Chủ Nhân, Thỉnh Uy Ta Ăn No!

Chương 5



“Chủ nhân, bé thỏ tím còn muốn ~ ” nói xong liền xoay người đem Chung Húc Phong đặt dưới thân, tự mình mở ra hai cánh mông dùng sức ngồi xuống, lập tức bắt đầu chuyển động kịch liệt.

“Tiểu yêu tinh, ngươi đến lúc này không nên còn nhiều tinh lực như vậy a” Chung Húc Phong thoải mái mà rên rỉ một chút, nắm lấy cặp mông của bé thỏ tím dùng lực đâm lên.

“”A ~ hảo sâu ~ hảo lớn ~ người ta ~ đã vài ngày không được ~ ân ~ chủ nhân ~ mau đâm nữa ~~ a a a......”  Chung Húc Phong vùng ngồi dậy ôm lấy bé thỏ tím hung hăng đâm chọc.

“A ~ nóng quá ~ a a ~~ không được ~”  thỏ con sau đó liền bắn ra, toàn bộ phun ra trước ngực Chung Húc Phong, hình thành một dòng chảy xuống, bé thỏ tím vì thoải mái nên mặt sau co rút đặc biệt chặt, kẹp lấy Chung Húc Phong khiến hắn như đang trên thiên đường, chịu không nổi cũng bắn ra chất lỏng ấm áp chảy vào bên trong cơ thể bé thỏ tím, bé thỏ tím lại càng dùng sức co rút lại tiểu huyệt như muốn đem hết những tinh dịch của Chung Húc Phong ăn hết không chừa một giọt.

“Chủ nhân, thật giỏi nga ~ toàn bộ đều bắn ở bên trong ~”

Chung Húc Phong cảm thấy tiểu yêu tinh nhà mình đúng là hóa thân của thiên sứ cùng ác ma, khuôn mặt cùng dáng người có thể làm mọi người đắm say, bị tôn sùng làm thiên sứ cũng là không nói quá, nhưng chỉ có mỗi việc XXX thường thường dẫn hắn lên thiên đường cũng như xuống địa ngục.

“Đi tắm đi” nói xong, Chung Húc Phong ôm bé thỏ tím vào phòng tắm, bọn họ thế nhưng đây là lần đầu tiên cùng nhau tắm rửa, trước kia bé thỏ tím không đem hắn làm tới ngất xỉu thì tuyệt đối không bỏ qua (trâu bò thật XD).Đem nhiệt độ nước điều chỉnh cho thích hợp, bế bé thỏ tím để xuống, Chung Húc Phong cũng sải bước đi vào muốn hảo hảo hưởng thụ một chút.

“Chủ nhật, đồ vật trong mông bé thỏ tím phải lấy ra hết nga, nếu không sẽ bị tiêu chảy đó”

Trong bồn tắm mờ mịt hơi nước còn nhìn bé thỏ thỏ tím đang mang theo ánh mắt có vẻ lóe sáng, Chung Húc Phong đang chìm đắm trong cơn say mê lại nghe đến một câu như vậy

“Này...... vậy phải làm thế nào?” Cũng không nên trách Chung Húc Phong hắn a, trước kia chưa bao giờ có cơ hội tự nhiên sẽ không biết làm thế nào

“Chủ nhân, ngươi phá hư người ta nga, bé thỏ tím mắc cỡ lắm, không dám nói đâu” Chung Húc Phong muốn té xỉu, con thỏ con màu tím này mà cũng giả vờ trong sáng.

Đang bối rối, bé thỏ tím đã bắt lấy tay hắn để ra mặt sau của mình, đem một ngón tay của hắn cắm vào tiểu huyệt ” Chủ nhân, lấy ngón tay đào ra nga, phải lấy hết ra cho sạch đó” nói xong liền thoải mái dựa vào trên người Chung Húc Phong, Chung Húc Phong nghe lời chỉ dẫn của bé thỏ tím thì biết là phải đem cái gì đó của mình móc ra, chính là, quá trình cũng không có đơn giản như vậy, tiểu yêu tinh nằm trong lòng ngực của hắn không ngừng cọ cọ lại còn phát ra tiếng rên rỉ khoan khoái, đương nhiên, dương vật Chung Húc Phong lại vừa cứng lên•••

“Chủ nhân thật hăng hái nha, mới như vậy mà đã cương lên rồi, nhưng bé thỏ tím hôm nay đã ăn no rồi, không thể ăn nữa đâu” Chung Húc Phong thật muốn bóp chết con thỏ nhỏ này đi để tránh nó ra đường hại người.Tức giận hơn nữa chính là đem bên trong của con thỏ nhỏ rửa sạch sẽ xong y liền nằm lên giường tìm Chu công, để lại Chung Húc Phong ở lại trong phòng tắm.....’tự an ủi’•••

Cứ như vậy chủ tớ bọn họ cùng nhau hưởng thụ cuộc sống đầy ‘tính phúc’ kia.

“Chủ nhân, hôm nay ngươi đi tiệc rượu ăn mừng hoàn thành dự án vào buổi tối phải không?”

“Đúng vậy, nhưng là không tính đi.”

“Sao vậy, ta nghe nói là hôm nay sẽ có rất nhiều ngôi sao đến tham dự” đương nhiên cũng là do ngươi mà bọn họ đến, ta là ‘bạn gái’ ngươi sao có thể không đi a.

“Chủ nhân, mang bé thỏ tím đi đi, bé thỏ tím muốn đi xem nga.” Chung Húc Phong cảm thấy thật khó xử, hắn không muốn cho người khác nhìn thấy bé thỏ tím của hắn, chuyện của Chu Tuần thật vất vả mới giải quyết xong, tuy rằng hắn không biết tại sao kẻ kia lại chịu bị thua thiệt như thế.

“Bé thỏ tím muốn đi, chủ nhân ~~~~” nhìn thấy bộ dạng hưng phấn của con thỏ nhỏ kia, Chung Húc Phong lại một lần nữa đầu hàng, lần đầu  tiên đầu hàng  trừ chuyện chăn gối ra.

“Vậy chủ nhân đi trước đi, bé thỏ tím muốn đi hóa trang (để trang điểm thì nghe ‘nữ tính’ quá)” nói xong thật kích động chạy đi mất.

Sau đó, Chung Húc Phong cứ như vậy mà bị xua tới ‘hiện trường’ tiệc tối, khách mời đã đến gần hết vậy mà bé thỏ tím vẫn chưa xuất hiện, Chung Húc Phong nhàm chán đứng một chỗ uống rượu.

Đột nhiên buổi tiệc trở nên thật ồn ào, Chung Húc Phong nhìn theo ánh mắt của mọi người, đang tiến vào là một nữ nhân mặc Kimono, đoan trang và thật xinh đẹp, liền ngay cả tiên hạ phàm cũng đều không đẹp bằng. Chung Húc Phong từ kinh ngạc chuyển sang khiếp sợ  —— đó..... không phải là bé thỏ tím sao? Vị ‘nữ nhân’ mặc Kimono kia đi về phía hắn, kéo tay gọi một tiếng “Chủ nhân”, lúc này đây hắn mới dám xác định chắc chắn rằng đây là bé thỏ tím nhà hắn, mọi người hít một hơi, hâm mộ mà nhìn bé thỏ tím lôi tay hắn đi tìm đồ ăn.

“Chủ nhân, bé thỏ tím chuẩn bị làm đẹp như vậy rất lâu, thật đói bụng quá, lo chuẩn bị mà chưa kịp ăn gì hết” vừa nói vừa cầm lấy đồ ngọt ăn. Lúc này đây có thật nhiều người hướng đến bé thỏ tím chào hỏi, Chung Húc Phong cảm thấy khó chịu đến cực điểm, hắn đi qua kéo bé thỏ tím đi, không nghĩ tới lại chạm mặt Chu Tuần, Chu Tuần giống như thật sợ hãi hai chân có chút run muốn chạy đi. Chung Húc Phong lại muốn tìm gã hỏi về sự việc lần trước, nói một chút với thỏ con rồi đuổi theo vào sau vườn hoa, nhìn Chu Tuần uống rượu dưới trăng dường như có chuyện phiền lòng.

Chung Húc Phong đi qua ” Chu Tổng, gần đây khỏe không?”

“Khỏe? Ngươi nhìn ta thấy chỗ nào khỏe?”

“Chu tổng gần đây đoạt đi rất nhiều mối làm ăn của chúng tôi mà, sao lại có thể không tốt được?”

“Những mối làm ăn đó còn không phải đều đã trả hết lại cho ngươi? Ngươi còn muốn thế nào nữa?” Chu Tuần tựa hồ có chút sợ hãi, Chung Húc Phong lại càng thêm buồn bực.

“Ta chính là muốn hỏi vì cái gì mà Chu tổng lại đột nhiên đem những vụ buôn bán đó tặng cho chúng ta thôi, đối với các ngươi đem lại tổn thất rất lớn.”

Chu Tuần ấp úng như muốn nói cái gì, nhưng dường như nhìn thấy đồ vật gì đó thực sự rất khủng bố nên nhanh chóng ngậm miệng lại. Chung Húc Phong quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bé thỏ tím đứng ở cửa cười mỉm chi, Chung Húc Phong đi qua chỗ y ” Chu Tuần hình như rất sợ ngươi”

“Không thể nào? Hắn lần trước còn muốn dùng một ngàn vạn mua bé thỏ tím mà?” Rõ ràng là đang giả ngu Chung Húc Phong cũng không hỏi lại.

“Diễn viên ngươi nhìn qua hết rồi, trở về thôi” Chung Húc Phong không muốn đứng ngây ngốc ở đó nữa, hắn chịu không nổi lũ ong bướm kia, với lại lúc nãy nhìn thấy Chu Tuần cũng khiến hắn thật bực mình.

“Chủ nhân, bé thỏ tím đói bụng, bé thỏ tím muốn ~” mới vừa lên xe bé thỏ tím đã bắt đầu phát xuân (động dục), giống như bị hạ xuân dược mà ở trong lòng Chung Húc Phong mà vặn vẹo, một bàn tay đã muốn đụng đến bên trong quần áo Chung Húc Phong. Chung Húc Phong đưa tay kéo bộ Kimono của bé thỏ tím sang hai bên mới phát hiện tiểu yêu tinh thế nhưng phía dưới lại không mặc gì, thắt lưng buông lỏng rồi cả thân thể lập tức lộ ra.

Chung Húc Phong ngồi trên ghế dựa, tay cầm dương vật của tiểu yêu tinh rồi học theo y những động tác đã từng giúp chính mình cương lên •••

“A, a ~ dùng đầu lưỡi ~ ân ~ phải ~ chính là như vậy ~ không nên để răng nanh đụng đến ~ ân ~ dùng sức hút ~” tiểu yêu tinh nhịn không được bắt lấy đầu của Chung Húc Phong ra sức ấn xuống phía dưới.

“Ân ~ chủ nhân ~ tiểu Cầu Cầu cũng muốn ~~ ân ~~ a a...... Mút giỏi quá ~ phải  ~” sau đó tiểu yêu tinh liền bắn trong miệng của Chung Húc Phong, bắn tổng cộng được vài cổ, có chút Chung Húc Phong không kịp nuốt vào hết liền theo khóe miệng chảy xuống, dưới ánh trăng lại mang theo một sức hấp dẫn chết người, bé thỏ nhỏ có chút ngây ngẩn, tiến lên liếm đi chất lỏng bên khóe miệng của hắn...

“Chủ nhân, ngươi vừa rồi vẻ mặt rất đẹp nha ~ rất quyến rũ” Chung Húc Phong rất không vui, một người đàn ông mà bị người khác dùng các từ ngữ để miêu tả phụ nữ nói đến mình thì không ai có thể vui cả. Hắn đem y phục của bé thỏ tím mặc lại vào cho y, lái xe về nhà.