Bất Diệt Long Đế

Chương 32: Ta theo ngươi xuất chiến



 

 

 

 

- Uống!

 

Ngoài Hàn Vân Cốc, Lục Ly cực kỳ mãnh liệt, mỗi lần vung vẩy Thiên Lân Đao đều có một con Thiết Thứ Lang bị thương hoặc chết. Hắn không biết huyền kỹ, chỉ mượn lực lượng khủng bố và Thiên Lân Đao cứng rắn chém xuống.

 

Mặc dù Thiên Lân Đao gãy rồi, nhưng không thể không nói là bảo đao tuyệt thế, chất liệu đặc biệt, cực kỳ sắc bén, chém sắt như chém bùn.

 

Lục Ly có một loại đao pháp rất biến thái, là tốc độ bổ ra chiến đao của hắn quá nhanh, cho dù cầm Thiên Lân Đao, mỗi một hơi cũng có thể bổ ra năm ba đao.

 

Đương nhiên, lúc này đối phó Thiết Thứ Lang, hắn cũng không có thi triển toàn lực, mỗi lần chỉ bổ ra hai đao, Thiết Thứ Lang không chết cũng thương.

 

Gần nửa canh giờ!

 

Lục Ly đã đánh chết hai mươi bảy con Thiết Thứ Lang, tốc độ nhanh hơn võ giả Liễu gia ở bên cạnh rất nhiều, thậm chí Huyền Vũ cảnh đỉnh phong cũng không nhanh bằng hắn.

 

Cửa cốc đã chất đầy mấy trăm thi thể Thiết Thứ Lang, võ giả Liễu gia có một người bị cắn chết, mấy người thụ thương, Thiết Thứ Lang rốt cục lui vào trong cốc, biến mất không thấy.

 

- Thu binh, quét dọn chiến trường.

 

Liễu Di quát khẽ, sau đó đi vào trướng bồng của mình. Hồng lão phái người đi thu thập thi thể, trị liệu võ giả Liễu gia bị thương...

 

Lục Ly xách đao lui xuống, vị trưởng lão Thần Hải cảnh kia đi tới, nét mặt trang nghiêm nói:

 

- Ngươi gọi Lục Ly?

 

Lục Ly lau máu sói trên mặt, gật đầu nói:

 

- Đúng vậy, đại nhân!

 

- Ta là Thái Huy, một trong mấy trưởng lão Ngoại đường của Liễu gia, ngươi có thể gọi ta Thái trưởng lão!

 

Trưởng lão Ngoại đường này hơn 40 tuổi, vóc người khôi ngô, mặc chiến giáp màu bạc của Liễu gia, tay cầm một thanh trường đao, khí thế như núi, hắn nhìn chằm chằm Lục Ly nói:

 

- Ngươi đi theo ta.

 

Lục Ly đàng hoàng đi theo Thái trưởng lão vào một trướng bồng, sau khi Thái trưởng lão tiến vào thì ngồi vào chủ vị, nhìn Lục Ly hỏi:

 

- Tiểu tử, ngươi hiểu tu luyện được bao nhiêu?

 

Lục Ly ngượng ngùng sờ mũi, nói:

 

- Không quá hiểu, chỉ biết tu luyện cảnh giới, hiểu chút ít tu luyện ở Huyền Vũ cảnh.

 

- Ân.



 

Thái trưởng lão hơi gật đầu, sau đó nói:

 

- Bây giờ ngươi ở Huyền Vũ cảnh, mới vừa tiến vào đại môn võ đạo. Chờ ngươi đạt tới Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, thì cần ngưng tụ Thần Hải, xung kích Thần Hải cảnh.

 

Cái này Lục Ly hiểu, hắn gật đầu nhìn Thái trưởng lão. Người sau dừng một chút, lại nói:

 

- Đả thông kinh mạch toàn thân, huyền lực thông suốt là có thể dùng huyền lực đi ngưng tụ Thần Hải. Này nói rất đơn giản, nhưng làm lại cực kỳ khó. Trăm vạn võ giả trong các bộ lạc, có thể thành công ngưng tụ Thần Hải, nhiều nhất một ngàn người, ngươi có biết vì nguyên nhân gì không?

 

Có người giảng giải phương pháp tu luyện cho mình, Lục Ly cầu cũng không được, hắn chắp tay nói:

 

- Lục Ly không biết, cầu Thái trưởng lão giải thích nghi hoặc.

 

Thái độ của Lục Ly không tệ, sắc mặt của Thái trưởng lão hơi dễ nhìn hơn, hắn giải thích:

 

- Ngưng tụ Thần Hải giản đơn, nhưng rất dễ dàng sụp đổ. Nếu như không có pháp môn tốt, không có đan dược quý giá, khả năng thành công ngưng tụ Thần Hải sẽ rất thấp.

 

Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ, Thái trưởng lão đứng dậy tiếp tục nói:

 

- Về phần Thần Hải cảnh xung kích Hồn Đàm cảnh, lại khó càng thêm khó. Hồn Đàm Hồn Đàm, đó là ở trong linh hồn chế tạo một cái đầm, linh hồn là căn bản của con người, một khi đột phá cảnh giới xảy ra sai lầm, sẽ rất dễ hồn phi phách tán. Cho nên đột Phá Hồn Đàm cảnh, cần các loại đan dược linh thảo quý giá. Loại đan dược hay linh thảo này, mỗi một loại đều có giá trên trời, có thể bằng một bộ lạc tích lũy tài phú trăm năm.

 

- Mệnh Luân cảnh, tu luyện là Mệnh Luân, chắc hẳn ngươi cũng đã được nghe nói. Võ giả tu luyện ra một Mệnh Luân, có thể gia tăng năm trăm năm thọ nguyên, Mệnh Luân cảnh đỉnh phong có ba Mệnh Luân, có được một ngàn năm trăm năm thọ nguyên!

 

- Nhưng ngươi có khả năng không biết, tu luyện ra một Mệnh Luân cần linh tài, ít nhất phải rút đi ba thành tài phú của Liễu gia hiện tại. Nếu như Liễu gia có ba võ giả muốn tu luyện ra Mệnh Luân, như vậy Liễu gia sẽ thành ăn mày. Hơn nữa ba võ giả tu luyện ra Mệnh Luân kia cơ hội không tới một thành. Nói cách khác, tất cả tài phú của Liễu gia cũng chưa hẳn tạo ra được một võ giả Mệnh Luân cảnh...

 

- A?

 

Lục Ly kinh hãi, trước kia không ai dạy hắn kiến thức ở phương diện tu luyện, những chuyện này hắn còn là lần đầu nghe nói.

 

Nội tâm của hắn cực kỳ kinh ngạc, hắn biết võ đạo chi lộ cực kỳ khó khăn, lại không nghĩ rằng khó khăn đến trình độ này. Liễu gia xưng bá Vũ Lăng Thành trăm năm, có bao nhiêu mạch khoáng, bao nhiêu dược sơn, bao nhiêu tài nguyên tài phú? Lại chỉ đủ ba Hồn Đàm đỉnh phong xung kích Mệnh Luân cảnh ba lần?

 

Đây là Mệnh Luân cảnh a, phía sau còn có Bất Diệt cảnh, Quân Hầu cảnh, Nhân Hoàng cảnh, thì cần bao nhiêu tài nguyên? Tài phú của một ngàn cái, một vạn cái Liễu gia, có thể tạo ra được sao?

 

Thái trưởng lão trầm mặc không nói, chờ nội tâm Lục Ly bình phục kinh hãi, mới tiếp tục nói:

 

- Bây giờ ngươi đã rõ chưa? Không có ủng hộ của gia tộc, bất kỳ võ giả nào, dựa vào mình là không thể lấy được đại thành tựu. Lúc còn trẻ tốc độ tu luyện nhanh, nhưng dựa vào một người làm sao có thể đạt được nhiều tài nguyên như vậy? Chờ ngươi tập hợp đủ tài nguyên, tuổi đã lớn, cơ hồ không thể xung kích cảnh giới quá cao.

 

- Nếu muốn có được gia tộc ủng hộ, ngươi nhất định phải trung thành với gia tộc này. Trên thế giới không có bữa trưa miễn phí, đại gia tộc không có khả năng lãng phí tài nguyên ở trên người một khách khanh tùy thời có khả năng rời khỏi gia tộc. Cho nên ngươi muốn đột phá cảnh giới càng cao, có được quyền thế và địa vị lớn hơn nữa, ngươi chỉ có thể gia nhập Ngoại đường của một gia tộc, tuyên thệ thần phục gia tộc này, ngươi đã hiểu chưa?

 

Thái trưởng lão nói hồi lâu, cuối cùng cũng nói mục đích của mình.

 

Lục Ly đã hiểu, nhưng hắn chỉ cười khổ chắp tay nói:

 

- Đa tạ Thái trưởng lão chỉ điểm, ta sẽ suy tính chuyện này.

 

Lục Ly nói như vậy rõ ràng là uyển chuyển cự tuyệt, sắc mặt của Thái trưởng lão có chút khó coi, hắn khoát tay nói:

 

- Được rồi, chuyện này về sau lại nói, lát nữa ngươi có thể tự do chiến đấu, sẽ không ai ước thúc ngươi.



 

Lục Ly cầm Thiên Lân Đao đi ra ngoài, trở lại doanh trướng của mình nghỉ ngơi, tiêu hóa tin tức mà Thái trưởng lão nói. Qua nửa canh giờ, trong cốc lại truyền tới tiếng gào của Huyền thú, Lục Ly cầm đao đi ra ngoài, tiếp tục khai chiến.

 

Vừa rồi hắn đã chém chết hai mươi bảy con Huyền thú, nếu như thuận lợi mà nói, một hai ngày là có thể hoàn thành nhiệm vụ khảo hạch. Đến lúc đó hắn có thể về thành giao nhiệm vụ, vừa tiến vào thành tự nhiên sẽ an toàn. Dù sao hắn đã là khách khanh của Liễu gia rồi, Địch Bá không có khả năng ở trong thành công khai tấn công hắn.

 

Lần này Liễu Di không có đi ra quan chiến, Thái trưởng lão lại đi ra, tổ chức mấy chục người ngăn chặn Huyền thú.

 

Từ trong cốc lao ra vẫn là Thiết Thứ Lang, Lục Ly đã có kinh nghiệm đối chiến loại Huyền thú này, có thể ung dung chém giết, tốc độ cực kỳ nhanh.

 

Lần nữa đánh chết hơn hai mươi con Thiết Thứ Lang, ngoài hẽm núi lại chất đầy xác sói, bầy sói lui, Lục Ly đi về nghỉ ngơi.

 

Lần này bầy sói cách một đoạn thời gian rất dài, ở lúc hoàng hôn mới xung kích lần nữa, Lục Ly lại xuất chiến, hung mãnh đến kỳ cục, để rất nhiều quân sĩ Liễu gia nhìn hắn với cặp mắt khác xưa.

 

- Tám mươi ba con!

 

Sau khi bầy sói thối lui, Lục Ly hưng phấn lui xuống. Hiện tại hắn đã đánh chết tám mươi ba con Thiết Thứ Lang, hơn nữa trên người không có chút thương thế. Nếu như thuận lợi, ngày mai là hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ khảo hạch trở về thành rồi.

 

Ở ban ngày dũng mãnh thiện chiến, đãi ngộ của Lục Ly được cải thiện không ít, buổi tối có người đưa thịt nướng và rượu mạnh tới cho hắn.

 

Lục Ly vui vẻ ăn một bữa, sau đó ngồi ở trên giường tu luyện. Bây giờ hắn còn đang tu luyện kinh mạch thứ bảy, chỉ đả thông hơn phân nửa, phỏng chừng còn cần một hai ngày mới có thể triệt để đả thông.

 

Tu luyện tới nửa đêm, Lục Ly chuẩn bị đi ngủ, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng huyên náo, còn có vô số sói tru, một lát sau thì nghe Thái trưởng lão hô to:

 

- Có Lang Vương dẫn đội tập kích, toàn bộ xuất chiến!

 

- A...

 

Thái trưởng lão vừa mới nói xong, mấy tiếng kêu thảm thiết vang lên, còn có vô số tiếng hét kinh hoàng, Lục Ly vội vàng cầm Thiên Lân Đao chạy ra khỏi lều.

 

- Hỏng bét, phòng tuyến bị đột phá!

 

Lục Ly dõi mắt nhìn qua, trong cảnh đêm mông lung, hắn thấy vô số Thiết Thứ Lang đã xông vào doanh trại. Phía trước nhất có một con Lang Vương cao hơn thước, dài ba thước thế không thể ngăn cản, khí tức hung lệ kia bao phủ toàn bộ doanh trại.

 

Bên cửa cốc vốn có người ngày đêm thủ hộ, bị Lang Vương dẫn đội xung kích liền nhanh chóng phá vỡ. Phía sau Thiết Thứ Lang chen chúc đến, lúc này ít nhất đã chạy ra hơn hai trăm con Thiết Thứ Lang, bầy sói ở trong cốc còn liên tục không ngừng tuôn ra.

 

- Ngăn cửa cốc, nếu không để bầy sói lao ra toàn bộ, chúng ta đều phải chết!

 

Thái trưởng lão gầm gừ, cầm chiến đao lao về phía Lang Vương. Liễu Di cắn răng nhìn về phía đám người Hồng lão khẽ nói:

 

- Người đâu, theo ta đi ngăn cửa cốc!

 

Liễu Di có ân với Lục Ly, Lục Ly tự nhiên không có khả năng ngồi nhìn mặc kệ. Hơn nữa chờ bầy sói lao ra toàn bộ, hắn cũng có thể bị vây giết, vì vậy hắn gầm lên:

 

- Di tiểu thư, ta đi với ngươi.