Con Rể Quyền Quý

Chương 2899



Chương 2901

Mà bóng người màu xanh sau lưng Trần Thanh Sơn, song quyền cũng nổi lên ánh sáng.

Đại chiến vô cùng căng thẳng.

Tôn chủ Thiên Nhã Trúc đứng ở một bên nhìn hai người trong nháy mắt đã tiến vào trạng thái chiến đấu, bà ta có chút không biết phải làm sao, giúp Trương Ức Thùy đánh bại Trần Thanh Sơn, đó chính là hoàn toàn xé rách mặt với nhà họ Trần, giúp Trần Thanh Sơn ư? Loại chuyện này Thiên Nhã Trúc không dám.

Trương Thác và Trần Thanh Sơn đều là cường giả cấp bậc tôn chủ, vừa đánh nhau, trận thế này long trời lở đất.

Trần Thanh Sơn không phải là một kẻ yếu, ông ta có chiến linh, một đôi thần quyền, ánh sáng rực rỡ.

Nhưng Trương Thác lại càng mạnh hơn, Trương Thác mạnh không phải do trang bị mà là ở kinh nghiệm chiến đấu của anh.

Từ khi Trương Thác tiếp xúc đến khí cho tới này, anh gần như không ngừng chiến đấu, từ cao thủ ngưng khí cơ bản nhất, vãn luôn đánh đến bây giờ là những cường giả tôn chủ này, mỗi một lần chiến đấu Trương Thác đều tiến bộ, đã không biết bao nhiêu lần anh phải trải qua nguy cơ sinh tử, nhưng đều có thể tiếp tục sống sót, đồng thời trở nên mạnh hơn.

Hiện tại đối đầu với cường giả cấp bậc tôn chủ, đối với Trương Thác mà nói cũng không tính là gì.

Bốn chiến linh đã được Trương Thác vận dụng một cách nhuần nhuyễn, một kích đánh xuống, cho dù là cường giả cấp bậc tôn chủ cũng không cách nào ứng phó, lại thêm Diệt Thế Ma Kiếm trong tay Trương Thác, ở bên trong cảnh giới tôn chủ, tuyệt đối có thể ngang ngược, khi từ lãnh vực đi ra, về cơ bản Trương Thác đã ở vị trí bất bại, nếu như cho Trương Thác thêm thời gian tôi luyện thêm Diệt Thế Ma Kiếm, một kiếm kia chém xuống, chỉ sợ cho dù là cường giả cấp bậc tôn chủ cũng chỉ có thể nuốt hận.

Hai người Trương Thác và Trân Thanh Sơn liên tục xuất ra mấy chiêu trên không trung, dưới thế công mạnh mẽ của Trương Thác, Trần Thanh Sơn liên tục bị đánh lui.

Đây là lần đầu tiên Trần Thanh Sơn nhìn thấy Trương Thác ra tay quyết liệt như thế, đối với người thanh niên nhìn qua còn trẻ tuổi như con trai mình vậy, Trần Thanh Sơn vẫn luôn không để trong lòng, chỉ coi là một hậu bối nào đó của Thiên Nhã Trúc, hoặc là người đại khu tới đi theo Thiên Nhã Trúc, làm sao ông ta cũng không nghĩ đến người này lại có chiến lực mạnh mẽ như thế, kinh khủng nhất chính là, có thể bồi dưỡng một cường giả trẻ tuổi như thế, rốt cuộc trưởng bối của anh là người như thế nào?

Bốn chiến linh đều xuất hiện, màu sắc của Diệt Thế Ma Kiếm trong tay Trương Thác càng lúc càng đậm, khiến cho người ta ngạc nhiên.

Khi Trần Thanh Sơn giải quyết xong thế công một lượt của bốn chiến linh, lúc này diệt thế ma kiếm trong tay Trương Thác đã biến thành màu tím đen rất đậm.

Một trận tuyết lớn khiến cho toàn bộ thành Lục Đô biến thành một khu vực trắng xóa chỉ trong nháy mắt.

“Đi! Trương Thác khế quát một tiếng, thần kiếm câm trong tay chém ra ngoài, vào lúc này đây, toàn bộ bông tuyết đang bay trong thành Lục Đô đều bị hòa tan.

Anh Linh sau lưng Trần Thanh Sơn thế mà lộ ra vẻ khiếp sợ.

“Thiếu hiệp Trương Ức Thùy, xin cậu nương tay” Thiên Nhã Trúc hô to mô một tiếng, bà ta sợ một kiếm này sẽ khiến Trần Thanh Sơn bị chém bay.

Đối mặt với ánh kiếm màu tím đen này, Trần Thanh Sơn có thể cảm nhận được uy lực ẩn chứa trong đó, trong nháy mắt khi Trương Thác chém ra một kiếm này, ông ta đã làm ra tư thái phòng ngự.

Kiếm khí màu tím xẹt qua chân trời cũng không giống như Thiên Nhã Trúc nghĩ là chém lên người Trần Thanh Sơn, mà chính là bay thẳng đến sau lưng Trần Thanh Sơn mà tới.

Bên trong kiếm khí màu tím đen tràn đầy khí tức sắc bén, vào giây phút này, dường như bầu trời có thể bị xé rách, khi ánh sáng kiếm khí biến mất ở trước mặt Thiên Nhã Trúc, Thiên Nhã Trúc thở phào một hơi.

Ngay tại lúc Thiên Nhã Trúc cho rằng đây chỉ là một chiêu giả của Trương Thác, một tiếng rống giận dữ vang lên, tiếng rống giận dữ này chấn động khiến cho từng lá cây rơi xuống.

Sắc mặt Thiên Nhã Trúc thay đổi, bà ta nghe ra được chủ nhân của tiếng rống giận dữ này chính là của con Hắc Hổ kia.