Thạch Dậtlà vệ sĩ, hắn tiếp xúc không ít người, trong đó lại càng không thiếu những phầntử kì lạ nguy hiểm.

“NgọcHành nói đúng đó, Khai Dương, không thể khinh thường Nhật Liên Tổ, phải tiếptục quan sát, nếu Nhật Liên Tổ tiến thêm một bước, ngươi phải giải quyết bọnhọ.” Thiên Xu nghiêm túc nói.

“Khôngthành vấn đề, chuyện này cứ để ta.” Đoàn Duẫn Phi cười, ngẩng cao cái đầu tócvàng, vỗ vỗ ngực mình.

Mới vàingày, hắn đã bắt đầu nhớ Băng Thất Hàn rồi!

“BăngThất Hàn luôn truy tìm hành tung của ngươi, lần này người đừng rời đảo Bắc CựcTinh vội, chờ thêm một chút sẽ có nhân viên rời đảo, ngươi hãy đi cùng họ. Hànhtrình trong tương lai của ngươi cũng không cần thay đổi, ta nghĩ, Băng Thất Hànhẳn là sẽ chủ động tìm tới ngươi, nếu gặp phiền toái, lập tức báo cho ta.”Thiên Xu lại nói.

“Ta saocó thể gặp phiền toái? Phiền toái phải là Băng Thất Hàn!” Đoàn Duẫn Phi cườiđứng lên, làm tư thế tay tiêu sái tạm biệt mọi người, chuẩn bị ra khỏi phònghọp.

ĐịchKiếm Hoài lắc đầu, tò mò hỏi: “Kỳ lạ thật, sao thoạt nhìn hắn trông quá là caohứng vậy?”

ĐoànDuẫn Phi còn chưa trả lời, Diêm Quýnh đã trả lời hộ:

“Cònphải hỏi sao? Cô nàng Băng Thất Hàn khẳng định là một đại mỹ nữ, tiểu tử nàytám phần muốn mượn việc công làm việc riêng, đem đối phương lên giường rồi.”Diêm Quýnh nói với khẩu khí hiểu rõ tất cả.

“Thì ralà thế……” Địch Kiếm Hoài giật mình, có điều trên gương mặt đẹp của hắn thoánghiện một tia buồn bã không ai chú ý tới.

TrongBắc Đẩu Thất Tinh, Thiên Toàn có vẻ có cảm tình tốt nhất với Thiên Quyền, nhưnghắn vẫn nhìn ra, người thực sự là tri kỉ của Thiên Toàn, lại là Khai Dương.

Màhắn…… Vĩnh viễn chỉ có thể ở xa lẳng lặng nhìn Thiên Toàn, không thể đến gần……

Hộinghị chấm dứt, những người khác lục tục ra khỏi phòng họp, Thiên Xu đột nhiêngọi hắn lại.

“ThiênKi, chờ chút.”

ĐịchKiếm Hoài xoay người, ngạc nhiên hỏi: “Việc gì vậy?”

“Ta hyvọng ngươi có thể đi hỗ trợ Khai Dương, mình hắn đối phó Nhật Liên Tổ có thể sẽnguy hiểm.” Thiên Xu nói với Địch Kiếm Hoài.

ĐịchKiếm Hoài nhíu mày, hắn và Khai Dương dù không thường cãi nhau, nhưng cá tínhthật sự không thể hợp nhau nổi, muốn hắn hỗ trợ Khai Dương, khó tránh khỏi cóchút khó chịu.

“Hắnkhông phải rất nắm chắc về việc đối phó phụ nữ sao?” Địch Kiếm Hoài hừ lạnh.

“Càngnắm chắc càng dễ chủ quan, Khai Dương sẽ cần hỗ trợ, ngươi phải sẵn sàng bất cứlúc nào.” Thiên Xu nói.

“Đã rõ.”Hắn nhanh chóng gật đầu. Thiên Xu nói gì hắn sẽ làm nấy, cho tới giờ vẫn lườinghi ngờ hoặc cãi lại.

Sau khiĐịch Kiếm Hoài rời đi, chỉ còn Gia Cát Tung Hoành lưu lại, nhìn chằm chằm ThiênXu trên màn hình máy tính, vẻ mặt có chút nghiêm trọng.

“ThiênQuyền, có việc gì sao?” Thiên Xu hỏi.

“Ngươiđang lo lắng, đúng không?” Hắn liếc mắt một cái liền nhìn thấu tâm sự của ThiênXu.

“Tađang lo cái gì?” Thiên Xu hỏi lại.

“Nặc ÁPhương Châu!” Hắn chậm rãi nói đáp án.

ThiênXu đơ vài giây, cười than, “Ta thật sự càng lúc càng muốn tán thưởng ngươi,Thiên Quyền.”

“Đừnglạc đề, ngươi tra ra tài liệu liên quan tới “Nặc Á Phương Châu” rồi sao?” GiaCát Tung Hoành nhíu mày.

“Đúngvậy, tổ chức từ thiện “Nặc Á Phương Châu” tạo thành từ ba tập đoàn tài chínhđúng là kẻ khả nghi vạch kế hoạch nghiên cứu làm đột biến gen người năm xưa,chẳng qua chứng cớ sớm bị chôn vùi.” Gương mặt màu trắng trống rỗng của ThiênXu trên màn hình hơi dịch chuyển.

“Chonên, tuy nhóm nhà khoa học năm đó đều đã chết, nhưng kẻ đầu sỏ phía sau thực ravẫn còn sống, đúng không?” Gia Cát Tung Hoành trầm giọng hỏi.

“Đúng,hơn nữa, tựa hồ đang chuẩn bị săn chúng ta về.”

“Ngươisợ bọn họ tránh ở chỗ tối, lợi dụng Nhật Liên Tổ khiến chúng ta hết sức ratay?”

“Cáinày rất có thể, sở dĩ Đường Thiệu Tông và Nhật Liên Tổ biết được thân phận củachúng ta, nhất định là có cao nhân chỉ điểm……”

“Nóivậy, chúng ta sắp lâm vào một trận chiến khốc liệt? Ngươi tính sao?” Đôi mắtphía sau cặp kính của Gia Cát Tung Hoành chợt lóe sáng.

“Lấytĩnh chế động, ta sẽ quăng ra hai thứ dẫn rắn ra khỏi hang.” Thiên Xu thâm trầmnói.

“Haithứ? Trời ơi! Ý ngươi là……” Thiên Quyền vừa động tâm tư, liền giật mình.

“Chonên ta mới nói sẽ nguy hiểm.” Thiên Xu nở nụ cười.

ThiênQuyền trợn mắt, thật lâu sau mới thốt ra được một câu, “Ngươi thật sự là tên âmhiểm, Thiên Xu.”

“Tacũng thấy thế…… Ha ha……” Thiên Xu lấy tràng cười rất đáng giận để hưởng ứng lời“khen tặng” này.

==========

LosAngeles

Mộtchiếc xe thể thao Porsche màu bạc phi nhanh vào ngôi nhà cao cấp của khu biệtthự Beverly, làm ngắt quãng bầu không khí của cuộc vui chơi ngoài trời, mỗingười ở đây đều có chút kinh ngạc, không rõ vị khách cứ xông thẳng mà vào nàyrốt cuộc là ai.

Cửa xemở ra, Băng Thất Hàn mặc âu phục đen bước xuống, mọi người đều bị vẻ đẹp của côlàm lóa mắt, tuy bộ âu phục nam tính đã bao bọc lấy cô, nhưng vẫn khó che đượchào quang diễm lệ bắn ra bốn phía, rất nhiều đàn ông đã có bạn gái vẫn hai mắtđăm đăm nhìn chằm chằm cô, không thể dời ra.

Cô vừaxuống xe, chủ nhà lập tức tiến lên, vui mừng mà nhã nhặn hỏi: “Vị tiểu thư này,xin hỏi cô là……”

BăngThất Hàn không mở miệng, Võ Điền Lôi Thái theo sát phía sau đã nhanh chóng vọtlên chắn trước mặt cô, ngăn đối phương lại.

“Chúngtôi tới tìm người.” Hắn lạnh lùng thốt.

“Tìmngười? Các vị muốn tìm ai?” Chủ nhà ngây người hỏi.

Khi chủnhà đang kinh ngạc hết sức, Băng Thất Hàn đã sớm đi thẳng vào, không ngại ngùngxông vào phòng ở của chủ nhà.

Trongngôi nhà xa hoa rộng lớn, có rất nhiều người cả trai lẫn gái đang hôn nhau, vừathấy đã biết, thông báo là tiệc ngoài trời thực ra chủ yếu là tổ chức loại tiệcmờ ám này, loại chuyện này đã xảy ra khá nhiều trong khu biệt thự Beverly.

BăngThất Hàn cũng không thèm liếc mắt một cái, nhanh chóng đi tới vườn sau, ngaytrên bờ bể bơi, một đôi nam nữ cơ hồ lộ ra trọn vẹn đang quấn quýt trên ghế, côgái không ngừng phát ra tiếng rên rỉ sung sướng, còn người đàn ông kia đangnhấp nhô trên người cô ta……

BăngThất Hàn phút chốc đứng lại, mắt trợn trừng, cảnh tượng trước mắt làm cô nhớtới một cảnh nhiều ngày trước, chỉ khác là Mẫu Đơn được thay bằng cô gái này,hai người đều phát ra thanh âm dâm đãng, đều cùng bộ dạng lửa dục đốt người nhưlàm trò hề, dường như chỉ cần đụng phải Đoàn Duẫn Phi, dạng đàn bà nào cũng trởnên hạ lưu như nhau!

Đúngvậy! Người đàn ông đang điên cuồng hôn cô gái kia chính là Đoàn Duẫn Phi mà cômuốn tìm, cô đã sớm biết hắn sẽ tham gia buổi tiệc tùng đêm nay, loại hành viphóng đãng hắn thích nhất này, chỉ cần có người mời, hắn nhất định sẽ tham gia.Huống chi, chủ nhân nơi này còn là người hâm mộ của hắn.

Cô chánghét nhăn mặt, còn chưa mở miệng, Đoàn Duẫn Phi đã cười ngẩng đầu, chậm rãixoay người.

“Đúnglà em có cách tìm ra tôi, Băng Thất Hàn, từ Đức đuổi đến tận Mỹ…… Tôi thựckhông hiểu, tôi đã làm gì chọc đến em? Vì sao em đuổi theo tôi không từ bỏ?”

BăngThất Hàn lạnh lùng nhìn hắn, khuôn mặt xinh đẹp phủ đầy sương.

“Saoanh có thể không hiểu? Hẳn là trong lòng anh phải rất hiểu ấy chứ,… KhaiDương.” Cô đọc danh hiệu của hắn lên.

ĐoànDuẫn Phi nhướn mày, đứng lên, kéo cái quần dài đã cởi một nửa lên, thân trên đểtrần, không keo kiệt chút nào khoe ra cơ ngực cân xứng tráng kiện của hắn.

“KhaiDương là gì? Tôi không biết em đang nói gì.” Hắn tra thắt lưng, đến gần cô, hơnnữa còn cúi đầu nhìn cô.

Cô quảnhiên biết thân phận của hắn, thú vị đây. Hắn thầm nghĩ.

Hơi thởnam tính xông vào mũi không hiểu sao khiến tim cô đập loạn lên, đầu cô hơi hỗnloạn trong vài giây, chỉ vì hương vị quen thuộc này làm cô nhớ đến nụ hôn cưỡngđoạt của hắn……

Khôngbiết chừng là trúng tà rồi, mấy ngày nay cô thường xuyên nhớ tới cảm giác đầulưỡi lửa nóng của hắn tiến vào trong miệng cô, một đám lửa theo đầu lưỡi cô dầncháy lan xuống ngực, điên cuồng không kiêng nể thiêu đốt nơi này.

Nhưngđiều làm cô tức giận nhất, là dù có làm thế nào cô cũng không dập tắt được hoalửa trong ngực, nụ hôn của Đoàn Duẫn Phi quả thực là một mồi lửa, là loại cổđộc, nếu không giết hắn, sẽ không thể dập tắt lửa lòng!

Chỉ cầngiết hắn……

“Đừnggiả bộ nữa! Anh gạt được người khác, nhưng không lừa được tôi đâu.” Cô hít mộthơi, làm dịu lại những suy nghĩ trong lòng.

ĐoànDuẫn Phi khôn khéo với mọi phụ nữ, nhưng cô sẽ cho hắn biết, cô khác nhữngngười phụ nữ bình thường!

“Này,rốt cuộc cô là ai? Sao lại chen ngang vào chuyện tốt của tôi……” Cô nàng tócvàng nằm trên ghế khó chịu đứng lên, không để ý thân trên của mình lõa lồ,trừng mắt nhìn cô và Đoàn Duẫn Phi.

“Khôngcó gì, Jenny, anh có chút dây dưa với vị tiểu thư này, em cứ về phòng trước chờanh.” Đoàn Duẫn Phi trấn an bạn tình.

Jennykhông nghe, xoay người ôm gáy hắn , nói: “Không muốn đâu, người ta thật vất vảmới đợi được cưng, người ta không muốn giao cưng cho đứa con gái khác.”

“Ai dà,ngoan một chút, đi vào chờ anh, cô gái này không dễ chọc đâu!” Hắn ôm thắt lưngJenny, cúi đầu hôn đôi môi đỏ tươi của cô nàng.

“Chỉ làmột con nhãi ranh, em không sợ……” Jenny nói xong dùng sức kéo hắn xuống, nhiệttình hôn hắn.

Hắnkhông bao giờ cự tuyệt bất kì ai, hé miệng, đầu lưỡi hai người liền nhiệt liệtquấn quít.

BăngThất Hàn nhìn hai người hôn nhau chẳng coi ai ra gì, cơn tức dâng lên, rút súngở thắt lưng nhằm vào Jenny mà bắn.

Nhưngkhông biết đã xảy ra chuyện gì, Đoàn Duẫn Phi lại trong một giây buông Jenny,xoay người, ra tay, giữ chặt cổ tay cô, nòng súng liền chĩa sang phía khác……

“Pàng!”một tiếng, viên đạn bắn vào không trung.

Quánhanh! Cô khiếp sợ ngây cả người, động tác của Đoàn Duẫn Phi trong chớp mắt vẫnliền mạch lưu loát, nhanh kinh người.

“Chưachi đã nổ súng, thật nóng nảy quá!” Hắn chậc chậc lắc lắc cái đầu, liếc nhìnJenny đang sợ hãi, thương tiếc nói: “Em khiến tiểu bảo bối của tôi sợ tớimức……”

Cô giậndữ giật tay ra, lấy thanh âm có thể làm người đông thành băng hừ lạnh: “Bảo ảcút, sau đó anh phải đi theo tôi.”

Hắn thởdài một hơi, nói với Jenny: “Em đi nhanh đi! Jenny, bây giờ anh đang có chútphiền toái.”

Jennykhông nghĩ là cô gái nhỏ này lại hung hãn đến thế, trợn to mắt, sợ tới mức chạythục mạng.

Họngsúng của Băng Thất Hàn ngược lại nhắm ngay Đoàn Duẫn Phi, một bộ dáng đắc ý nhưnắm được kết cục trong tay: “Đêm nay, anh không đi cùng tôi cũng không được.”

“Thì raem quá nhớ tôi, vội vã muốn tôi theo em……” Hắn cười, mồm mép lém lỉnh nói.

“Câmmiệng, tôi đang muốn tính sổ với anh đây, anh bất kính với tôi, tôi muốn đòihết nợ trong hôm nay.” Cô âm trầm nói.

“Thì raem còn canh cánh chuyện hôm đó tôi hôn em?” Hắn ra vẻ kinh ngạc.

“Khôngai dám làm vậy với tôi mà có thể sống tiêu dao cả.” Cô giận dữ trừng mắt nhìnhắn.

“Thậtsao? Chưa từng có ai hôn em sao?” Hắn mở to mắt, khó tin.

Đôi màylá liễu của cô nhướn lên, cực kì chán ghét bộ mặt lưu manh của hắn.

“Đượcrồi! Thế thì tôi xin lỗi em vậy, cùng lắm thì đền cho em một cái hôn nữa……” Hắnnói xong chu miệng ghé sát vào cô.

“Muốnchết……” Cô cực kì tức giận, lên đạn, chĩa súng vào giữa trán hắn, mặt cười đầybăng lạnh.

“Em sẽkhông dám nổ súng, giết tôi, em không thể tìm Bắc Đẩu Thất Tinh.” Hắn không úykỵ đứng thẳng, mỉm cười đắc ý.

Côtrong lòng hơi run sợ, hắn nói đúng, hiện tại xúc động giết hắn, cô không thểtìm ra Bắc Đẩu Thất Tinh, càng không thể đứng trước cha cô.

“Bâygiờ tôi không giết anh, tuy nhiên mạng của anh đã nằm trong tay tôi, vĩnh viễntrốn không thoát.” Cô cười lạnh, ra hiệu cho Võ Điền Lôi Thái.

Võ ĐiềnLôi Thái tiến lên giữ lấy tay Đoàn Duẫn Phi, chĩa súng trong tay vào ngực hắn,lạnh lùng nói: “Đi.”

ĐoànDuẫn Phi bất đắc dĩ cầm lấy áo sơmi trên ghế, bị bắt đi ra cổng.

Lúcnày, chủ nhà vội vàng chạy tới, thấy hắn bị người bắt đi, kinh hãi nói: “AnhĐoàn, đây…… Đây là sao?”

“Đừnglo, Brown tiên sinh, Băng Thất tiểu thư chỉ muốn mời tôi tới nhà cô ấy làmkhách thôi.” Hắn cười nói với chủ nhà.

“Thật……Thật sao?” Nhìn vào tình huống, cũng không giống mời khách cho lắm!

“Thật!Anh yên tâm, tôi không sao.” Hắn vừa đi vừa mặc áo sơmi, cứ như thế bị áp giảitới chiếc Porsche của Băng Thất Hàn đang đỗ ở cổng chính.

“Ồ! Xeđến thật đúng giờ, giống chủ của nó như đúc, có vẻ em rất thích xe Porsche……”Hắn vừa thấy xe liền khen ngợi liên thanh, tay sờ vào vỏ xe màu bạc.

Băng ThấtHàn cực kì khó chịu với động tác của hắn, bước lên phía trước, xoá sạch vếtđụng chạm của hắn trên chiếc xe yêu quý của cô. “Đừng sờ loạn vào xe của tôi,lên xe!”

“Hả?Ngay cả xe cũng không cho người khác chạm vào? Em như vậy là không được!” Hắnnhăn mặt, sao lại có loại con gái lạnh như băng thế này? Cô thật sự cần đượcdạy dỗ cho tốt.

BăngThất Hàn không muốn nghe mấy lời vô nghĩa của hắn, dùng tay đẩy mạnh hắn vàoghế sau, nhưng người hắn lại trong nháy mắt chớp lên, xoay người thoát ra từmui sau xe, thân hình nhanh như điện chớp.

“A! VõĐiền, ngăn hắn lại……” Băng Thất Hàn la hoảng.

Võ ĐiềnLôi Thái nhanh chóng nhào lên bắt hắn, nhưng đã muộn một bước, Đoàn Duẫn Phi đãkịp chạy tới chiếc Ferrari đỏ của mình, lên xe khởi động, hơn nữa thò tay rangoài cửa sổ khiêu khích, ngoắc ngoắc muốn đấu tay đôi với Băng Thất Hàn.

Đuổikịp tôi, tôi mới đi cùng cô. Ý của hắn đã quá rõ ràng.

BăngThất Hàn giận dữ, lên xe đuổi theo, hai chiếc xe một trước một sau gầm rú laora khỏi khu biệt thự, tiếng động cơ làm cho mọi người đều khiếp sợ.

“Tiểuthư! Quay lại, nguy hiểm lắm……” Võ Điền Lôi Thái hét lớn, đuổi theo ra cổng,nhưng Porsche của Băng Thất Hàn đã sớm biến mất cùng Ferrari của Đoàn Duẫn Phiở chỗ rẽ, chỉ để lại khói bụi phía sau.

==========

Haichiếc xe thể thao phóng nhanh trong đêm tối, một chiếc đỏ như lửa, một chiếctrắng màu bạc, hoàn toàn không để ý những xe khác trên đường, ngang nhiên biếnngã tư đường thành đường đua xe.

Cóđiều, ở ngã tư bình thường việc điều khiển xe có độ khó rất cao, chẳng nhữngphải tránh xe khác, mà còn phải xử lí các tình huống bất ngờ sao cho phù hợp.

NhưngĐoàn Duẫn Phi không lo lắng chút nào, chiếc Ferrari đỏ mà hắn đang điều khiểnnày giống hệt chiếc hắn dùng để đua, động cơ bên trong đều được nâng cấp, tínhnăng rất tốt, mã lực mười phần. Hơn nữa, hắn có thói quen mặc sức phóng trênđường vào ban đêm, bởi vậy vào thời khắc này hắn đang cực kì hưởng thụ lạc thúbị truy đuổi.

BăngThất Hàn cũng phóng bình thường, những năm gần đây cô vẫn được huấn luyện cáckĩ thuật lái xe, học để vừa truy đuổi tốc độ cao vừa giữ an toàn cho bản thân,cho nên dù Đoàn Duẫn Phi có dùng mọi cách bứt lên, cô vẫn có thể bám chặt lấyđuôi xe hắn.

Tốtlắm, hết sức theo kịp, trò chơi đang bắt đầu!

ĐoànDuẫn Phi nhìn gương chiếu hậu, khóe miệng khẽ nhếch.

Hắncàng lúc càng hứng thú với Băng Thất Hàn, vị Băng Thất Hàn này lãnh diễm tànkhốc, lại có vẻ như không thích đàn ông, điều này càng khơi dậy tính hiếu kìcủa hắn, rốt cuộc là loại người nào giáo dục cô thành bức tượng bằng băng vậy?Phụ nữ vốn nên quyến rũ, ôn nhu, nên giống như ngọn lửa đốt sạch đàn ông khônglưu lại manh giáp. Chắc cô chưa bao giờ biết mình cũng là người bình thường,khi cười đôi mắt hoàn toàn không có độ ấm, ngay cả khi nhìn người khác ánh mắtcũng mang sương lạnh. Mỗi khi cô đối mặt với hắn bằng bộ mặt lạnh như băng,lòng hắn lại có nỗi xúc động muốn nhiệt độ cơ thể chính mình hòa tan mặt nạ võtrang khắc từ băng của cô.

Đúngvậy, hắn phải dạy cho cô biết thế nào là nhiệt tình.

Lượnmột cái, hắn nhanh chóng vượt lên xe phía trước, lẩn theo kẽ hở giữa các xeđang chạy để tiến lên, sau đó thoáng giảm tốc chờ cô đuổi theo.

BăngThất Hàn quả nhiên y như học vẹt, không dám thả lỏng chút nào gấp gáp đuổitheo, Đoàn Duẫn Phi cứ nhanh một lúc, lại cố ý giảm tốc một lúc, dẫn cô vàođường hẻo lánh.

Khônglâu sau, đi tới một sườn dốc, khoảng cách giữa hai xe đã cực kì gần, hắn độtnhiên phanh một cách gọn lẹ, quay xe 360 độ chạy sang đường xe ngược chiều,Băng Thất Hàn kinh hãi, vội vàng quay xe theo hắn, bánh xe vẽ trên mặt đất mộtđường ngoằn ngoèo, tiếng phanh xe vang giữa đêm khuya.

ĐoànDuẫn Phi cười cười, tiếp tục phi nhanh về phía trước, Băng Thất Hàn nhấn mạnhchân ga, cố gắng đuổi sát.

Cô buồnbực phát hiện, từ đầu Đoàn Duẫn Phi đã muốn đùa cô, cô sớm nhìn ra kĩ xảo láixe của hắn cao hơn mình nhiều, sở dĩ có thể đuổi kịp hắn, tất cả là do hắn cố ýnhường.

Đánggiận! Cô cắn môi dưới, cá tính không chịu thua hoàn toàn bị khơi dậy.

Côkhông tin là không bắt được hắn!

Đổi tốcđộ lần nữa, thêm mã lực, cô quyết định mạnh tay đọ sức một lần, nhấn ga tăngtốc khiến xe phóng nhanh về phía trước, vượt qua Ferrari của Đoàn Duẫn Phi, haichiếc xe chạy song song trên đường.

ĐoànDuẫn Phi quay đầu nhìn cô, ý đùa bỡn nổi lên, cũng dùng tốc độ cao để cạnhtranh với cô.

Cứkhông ai nhường ai vài km nữa, đột nhiên, một chiếc container lớn chạy đến theohướng ngược lại, Băng Thất Hàn chiếm dụng đường ngược chiều nên hơi kinh hãi,sốt ruột muốn lái về làn đường đúng, nhưng Đoàn Duẫn Phi không chịu để cô láivề.

Cô quayđầu trừng mắt nhìn hắn, tức đến nỗi mặt trắng bệch.

Chiếccontainer to nhấn còi mạnh, mắt thấy sắp đâm nhau, Đoàn Duẫn Phi không cản cônữa, hơi phanh chậm lại một chút, tạo ra một khe hở, cô thừa cơ chuyển lànđường, tránh được tình trạng nguy ngập, nhưng vừa mới thở phào nhẹ nhõm mộthơi, bánh xe phía sau bên phải của Porsche không hề báo trước nổ một tiếng, lốpxe rời ra. Xe đang chạy với tốc độ cao lập tức nghiêng ngả, ma sát với mặtđường tạo thành một vệt tia lửa, xe lắc lư dữ dội, tay lái hoàn toàn khôngkhống chế được……

“A……”Cô kinh hoảng muốn ổn định xe, nhưng túi khí an toàn ngăn tầm mắt cô, cô cănbản không nhìn được phía trước.

Xe củaĐoàn Duẫn Phi chạy ngay phía sau, xe cô xảy ra sự cố, khiến Ferrari sắp đụngthẳng vào xe cô đến nơi.

“Shit!”Hắn kinh hãi hô nhỏ, việc không ngừng gạt cần số, phanh xe, chuyển hướng, mạohiểm muôn phần mới tránh được Porsche của cô, thoát trong gang tấc.

NhưngBăng Thất Hàn không may mắn như vậy, cô nghĩ cách phanh xe lại, nhưng vì xehỏng nên bị lật, Porsche liền chổng ba bánh lên trời trượt trên thảm cỏ bênđường, tới hơn mười mét mới dừng lại.

ĐoànDuẫn Phi ngừng Ferrari, lao nhanh xuống xe, tiến lên xem kỹ tình trạng của cô.

“BăngThất Hàn!” Hắn ngồi xổm xuống kêu, thử lôi cô ra từ phía mui xe trần, nhưngthân thể cô bị kẹt giữa ghế ngồi và túi khí an toàn, không thể động đậy.

“A……”Cô đau quá thở phì phò.

“Đợichút, đừng nhúc nhích.” Hắn lập tức đá một cú vào thân xe, cú đá quá mạnh khiếnxe lật trở về, sau đó, hắn vặn bung cửa xe đã biến dạng, rút một lưỡi dao sắcbén từ trong giày ra, cắt thủng túi khí, cắt đứt dây an toàn, thuận lợi bế BăngThất Hàn lên.

“Thả……Buông ra……” Băng Thất Hàn lấy chút hơi sức còn lại để né hắn, lung lay sắp ngãnhưng vẫn cố cách xa sự ôm ấp của hắn.

Hắnnhướn mày, cười lạnh nhìn thân hình nghiêng ngả của cô.

Cô cănbản đứng cũng không nổi, hơn nữa chân có vẻ bị trật, trán vẫn đang chảy máu,suy yếu vậy mà vẫn kiêu ngạo tử thủ, buồn cười.

“Này,em bị thương không nhẹ, cần đến bệnh viện kiểm tra……” Hắn tốt bụng khuyên.

“Khôngcần anh quản……” Cô âm lãnh quay đầu, nhưng quay người lại làm cho đầu càng thêmchoáng váng, thân thể lập tức mất hết sức, ngã quỵ xuống phía trước.

Hắnkhông tiến lên đỡ cô, mà ung dung thong thả, thờ ơ lạnh nhạt.

Cô liềnngã lăn ra đất, đau đến kêu rên, nhưng có chết cũng không cầu xin hắn.

“Chậcchậc chậc, chắc đau lắm……” Hắn hỏi như vui sướng khi người gặp họa.

Cô buồnbực muốn di động thân mình, nhưng vừa dịch chuyển đầu, đã cảm thấy trời đấtkhông ngừng quay quay, ngay cả hình ảnh Đoàn Duẫn Phi cũng càng lúc càng mơhồ……

“Tôithấy em không ổn rồi.” Hắn cười nhạo một tiếng, đi tới chỗ cô.

Trựcgiác bảo cô nên cách xa hắn, bất đắc dĩ cả người đều không nghe theo ý muốn,trước mắt nhanh chóng bị bao trùm bởi một mảng tối đen, thứ cuối cùng truyềnvào tai cô, là tiếng cười sâu kín mang chút ngả ngớn của hắn.

Hắnngồi xổm xuống bên người cô, lại ôm cô lần nữa, cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắntái nhợt của cô, lẩm bẩm: “Em thật là! Đúng là thích cậy mạnh!”

Cô ônthuần nằm trong lòng hắn, không như thường lệ lạnh giọng đấu khẩu, hắn không hềchớp mắt nhìn cô chằm chằm, bỗng nhiên cảm thấy loại cảm giác chết tiệt nàyđúng là tốt……

Chỉ là,đến tột cùng là ai làm? Bánh xe của Băng Thất Hàn rõ ràng bị động tay độngchân, mới có thể nổ khi chạy xe tốc độ cao, đây cũng không đơn thuần là việcngoài ý muốn.

Quayđầu nhìn chiếc Porsche hỏng của cô, hắn không khỏi trầm ngâm suy nghĩ.

“Quênđi, mặc kệ ai giở trò quỷ, tôi đều cảm tạ, bởi vì do vậy, tôi mới có thể ở riêngcùng em, chỉ hai người trong một buổi đêm tốt đẹp!” Thấp giọng cười khẽ, hắn ômcô trở lại xe mình.

Một hồitruy đuổi chấm dứt, nhưng một đêm cuồng hoan sắp bắt đầu, đêm còn dài, nên điđâu hưởng thụ diễm phúc từ trên trời rơi xuống này cho thật tốt đây?

Hắnmang cô lên xe, mắt sắc bén phát hiện trên cúc áo cô gắn thiết bị theo dõi,không nói hai lời liền đem bỏ đi, trên mặt chậm rãi hiện lên nụ cười giả tạo.

Từ giờtrở đi, đừng ai mong có thể quấy rầy chúng ta.

Lên xe,nhấn mạnh chân ga, lửa đỏ Ferrari chở tiếng cười của Đoàn Duẫn Phi phóng vềphía trước.