Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 124: Chúng tôi quen nhau



Lần nữa quay lại bộ phận kế hoạch, trưởng phòng đích thân dẫn tôi đến phòng làm việc của bộ phận kế hoạch.

“Đây là Khương Kha, thực tập sinh mới của bộ phận chúng ta, ngành ngôn ngữ Trung Quốc, mọi người quan tâm nhiều một chút.” Anh ấy vừa nói, vừa chỉ vào một người, “Trung Giai, sau này cậu dẫn dắt cô ấy! Không được giấu diếm đâu đấy!”

“Vâng, em biết rồi.” Cô gái tên Chung Giai vào lúc trưởng phòng gọi tên cô, sớm đã giơ tay, đứng dậy cười với tôi.

Cô ấy cột tóc đuôi ngựa, nụ cười cởi mở, trên mặt trang điểm nhẹ. Bên trên mặc chiếc áo len màu đỏ tía, bên dưới mặc chiếc quần bò, đi giày cao gót, đường cong tuyệt đẹp chỉ cần liếc qua cũng có thể thấy được đường cong tuyệt đẹp của cô ấy.

“Chung Giai là một trong những nhân viên cốt cán của bộ phận chúng ta, lại còn trẻ, đoán là hai người có thể nói chuyện hợp đấy.” Trưởng phòng nói với tôi, “Nếu cô có gì không hiểu, thì cứ hỏi cô ấy.”

“Được, cảm ơn trưởng phòng.” Tôi hơi cúi đầu về phía trưởng phòng, rồi lại kính cẩn nói với Chung Giai, “Chào cô Chung.”

“Đừng gọi tôi là cô Chung, gọi tôi chị Chung là được.” Cô ấy cười cười.

Trưởng phòng gật đầu, giới thiệu mọi người trong bộ phận với tôi, bộ phận này trừ trưởng phòng ra, tất cả có bảy người, ba nam bốn nữ, thêm tôi vào là thành ba nam năm nữ.

Trong tất cả mợi người, trưởng phòng lớn tuổi nhất, những người khác đều không quá 27, 28 tuổi.

“Ngành này của chúng ta, chỉ yêu những điều tươi mới, người trẻ tuổi nhiều ý tưởng.” Trưởng phòng nói, chỉ tay vào vị trí còn trống bên cạnh Chung Giai, “Khương Kha, đó là vị trí của cô. Tuần trước đã xin máy tính cho cô rồi, người của bộ kĩ thuật sẽ đem đến cho cô.”

Tôi có hơi lo sợ vì được sủng, lại mau mải cảm ơn lần nữa.

“Chung Giai, cô dẫn Khương Kha làm quen một chút với các bộ phận cho quen mặt.” Trưởng phòng lại phân phó thêm.

Chung Giai cười vui vẻ đồng ý, dẫn tôi ra khỏi phòng làm việc.

Trước tiên chúng tôi đến phòng làm việc của tổng tài trước, cũng chính là phòng làm việc của Trác tiên sinh.

Không bước vào, Chung Giai đưa tôi đến trước cửa phòng, nhỏ tiếng nói: “Đây là phòng làm việc của Trác tổng.”

Tôi gật đầu.

“Trác tổng rất anh tuấn, hôm nay chị không dẫn em đến gặp anh ấy, lần sau nếu gặp anh ấy họp với bộ phận chúng ta, em có thể gặp được anh ấy rồi.”

Tôi lại gật đầu.

Lúc đi ngang qua phòng làm việc của Trác tiên sinh, tôi thấy phòng làm việc của anh ấy phân ra làm trong với ngoài, phòng bên ngoài có hai bàn làm việc, có một nam một nữ ngồi ở đó.

“Ngồi phía ngoài kia là ai vậy?” Tôi hỏi.

“Thư ký ý.”

“Anh ấy có hai thư ký sao?”

“Phải, một thư ký trong công việc, một thư ký trong sinh hoạt.”

Tôi “ồ” lên một tiếng, mồm thì nói “rất có kiểu cách”, nhưng trong lòng lại nghĩ: hừm, thư ký trong sinh hoạt, chắc chắn là cô gái kia, không biết có xinh không, chả trách không cần mình làm thư ký…

“Trác tổng của chúng ta rất có bản lĩnh, cũng rất vất vả.” Chung Giai nói, lại chỉ cho tôi phòng làm việc của phó tổng, phòng làm việc của giám đốc tài vụ, tiếp theo chúng tôi đến các bộ phận khác.

Trong lúc các bộ phận giới thiệu, tôi cảm nhận hết ý được câu “Chung Giai là nhân viên cốt cán” của trưởng phòng kế hoạch nói, mọi người thấy cô ấy dẫn dắt tôi, ai nấy đều cư xử nghiêm túc.

Trong cả quá trình, có hai chi tiết đáng nhắc đến nhất:

Thứ nhất là ở bộ phận kế hoạch, khi Chung Giai bước vào phòng làm việc bộ phận quy hoạch, vỗ vỗ tay,

“Hello hello, giới thiệu với mọi người chút về thực tập sinh mới đến bộ phận kế hoạch chúng tôi”, cô ấy vừa dứt lời, đã có người gọi tên tôi lên.

“Khương Kha?”

Đó là một người đàn ông lạ hoắc tôi không quen biết, cao cao, gầy gầy, rất trẻ, cũng rất đẹp trai, chắc tầm tuổi tôi.

“Hai người quen nhau?” Chung Giai ngờ vực, nhìn người đàn ông trẻ tuổi đó, rồi lại nhìn sang tôi.

Tôi còn thấy ngờ vực hơn Chung Giai, bởi vì tôi chưa bao giờ gặp người đó.