Cực Phẩm Ở Rể

Chương 1037



Chương 1052:

Lâm Vũ ôm Giang Nhan một lúc, sau đó sờ sờ Giang Nhan không thành _ thật, sau đó đột nhiên lăn qua đè lại Giang Nhan.

“Tắt đèn!”

Giang Nhan không từ chối anh, khi Lâm Vũ tắt đèn, mới nhẹ nhàng ôm lấy lưng anh, tràn đầy dịu Hàng mà cho anh tất cả.

Lâm Vũ ôm Giang Nhan thở phì phò, nhận ra khuôn mặt tươi cười của Rose bắt giác chọt lóe lên trong đầu anh, anh sửng sốt lắc đầu, .anh muôn bỏ ý định này, nhưng lại thấy càng muốn bỏ đi thì Rose đọng lại trong tâm trí anh.

hoàng thực sự của người phụ nữ này, thật ra bản thân người phụ nữ này chính là thứ ma túy mà đàn ông không thê cưỡng lại được!

Sau đó, anh mới phát hiện ra sự kinh ( Anh dứt khoát bật đèn lên, nhìn thân thê gồ ghèề cùng khuôn mặt xinh đẹp thẹn thùng của Giang. Nhan, khuôn _ mặt hoa hông biên mất trong tâm trí anh, cả trái tìm đều là Giang Nhan.

Đây là lần đầu tiên hai người cùng bật đèn, cho nên sắc mặt của Giang đỏ đỏ bừng, không ngừng vươn tay cầm lầy đèn bàn bên cạnh giường, nhưng Lâm Vũ lại nắm lấy cô, Giang, Nhan tức giận căn vào ngực anh, thê nhưng cũng khơi dậy hứng thú của Lâm Vũ, sau khi chạy nhanh, thân thể anh ta run lên, gục đâu lên người Giang Nhan, trên mặt tràn đầy vẻ thỏa mãn.

Sáng sớm hôm sau, Lâm Vũ gọi Bộ Thừa đến nhà của Hướng Nam Thiên.

Hướng Nam Thiên đã đứng dậy dưới sự phục vụ của người học trò, trùm chăn kín mít, ngôi ở sân sau và nhìn về phía xa xăm một cách xuất thần.

“Lão Hướng, từ khi chia tay đến giờ không có vẫn đề gì chứ!” Lâm Vũ lập tức gọi hắn.

“Ôi, Tiêu Hà, máy ngày nay cậu có khỏe không? Nghe nói gân đây cậu mạo hiểm rất nhiêu, haha….” Hướng Nam Thiên bật cười vài tiếng khi nhìn thấy bóng lưng của Lâm Vũ, vẻ mặt vui mừng khôn xiết.

“Lão Hướng, đừng giễu cọt tôi, lần này tôi thật sự thoát chêt” Lâm Vũ cười lắc đầu, sau đó thử bắt mạch cho Hướng, Nam Thiên, thấy anh ta không có vân đề gì lớn, mới yên tâm.

thở dài. , khi đang thu dọn kim bạc để chuẩn bị châm cứu, anh nhìn Hướng Nam Thiên và hỏi: “Lão Hướng, Trương Hữu Tỉ của nhà họ Trương, anh có biết anh ta không? Tôi không biết người này là ai và anh ta học từ ai2m”

“Trương Hựu Tư?”

Hướng Nam Thiên liệc nhìn Lâm Vũ, dường như dự đoán được gì đó, hỏi: “Sao thế, cậu cho rằng chuyện này có liên quan đến cậu?”

“Đúng vậy!” Lâm Vũ gật đầu, tiếp đó liên giảng giải cặn kế một lượt cho Hướng Nam Thiên về thủ đoạn những đám lính đánh thuê đó bao vây mình tại khách sạn Victoria tối hôm đó.

Hướng Nam Thiên sau khi nghe thấy chiêu thức phối hợp của những lính đánh thuê đó, hai mắt chợt mở to, kinh ngạc nói: “Nếu đúng như lời cậu nói, vậy kiểu phối hợp chiêu thức này của bọn họ, thật sự chỉ có người hiệu huyền thuật mới có thể tạo ra! Một đám người nước ngoài sao có thể hiểu huyền thuật chứ? Chắc chắn là được người chỉ điểm!”

“Đúng vậy, vì vậy đây cũng là nguyên nhân tôi nghi ngờ lão nhị của Trương gia!” Lâm Vũ nghiêm túc nói.

“Nếu cậu đã nghỉ ngờ, vậy phải đi điều tra, cậu yên tâm, nêu thật sự có thế điều tra ra chứng minh đó là chuyện do lão nhị Trương gia làm, vậy Hướng Nam Thiên tôi bảo đảm với cậu, chỉ cân chứng cứ đầy đủ, tôi sẽ giúp cậu giải quyêt chuyện này!”

Hướng Nam Thiên híp mắt cười ha hả nói: “Đến lúc đó không dám nói khiến Trương gia bọn họ sụp đồ hoàn toàn, nhưng khiên bọn họ hao tổn nguyên khí, cút ra khỏi phe cánh tam đại thê gia là chuyện hoàn toàn có thể!”

“Hướng lão, lời này của ngài là thật chứ?”