Bất Diệt Long Đế

Chương 33: Nửa bước khó đi



 

 

 

 

 

Lục Ly đi theo Liễu Di và Hồng lão, rất nhiều võ giả Huyền Vũ cảnh đỉnh phong cũng phóng theo, ít nhất có bốn mươi năm mươi người.

 

Bầy sói rất nhiều, Lang Vương dẫn đội, bầy sói phía sau khẳng định sẽ hung hãn không sợ chết, lực trùng kích tuyệt đối lớn đến dọa người.

 

Đi cửa cốc chặn đường bầy sói là hành vi cực kỳ nguy hiểm, mấy chục người này có khả năng có đi không về, bất quá Liễu Di thân là tiểu thư tôn quý nhất Liễu gia cũng dẫn đầu xung phong, võ giả Liễu gia làm sao có thể chùn bước?

 

Mấy chục người một đường chém giết, Liễu Di, Hồng lão cùng mấy người tay cầm huyền khí, thế không thể ngăn cản, nhanh chóng phóng về phía cửa cốc. Lục Ly cầm Thiên Lân Đao liên tục nện bay bảy tám con Thiết Thứ Lang, đuổi theo Liễu Di.

 

Rất nhanh nhóm người đã tới cửa cốc, Hồng lão kêu to, trường đao bay múa đầy trời, phía trên huyền lực lấp lánh, thân thể nhỏ gầy bị bạch quang bao phủ. Hắn vận dụng một loại huyền kỹ cao thâm, trong vòng một chiêu đánh bay bốn năm con Thiết Thứ Lang, mấy con Thiết Thứ Lang phía sau cũng bị nện lui.

 

- Ngăn cản, tuyệt đối không thể cho một con Thiết Thứ Lang xông qua.

 

Liễu Di không còn dùng trường tiên đẹp mắt nữa, tay cầm một thanh lợi kiếm, xông vào tuyến đầu tiên. Nàng là Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, kinh nghiệm chiến đấu cũng tạm được, mấu chốt ở chỗ nàng một thân là bảo, hơn nữa huyền kỹ cao cấp hơn võ giả Liễu gia bình thường, một người đấu ba con Thiết Thứ Lang cũng không lui lại nửa bước.

 

- Tốt!

 

Hồng lão và Liễu Di biểu hiện xuất sắc, khiến thế xông của bầy sói trì hoãn. Cửa cốc này rất hẹp, chỉ cần thành công ngăn cản Thiết Thứ Lang ở phía sau, để chúng không cách nào tham chiến, như vậy đợi Thái trưởng lão dẫn người đánh giết Lang Vương và bầy sói xông ra, thế cục sẽ ổn định.

 

- Uống!

 

Lục Ly đứng ở bên cạnh Liễu Di, Thiên Lân Đao không có huy vũ xinh đẹp, chỉ có phách chém đơn giản nhất. Tốc độ của hắn quá nhanh, lực lượng lại lớn, mỗi lần đập đều có một con Thiết Thứ Lang bị nện bay hoặc chết, hiệu suất chém giết Thiết Thứ Lang không thua Hồng lão chút nào.

 

- Ô ô...

 

Bầy sói trong cốc nhìn thấy con đường phía trước bị ngăn cản, toàn bộ ngửa mặt lên trời gầm rú, Lang Vương ở nơi xa cũng nổi giận gầm lên. Thiết Thứ Lang ở trong cốc đều cuồng bạo, tấn công càng thêm mãnh liệt.

 

- A!

 

Một võ giả Liễu gia bị ba con Thiết Thứ Lang trên dưới đánh hội đồng, nhất thời không giữ được, hai chân bị cắn đến huyết nhục mơ hồ, sau đó cái đầu bị Thiết Thứ Lang cắn nát, phát ra tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng.

 

- Lục Ly, đi lấp vào!

 

Liễu Di nhìn thấy thì nóng nảy, vạn nhất bên kia xuất hiện một chỗ trống, các nàng sẽ bị bầy sói tách ra, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

 



- Tránh ra!

 

Lục Ly hét lớn, vượt qua ba tên võ giả Liễu gia đang lui về phía sau, thân thể như lưỡi kiếm sắc bén phóng đi, Thiên Lân Đao hung hăng bổ tới.

 

Nhất đao lưỡng đoạn!

 

Con Thiết Thứ Lang kia bị Lục Ly chém đứt, Lục Ly cũng không nghỉ ngơi, tấn công hai con Thiết Thứ Lang khác. Hắn thấy hai võ giả Liễu gia ở bên cạnh không động, nhất thời cả giận nói:

 

- Còn đứng đó làm gì? Ta chủ công, các ngươi phụ trợ.

 

- Tốt!

 

Hai người kia tỉnh hồn lại, vội vàng phối hợp Lục Ly tấn công hai bên trái phải, Lục Ly một người chặn lại ba bốn con Thiết Thứ Lang công kích. Lực lượng của hắn giống như vĩnh viễn dùng không hết, mỗi lần bổ ra đều có thể chém giết một con Thiết Thứ Lang.

 

- Giết, lần này ngăn chặn được, quay đầu lại mỗi người được thưởng năm mươi điểm cống hiến, nếu chiến tử, thân nhân được nhận gấp mười lần.

 

Liễu Di khẽ kêu, toàn bộ võ giả Liễu gia giống như đánh máu gà, sĩ khí tăng nhiều. Võ giả Ngoại đường bình thường một tháng chỉ được mười điểm cống hiến, nhưng bây giờ có thể được năm mươi điểm? Chết rồi cứu trợ gấp mười lần, bọn họ làm sao có thể không quên mình phục vụ?

 

Bên kia, Thái trưởng lão mang theo mấy người vây quanh Lang Vương, bắt đầu chiếm thượng phong, áp chế được Lang Vương. Trong doanh trại, trải qua một trận bối rối cuối cùng cũng ổn định trận tuyến, từng bước phản công, nếu như không có gì bất ngờ, chỉ cần nửa canh giờ, bầy sói bên ngoài sẽ bị diệt sạch.

 

Thế cục ở phía sau ổn định, cửa cốc lại không lạc quan, đàn sói quá hung hãn, từng bầy tiến tới, liều mạng không sợ chết.

 

Liễu Di mang theo gần năm mươi võ giả Liễu gia, ít nhất có bảy tám Huyền Vũ cảnh đỉnh phong. Nhưng chỉ ba nén hương, bên này đã chết gần mười người, còn dư lại phần lớn đều bị thương, Lục Ly cũng không ngoại lệ.

 

Bả vai và bắp đùi của Lục Ly đều bị móng vuốt sói làm tổn thương, máu tươi chảy dài, liên tục chiến đấu, thể lực tiêu hao rất lớn, lúc này tốc độ công kích rõ ràng không bằng lúc trước.

 

Bất quá xác sói ở trước mặt hắn đã xếp thành một ngọn núi nhỏ, Thiết Thứ Lang bị hắn đánh chết ít nhất cũng hai ba mươi con. Toàn thân hắn đều là máu sói, biến thành một huyết nhân.

 

- Tiểu tử, đây là thuốc chữa thương!

 

Hồng lão ném tới hai viên đan dược, Lục Ly chộp lấy, trực tiếp nuốt vào bụng.

 

Trên người nhiều chỗ chảy máu, Lục Ly biết nếu như không chữa thương, thể lực của hắn sẽ xói mòn nhanh hơn, đến lúc đó không cẩn thận có thể bị Thiết Thứ Lang cắn chết.

 

- Oanh!

 

Thời điểm Lục Ly ăn đan dược, răng thú trên cổ hắn sáng lên, ở trong đêm tối lờ mờ nhìn hết sức rõ ràng.

 

- Ồ?

 



Lục Ly phát hiện dị trạng, nhưng không có thời gian đi nhìn nhiều, hai võ giả Liễu gia ở bên cạnh tò mò nhìn lướt qua. Bất quá răng thú chỉ lấp lóe tia sáng, lại không có huyền khí dao động, hai người nhìn mấy lần liền không để ý nữa.

 

- Răng thú này lại còn có thể phát sáng? Đây là bảo vật gì?

 

Lục Ly trăm mối vẫn không có cách giải, lúc trước hắn dùng Tôi Thể Đan, mỗi lần đều ngủ say, cho nên không biết răng thú còn có thể phát sáng.

 

Thiết Thứ Lang quá nhiều, không cẩn thận có thể bị cắn chết, Lục Ly không có thời gian suy nghĩ nhiều, chuyên tâm chiến đấu. Theo thời gian trôi qua, Lục Ly phát hiện có vấn đề, hơn nữa còn là vấn đề lớn!

 

Vết thương lại bắt đầu đóng vảy?

 

Bên cạnh có rất nhiều võ giả Liễu gia bị thương cũng dùng thuốc chữa thương, nhưng chỉ cầm máu, thậm chí có người bởi vì thân thể vận động kịch liệt, vết thương còn đang rỉ máu, mà vết thương của hắn... lại bắt đầu đóng vảy?

 

- Chẳng lẽ là vì răng thú?

 

Con ngươi của Lục Ly xoay chuyển, hắn xé tay áo bao răng thú lại. Bất kể có phải vì răng thú hay không, lúc này răng thú phát sáng, vẫn không nên để cho quá nhiều người thấy, vạn nhất thật là dị bảo, dẫn tới người ngoài mơ ước thì phiền toái.

 

Lại qua nửa nén hương, Lục Ly phát hiện không chỉ vết thương đóng vảy toàn bộ, thể lực cũng khôi phục rất nhiều, cả người lại như lúc vừa mới khai chiến, khí lực vô cùng vô tận.

 

- Uống!

 

Lục Ly hưng phấn quát lên, vung vẩy Thiên Lân Đao, liên tục nện bay ba con Thiết Thứ Lang, khí thế trên người trở nên cường thịnh, dẫn tới Liễu Di và Hồng lão dồn dập ghé mắt.

 

- Ách?

 

Liễu Di mặc Huyền khí nhuyễn giáp, nên không bị thương tích gì, nàng và Hồng lão nhìn lướt qua, phát hiện vết thương của Lục Ly đã đóng vảy? Khổ chiến lâu như vậy, lại càng thêm anh dũng?

 

Hai người hai mặt nhìn nhau, thể chất của tiểu tử này quá biến thái? Lúc trước dùng Tôi Thể Đan cũng rất tà môn, lúc này mới dùng hai viên thuốc chữa thương, đã hoàn hảo như lúc ban đầu?

 

- Đáng tiếc...

 

Con ngươi của Liễu Di ảm đạm, Lục Ly chỉ nguyện gia nhập Khách đường, nếu như để Liễu gia toàn lực bồi dưỡng, nói không chừng có thể ra đời một cường giả.

 

- Không biết phân biệt, Hồng lão, lát nữa không nên cho hắn thuốc chữa thương.

 

Nghĩ tới đây, Liễu Di lại trở nên tức giận bất bình, thấp giọng dặn dò Hồng lão. Quyết định phải để Lục Ly ăn chút khổ sở, cho hắn biết không có đại gia tộc ủng hộ, hắn sẽ nửa bước khó đi.