Cô Độc Chiến Thần

Quyển 24 - Chương 1: Đoàn mới lính mới



Công quốc Băng Diệu, Bá tước lĩnh Bỉ Khắc, thành Bỉ Khắc, đây là một tòa thành thật lớn lấy thành phủ Bá tước Bỉ Khắc làm trung tâm, là một tòathành thị phương viên bán kính năm cây số.

Kỳ thật nơi này khi thành thị mới dựng, cũng không có tường thành, chỉ có các thương nhândân tự do phân tán xung quanh thành phủ Bá tước mà thành, hơn nữa cácdân tự do này vốn không nhập vào sự quản lý của thành Bá tước.

Sở dĩ có chuyện cổ quái như thế, là bởi phạm vi thống trị mà các quýtộc thật sự có thể muốn làm gì thì làm, cũng chỉ có ở trong thành phủcủa mình thôi.

Về phần thôn trang hương trấn trong lãnh địa,đều là tồn tại ở trạng thái phụ thuộc, ngoại trừ hàng năm phải nộp vàngbạc quy định cùng thu mua vật tư theo hạn ngạch, liền hoàn toàn thuộctrạng thái tự trị.

Bởi vì nguyên nhân địa lợi cùng phương diện chính trị, có thể khiến dân chúng tạm cư bên ngoài thành phủ Bá tước Bỉ Khắc bắt đầu định cư, đồng thời như lăn quả cầu tuyết càng lúc cànglớn.

Thấy dưới tòa thành của mình dân cư càng lúc càng định cư phồn vinh, Bá tước bắt đầu mưu cầu quyền thống trị.

Thế nhưng, dân chúng định cư đều cho rằng, điểm định cư này khôngphải Bá tước mở ra, cho nên ngoại trừ chấp nhận nộp một lượng thuế hànghóa nhất định ra, căn bản không muốn Bá tước khoa tay múa chân, còn Bátước vốn không có khả năng xuất binh giải tán toàn bộ điểm định cư, cũng chỉ có thể vuốt mũi chấp nhận.

Chỉ là, Bá tước đối với điểm định cư dưới thành không có thiện tâm biến thành mọi người đều biết.

Loại trạng thái này duy trì một thời gian, đến khi điểm định cư trởnên càng ngày càng giàu có, một cổ đạo tặc không rõ thân phận như thấyđược cơ hội, đánh bạo tiến hành một hồi cướp bóc.

Thành phủ Bá tước đối với đàn cướp này phản ứng lại rất trì độn, chờ khi đạo tặc gào thét đi rồi, quân đội thành phủ Bá tước mới khoan thai đi tới, kết quảcó thể biết.

Lần cướp bóc này chẳng những đả thương dân chúngrất lớn, cũng để cho các cư dân ý thức được, không có võ lực của mình,căn bản không thể đảm bảo sinh mạng tài sản của mình được.

Cho nên, đối với yêu cầu thi hành thống trị của Bá tước, dân chúng định cưmột lần nữa cự tuyệt rõ ràng, cũng truyền bá xung quanh lời đồn Bá tướccấu kết với đạo tặc.

Vì thế, Bá tước thẹn quá thành giận thẳng thắn chuẩn bị phá hủy điểm định cư này, đáng tiếc, lại bị các cư dâncấu kết với đám Tử tước đã sớm có lòng quỷ mưu phản thành công.

Tự chịu báo ứng, Bá tước mới cùng cộng đồng cư dân ra tiền xuất lực,thành lập xung quanh điểm định cư một dải tường thành, cũng đặt ra thưước hẹn, Bá tước có nghĩa vụ chống đỡ kẻ thù bên ngoài xâm lấn, có đượcquyền lực thu thuế, còn cư dân điều kiện tiên quyết ủng hộ Bá tước làphải có được quyền tự trị và trị an của mình.

Nói cách khác, thực tế khống chế thành Bỉ Khắc, vẫn còn là các đại biểu cư dân lúc ban đầu, cũng là Hội nghị thành Bỉ Khắc.

Hội nghị Bỉ Khắc, là một cơ cấu quyền lực, dựa theo quy định lúc banđầu, chỉ có thể khống chế thành Bỉ Khắc, thế nhưng đừng nói thành phủ Bỉ Khắc, thậm chí ngay cả ngoài thành cũng không thể thẩm thấu được.

Cơ cấu này là cơ cấu quyền lực khống chế thành thị duy nhất toànTuyết quốc do dân chúng tự do đại biểu, tuy rằng Tuyết quốc không hiếmmột ít các đoàn thể như là thương đoàn khống chế một lãnh địa quý tộcnào đó, nhưng quý tộc bị bọn hắn khống chế là con rối, hơn nữa ngườikhống chế đều coi là quyền quý, bởi vậy không có nhiều chuyện.

Hội nghị Bỉ Khắc tổng cộng có mười ba ghế Nghị sĩ, trong đó một ghế đại biểu lính đánh thuê, bốn ghế đại biểu đoàn lính đánh thuê, năm ghế đạibiểu thương đoàn, một ghế đại biểu tôn giáo, một ghế đại biểu lao công,một ghế đại biểu Bá tước.

Ngoại trừ đại biểu Bá tước ra, mười hai đại biểu khác, đều là người phát ngôn của các thế lực ngành nghề cường đại nhất.

Tuy nói Hội nghị này là đại biểu quyền lực hành sử toàn bộ dân chúngtự do, nhưng theo cách số ít phục tùng đa số, thành Bỉ Khắc vẫn còn dựatheo ý của thương đoàn cùng đoàn lính đánh thuê.

Bởi vì có hai ngành nghề quản lý sự vụ thành Bỉ Khắc này tồn tại, hơn nữa thành BỉKhắc tự do hóa, cho nên hoạt động thương nghiệp cùng lính đánh thuê ởthành Bỉ Khắc, có thể nói là sôi động nhất Tuyết quốc.

Bởivậy, thời khắc nào cũng có xe trượt tuyết cùng xe ngựa tuyết nối liềnkhông dứt, liên tục ra ra vào vào ở một cái thành thị coi như khá lớnnày.

Trong số nhiều xe ngựa xe trượt tuyết đó, chiếc xe trượttuyết quái dị của Khang Tư tuy rằng làm người khác chú ý, nhưng cũngkhông quá thu hút sự quan tâm của người khác, bởi vì mỗi ngày nhiềungười qua lại, cái chuyện cổ quái gì cũng sẽ xảy ra.

Khang Tư ngồi ở trên vị trí lái chỉ vào đầu đường, hỏi Bỉ Lâm Đặc Tư bên người:

- Làm sao thành Bỉ Khắc này có nhiều cờ lại còn hỗn độn như vậy chứ?

- Chủ nhân, đây là cờ của mười ba ghế thành viên Nghị sĩ Hội nghị BỉKhắc, thư ước hẹn có quy định, thành viên mười ba ghế Nghị sĩ có quyềnlợi dựng cờ ở trên đường.

Bỉ Lâm Đặc Tư cung kính nói.

Bỉ Lâm Đặc Tư nói thế nào cũng xuất thân từ kỵ sĩ bản thổ Bá tước BỉKhắc, tuy rằng coi là kỵ sĩ ở nông thôn, nhưng đối với Hội nghị Bỉ Khắchầu như vang danh toàn Tuyết quốc vẫn rất rõ ràng.

Tình huống thành Bỉ Khắc chính là Bỉ Lâm Đặc Tư nói cho Khang Tư biết.

- À, nguyên lai là thế, ghế Nghị sĩ này sẽ không giữ luôn không đổi chứ?

Khang Tư gật đầu, đánh giá thành trì hùng cứ một phương ở xa xa.

- Khẳng định là không, bởi vì thương đoàn cùng với đoàn lính đánhthuê trong thành Bỉ Khắc đông đúc, các ghế Nghị sĩ sẽ tranh cử mỗi nămmột lần, có thể nói, ngoại trừ cờ đại biểu Bá tước đại nhân sẽ không sửa đổi ra, các cờ khác hàng năm sẽ đổi một lần.

Bỉ Lâm Đặc Tư giải thích.

- Một năm một lần? Thời gian cũng quá ngắn đi chứ, bọn họ làm sao tranh cử mười ba ghế nghị sĩ này?

Khang Tư cau mày hỏi.

Một năm thay đổi người thống trị một lần, vậy có tính là sáng xâychiều sửa hay không? Đây là chỗ hại rất lớn trong một cơ cấu chính quyền mà!

Chỉ là ngẫm lại Hội nghị chủ yếu vẫn nằm trong sự khốngchế của thương đoàn cùng đoàn lính đánh thuê, sửa tới sửa lui vẫn làthiên vị đoàn lính đánh thuê, khá lắm là thương đoàn cùng đoàn lính đánh thuê lên đài một năm đó kiếm được nhiều chỗ tốt, hơn được các đoàn lính đánh thuê và thương đoàn khác mà thôi, cứ thế thảo nào mỗi năm phảituyển cử một lần.

- Không ngắn, đối với tổ chức thắng lợitrong mỗi kỳ tranh cử, thời gian một năm cũng đủ để chiếm được nhiều chỗ tốt rồi, nếu còn không xuống đài, các tổ chức bên dưới sẽ tạo phản.

Bỉ Lâm Đặc Tư giải thích trước một câu, sau đó mới nói:

- Kỳ thật phương pháp tranh cử này rất đơn giản, đại biểu Bá tướckhông cần phải nói, khẳng định là cố định, mà lính đánh thuê là xem aimạnh nhất, đoàn lính đánh thuê phải xem ai hoàn thành nhiệm vụ của riêng mình trước tiên, còn thương đoàn lại là xem ai nội trong thời gian hạnđịnh kiếm được nhiều tiền nhất trong một lần mua bán, về phần tôn giáo,chính là xem ai thu hút được nhiều tín đồ hơn, còn lao công thì xem ailàm việc nhiều nhất làm tốt nhất.

- Ồ, có hạn chế tư cách hay không?

Khang Tư lại hỏi.

- Không có, chỉ cần thường trú tại thành Bỉ Khắc là được.

Bỉ Lâm Đặc Tư nói đến đây, thấy bộ dáng Khang Tư hai mắt sáng rực, không khỏi chần chờ một chút mới nhắc nhở:

- Chủ nhân, tuy rằng tư cách này không hạn chế, nhưng ít nhất phải là lính đánh thuê cấp bốn trở lên, thương đoàn có tài sản mười vạn kim tệtrở lên, đoàn lính đánh thuê phải có trăm người, cũng là phải cấp ba trở lên mới có thể tiến vào vòng dự tuyển, không thì tuyệt đối sẽ đổ vỡ.

- Ừm.

Khang Tư liếc nhìn Bỉ Lâm Đặc Tư.

Không nghĩ tới người này mẫn cảm như vậy, mình chỉ cần nghĩ một chút hắn sẽ biết, Khang Tư không khỏi cười nói:

- Ta biết ý của ngươi, tuy nhiên ta còn không có vọng tưởng tới như thế.

Nói là nói như thế, nhưng Khang Tư vẫn còn nhìn cờ treo trên tường thành cảm thán.

Nếu như dấu hiệu ấn chương kia có thể xuất hiện trên tường thành, sợrằng toàn bộ Bá tước lĩnh Bỉ Khắc đều sẽ biết tới sự tồn tại của ấnchương này.

Một nơi cách cửa thành còn khoảng hai cây số, bọnKhang Tư mới phát hiện, tuyết dọng trên đường đã biến mất, ván trượttuyết đã không thể trượt được nữa.

Còn các xe trượt tuyết ngựa kéo, đều dừng lại, gắn bánh xe vào, chỉ có xe trượt tuyết loại nhỏ mớitiếp tục được chó kéo đi, tuy nhiên người trên xe cũng xuống đi bộ.

Khang Tư không còn cách nào khác, chỉ có thể học theo, xuống xe xuachó tuyết, kéo một chiếc xe trượt tuyết to lớn đi trên đường.

Đi tới cửa thành, ở đây đã xếp một đội ngũ thật dài chờ vào thành, rốtcuộc đến phiên Khang Tư, vệ binh cửa thành cực kỳ nghiêm ngặt kiểm traxe trượt tuyết của Khang Tư, sau khi phát hiện bên trong không có hàngcấm, không thu thuế vào thành liền cho qua.

Đối với tình hìnhnày Khang Tư cũng không kinh ngạc, bởi vì đối với một thành thị màthương đoàn cùng đoàn lính đánh thuê làm chúa tể mà nói, không thu thuếvào thành là lựa chọn bình thường nhất.

Sau khi tiến vàothành, Khang Tư theo dòng người, dắt chó tuyết, mang theo chiếc xe trượt tuyết lớn kia, đi nới nơi chuyên dàn xếp cho người bên ngoài tới nhưbọn họ, dùng để đỗ xe ngựa xe trượt tuyết.

Chỗ dùng để gửi xe ngựa như vậy, các nơi đều có, chỉ là ở Tuyết quốc này, khác ở chỗ là có nơi dùng để gửi chó tuyết mà thôi.

Khang Tư cùng ba mật vệ đi ở phía trước, tám người hầu theo ở phía sau.

Đối với tám người hầu này, tuy rằng mật vệ Giáp Linh xuất hiện hếtsức đột ngột, nhưng không giật mình nhiều quá, dù sao khi tên nam tửkinh khủng này giết hết thành viên Tuyết Lang bang, bọn họ biết hắnchính là thủ hạ của Khang Tư.

Nhóm mười hai người, hết sức cúi thấp đi dạo trên đường... Kỳ thật, dù là bọn họ có với cao thế nào,cũng không có khả năng cao tới đâu được.

Bởi vì trên đường đi, không thiếu tình cảnh mấy trăm người chen lấn với một hàng xe ngựa hoạt động trên đường.

Liếc mắt nhìn quanh, dù là nam nữ già trẻ, tất cả đều dùng trang phục da gấu chó, khác nhau duy nhất, chính là bề ngoài da gấu chó có cáitrơn mịn mượt mà, cũng có rụng sạch lông xám xịt ảm đạm.

Tuyrằng tuyết rơi vốn không dừng, như là buông xuống vĩnh viễn không ngừngnghỉ, nhưng cũng vốn không đọng ở nơi này nhiều, nếu không phải bị đụngbị phủi tán, thì là bị đạp nát, cái này cũng khiến độ ẩm thành Bỉ Khắckhi không cao hơn không ít.

Thấy tuy con đường hơi ẩm thấp,nhưng rộng chừng mười thước, toàn bộ do đá tảng trải thành, nhìn lại các cửa hàng mặt tiền rộng rãi, cao hai ba tầng, Khang Tư không khỏi tặclưỡi.

Công trình xây dựng như vậy, dù là cái phủ Đại Đô đốccủa mình cũng không thể so, xem chừng toàn Đế quốc, cũng chỉ có Đế đômới có thể bỏ vốn xây dựng được như thế này.

Nếu như khôngphải tận mắt nhìn thấy, ai có thể nghĩ tới, một nơi hẻo lánh bần cùngnhư người ta tưởng tượng, lại có thành trấn xây dựng hoành tráng như vậy chứ!

Từ phương diện này có thể thấy được, tầng thống trịthành trấn này chú ý tới xây dựng hạ tầng cỡ nào, đồng thời cũng xácđịnh thành trấn này có tiền cỡ nào.

Khang Tư từng xây dựngthành Thanh Nguyệt trên bán đảo Phi Ba, rất rõ ràng dùng đá tảng lớn như thế trải trên mặt đất cần bao nhiêu phí tổn.

- Bỉ Lâm Đặc Tư, thành trấn như thế này trên toàn Tuyết quốc có nhiều nữa không?

Khang Tư hỏi.

Bỉ Lâm Đặc Tư suy tư một chút nói:

- Chủ nhân, nếu như là nói chế độ Nghị hội, vậy cũng chỉ nơi này mớicó, còn nếu nói loại quy mô này, theo tiểu nhân biết, ít nhất còn có bảy tám cái, đều là thành trấn vang danh Tuyết quốc.

- Ồ, nói nghe xem nào.

Khang Tư rất hiếu kỳ, Tuyết quốc lại còn có bảy tám thành trấn giàucó như vậy, như thế xem ra, căn cơ Tuyết quốc còn rất giàu có.

Bỉ Lâm Đặc Tư vội vàng nói:

- Vâng, đầu tiên chính là thành Bỉ Khắc, kế tiếp là thành Văn Cầm của Bá tước Văn Cầm, thành Khải Toàn của Tử tước lĩnh Ô kim, thành Tự Nam ở Bá tước lĩnh Sơn Dã, thành Thần Băng của Bá tước Thần Băng, thành KhảiTát ở Nam Tước lĩnh Tuyết Dực, thành Tuyết Phong ở Tử tước lĩnh TuyếtPhong, thành Tuyết Tinh ở Bá tước lĩnh Bạch Tinh, cuối cùng còn có thành Tuyết Nguyệt ở Bá tước lĩnh Tuyết Nguyên.

- Đây là chín thành trấn lớn nổi danh nhất, cũng là giàu có nhất Tuyết quốc. Chỉ là, tiểunhân cũng không biết các thành trấn này có đặc sản gì.

Bỉ LâmĐặc Tư nghĩ trước kia mình có vẻ ngu ngốc quá, lúc đó có thể tiếp xúcđến các tình báo này, sao lại không lưu ý kia chứ? Không thì hiện giờ có thể lưu lại một chút ấn tượng tri thức uyên bác cho chủ nhân rồi.

Khang Tư không hỏi gì nữa, chỉ là ghi tạc các địa danh cùng thành thị này vào đầu.

Theo Khang Tư nghĩ, chỉ cần ấn chương của đoàn lính đánh thuê củamình truyền khắp các thành trấn, chính là lúc mình hoàn thành nhiệm vụcủa nghĩa phụ. Đến lúc đó, mặc kệ là biết được chi tiết dòng họ củamình, hay là không có một chút kết quả nào, đều có thể cho chuyện nàymột cái kết thúc.

Khang Tư không đi tìm Nghiệp đoàn lính đánhthuê trước, mà bỏ tiền thuê một năm mười kim tệ, ở trong thành chọn mộtcăn phòng, sau đó ghi nhớ địa chỉ.

Sở dĩ phải làm vậy, đó là bởi đăng kí đoàn lính đánh thuê phải đăng ký một điểm thường trú.

Bỉ Lâm Đặc Tư không có bối cảnh cũng có thể trở thành kỵ sĩ, ngoạitrừ giấy chứng nhận tri thức chiến đấu cùng công trạng ra, càng có bảnlãnh thức thời nhìn mặt xem sắc, không thì thật cho rằng một tên ngốc có sức lớn liền có thể trở thành kỵ sĩ? Cái dạng như vậy chỉ có thể làmpháo hôi mà thôi.

Cho nên Bỉ Lâm Đặc Tư vừa nhìn thần sắc Khang Tư liền giải thích:

- Chủ nhân, tới nơi này không chỉ là lính đánh thuê thành Bỉ Khắc,còn có một vài thành trấn xung quanh. Sở dĩ chạy tới nơi này, là bởi bọn họ đều tiếp nhận nhiệm vụ ở đây, chỉ phải chạy về giao nhiệm vụ.

Khang Tư suy nghĩ một chút liền rõ ràng vì sao lại như thế, bởi vìnguyên nhân vấn đề lộ trình và thông tin, khiến các lính đánh thuê cănbản không có khả năng giao nhiệm vụ ở nơi khác. Mà cái này cũng hạn chếNghiệp đoàn lính đánh thuê phát triển, càng là nguyên nhân như thế, mớigặp phải đoàn thể cường đạo khoác áo đoàn lính đánh thuê.

Chỉlà cái này liên quan gì tới mình chứ? Mình chỉ cần mở rộng danh tiếngđoàn lính đánh thuê, thu được tình báo mình cần là được rồi.

Hiểu rõ điểm này Khang Tư không nhiều lời, trực tiếp tìm người hỏi mộtchút, liền đi đăng ký thân phận lính đánh thuê cùng tư cách đoàn línhđánh thuê.

Hiện giờ ở thành Bỉ Khắc, có thể đăng ký thì đều đi đăng ký làm lính đánh thuê, cho nên nhóm Khang Tư lập tức được tiếpđón, sau đó trong khoảng thời gian cực ngắn một tay giao tiền một taynhận được công văn, tiếp đó đợi một giờ nữa, hoa văn dấu hiệu đoàn línhđánh thuê chế tác trực tiếp cũng nhập vào tay.

Vốn là phải cần được lĩnh chủ cùng đoàn lính đánh thuê bản địa chấp nhận, nhưng mà aibảo nơi này là thành Bỉ Khắc, do thương đoàn cùng đoàn lính đánh thuêkhống chế, cho nên hai cái thủ tục này tự nhiên được miễn.

Cái này cũng là nguyên nhân thành Bỉ Khắc đông đảo đoàn lính đánh thuê, bởi vì ở chỗ này, chỉ cần có tiền là có thể xây dựng đoàn lính đánh thuê,mà không giống các địa phương khác phải nhìn mặt mũi đám quyền quý.

Cho nên lúc này, bốn người Khang Tư, Giáp Linh, Giáp Nhất, Giáp Nhị,đều đeo một huy chương đoàn lính đánh thuê Bạch Mạn Mân Côi, đăng kýchính thức trở thành lính đánh thuê cùng đoàn lính đánh thuê ở thành BỉKhắc.

Tuy rằng Khang Tư cũng vui vẻ đeo cho tám người Bỉ LâmĐặc Tư huy chương như vậy, đáng tiếc ba người Bỉ Lâm Đặc Tư biểu thị,chính mình là nô bộc, cũng không muốn trở thành lính đánh thuê.

Còn những người khác lại biểu thị, tình nguyện quay về tự do đi làm công đốn củi, cũng không muốn làm lính đánh thuê.

Cho nên đoàn lính đánh thuê của Khang Tư, bao gồm cả Khang Tư độitrưởng đoàn lính đánh thuê cùng mọi người trong đoàn, chỉ có bốn thànhviên mà thôi, tuyệt đối là đoàn lính đánh thuê ít người nhất trong tấtcả các đoàn lính đánh thuê đăng ký.

- Chủ nhân, hiện giờ ngài chuẩn bị tiếp nhiệm vụ gì?

Cự tuyệt lời mời của Khang Tư, tuy rằng Bỉ Lâm Đặc Tư không phát hiện Khang Tư có ý kiến gì, nhưng vẫn còn biểu hiện cẩn thận rụt rè, ai bảothân mình là người hầu, chủ nhân Khang Tư hoàn toàn có thể tùy ý đánhchửi chứ.

Nếu như là mình không có lý tưởng trở thành quý tộc, như vậy gia nhập đoàn lính đánh thuê cũng không sao cả. Về phần mấy tên muốn về làm công đốn củi, cả một đám tầm nhìn hạn hẹp, cũng không ngẫmlại làm lính đánh thuê tuy nhiều nguy hiểm, nhưng sinh hoạt còn tốt hơnđi đốn củi mấy lần! Tuy nhiên chính mình cũng cự tuyệt, vậy càng khôngcó tư cách đi nói người khác.

- Đương nhiên là nhiệm vụ lâncận thành Bỉ Khắc, ta cũng không muốn hao tốn mấy ngày lộ trình đi hoànthành nhiệm vụ, lại tốn hao mấy ngày chạy về giao nhiệm vụ.

Khang Tư thuận miệng nói, con mắt lại lướt trên tấm da dê treo trên tường.

Lúc nhìn những tấm da dê này, Khang Tư không nhịn được bắt đầu suy nghĩ miên man.

Xem ra làm lính đánh thuê này còn phải biết chữ nữa, không thì làmsao tiếp nhận nhiệm vụ? Chỉ là như thế, chẳng phải biểu thị toàn bộ tinh anh biết chữ Tuyết quốc, có tám phần mười là ở một tầng lính đánh thuênày? Hẳn không thể thái quá như vậy chứ? Xem chừng khẳng định có cácloại người văn thư giải thích nhiệm vụ cho các lính đánh thuê không biết chữ.

Khóe mắt hắn lướt qua, quả nhiên bên cạnh có một ngườidáng dấp văn thư, đang giải thích gì đó cho các lính đánh thuê chọnnhiệm vụ.

Thấy Khang Tư chú ý quyển da dê, Bỉ Lâm Đặc Tư cùng mấy người hầu hiểu chuyện đều biến sắc.

Nghiệp đoàn lính đánh thuê công bố nhiệm vụ ra ngoài, đều dựa theo chất liệu ghi chép tư liệu mà phân chia.

Nói cách khác, các nhiệm vụ ít tiền đều viết trên giấy, nhiều tiềnmột chút liền viết trên da heo, mà đáng giá nhất, đều là viết trên dadê!

Mà tiền tài nhiều ít, chính là đại biểu cho nguy hiểm giatăng, cái nhiệm vụ trên da dê kia, cũng chỉ có đoàn lính đánh thuê trămngười trở lên mới dám tiếp nhận, nhưng bên mình chỉ có bốn lính đánhthuê cùng tám người hầu thôi mà!

Nghĩ vậy, Bỉ Lâm Đặc Tư vội vàng nhắc nhở:

- Chủ nhân, những nhiệm vụ trên quyển da dê kia, chỉ có đoàn línhđánh thuê cấp ba trở lên mới có thể tiếp nhận. Lấy đẳng cấp hiện giờ của ngài, chỉ có thể tiếp nhận các nhiệm vụ trên giấy cỏ này.

Hiển nhiên Khang Tư không ngờ tới lại còn có quy định như vậy, nhưng màngẫm lại cũng hiểu được vì sao lại có quy củ như thế, chính là tránh cho có mấy tên không biết lượng sức mình nhảy ra. Thế nhưng mình là kẻkhông biết lượng sức sao? Không có cách nào, quy củ chính là quy củ. Nếu như không thể hoặc là không muốn thay đổi quy củ, như vậy tốt nhất làtuân thủ đi.

Vì vậy, Khang Tư gật đầu, đi tới hàng dán giấy bắt đầu chọn nhiệm vụ.

Sở dĩ Khang Tư nóng ruột tiếp nhận nhiệm vụ như thế, một là vì mauchóng mở rộng danh tiếng đoàn lính đánh thuê Bạch Mạn Mân Côi, hai là vì mau chóng thu được tiền tài.

Kim tệ thu được từ thương đoànHoa Bách Hợp kia, tuy rằng sau khi đăng ký còn tới trăm đồng, nhưng bấtkể là tăng đẳng cấp lính đánh thuê mấy người mình, hay là mở rộng nhânviên xây dựng thêm nơi dừng chân, đều cần kim tệ, chút tiền ấy ngay cảmột chút căn cơ cũng không tính được.

Vì lý do đó, cho nên Khang Tư chỉ tìm xem nhiệm vụ có thù lao cao.

Đột nhiên, Khang Tư dừng trước một trang giấy, bên trên dùng chữ viết Duy Nhĩ Đặc nắn nót viết:

- Treo giải thưởng thủ cấp đội trưởng cường đạo Hách Nhĩ Phu, thù lao năm ngàn kim tệ. Người treo giải Bá tước Bỉ Khắc, lịch đại lục tháng 3năm 1739.

Thấy cái này, Khang Tư không khỏi quay sang Bỉ Lâm Đặc Tư hỏi:

- Cái số tiền này hẳn phải thuộc về quyển da dê chứ? Sao lại xuấthiện trên bản giấy? Hơn nữa vì sao không có điểm tích phân lính đánhthuê?

Bỉ Lâm Đặc Tư quay đầu dò thử, lập tức nói:

-Chủ nhân, đây là nhiệm vụ đại chúng phần lớn mọi người đều biết, căn bản không hạn định có phải lính đánh thuê hay không, dù là một đứa trẻ mang đầu đội trưởng cường đạo Hách Nhĩ Phu tới, đều có thể nhận được nămngàn kim tệ, cũng bởi dạng này, cho nên mới không có điểm tích phân lính đánh thuê.

- Cái đoàn cường đạo Hách Nhĩ Phu này rất mạnh sao? Vì sao treo hơn hai năm cũng không hoàn thành?

Khang Tư hiếu kỳ hỏi.

Bỉ Lâm Đặc Tư suy tư một chút nói:

- Phương diện võ lực coi như còn được, nghe nói toàn bộ đoàn cườngđạo Hách Nhĩ Phu, thêm vào đội trưởng cũng chỉ mới có hai mươi người,cho nên một lính đánh thuê đơn độc tuyệt đối không phải đối thủ, mà bởivì mỗi người bọn họ đối với việc chạy trốn cùng ẩn nấp rất thiện nghệ,căn bản không có đoàn lính đánh thuê nào có thể đuổi theo tung tích bọnhọ, cho nên hơn hai năm trôi qua, nhiệm vụ này không ai có thể hoànthành.

- Không có đặc thù bên ngoài, cũng không có địa điểmđối phương thường lui tới, chỉ có một cái tên, hơn nữa đối phương lạitrốn, thảo nào hai năm cũng chưa bắt được hắn.

Khang Tư cau mày lắc đầu.

Bỉ Lâm Đặc Tư cười nói:

- Chủ nhân, nhiệm vụ này truyền bá rất rộng rãi, Bá tước Bỉ Khắc cònđặc biệt tuyên bố nhiệm vụ thu thập tin tức đoàn cường đạo Hách Nhĩ Phu, bất luận người nào tiếp nhận nhiệm vụ này, đều có thể thu được có thểmiễn phí tin tức mới nhất trong thành, chỉ là đuổi bắt nhiều năm như thế cũng không có người nào thành công, mọi người đều đã phai nhạt rồi.

- Có tình báo là được.

Khang Tư nghe vậy không khỏi cười, chỉ vào tờ giấy hỏi:

- Nhiệm vụ này tiếp thế nào?

Sở dĩ Khang Tư cảm thấy hứng thú với nhiệm vụ này, là bởi vì nó thích hợp với đoàn lính đánh thuê của mình chấp hành, hơn nữa thù lao nhiệmvụ thoả mãn mình cũng chỉ có một cái này mà thôi.

Bỉ Lâm Đặc Tư sửng sốt một chút, không nghĩ tới chủ nhân này lại nhìn trúng nhiệm vụ này.

Tuy nhiên đối với việc Khang Tư tiếp nhận nhiệm vụ này, Bỉ Lâm Đặc Tư rất an tâm, thứ nhất là đoàn cường đạo Hách Nhĩ Phu đối với bốn ngườichủ nhân nhà mình mà nói chỉ là một trái thị mềm, không có gì nguy hiểm. Thứ hai nhiệm vụ này không có kỳ hạn cũng không có xử phạt, làm khôngxong cũng không có vấn đề gì, tiếp nhiệm vụ này so ra còn dễ hơn các cái khác, cho nên hắn lập tức nói:

- Tiểu nhân đi tìm hiểu một chút.

Chỉ thấy Bỉ Lâm Đặc Tư tiến vào đoàn người, không tới một hồi liền trở lại nói:

- Chủ nhân, nhiệm vụ này chỉ cần báo tên đoàn lính đánh thuê, có thểtới thành phủ Bá tước lật xem tình báo rồi, căn bản không có thủ tụckhác.

- Tốt lắm, vậy báo danh đi.

Nói đến đây KhangTư đột nhiên nghĩ có điểm kỳ quái, vì sao nhất định phải đi thành phủ Bá tước lật xem tình báo chứ? Nếu như thật sự muốn nhanh chóng giết chếttên đội trưởng cường đạo Hách Nhĩ Phu kia, như vậy đặt tình báo mới nhất này ở Nghiệp đoàn lính đánh thuê để người ta xem mới phải, cần gì phảiphiền phức như thế chứ?

Chỉ là nghi vấn này nhanh chóng bị Khang Tư vứt sang một bên.

Nói không chừng thành phủ Bá tước người ta tự giữ cao quý, không muốn thường xuyên ra vào Nghiệp đoàn lính đánh thuê mà thôi.

Khang Tư lười tự hỏi nhiều chuyện báo danh xong, liền đi thành phủ Bá tước coi tình báo.

Nhưng ai biết, bọn họ đi tới thành phủ Bá tước rồi, ngay cả cửa lớncũng không được vào, chỉ có thể ở một căn phòng nhỏ bên cạnh xem tưliệu.

Mà lúc lật xem tư liệu, Khang Tư nhạy cảm phát hiện,nhân viên tiếp đãi thành phủ kia, lại đặc biệt đánh giá cẩn thận huychương cùng bộ dạng mấy người bên mình.

Tuy rằng làm thế người ta không thấy kỳ lạ, nhưng nhìn cẩn thận như thế, lại còn che che giấu giấu, vậy mới là cổ quái.

Từng đảm nhiệm một thời gian làm thượng vị giả, Khang Tư lập tức rõ ràng vì sao lại xuất hiện chuyện như thế.

Xem ra cái đội trưởng cường đạo Hách Nhĩ Phu kia, không biết là biếtđược cái bí mật gì của Bá tước Bỉ Khắc, mới khiến người ta làm ra vẻ như thế.

Bất quá Khang Tư đối với chuyện này không thèm để ý, lại càng không để ý tới việc đối phương nhớ kỹ bộ dáng mình, là bởi sợ lộbí mật chuẩn bị sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì diệt khẩu, hay là sợmình nuốt riêng vật gì bỏ chạy mà chuẩn bị, dù sao, chỉ cần cuối cùngđều dựa theo ý nghĩ của mình hành sự là được.

Xem xong tưliệu, Khang Tư phát hiện, tình báo gần nhất biểu hiện, cái đoàn cườngđạo Hách Nhĩ Phu này ở trước khi trời phạt xuất hiện, từng xuất hiện ởNam tước lĩnh Cáp Nhĩ dưới trướng của Bá tước Bỉ Khắc, sau khi xuất hiện trời phạt thì không có tin tức, xem ra còn ở Nam tước lĩnh Cáp Nhĩ quamùa đông.

Mà tin tức này đã có không ít đoàn lính đánh thuêbiết được, hiện giờ số đoàn lính đánh thuê đi đến đó thử vận khí, khôngcó mười cũng có tám.

Tuy nhiên Khang Tư cũng không lập tứcchạy tới Nam tước lĩnh Cáp Nhĩ kia, bởi vì Bỉ Lâm Đặc Tư nói cho hắn, cự ly cách Nam tước lĩnh Cáp Nhĩ kia với nơi này, có tới bảy ngày lộtrình, đây còn là tính toán dựa theo tốc độ xe hai ngựa kéo, dù mình cómấy chục con chó tuyết, cũng không biết cần bao nhiêu ngày nữa!

Xem ra phải tìm phí dụng đi mua ngựa mới được.

Tuy rằng bán chó tuyết là lựa chọn không tệ, đáng tiếc tác chiến trên tuyết đều là dựa vào xe trượt tuyết, thân là một đoàn lính đánh thuêTuyết quốc, không có chó tuyết, cũng như là kỵ binh không có chiến mãvậy.

Giữa lúc Khang Tư đang suy tư, người qua đường đột nhiênđều nhắm về phía Nghiệp đoàn lính đánh thuê, đồng thời còn mơ hồ ngheđược tiếng nói chuyện...

- Thương đội Bỉ Tuyết chuẩn bị chọnlính đánh thuê, hộ tống thương đội đi tới Nam tước lĩnh Cáp Nhĩ! Cóngười nói mỗi người mỗi ngày có mấy đồng kim tệ!

Nghe đến mấy lời này, Khang Tư không nhịn được mỉm cười, hỏi Bỉ Lâm Đặc Tư:

- Xem ra thật đúng là gặp may mà, lính đánh thuê hộ tống thương đội có phải không cần phụ trách ăn ở hay không?

Bỉ Lâm Đặc Tư gật đầu nói:

- Đúng vậy, chủ nhân, hơn nữa nhiệm vụ hộ tống như vậy, sau khi đẩylùi cường đạo tới đánh cướp, chiến lợi phẩm cũng thuộc về lính đánhthuê.

- Tốt lắm, chúng ta cũng đi tuyển chọn một lần nào.

Khang Tư dẫn đầu chen vào sóng người, loại nhiệm vụ chẳng những cóngười dẫn đường đi tới mục đích, lại còn cung cấp ăn ở trả thêm thù lao, không đi làm thật đúng là ngốc mà.

Đi tới cửa Nghiệp đoànlính đánh thuê, cả ngàn người đã chen lấn nơi này chật như nêm cối, cógià có trẻ có thương nhân, càng nhiều hơn là lính đánh thuê cường tráng.

Chỉ thấy một người nam tử trung niên bộ dạng tổng quản, mang theo một cái chuông nhỏ, vẻ mặt ngạo sắc đứng ở trên bậc thang Nghiệp đoàn línhđánh thuê. Phía trước có một nam tử mặc trang phục làm thuê, vừa hô"nhường nhường", vừa dùng sợi dây căng trước cửa Nghiệp đoàn lính đánhthuê, dọn ra một mảnh đất trống mười thước vuông.

Còn nhữngngười xem náo nhiệt hiển nhiên biết có chuyện gì, bất luận là lính đánhthuê hay người khác, đều hết sức phối hợp tránh ra.

Dọn đượckhoảng trống, lại chạy ra mấy người hầu nhanh chóng quét dọn sạch sẽmảnh đất, nước đọng băng cứng đều được dọn đi, lộ ra mặt đất đá tảngbằng phẳng.

Sau khi làm xong hết, cái người trung niên kia mới đi vào bãi đất trống, gõ một tiếng chuông.

Thanh âm ầm ĩ bốn phía lập tức an tĩnh xuống, mọi người đều lẳng lặng chú ý người trung niên kia.

Người trung niên ho khan một tiếng, hành lễ bốn phía rồi nói:

- Tại hạ lần này dẫn đầu thương đội Bỉ Tuyết xuất hành, hiện giờ theo mệnh lệnh chủ nhân thương đội Bỉ Tuyết, giải thích cho các vị ý đồthương đội Bỉ Tuyết bày lôi đài ở đây.

- Sáng sớm ngày mai,thương đội Bỉ Tuyết sẽ đi Nam tước lĩnh Cáp Nhĩ, cũng theo có mười lămchiếc xe ngựa, theo xe có ba mươi hộ vệ thương đội, dọc theo đường đitrừ chạng vạng mỗi ngày nghỉ ngơi ra sẽ không dừng lại, nếu như không có gì bất ngờ, sau bảy ngày sẽ tới được Nam tước lĩnh Cáp Nhĩ.

- Bởi vì lần đầu xuất hành trong gió bão, không biết tình huống đường xáthế nào, cho nên, thương đội muốn tuyển dụng ba mươi lính đánh thuê...Mười lăm lính đánh thuê cận chiến, mười lăm lính đánh thuê cung tiễn,ngày mai trước khi khởi hành, mỗi người ba kim tệ, sau đó đảm bảo mỗingày ba bữa cùng tiền khởi hành mỗi ngày đều trả ba kim tệ, đến nơi, sẽtrả mười kim tệ giải trừ quan hệ làm thuê.

- Trên đường gặpphải giặc cướp, chiến lợi phẩm ấn theo công trạng phân phối, sau khi mất đi một nửa lính đánh thuê, quan hệ làm thuê tự động giải trừ.

Người dẫn đầu thương đội Bỉ Tuyết nói xong lập tức rời khỏi sân, cònmấy người hầu lập tức mang lên một đám đao khiên cung tiễn bia ngắm đềulàm bằng gỗ.

Bày biện xong xuôi, lập tức có mấy tráng hán nhảy vào nhặt đao khiên lên khiêu chiến bên ngoài, cũng có vài người bắt đầu tỉ thí cung tiễn.

Mà đoàn người vây xem, có nhảy vào tiếnhành tranh đấu, có quay đầu đi, đương nhiên càng nhiều người vẫn vây xem náo nhiệt như cũ.

Khang Tư nhìn xung quanh trường đấu không ai có huy chương đoàn lính đánh thuê, không khỏi hiếu kỳ hỏi:

- Sao lại đều là lính đánh thuê độc lập, không có đoàn lính đánh thuê tham dự.

Bỉ Lâm Đặc Tư còn chưa mở miệng, một đại hán có đeo huy chương đoàn lính đánh thuê bên cạnh cười nói:

- Bởi vì đoàn lính đánh thuê đều có hộ khách hộ tống cố định củamình, sẽ không có khả năng tốn thời gian phí sức chạy đi cạnh tranh mấycông tác này.

- Đều có hộ khách cố định? Vậy thương đội Bỉ Tuyết kia sao lại không có?

Khang Tư rất là nghi hoặc.

Cái lính đánh thuê kia rất nhiệt tình giải thích nguyên nhân:

- Ha ha, cái thương đội này mới thành lập mấy tháng. Hơn nữa làm ănđều nhỏ, đồng thời không có địa điểm cố định, căn bản không có khả năngmượn hơi mấy đoàn lính đánh thuê cố định phục vụ bọn họ, nên biết, mấyđoàn lính đánh thuê lão thành chúng ta hợp tác nhiều năm với các thươngđoàn lâu đời, không có sự cố trọng đại, sẽ không có khả năng chuyển đổicố chủ, tín nhiệm rất khó thành lập mà.

Nhìn bộ dạng hắn chính là thuộc về người lão thành thích bắt chuyện với người mới, mà huychương lính đánh thuê cấp một của Khang Tư, cùng một huy chương đoànlính đánh thuê cấp một chưa từng thấy qua, đều biểu lộ Khang Tư là mộtlính mới.

- Nói như vậy, đoàn lính đánh thuê chúng ta tham dự cạnh tranh cũng sẽ không sao cả?

Khang Tư hỏi tiếp, tuy rằng không sợ rước phiền phức, nhưng mà không muốn khi không lại thêm chuyện phiền toái.

- Chỉ cần các ngươi không chiếm hết cả ba mươi danh ngạch thì sẽ không có vấn đề.

Đại hán kia cười hì hì nói.

- Cảm ơn đã chỉ điểm.

Khang Tư cười gật đầu, sau đó mang theo bọn người Giáp Linh đi vào đấu trường.

Về phần bọn người Bỉ Lâm Đặc Tư, bởi vì không có thân phận lính đánh thuê, chỉ có thể ở một bên cổ vũ.