Cục Cưng Phúc Hắc: Mẹ Vẫn Còn Rất Thuần Khiết

Chương 233: Phiên ngoại 29



Anh sợ hãi vội vàng lật người bò dậy, nhặt y phục rơi tán loạnở trên đất khoác lên người, “Noãn, em cố nhịn một chút, anh lập tức đưa em đếnbệnh viện kiểm tra!” Mặc Noãn cúi đầu thiếu chút nữa không nhịn được bật cười,đối phó tiện nhân, chỉ có thể dùng tiện chiêu a! Mặc Phi Tước thấy bả vai côđang run rẩy, bị dọa sợ tới mức sững sờ, dừng lại rồi xoay mặt cô lại phíamình, phát hiện cô đang cười, vẻ mặt hốt hoảng trong nháy mắt biến đổi, “Em gạtanh!” Đây không phải nghi vấn, mà là khẳng định! “Tôi nào có lừa anh, mới rồithật sự rất đau!” Mặc Noãn tiếp tục giả vờ! “Thật không có lừa gạt anh? Nhưnganh nghe Bác Hải nói, phụ nữ có thai mang thai qua ba tháng là có thể sinh hoạtvợ chồng , bọn họ có thể, chúng ta tại sao không thể?” “Đông Bác Hải anh ấy kếthôn rồi à?” “È hèm!” “Người phụ nữ nào lại kém may mắn dữ vậy?” “Noãn!” Mặc PhiTước nghiêm giọng kêu cô một cái, không cho cô khinh thường bạn bè của anh nhưvậy, rồi sau đó lại hì hì cười .

“Anh bệnh tâm thần hả!” Một lát thì tức giận, một lát lại cười.

Mặc Phi Tước bưng lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, gương mặttuấn tú lại gần, cười rất là chế nhạo, “Người phụ nữ không may mắn đó, hình nhưlà bạn của em thì phải!” “Bạn tôi? Tôi không có bạn!” Bởi vì thân phận của côcao quý không thể với tới, các bạn học nữ không dám đến gần cô, bạn nam muốn đếngần cô thì Mặc Phi Tước lại càng không cho phép, cho nên cô căn bản không có bạnbè gì! “Thật không có, em cẩn thận suy nghĩ một chút nữa!” Mặc Phi Tước tốt bụngnhắc nhở cô.

Mặc Noãn nhăn nhó cau mày, ở trong đầu loại bỏ những ngườicô từng tiếp xúc qua, đột nhiên, cô nghĩ đến, “Vô Song!” Đây là người bạn duynhất của cô! “Ừ!” Mặc Phi Tước nhếch môi lên một chút rồi gật đầu.

“Cô ấy làm sao lại cùng Đông Bác Hải con thú kia ở chung mộtchỗ?” Mặc Noãn có chút phẫn hận, cái thế giới này có phải cũng quá nhỏ haykhông! “Noãn, em không nên có thành kiến với Bác Hải như vậy chứ, anh ấy đối xửvới Vô Song thật sự rất tốt, vì cô ấy bỏ qua cả biển hoa, em có thể yên tâm,anh ấy tuyệt đối sẽ cho Vô Song hạnh phúc!” Mặc Phi Tước vì bạn tốt giải thích.

“Chó khó đổi tính xấu tham ăn, nếu vậy thì đã không gọi làchó!” Không nên trách Mặc Noãn không tin, trước đây Đông Bác Hải rất ăn chơi!“Noãn!” Mặc Phi Tước tức giận, cau chặt mày, không nghĩ tới thành kiến của Noãnđối với Bác Hải lại sâu như vậy.

“Tránh ra, tôi muốn đi ngủ!” Cô đẩy tay của anh ra, quyệtmôi khuôn mặt nhỏ đanh lại vì tức giận, thật cảm thấy bất hạnh thay Vô Song! “Bụngkhông còn đau sao?” Cảm giác cô có thể tức giận như vậy, Mặc Phi Tước đột nhiênquay lại đề tài cũ, Mặc Noãn hít sâu một hơi, xong đời rồi! Cô xoa xoa bụng, lạigiả bộ như dáng vẻ bị đau, “Không còn đau nhiều nữa!” Còn giả bộ! Mặc Phi Tướcâm hiểm cười cười, “Anh xoa cho em, bảo đảm một lát sẽ không đau nữa!” “Khôngkhông không không, không cần, đã không đau nữa, ngủ, ngủ đi!” Mặc Noãn vội vàngcự tuyệt, nhưng Mặc Phi Tước cũng không nghĩ buông tha cho cô, cầm cánh tay củacô, nhẹ nhàng xoay người cô lại, Mặc Noãn thoáng liếc thấy hạ thân anh sức sốngbừng bừng, mãnh liệt hít một ngụm khí lạnh! “Noãn, anh đau!” Khơi lên dục vọngcủa anh, muốn không chịu trách nhiệm mà toàn thân rút lui, làm sao có thể! MặcPhi Tước ôm cô, hôn lên vai thơm xương quai xanh của cô, Mặc Noãn cả người rungđộng lại rung động, cầu xin tha thứ: ” Phi Tước, cục cưng thật sự rất yếu ớt,không chịu được anh giày vò!” “Yên tâm, anh sẽ rất cẩn thận, sẽ không làm nó bịthương.” Dục vọng đã bành trướng, anh đã sớm không thu lại được lửa nóng củamình.

Hết rồi, hết thật rồi, cười giỡn không nổi nữa, Mặc Noãn thậtsợ anh đã nhịn quá lâu sẽ không kiềm chế được, như vậy cục cưng sẽ gặp nguy hiểm!“Phi Tước, cục cưng thật sự rất yếu ớt, bác sĩ nói.

.

.

.

.

.” Ngại cô quá dài dòng, Mặc Phi Tước cường hôn môi cô,trong khoảnh khắc Mặc Noãn cũng chỉ có thể phát ra một tiếng nức nở nghẹn ngàomơ hồ không rõ, vốn là một nụ cường hôn, nhưng vì sao hôn đến cuối cùng, nụ hônnày lại biến thành một đôi nam nữ ôm nhau với nụ hôn nóng bỏng, thân thể theo bảnnăng kháng cự anh, nhưng mà vì sao, lúc này lại khát vọng anh, Mặc Noãn mê muộitrong nụ hôn của anh, hai cánh tay dần dần quấn lên cổ anh, thậm chí từ từ túmchặt cổ anh, bàn tay nhẹ nhàng xé ra, áo ngủ của cô liền dễ dàng trượt xuống,hai thân thể kề sát nhau, như củi khô gặp phải lửa lớn, thân thể của hai ngườicũng đã rục rịch ngóc đầu dậy, tay của anh chạy ở quanh thân cô, cảm động vì côđộng tình, cô ưm thành tiếng như mời gọi, anh không thể tiếp tục chờ đợi, vịneo cô, động thân một cái, vừa mới tiến vào, cô đáng chết lại hét lớn! “Đau! Đauquá! Ra ngoài đi.

.

.

.

.

.” “Sao lại đau như vậy?” Lần này anh không thối lui, mànhíu chặt chân mày, lại trêu chọc anh chứ gì! “Lần này là đau thật, Mặc Phi Tướcem cầu xin anh mau đi ra.” Nhắm mắt lại, cô đau đến rớt ra hai giọt nước mắt.

Thấy cô đau đến phát khóc, Mặc Phi Tước lần này thật sự bị dọađến ba hồn bảy vía, vội vàng từ trong cơ thể cô lui ra ngoài, ôm thật chặt cô,trấn an cô nói: “Noãn, rất đau sao?” “Ừ.” Cô nức nở.

“Chúng ta lập tức đi bệnh viện!” Anh đang muốn nhảy xuốnggiường, Mặc Noãn kéo tay của anh, “Hiện tại lại không còn đau quá như vậy nữa!”Hả.

.

.

.

.

.

Anh nhìn cô, chân mày lẳng lặng nhíu thật chặt! “Lần này tôikhông có lừa anh, có thể là cái đó của anh quá lớn, cục cưng kháng nghị !” MặcNoãn vội vàng giải thích.

Mặc Phi Tước nghĩ đến lời cảnh cáo của bác sĩ, liền lựa chọntin tưởng, cúi đầu nhìn huynh đệ của mình vẫn như cũ sức sống bừng bừng mộtcái, có chút kích động muốn khóc! “Ngủ đi!” Anh tự tay thay cô khép lại y phục,chịu đựng sưng đau đứng dậy xuống giường! “Anh đi đâu?” Mặc Noãn theo bản năngbật thốt lên.

“Anh đi tắm nước lạnh!” “Trời lạnh như thế này, anh lại tắmnước lạnh?” Mặc Noãn buồn cười.

“Nếu không thì sao đây?” “Phụ nữ của anh không phải rất nhiềuư, tìm cô nào đó giải quyết là được rồi!” Mặc Phi Tước đen mặt, nheo mắt lại, bắtđầu hoài nghi cô nhóc này là cố ý khơi lên tình dục của anh, lại không cho anhdập lửa, làm cho anh khó chịu! “Ý kiến hay!” Anh chịu đựng lửa giận, tà mị cười.

Mặc Noãn chẳng những không tức giận vẫn còn rất dí dỏm cười,sau đó từ trên giường đứng lên, quyến rũ vén lại tóc, chậm rãi cởi ra trói buộcbên hông mình, như có như không hiện ra trước mặt Mặc Phi Tước, “Máy điều hòakhông khí hình như mở quá lớn, em hơi nóng, này, anh rốt cuộc có muốn đi tắmkhông, không đi thì tôi đi nha!” Mặc Phi Tước thấy nhiệt huyết lại sôi trào, lửadục bành trướng, con nhóc chết tiệt kia, cô cũng thật biết giày vò! “Oh, tôithiếu chút nữa quên, anh căn bản không cần tắm, phụ nữ của anh lập tức sẽ tới dậplửa cho anh, vậy tôi đi!” Cô đang muốn xuống giường, Mặc Phi Tước đem lấy cô chậntrở lại, đặt tại trên giường, Mặc Noãn quạt quạt lông mi thật dài mà lẳng lặngđưa mắt nhìn anh, chỉ thấy trong con ngươi anh, ối chà, thật có lửa lớn đangthiêu đốt! “Em, nhớ, rõ, cho, anh!” Anh cắn răng nghiến lợi, một chữ lại một chữrơi xuống, súng liền chống đỡ bên họng súng lại không dám vào, tư vị khó chịunày, có thể nghĩ, anh muốn đến phát điên! Buông cô ra, Mặc Phi Tước xoay ngườisải bước vào phòng tắm, rất nhanh phòng tắm liền truyền ra tiếng nước chảy rócrách, cùng với âm thanh lạnh lẽo của Mặc Phi Tước “Ha ha ha!” Mặc Noãn tựa đầuvào trong chăn, cười ngất! Lần này thật không phải cô cố ý trêu hắn, là cụccưng trong bụng đang kháng nghị, đoán chừng là cục cưng muốn vì mình đòi nợ!