Chung Cực Nhân Loại

Chương 61: Tiếp Nhận Truyền Thừa!



“Oành!!”

“Gah!”

Bất chợt một luồng uy áp nóng rực liền xuất hiện đè nặng lên người Lục Dạ khiến hắn không nhịn được lùi lại một bước, hai chân khụy xuống chỉ còn một chút nữa là chạm đất.

Uy áp kia có vẻ chỉ nhắm vào mỗi Lục Dạ, còn Phượng Uyển Thanh trong ngực hắn thì lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

“Nhân loại…..”

Âm thanh hùng hậu có phần thanh thoát, có vẻ là của một nữ nhân vang lên.

“Bùng!!”

Quanh bia mộ khổng lồ kia, vô số hỏa diễm hiện lên đốt cháy cả không gian. Từ trong đó, hư ảnh của một con Phượng Hoàng xinh đẹp mà cao quý, uy phong nhưng lại vô cùng mỹ lệ liền xuất hiện trước mặt Lục Dạ.

“Tại sao ngươi lại đến được đây!”

“Ngươi muốn nhận được ta truyền thừa sao?!”

Âm thanh thánh thoát đến từ hư ảnh Phượng Hoàng mỹ lệ kia lại mang theo uy áp không thể diễn tả bằng lời.

“Ken két….ken két…..”

Âm thanh xương cốt va chạm vang lên từ trong cơ thể Lục Dạ, tấm lưng giờ đã thấm đẫm mồ hôi lạnh. Nhưng hai mắt hắn vẫn bình tĩnh nhìn hư ảnh phượng hoàng này.

“Tam Đế Thiên Huyền Biến-Chấp Chưởng Chi Vương!”

“Gah!!”

Lục Dạ gào thét, mái tóc kim sắc vốn không quá dài nay lại hóa một màu trắng bạch, dài đến tận ngang lưng. Đôi mắt tử sắc thâm uyên, tang thương như nhìn thấu hết mọi truyện trên thế gian này.

Khí thế thống trị tất cả bắn ra bốn phía, yếu ớt đối cứng cùng với uy áp từ phượng hoàng kia.

“Hửm? Bí thuật của ba tên kia?”

“Không ngờ ngươi lại có nó!”

Phượng Tổ bất ngờ nhìn Lục Dạ cùng cảm nhận khí thế mà hắn tỏa ra kinh ngạc nói.

“Ta không thèm truyền thừa của ngươi!”

“Nàng mới là người cần nó!”

Lục Dạ chớp mắt đứng thằng người dậy, hai mắt lạnh lùng nhìn lấy hư ảnh Phượng Tổ rồi chỉ vào Phượng Uyển Thanh trong ngực mình mà nói.

Lời nói của hắn khiến hư ảnh Phượng Tổ ngơ người ra trong giây lát, nhưng rất nhanh nó lại phát ra tiếng cười cùng lời khen thưởng.

“Không tệ, nhân loại tiểu tử!”



“Vậy mà không chím lấy truyền thừa của ta mà lại nhường nó cho tiểu nữ oa kia sao?!”

Hư ảnh Phượng Tổ như cảm nhận được Lục Dạ nói thật liền thu hồi lại uy áp.

“Đây coi như là bồi thường đi…..”Lục Dạ chỉ nhìn Phượng Uyển Thanh bất tỉnh trong ngực mình mà lẩm bẩm. Phượng Tổ đã thu hồi uy thế thì hắn cũng không ngần ngại gì, giải trừ Chấp Chưởng Chi Vương trạng thái.

“Ta đã đợi ở nơi này vô số tuế nguyệt rồi! Không ngờ đến được nơi này lại là hậu nhân của ta và một nhân loại!”Phượng Tổ âm thanh có phần cảm tán nói.

“Tiểu tử, đêm tiểu nữ oa đó đưa cho ta đi!”Phượng Tổ nhìn trong ngực Lục Dạ, Phượng Uyển Thanh mà nói.

Lục Dạ cũng không ngần ngại gì đưa Phượng Uyển Thanh đến trước mặt hư ảnh Phượng Hoàng này. Hắn cũng không lo lắng nàng bị điều gì, không nói đến việc Phượng Uyển Thanh là hậu nhân của nàng. Chỉ là uy thế vừa rồi cũng đủ để giết chết Phượng Uyển Thanh ấy chứ.

“Không tệ, tuổi chưa đến 5000 ngàn mà tu vi đã đạt đến Đại La Hậu Kỳ rồi! Ở một Tiểu Vị Diện như vậy đã là thiên tài yêu nghiệt rồi!”Hư ảnh Phượng Tổ quan sát Phượng Uyển Thanh không tiếc lời khen thưởng.

“Ta cũng không có gì nhiều, đành cho ngươi cơ duyên này vậy!”

“Gáy!!!”

Phượng Tổ gáy lên một tiếng thánh thót, bất chợt từ phía mộ địa kia. Một giọt huyết dịch lấp lánh, giọt huyết dịch vừa xuất hiện vạn hỏa liền tề bái. Từ trong giọt huyết dịch nhỏ bé kia lại có thể nghe thấy được tiếng gáy của hàng ngàn con Phượng Hoàng.

“Tiểu tử ngươi tìm một góc khôi phục đi! Ta sẽ giúp tiểu nha đầu này luyện hóa huyết mạch! Quá trình này chắc sẽ tốn không ít thời gian đâu!”Phượng Tổ nhìn Lục Dạ nói khiến hắn hơi bất ngờ, không nghĩ đến nàng lại dễ nói chuyện như vậy.

Hắn gật gật đầu rồi tiến đến một gốc, vận chuyển Bất Diệt Tuyên Cổ Quyết hồi phục các vết bỏng trên cơ thể.

Lục Dạ cũng không cần quá lâu, chỉ sau vài canh giờ cơ thể hắn liền khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

Mở mặt ra nhìn về phía Bia mộ khổng lồ kia thì Phượng Tổ vẫn đang trợ giúp Phượng Uyển Thanh luyện hóa giọt tinh huyết kia. Phượng Uyển Thanh giờ đang được bao phủ trong một quả cầu lửa khổng lồ khiến Lục Dạ không thể nhìn thấy rõ nàng ở bên trong.

Lục Dạ quan sát một chút rồi liền không để ý nữa mà mở lên bảng thông tin của mình.

Tên: Tây Hương Thập Lục Dạ.

Chủng tộc: Nhân Loại [Chung Mạt Luận ‘chưa kích hoạt’].

Thể chất: Thể Hạt Ngôi Sao [Chung Cực Thí Luyện ‘chưa kích hoạt’].

Công pháp: Bất Diệt Tuyên Cổ Quyết, Đoạt Thiên Quyết, Âm Dương Long Phượng Quyết…..(P/S: Má, ta cứ quên mất hai cái công pháp kia, giờ thêm vào nhé.)

Thể tu: Đại La Ngọc Tiên Sơ Kỳ(Nhất Chuyển Trung Kỳ).

Hồn tu: Thái Ất Kim Tiên Sơ Kỳ(Nhất Niệm Sơ Kỳ).

Vũ kỹ: Ngũ Linh Vũ Thần Kỹ, Vô Hạn Chú Thuật, Phá Diệt Tam Thủ, Kiếm Chi Tam Thức,….

Thân pháp: Tự Tại Cực Ý Công.

Năng lực: Chòm Kim Ngưu, Chòm Bạch Dương, Chính Đạo-A Lại Da Thức, Mô Phỏng Sáng Tinh Đồ-Cực Quang Trụ……

Bí thuật: Tam Đế Thiên Huyền Biến.

Kho đồ: Một lần trở về tương lai, Huyết mạch-Cửu Vĩ Thiên Hồ.



Vàng: 136 tỷ.

Nhìn bảng thông tin của mình, Lục Dạ hơi gật đầu. Nhìn vào phần kho đồ thì ánh mắt của hắn có phần không bỏ cùng do dự nhưng rất nhanh liền biến thành kiên định.

Trong lúc chờ đợi Phượng Uyển Thanh luyện hóa tiếp nhận huyết mạch cùng truyền thừa thì Lục Dạ thử mở cái cửa hàng hệ thống ra.

Đập vào mắt hắn là 5 thứ, trong đó có một cái là huyết mạch bán thần thú Long Tượng giá lên tới 5 tỷ cùng với vài món vũ khí cùng vũ kỹ Tôn Cấp lên đến 3-4 tỷ.

Sau một hồi xem xét thì hắn cảm thấy không có thứ gì đáng mua cả, huyết mạch Long Tượng thì Lục Dạ lại không cần, cũng không thích hợp với bất kì ai hắn quen cả. Thế là Lục Dạ liền dùng 1 triệu vàng để làm mới cửa hàng.

Nhưng cmn khí vận của hắn thực sự không tốt tí nào, làm mới đến hơn ngàn lần vậy mà lại chẳng có được món nào ra hồn.

“Cmn, lão tử không tin đéo ra được đồ tốt!”Lục Dạ nhìn số vàng giảm xuống còn 135 tỷ của mình liền phun tục tức giận làm mới lần cuối cùng.

Lần này thì đúng là chăm chỉ quay t à nhầm quay cửa hàng thì vận may sẽ đến. Tuy 4 món đồ đầu tiên không có gì quá đặc biệt nhưng thứ cuối cùng lại hấp dẫn hắn.

Năng lực Cực Tốc Thể Động: 15 tỷ vàng.

“Thế mà xuất hiện cả năng lực?”

“Nguyệt nhi, cái năng lực này……”

Nói chưa hết câu thì Lục Dạ chợt nhận ra là Nguyệt nhi đã không xuất hiện từ lúc hắn đến Vô Tận Luyện Ngục này.

Từ lúc đó, Lục Dạ đã trăm ngàn lần gọi nàng nhưng lại chẳng có một âm thanh nào đáp lại.

“Tch, tiểu loli kia thế mà dám biến mất không một lời nói!”

“Lần sau gặp lại bổn đại gia nhất định nhéo mặt của ngươi!”

Lục Dạ tuy miệng nói lời như than phiên nhưng lo lắng trong ánh mắt của hắn là không thể che dấu.

Hơi ổn định lại tâm tình của mình, Lục Dạ lại tập trung chú ý vào cái năng lực kia.

“Tới tận 15 tỷ thì chắc chắn không thể là hạng xoàng được rồi!”

“Ah, thôi kệ mother nó mua đi!”

Lục Dạ sau một hồi suy nghĩ liền quyết định mua cái năng lực này. Dù sao tên nó nghe cũng không yếu :)

Keng, chúc mừng kí chủ nhận được Cực Tốc Thể Động!

“Răng rắc”

“Giờ thử xem năng lực này nào!”Lục Dạ đứng lên hoặt động một chút xương cốt nói.

“Đi….”

“Ầm!!”