Bất Diệt Long Đế

Chương 237: Dị biến



 

 

- Nghênh chiến!

Sau khi Thất trưởng lão nhận được tin tức, bất đắc dĩ thở dài, vốn tưởng có thể kéo dài rất lâu, lại không nghĩ rằng đối phương sẽ cường công. Hắn cắn răng không cho Liễu Di mời Lục Ly ra, hạ lệnh tử chiến.

Lần này tới ba quân đoàn hồ phỉ, Lộc trưởng lão đại khái dò xét xong, chỉ có một Mệnh Luân cảnh, còn lại hai thủ lĩnh dẫn đội đều là Hồn Đàm cảnh.

Trên đảo còn có rất nhiều cấm chế, có thể ngăn cản một đoạn thời gian, Thiên Đà Tử và hai mươi Lục Ải Nhân là một cỗ chiến lực rất mạnh, mặc dù rất khó thắng, nhưng ngăn cản một đoạn thời gian vẫn không thành vấn đề.

Thiên Đà Tử xuất động, hắn không xuất động sợ là rất khó chặn được. Hắn chuẩn bị đi chém giết toàn bộ Hồn Đàm cảnh ở bên kia, sau đó giúp đỡ hai phương hướng còn lại.

Cửu trưởng lão và một đám trưởng lão tách ra, mang theo hai mươi Lục Ải Nhân chuẩn bị liều chết ngăn trở.

Để đám người Thất trưởng lão kinh hỉ là, ba chi đại quân tiến công cũng không hết toàn lực, chỉ phân biệt phái ra hơn ngàn người, cường giả cũng không có bao nhiêu, ba bên đều chỉ có hai ba Hồn Đàm cảnh dẫn đội.

Như vậy sẽ rất dễ dàng, bên Thiên Đà Tử nháy mắt liền có thể trấn áp, giết sạch Hồn Đàm cảnh dẫn đội, sau đó Mệnh Luân nghiền ép xuống, đụng chết mấy trăm võ giả, còn lại lập tức tan tác.

Hai phương hướng khác, dựa vào cấm chế và Lục Ải Nhân thành công chống cự thế tiến công. Thất trưởng lão còn đưa tin, phản công không được quá mãnh liệt, tận lực trì hoãn thời gian. Thiên Đà Tử không xuất thủ nữa, để cho chiến đấu giằng co.

- Báo, cấm chế trên Huyết Sát Đảo quá nhiều, quân sĩ bên ta đi về phía trước rất khó khăn, thương vong nghiêm trọng!

- Báo, Huyết Sát Đảo xuất động rất nhiều Lục Ải Nhân, đám người Nhị thống lĩnh đang liều chết tác chiến, đã chém giết mười lăm Lục Ải Nhân và mười hai Hồn Đàm cảnh, nhưng cường giả của đối phương còn rất nhiều, phe ta tiến công khó khăn, thương vong vượt qua ba ngàn người.

- Báo, Tam thống lĩnh cầu viện, Huyết Sát Đảo lại xuất động bốn mươi Lục Ải Nhân, phe ta đã chiến tử vượt qua năm ngàn người rồi...

- ...

Từng tin tức không ngừng truyền đến chỗ Bạch Tu, Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương nghe mà đau cả trứng.

Huyết Sát Đảo không có một Hồn Đàm cảnh, Lục Ải Nhân nhiều nhất hai mươi người, hiện tại căn cứ chiến báo, người bị Bạch Tu chém giết đã mười mấy Lục Ải Nhân, Hồn Đàm cảnh chết mười mấy người...

- Hứa công tử, Hứa trưởng lão!

Bạch Tu đau khổ nói:

- Lần này chúng ta đến đây, thù lao chỉ có một ngàn vạn huyền tinh, hiện tại kẻ địch lại mạnh như thế, chúng ta thương vong quá nghiêm trọng. Một ngàn vạn huyền tinh này sợ là ngay cả trợ cấp người chết cũng không đủ, tiếp tục đánh xuống, sợ là sẽ không còn sĩ khí.

- Hừ!



Hứa Diệu Dương hừ lạnh, da mặt của Bạch Tu này còn dầy hơn tường thành, nói rõ là đòi thêm huyền tinh, nếu không sẽ không đánh nữa.

Hứa Tứ Hà cố nén tức giận, trầm giọng nói:

- Bạch lão đại khó xử, chúng ta có thể hiểu được, như vậy đi, ta thay tộc trưởng làm chủ, cho các ngươi thêm 500 vạn huyền tinh quân phí. Bạch lão đại phái toàn bộ huynh đệ xuất động, đánh hạ Huyết Sát Đảo, sống bắt Lục Ly sẽ có thưởng lớn!

- 500 vạn?

Bạch Tu lộ ra vẻ khinh thường, tùy ý khoát tay nói:

- Người đâu, truyền lệnh xuống, Tứ gia cho thêm an gia phí rồi, để mọi người tăng sức, đánh hạ Huyết Sát Đảo.

Hứa Diệu Dương thấy Bạch Tu không có tự mình xuất thủ, lạnh lùng nhìn hắn nói:

- Bạch lão đại, ngươi tự mình đi một chuyến mà nói... Các huynh đệ có thể giảm bớt rất nhiều thương vong.

Bạch Tu là Mệnh Luân cảnh, còn là Mệnh Luân cảnh trung kỳ, nếu như hắn xuất động... Trong nháy mắt có thể trấn áp Thiên Đà Tử, đánh vào Huyết Sát Bảo.

- Không cần!

Bạch Tu vung tay lên nói:

- Đại công tử, ngươi nên có lòng tin với chúng ta, dựa vào đám gà đất chó cảnh ở Huyết Sát Đảo, căn bản không phải đối thủ của chúng ta, có thể dễ dàng đánh hạ. Ngươi chờ tin tức đi, không quá một ngày, hai vị có thể tiến vào Huyết Sát Đảo uống trà rồi...

- Một ngày?

Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên vẻ nổi giận. Bạch Tu này rõ ràng là ghét bỏ huyền tinh ít, không chịu dùng toàn lực, dây dưa chần chờ như vậy, phỏng chừng phải đánh mấy ngày nha. Đến lúc đó sẽ xuất hiện dị biến gì? Ai cũng không biết.

Chẳng qua là hai người không tiện thúc giục, Bạch Tu dầu muối không ăn, trừ khi Hứa gia lại nện huyền tinh. Nhưng Bạch Tu kia quá tham lam, không có mấy ngàn vạn huyền tinh là không nuôi được sói đói.

Bạch Tu ra lệnh, ba quân đoàn thổ phỉ quả nhiên xuất động không ít người. Bất quá lúc trước tiến công còn mãnh liệt, bây giờ lại bắt đầu đánh nghi binh. Đánh một chút lại lui xuống, sau đó lại đánh một chút, rồi lại lui ra nghỉ ngơi...

Đám người Thất trưởng lão, Cửu trưởng lão nhận được tin tức thì mừng rỡ, lập tức phối hợp quân đoàn hồ phỉ diễn trò. Một lúc thì thanh âm chém giết rung trời, một lúc thì hành quân lặng lẽ, song phương tựa hồ đang diễn tập.

Đợi sau khi trời tối, ba quân đoàn đều lui trở về, nói là đánh một ngày mệt mỏi, thương vong thảm trọng, cần nghỉ ngơi điều dưỡng.

Nhưng các loại chiến báo lại càng lúc càng khoa trương, căn cứ chiến báo bên hồ phỉ, đã tử thương mấy vạn, chém giết mười mấy vạn võ giả Huyết Sát Đảo, Hồn Đàm cảnh chết hơn ngàn người...

Thổ phỉ chính là thổ phỉ!

Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương hận đến nghiến răng, nhưng bọn hắn có biện pháp gì? Không có khả năng tiếp tục thêm huyền tinh, vạn nhất cho Bạch Tu mấy ngàn vạn, thậm chí một ức hắn cũng thấy chưa đủ thì sao?



Hứa Tứ Hà suy nghĩ một chút liền rời chiến thuyền, lặng lẽ phái người đưa tin cho Hứa Trần, sau đó đưa tin cho gia tộc khống chế Bạch Tu. Để gia tộc kia tới chỉ huy Bạch Tu, nếu không phỏng chừng đánh mười ngày nửa tháng cũng chưa chắc đánh được Huyết Sát Đảo.

...

Thời gian trôi qua một ngày, Lục Ly lại còn chưa thành công xung kích Hồn Đàm cảnh.

Hắn đã ngưng tụ Hồn Đàm, nhưng linh hồn kim ti lại chưa hoàn toàn dung hợp. Lúc này là thời khắc quan trọng nhất, chỉ cần toàn bộ linh hồn kim ti dung hợp vào Hồn Đàm, như vậy Hồn Đàm liền vững chắc, Lục Ly có thể đột phá Hồn Đàm cảnh.

Thất trưởng lão không có cắt đứt hắn, đặc tính thổ phỉ của Bạch Tu vô tình cho Lục Ly thời gian, đáng tiếc Lục Ly lại gặp phải vấn đề khó khăn!

Bởi vì hắn phát hiện có mấy sợi linh hồn kim ti không cách nào dung hợp, linh hồn kim ti khác đều dung hợp rất nhẹ nhàng, duy chỉ có mấy sợi này không được.

- Chẳng lẽ Thiên Đà Tử cho phương pháp sai?

Lục Ly có chút nhức đầu, theo lý thuyết sẽ không xuất hiện tình huống như vậy. Thiên Đà Tử không dám hại hắn, cho hắn phương pháp tu luyện Hồn Đàm tuyệt đối sẽ không có vấn đề.

Đã như vậy, địa phương nào xuất hiện vấn đề?

Lục Ly nghĩ không ra, chỉ có thể dung hợp linh hồn kim ti khác trước, cuối cùng lại xử lý mấy sợi linh hồn kim ti kia.

Lúc nửa đêm, tất cả linh hồn kim ti đều dung hợp, chỉ còn lại mấy sợi cuối cùng. Lục Ly lăn qua lăn lại một canh giờ, vẫn không có cách nào dung hợp.

Hiện tại chỉ có hai loại giải thích, một là phương pháp của Thiên Đà Tử có vấn đề, hoặc là bản thân Lục Ly có vấn đề.

Thể chất mỗi người đều không giống nhau, có người tu luyện nhanh, có người tu luyện chậm, có người không cách nào tu luyện, có người thân thể dị dạng, cho nên xuất hiện bất kỳ tình huống nào cũng có thể lý giải.

Lục Ly nhức đầu rồi!

Hiện tại hắn đã dùng hai viên Thánh Hồn Đan, kéo dài nữa sẽ phải dùng viên thứ ba. Vạn nhất ba viên Thánh Hồn Đan đều dùng hết, vẫn không thể thành công thì sao? Hồn Đàm của hắn rất có thể sẽ sụp đổ, kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Thời điểm Lục Ly nhức đầu, dị biến lại phát sinh...

Răng thú đột nhiên sáng lên, không phải loại ánh sáng lúc luyện hóa đan dược. Mà là nóng lên như thời điểm hắn thức tỉnh huyết mạch, răng thú còn có chút bạo động, rung rẩy không ngớt.

Sau khi răng thú phát sinh dị biến, ấn ký huyết mạch sau lưng Lục Ly cũng bắt đầu sáng lên, điều này làm cho Lục Ly có loại cảm giác không ổn.

Bởi vì lúc này hắn phát hiện thân thể không động được, tựa hồ tất cả sự vật không nghe hắn khống chế...