Chiến Thần Ở Rể

Chương 3018





Chương 3283:

Dương Thanh nghiêm nghị hỏi: “Nếu không có cao thủ ngăn cản, tiền bối Ảnh Tử cần bao lâu để về đến Mục phủ?”

Hoài Lam vội nói: “Ít nhất là một tiếng! Nhưng bây giờ, có rất nhiều người đang để mắt tới ông ấy, ông ấy rất khó về tới Mục phủ trong vòng một tiếng!”

“Bây giờ, xung quanh Mục phủ cũng có cao.

thủ đang quan sát, một khi kiếm khách Ảnh Tử gặp chuyện, có lẽ những người này sẽ ra tay với Mục phủ ngay, khi đó Mục phủ sẽ xong đời”.

Cõi lòng Dương Thanh lập tức chùng xuống, bây giờ sống chết của Mục thành chủ không rõ, kiếm khách Ảnh Tử cũng bị rất nhiều cao thủ để mắt đến, họ có thể ra tay với ông ta bất cứ lúc nào.

Bây giờ trong Mục phủ toàn thương binh, xung quanh Mục phủ có rất nhiều cao thủ đang ẩn núp, nhìn chăm chằm vào Mục phủ, một khi họ ra tay với Mục phủ, tình cảnh của Mục phủ sẽ hết sức nguy hiểm.

Dương Thanh hỏi: “Trong Mục phủ còn bao nhiêu cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, nói cặn kế tình hình cho tôi biết”.

Hoài Lam nói: “Có hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, bốn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, chín cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ”.

Dương Thanh hỏi tiếp: “Có biết cụ thể về cao thủ núp xung quanh Mục phủ không?”

Hoài Lam lắc đầu, nói với vẻ cay đẳng: “Những người đó đều núp trong bóng tối, nếu họ không xuất hiện thì không thể biết tình hình của hợ’.

Nghe thấy Hoài Lam nói thế, Dương Thanh lập tức im lặng,một lúc lâu sau, anh bỗng đứng dậy, tìm Phùng Tiểu Uyển.

Dương Thanh hỏi: “Tiểu Uyển, anh nhớ em từng nói em biết một cách châm cứu có thể k1ch thích tiềm lực, có thể tăng thực lực của cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh lên một cảnh giới đúng không?”

Phùng Tiểu Uyển gật đầu: “Anh Thanh, anh định làm gì?”

Dương Thanh trầm giọng nói: “Bây giờ em dùng cách châm cứu đấy với anh đi!”

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Hoài Lam lập tức căng thẳng nói: “Anh Thanh, anh định làm gì?

Phùng Tiểu Uyển cũng lo lắng nhìn về phía Dương Thanh.

Dương Thanh nhìn quanh Mục phủ, khắp nơi toàn là người bị thương. Anh lập tức nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển: “Em cứ yên tâm, anh sẽ không dễ dàng ra tay đâu, chẳng qua anh muốn có thêm dũng cảm để đàm phán với người ta”.

“Bây giờ, Mục thành chủ mất tích, kiếm khách Ảnh Tử đang trên đường về Mục phủ, cũng hết sức nguy hiểm, nếu không có ai đứng ra lúc này, có lẽ những người núp trong bóng tối kia sẽ ra tay với Mục phủ ngay mất”.

“Cho dù thế nào, nếu lần này không có Mục phủ, chúng ta đã chết lâu rồi, anh phải làm gì đó cho Mục phủ”.

Phùng Tiểu Uyển và Hoài Lam lập tức im lặng, mắt hai cô gái đều đỏ hoe. Đương nhiên họ hiểu, một khi Dương Thanh khai chiến với những cao thủ đang núp trong bóng tối kia, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Những cao thủ đó dám nhắm vào Mục phủ, sao có thể yếu chứ?

Có lẽ những cao thủ núp quanh Mục phủ đều đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, còn Dương Thanh mới tới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong mà thôi.

Dương Thanh nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển, nghiêm nghị nói: “Tiểu Uyển, bắt đầu đi!”

Phùng Tiểu Uyển gật đầu, mắt đỏ hoe, không nói năng gì, lấy túi kim ra, lập tức cắm từng cây kim bạc vào các huyệt vị trên người Dương Thanh.

Vào lúc cây kim cuối cùng đâm vào, Dương Thanh mở to mắt, cảm giác đau đớn mãnh liệt ập tới.