Bất Diệt Long Đế

Chương 238: Ta muốn tỉnh lại



 

- Răng thú, không nên xằng bậy a!

Trong lòng Lục Ly âm thầm cầu nguyện, lần trước thời điểm thức tỉnh huyết mạch, răng thú cũng như vậy, nóng lên rung động không ngớt.

Hơn nữa quái dị là, lần này Lục Ly không có bị lực lượng thần bí của tế đàn huyết mạch bao phủ, nhưng thân thể vẫn không động được, cảm giác thân thể của mình không nghe mình khống chế.

Hoặc là nói...

Hiện tại linh hồn của hắn không khống chế được thân thể!

Đây là một loại hiện tượng làm cho người ta sợ hãi, thân thể của mình không bị mình khống chế? Lục Ly nghĩ tới loại tình huống của Vũ Linh Hư ở trong Long Đế Sơn, nội tâm càng cảm thấy kinh hoàng.

Chẳng lẽ trong răng thú ẩn núp linh hồn của một yêu ma, nó muốn cướp đoạt thân thể của mình, tiêu diệt linh hồn của mình?

Nhưng bất luận Lục Ly sợ hãi như thế nào, thân thể của hắn cũng không động được, hắn cái gì cũng không làm được.

Chỉ có thể cảm thụ được răng thú càng ngày càng nóng, càng ngày càng sáng, cuối cùng hắn cảm giác làn da ở ngực mình như lần trước, tựa hồ bị đốt thủng, có dị vật khác thường tiến vào trong thân thể của hắn.

Lần này cảm giác càng thêm rõ ràng, Lục Ly loáng thoáng cảm giác được tựa hồ có một hư ảnh ngân long ở trong huyết mạch của hắn, gầm gừ đi về phía trước, xông thẳng về phía Hồn Đàm.

Quả nhiên...

Lục Ly mơ hồ thấy được một ngân long nho nhỏ, gầm gừ đi vào trong đầu, sau đó xông vào Hồn Đàm. Trong nháy mắt Hồn Đàm sáng rực lên, mấy sợi linh hồn kim ti không cách nào dung hợp kia, vào thời khắc này lại nhanh chóng dung hợp.

- Xong rồi, xong rồi!

Toàn bộ linh hồn kim ti dung hợp, hiện tại Hồn Đàm biến thành nơi trú ngụ của linh hồn. Nhưng bây giờ có hư ảnh một con ngân long tiến vào linh hồn của mình, thân thể của hắn còn không động được, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ rất có thể thân thể của hắn bị ngân long kia khống chế.

Nghĩ đến ấn ký huyết mạch của người khác ở trên cổ, hắn lại ở trên lưng? Người khác chỉ có một loại huyết mạch thần kỹ, hắn lại có hai loại?

Nghĩ tới những sự tình này, Lục Ly càng thêm sợ hãi. Nếu như hắn có thể làm chút gì còn tốt, nhưng hiện tại hắn trừ có thể suy tư, thì cái gì cũng không làm được...

Sau khi hư ảnh ngân long tiến vào Hồn Đàm, cũng không có bất cứ động tĩnh gì. Hồn Đàm tiếp tục tản ra tia sáng vạn trượng, Lục Ly động cũng không thể động.

Hắn chỉ có thể đợi Hồn Đàm khôi phục lại bình tĩnh, chờ có thể khống chế thân thể của mình, hoặc chờ đợi linh hồn của mình... triệt để ma diệt!

...

Bên ngoài trời đã sáng, Bạch Tu thoải mái ngủ một giấc, sau khi dậy còn phái người xuống hồ bắt cá nấu canh ăn sáng.

Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương dậy thật sớm, Bạch Tu bảo người đưa tới mấy bát canh cá, hai người làm sao có thể ăn vô? Cũng không dám đi ra khoang thuyền, chỉ phái người thúc giục Bạch Tu tới gặp bọn họ.

Chờ mặt trời lên cao, Bạch Tu mới xuất hiện, ở dưới sự thúc giục của Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương, lần nữa phái người bắt đầu tiến công Huyết Sát Đảo. Nhưng nhìn bộ dạng hành quân kia, con mẹ nó ngươi xác định là đi đánh nhau, không phải cặp kè đi kỹ viện...

Tiếng la giết vang cả một buổi sáng, ba chi hồ phỉ đều lui xuống, lần này võ giả song phương tử trận lại không vượt qua mười người. Rất nhiều hồ phỉ ở trên bờ cát đốt lửa kê nồi, chuẩn bị nấu cơm dã ngoại.



Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương thấy vậy đều tức điên, nhưng không thể làm gì. Sau khi cơm nước xong, một thần bí nhân lặng lẽ lên thuyền, hắn tên Đinh Quế.

Hắc Nha Đảo Đinh gia là bá chủ phía bắc Thiên Đảo Hồ, đám người Bạch Tu nhất định là do Đinh gia khống chế. Đinh Quế là đại trưởng lão của Đinh gia, nếu hắn tự mình đến, Bạch Tu tự nhiên không dám làm loạn.

- Lập tức tiến công, trong hôm nay phải đánh hạ Huyết Sát Đảo!

Đinh Quế hạ xuống tử lệnh, Bạch Tu vội vàng vỗ ngực nói:

- Quế đại nhân yên tâm, buổi tối chúng ta có thể qua đêm ở trên Huyết Sát Bảo, nếu như không đánh được Huyết Sát Đảo, ta mang đầu tới gặp.

Bạch Tu sải bước đi ra ngoài, sau đó gầm lên giận dữ:

- Toàn quân nghe lệnh, tiến công! Trước khi trời tối phải đánh hạ Huyết Sát Đảo, bảo phía dưới toàn lực động thủ, nếu không ta bóp nát trứng chim của bọn hắn.

Bạch Tu tự mình đốc chiến, đám hồ phỉ hiểu ý, dồn dập lao ra chiến thuyền tụ tập ở trên bờ cát, sát khí không ngừng ngưng tụ.

- Oanh!

Bụng dưới của lóe lên bạch quang Bạch Tu, một cái Mệnh Luân hai tầng xuất hiện, hắn bay vụt lên, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao, vung tay nói:

- Tấn công!

- Tốt...

Đinh Quế thấy tình huống như thế, biết nhiệm vụ của hắn hoàn thành. Hắn nhìn Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương chắp tay, sau đó lặng lẽ rời đi.

Trước khi Đinh Quế đến, tộc trưởng Đinh gia đã dặn dò, quyết không thể bộc lộ thân phận. Lần này Đinh gia chỉ là bán mặt mũi cho Yên phu nhân, mà không phải muốn đích thân đối phó Lục Ly. Cho nên sau khi Bạch Tu xuất chiến, Đinh Quế lập tức rút lui.

- Giết...

Rất nhanh, hai bên khác đều động, hai quân đoàn hồ phỉ khác lấy Bạch Tu như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, Bạch Tu hạ lệnh, bọn hắn không dám ứng phó cho qua chuyện.

- Tới thật sự rồi!

Thất trưởng lão nghe được tin tức Bạch Tu xuất động, bất đắc dĩ nhìn Thiên Đà Tử, người sau thở dài nói:

- Phát tín hiệu đi, mời đảo chủ xuất chiến, Mệnh Luân cảnh trung kỳ kia ta không đối phó được.

Thiên Đà Tử đã nói như vậy, Thất trưởng lão chỉ có thể lấy đạn tín hiệu bắn đi. Đạn tín hiệu nổ tung ở giữa không trung, phát ra tiếng nổ vang trời.

Liễu Di ngồi xếp bằng ở bên ngoài hành cung của Lục Ly, vội vàng đứng dậy đi vào. Nàng đẩy cửa phòng nhưng không cách nào mở được, chỉ có thể cắn răng sử dụng huyền lực phá đại môn.

- Oanh!

Trên đại môn chỉ có một cấm chế nhỏ, bị Liễu Di đánh nát, Liễu Di đi vào nhìn thấy Lục Ly còn đang ngồi xếp bằng, chắp tay nói:

- Đảo chủ, bọn họ không trụ được rồi, mời ngài xuất quan!

Lục Ly không nhúc nhích, tựa như không nghe được, từ bên ngoài nhìn, thân thể của hắn không có bất kỳ khác thường. Ấn ký ngân long ở sau lưng bị y bào che khuất, vòng răng thú trên cổ lại biến mất không thấy, chỉ còn lại một sợi dây đỏ.



Liễu Di không biết thân thể của Lục Ly đã xảy ra dị biến, nàng chờ giây lát, lần nữa nói:

- Đảo chủ, bên ngoài không trụ được rồi, nếu như ngài còn không ra tay... phỏng chừng Huyết Sát Đảo sẽ bị san thành bình địa.

Vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, Liễu Di cắn răng, đưa tay đẩy Lục Ly, nhưng Lục Ly vẫn không mở mắt, cũng không có bất kỳ cử động nào.

- Tình huống như thế nào?

Liễu Di sợ hãi, cẩn thận quan sát Lục Ly, phát hiện hắn còn hô hấp, tim đập cũng bình thường mới như trút được gánh nặng.

Nàng nhíu mày, Lục Ly không xuất quan, Huyết Sát Đảo nhất định sẽ bị tàn sát, đệ tử Liễu gia sẽ chết sạch.

Kỳ thực nàng không biết sau khi Lục Ly xuất quan, có thể nghịch chuyển càn khôn hay không. Nhưng nàng bản năng tin tưởng Lục Ly, chỉ cần hắn ra tay, thì có thể ngăn cơn sóng dữ.

Vấn đề là hiện tại gọi không tỉnh Lục Ly...

Liễu Di chờ giây lát, đi ra ngoài mang tới một chậu nước, sau đó giội xuống đầu Lục Ly. Nhưng kết quả vẫn như thế, Lục Ly không có bất cứ động tĩnh gì, tựa như một lão nhân đã tọa hóa.

Liễu Di không dám động, chỉ có thể lo lắng canh giữ ở bên cạnh Lục Ly. Đợi hắn tỉnh lại, hoặc chờ tin tức người Huyết Sát Đảo bị giết sạch truyền đến.

- Ai...

Nội tâm Lục Ly thở dài, hắn có thể nghe được âm thanh của Liễu Di, có thể cảm thụ được mình bị giội nước. Nhưng hắn không có biện pháp khống chế thân thể của mình, thậm chí mí mắt không thể mở ra...

- Xong rồi!

Huyết Sát Đảo bị công phá, phỏng chừng rất nhanh sẽ đến phiên Địa Long Đảo?

                                                                                     

Lục Ly không động được, cho dù muốn vào tiểu thế giới cũng không được, nếu như lại không có cách nào tỉnh lại, cuối cùng chính hắn cũng sẽ tan xương nát thịt.

- Không, ta muốn tỉnh lại! Ta muốn tỉnh lại! Ta muốn tỉnh lại! !

Sâu trong linh hồn Lục Ly truyền đến ý niệm không cam lòng, hắn không thể không minh bạch chết đi như vậy. Linh hồn của hắn không thể bị hư ảnh ngân long kia chiếm lĩnh, hắn muốn chủ đạo linh hồn của mình, cho dù thân thể của hắn vỡ nát, cũng không thể để yêu ma khống chế!

Hắn không ngừng gầm lên giận dữ, một lần lại một lần bắt buộc mình tỉnh lại. Sau hai nén hương, mí mắt của hắn lại thật chậm rãi mở ra.

- Tốt...

Sau khi hắn phát hiện mình có thể nắm thân thể của mình, hắn mừng rỡ đứng lên, phát ra tiếng hét rung trời, toàn bộ hành cung bị chấn đến run lên.