Cục Cưng Phúc Hắc: Mẹ Vẫn Còn Rất Thuần Khiết

Chương 228: Phiên ngoại 24



Cám ơn trời đất.

Mẹ con bình an, Mặc Phi Tước thở phào nhẹ nhõm, buông bác sĩra.

Hít một hơi xong bà bác sĩ mới nói: “Mặc tổng ngài yên tâm,trước mắt mới chỉ mẹ con bình an, qua bản báo cáo kiểm tra về tử cung của cô ấy,bạn gái ngài cô ấy đã từng phá thai một lần, vì thế bây giờ thành tử cung củacô ấy rất mỏng, xin thứ lỗi cho tôi nói thẳng, thai nhi có thể sẽ không giữ được“ Sắc mặt của Mặc Phi Tước bỗng chốc trở nên trắng bệch, đôi mắt sáng ứa ra mộtchút “Dĩ nhiên không phải tuyệt đối, nếu như thường ngày chăm sóc thích đáng,phối hợp ăn uống thích hợp, làm việc và nghỉ ngơi bình thường, sản phụ làm vậnđộng vừa phải, đứa bé này cũng có khả năng sinh ra thuận lợi.

Mặc tổng, tôi đề nghị ngài chú ý dành thời gian cùng bạn gáingài tham gia lớp mang thai chuyên nghiệp, còn có hai điểm đặc biệt phải nóirõ, một là, không thể làm tiếp loại vận động kịch liệt, tỷ như chuyện phòngthe, điểm này phải nhớ kỹ! Bởi vì thể chất cô ấy vốn là đã rất yếu, tử cungcũng tương đối mỏng!” Bác sĩ tận lực nói rõ, Mặc Phi Tước chợt hiểu ra, một tiađỏ ửng xẹt qua trên gương mặt tuấn tú, tử cung Mặc Noãn gần sát phía trước, màkia của anh lại rất dài, xâm phạm đến địa bàn của cục cưng, dĩ nhiên cục cưngkhông vui, kháng nghị.

“Hai là, chính là tâm tình của phụ nữ có thai, ngài nên tậnlực dỗ cô ấy vui vẻ nhiều hơn, bởi vì vui buồn của cô ấy sẽ ảnh hưởng đến sự khỏemạnh của cục cưng, chỉ có làm người mẹ vui vẻ, đứa nhỏ trong bụng mới có thểnhư ánh mặt trời khỏe mạnh lớn lên” “Tôi hiểu rõ, cám ơn bà, bác sĩ” Trongphòng bệnh Mặc Noãn bởi vì đau đớn phía dưới không ngủ được, nằm ở trên giườnglẳng lặng nức nở, thấy Mặc Phi Tước đẩy cửa đi vào, cô lập tức đem chăn kéotrùm qua đầu, thấy thế anh thầm than thở, lập tức đi tới kéo cái ghế ngồi xuốngtrước mặt cô, không có kéo cái chăn của cô, mà là có chút mệt mỏi mà mở miệng“Noãn, chúng ta nói chuyện một chút được chứ?” Mặc Noãn không đáp lại, giữa bọnhọ còn cái gì để nói.

“Tôi biết rõ em hận tôi, em nói đúng, tôi thật sự không bằngcầm thú” Thật là cầm thú Mặc Noãn đang nức nở mà dừng nước mắt lại, anh nghĩsám hối là muốn giành lấy sự đồng tình của cô sao? Cô sẽ không bao giờ đồngtình anh nữa, bởi vì anh không đáng được đồng tình.

“Noãn, tôi cho em tự do” Anh giống như hạ một quyết định rấtquan trọng, giọng nói rất nặng nề! “Anh.

.

.

.

.

.

Làm sao anh đột nhiên nghĩ thông suốt?” Cô bình tĩnh nhìnanh chăm chú, nhíu mày, không hiểu sao anh lại đột nhiên chịu thả mình tự do,trầm tư chốc lát, cô bỗng nhiên bắt lấy cánh tay anh, mặt mày tái nhợt, hỏi “Cóphải cục cưng không còn nữa hay không? Cục cưng không giữ được có đúng haykhông?” Nước mắt không hề báo trước đột ngột trào ra.

“Noãn, bình tĩnh một chút, không nên kích động, cục cưngkhông có sao, nó vẫn còn ở trong bụng của em” Mặc Phi Tước giữ chặt hai tay củacô lại, kìm nén kích động của cô.

Cô đã mất một đứa, mất nữa, cô sẽ điên mất, sẽ chết mất.

Đè nén trong lòng này làm cô khổ sở không thôi, cô hỏi khẽ“Không có rời tôi đi?” “Ừ, là thật “Anh kiên định như đá gật đầu.

“Anh không có gạt tôi?” Cô nước mắt lấp lánh chuyển mắt nhìnanh.

“Không lừa em” anh đáp một cách thận trọng.

“Anh gạt người, vẫn còn, làm sao anh có thể thả tôi đi?” MặcNoãn không tin, khóc rống lên.

“Tôi không có lừa em, không tin em sờ sờ bụng của em tự cảmnhận xem, bên trong không phải còn có sinh mệnh bé nhỏ của cục cưng sao” MặcPhi Tước nâng tay cô lên đặt ở trên bụng, cảm nhận một lát, Mặc Noãn thật sự cảmthấy cục cưng trong bụng hình như động đậy, cô nín khóc mỉm cười ” Cục cưng thậtvẫn còn “ “Tôi không có lừa gạt em chứ” thấy cô cười, Mặc Phi Tước cũng khôngkìm chế được khóe môi khẽ nâng lên.

Mặc Noãn đang muốn kháng nghị, Mặc Phi Tước cướp lời cô…,”Noãn, bác sĩ nói thai nhi còn chưa có thoát khỏi thời kỳ nguy hiểm, tâm tình củaem không thể kích động, còn có.

.

.

.

.

.

Tâm tình của em trực tiếp ảnh hưởng đến tính cách của cụccưng, mỗi ngày em nản lòng, nản chí, cục cưng sanh ra rất có thể sẽ mắc chứng uuất, trầm cảm” Chứng u uất, trầm cảm? Khoa trương, tuyệt đối khoa trương, anh cốý nói thật nghiêm trọng như vậy chính là để hù dọa Mặc Noãn, không cho phép côkhông vui, anh biết Noãn có bao nhiêu yêu thương, quan tâm đứa bé này, vì vậy sẽngoan ngoãn phối hợp.

“Ừ ” Quả nhiên, vì để cục cưng khỏe mạnh, cô nhu thuận gật đầu“Mặc Phi Tước, anh nói cho tôi tự do cũng là thật? ” quệt quệt nước mắt, côkhông xác định lại hỏi một lần nữa.

Cả người Mặc Noãn căng thẳng cứng lại, anh lúc này mới đưatay kéo chăn của cô ra, khom người đến gần vẻ mặt không dám tin của cô “Emkhông có nghe lầm, tôi đồng ý cho em tự do” Mặc Phi Tước cười khổ, ánh mắt bithương trong nháy mắt đổi thành ranh mãnh, bất cần đời, nhún nhún vai: “Em cũngbiết tôi là cầm thú, cầm thú làm sao có thể sẽ có tình cảm thật, em đã không muốnchơi với tôi, tôi cũng sẽ không miễn cưỡng em, dù sao phụ nữ bên cạnh tôi cònnhiều, bớt đi em, cũng sẽ không có tổn thất gì! “ “Này Mặc Phi Tước anh có baonhiêu phụ nữ chờ phục vụ anh, cần gì phải hao tâm tổn sức với tôi?” Giọng nóiquá chua a “Tôi thích ” anh cười nhẹ.

Mặc Noãn nắm chặt quả đấm, hận tốn hơi thừa lời, dùng sứcnhìn anh chằm chằm, tức giận tràn đầy lồng ngực nên cô theo bản năng mà buột miệngphản bác: “Thế nhưng phụ nữ của anh nhiều như vậy, sao nhất định phải là tôisanh con cho anh?” “Tôi thích ” ngón tay thon dài ở trên gương mặt tuấn tú xoaxoa, anh nhẹ nhàng cười giễu.

“Anh thích thế sao không tự mình sinh đi” Mặc Noãn cầm cái gốiđập anh, bộ dáng rất tức giận.

“Ha ha ” bị gối đầu đập thế nhưng anh lại cười ra tiếng, cầmgối đầu đứng dậy ngồi ở bên cạnh cô, để gối đầu xuống anh thu hẹp hai cánh tayôm cô vào lòng, Mặc Noãn từ chối, lại bị anh ôm chặt hơn, anh tựa đầu ở trênvai thơm của cô, ở bên tai cô nhẹ nhàng nói: “Noãn, cho tôi thêm hai tháng độchưởng em, đúng hạn tôi – nhất định trả tự do cho em” “Tôi không muốn” Mặc Noãnbỗng dùng sức động đậy thân thể và nói “A, em sợ đến lúc đó sẽ rời bỏ không đượctôi sao?” “Sẽ không” “Cứ quyết định như vậy đi” Tiểu Bạch Thỏ cuối cùng cũngkhông phải đối thủ của Đại Sói Xám a! “Buông ra đi” Mặc Phi Tước hài lòng congcong môi, buông lỏng cái ôm trong ngực ra.

Hai tháng này, anh muốn giúp cô an thai thật tốt Anh nghiêngđầu, hơi thở nam tính nóng rực phun lên trên vành tai nhạy cảm của cô, cả ngườiMặc Noãn như giống như bị điện giật, giật mình nhạy cảm, vành tai hơi nóng lên,cố sức phủ nhận “Đáng chết, lẽ ra tôi không nên đáp ứng giao ước bá đạo củaanh, Mặc Phi Tước nếu muốn thả tôi tự do, vậy thì dứt khoát một chút có đượchay không?” Một lần nữa hai người cùng im lặng, Mặc Noãn buồn cười, nhưng cườiso với khóc còn khó coi hơn, phát ra từ nội tâm, cô cười không nổi, thật cườikhông được, trong lòng buồn cực kỳ! Mặc Noãn đang muốn nằm xuống, anh lại mở miệng,“Noãn, để tôi ngủ chung với em đi” Cô hít một ngụm khí lạnh, đang chuẩn bị lờilẽ nghiêm khắc cự tuyệt, lại bị Mặc Phi Tước mạnh mẽ hôn lên môi, cô khước từkhông được, hơn nữa không kháng cự được anh dịu dàng đầu độc, hôn sâu vô cùng,cô khẽ nhắm mắt lại, nhận lấy nụ hôn dịu dàng của anh, nhẹ nhàng “ưm” một tiếng,khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt đã từ từ khôi phục sắc thắm.