Bất Diệt Long Đế

Chương 227: Ném vào trong hồ đi



 

 

Lục Ly và Thiên Đà Tử đi rồi, Bạch Hỉ, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương cũng đi, thậm chí lúc này đám người Bạch Hỉ còn nghênh ngang ngồi phi thuyền rời đi, không có mở ra cấm chế, nói rõ là đánh mặt Vũ gia.

Vũ Hóa Thần lại chỉ có thể nhịn, triệu tập toàn bộ võ giả Bạch gia về, sự tình rất nhanh truyền khắp Bắc Mạc, Vũ gia không thể tránh khỏi trở thành trò cười của các đại gia tộc.

Vũ gia đào một cái hố, muốn tìm trở về mặt mũi, muốn báo thù cho Vũ Linh Hư. Lục Ly là bị dẫn ra, nhưng Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương cũng bị dẫn ra, cuối cùng còn dẫn Bạch Hỉ ra Thiên Đảo Hồ.

Mấu chốt là Vũ gia không thể giết Lục Ly, cuối cùng lại bị Bạch Hỉ đánh mặt. Chuyện này xảo diệu ở trên người Vũ Linh Hư, Vũ Linh Hư ở Long Đế Sơn thiếu chút nữa giết Bạch Thu Tuyết, Tử Liên Nhi, Dạ Vũ Hàm, Đỗ Tử Lăng… Tử Liên Nhi tự mình làm chứng, điều này làm cho Bạch Hỉ nắm đại nghĩa, Vũ gia chết người còn biến thành đuối lý, Tử gia, Dạ gia, Đỗ gia không tiện ra mặt, Vũ gia chỉ có thể ngậm bồ hòn...

Diễn một tuồng kịch, ồn ào một trận, cuối cùng nắm đá đập chân mình, chết rất nhiều thám báo và Mệnh Luân cảnh, triệt để trở thành trò cười của Bắc Mạc.

Vũ Hóa Thần nổi giận, ra tay đập phá đại viện, đám trưởng lão Vũ gia cũng bực tức, hận không thể xách đao đuổi theo giết Lục Ly.

Đương nhiên...

Không ai dám động, nếu như lúc này làm loạn, Bạch Hỉ vừa lúc có cớ xuất thủ, phỏng chừng Thiên Ngục lão nhân cũng sẽ xuất động huỷ diệt Vũ gia, để uy danh của hắn càng thêm hiển hách.

- Mọi người chịu đựng, không bao lâu nữa, ta nhất định sẽ giúp mọi người rửa hận.

Vũ Luân lưu lại một câu, ánh mắt như độc xà nhìn về phía nam, sau đó sải bước đi vào đại viện Vũ gia.

...

Bạch Hỉ đánh giá cao năng lực của Bạch Cát và Bạch Duệ, lại đánh giá thấp năng lực của Thiên Đà Tử và Lục Ly, tìm trọn ba ngày, lại không tìm được tung tích.

Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương có chút nóng nảy, cho rằng Lục Ly bị Vũ gia lặng lẽ giết chết. Bạch Hỉ không cho rằng Vũ Hóa Thần có lá gan này, hắn để phi thuyền tiếp tục phi hành về phía Thiên Đảo Hồ, một bên thì đưa tin về, lệnh thám báo chú ý tất cả tình huống ở phía đông bắc của Thiên Đảo Hồ.

Lại qua ba ngày, Bạch Cát và Bạch Duệ vẫn không có tin tức, phi thuyền đã tiến vào Thiên Đảo Hồ rồi. Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương không yên lòng, lệnh chiến thuyền bay đến Huyết Sát Đảo chờ đợi tin tức, Bạch Hỉ thì mặc kệ, lưu lại một trưởng lão Bất Diệt cảnh thủ hộ, những người còn lại thì trở về Thiên Ngục Đảo.

Yên phu nhân phái người tới đây khiển trách mấy câu, còn nói sau khi Lục Ly về, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương phải lập tức trở về Thiên Ngục Đảo.

Hai đại mỹ nhân ở trên Huyết Sát Đảo tới ngày thứ hai, Hứa Diệu Dương đang bế quan nghe tin lập tức xuất quan. Gần quan được ban lộc, cơ hội tốt như vậy Hứa Diệu Dương làm sao có thể bỏ qua?

Nhưng tâm tình của Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương không tốt, chỉ tùy ý ứng phó hắn mấy câu, Bạch Thu Tuyết trực tiếp đi Long Tượng Sơn của Lục Ly. Bạch Hạ Sương cũng không muốn nghe Hứa Diệu Dương nói nhãm, khách sáo mấy câu chuẩn bị tiễn khách, nhưng Hứa Diệu Dương lại như thuốc cao bôi trên da chó, cứ quấn quít chặt lấy...

Tính tình của Bạch Hạ Sương nóng nảy, trong lòng còn nghĩ trở về làm sao ứng phó Yên phu nhân, bên cạnh lại có một con ruồi cứ không ngừng vo ve, nhất thời nổi giận, trực tiếp trở mặt đánh người.



Trong lòng Hứa Diệu Dương thầm giận, nhưng không dám đắc tội vị đại tiểu thư này, hậm hực rời khỏi Huyết Sát Đảo. Vừa mới đến bến tàu của Huyết Sát Đảo, một chiếc chiến thuyền bay đến, một thám báo Bạch gia chạy như điên xuống.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Hứa Diệu Dương tùy ý hỏi một câu, thám báo kia nhận thức vị này là đệ nhất công tử của Lạc Thần Đảo, suy nghĩ một chút mới nói:

- Lục đảo chủ trở lại, một canh giờ sau có thể tới Huyết Sát Đảo.

- Lục Ly!

Trong mắt Hứa Diệu Dương nhất thời bốc lửa, Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết vạn dặm xa xôi đi Vũ Đế Thành chính là vì Lục Ly, chuyện này hắn nghe nói qua, lại nghĩ đến hai vị đại tiểu thư ở trên Huyết Sát Đảo nho nhỏ?

Trong lòng Hứa Diệu Dương có ý nghĩ kỳ lạ, chẳng lẽ Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết đều thích Lục Ly? Nếu không vì sao lại ở Thiên Ngục Thành đưa tiễn mười dặm, còn vạn dặm xa xôi không quan tâm nguy hiểm tính mạng đi Vũ Đế Thành, hiện tại lại ở nơi này?

Niên thiếu nha, thường thường rất lông bông.

Nữ nhân mình thích bị một tiểu gia hỏa từ Thiên Vũ Quốc lẩn trốn tới đoạt mất, càng khiến cho Hứa Diệu Dương khó có thể tiếp nhận.

Hắn suy nghĩ một chút liền không đi, đứng ở bến tàu chờ Lục Ly trở lại. Cũng không lâu lắm Liễu Di mang theo một đám đệ tử Liễu gia tới bến tàu, chuẩn bị nghênh đón Lục Ly trở về, thấy Hứa Diệu Dương, đám người Liễu Di cũng không nói gì, dù sao Huyết Sát Đảo cũng phụ thuộc Lạc Thần Đảo.

Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết không có ra nghênh đón, thân phận địa vị của hai người đặc thù, đi ra nghênh đón Lục Ly khó tránh khỏi sẽ bị người lên án.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, nội tâm đám người Liễu Di càng thêm xao động, lần này Lục Ly vạn dặm xa xôi chạy tới Vũ Lăng Thành, không chỉ không chết, ngược lại huyết tẩy Bộ gia, danh chấn Bắc Mạc.

Mặc dù lần này có đám người Bạch Hỉ giúp đỡ, còn có một cường giả thần bí âm thầm hỗ trợ. Nhưng thành công cuối cùng là thành công, Lục Ly có thể còn sống trở về, bản thân đã là một kỳ tích.

- Hưu!

Rốt cục, nơi xa, một cái Mệnh Luân bảy sắc phá không bay đến, hai bóng người từ từ xuất hiện ở trong tầm mắt, Liễu Di nhìn khuôn mặt càng lúc càng rõ ràng kia, không hiểu có một loại xúc động muốn khóc.

Đám người Thất trưởng lão Cửu trưởng lão phấn chấn, đợi Lục Ly tới gần, Thất trưởng lão dẫn đầu quỳ xuống một gối, mọi người cùng kêu lên:

- Cung nghênh đảo chủ trở về!

Liễu Di cố nén nước mắt, nghẹn ngào nói:

- Đảo chủ, hoan nghênh về nhà.

Lục Ly không có biến hóa gì quá lớn, hắn hơi gật đầu nói:



- Tất cả đứng lên đi, trở về rồi hãy nói.

- Lục đảo chủ thật uy phong.

Một giọng nói vang lên, Hứa Diệu Dương đứng ở bên cạnh cười khẩy nói:

- Lục đảo chủ vạn dặm trùng quan, tắm máu Vũ Lăng Thành, uy chấn Bắc Mạc. Nhân vật như vậy lại còn ẩn nấp ở Thiên Đảo Hồ nho nhỏ của chúng ta? Còn phụ thuộc Lạc Thần Đảo chúng ta, này không phải dọa chết chúng ta sao. Nếu không để bổn công tử trở về bẩm báo phụ thân, để Lạc Thần Đảo chúng ta phụ thuộc Huyết Sát Đảo các ngươi?

Lục Ly mặc thanh sam, những ngày qua ăn không ngon ngủ không yên, nên gầy gò hơn chút ít, bất quá khuôn mặt lại càng thêm trầm ổn, trong mắt tinh mang lấp lánh, tự có một cỗ khí chất bất phàm.

Hắn cũng không tức giận, ngược lại chắp tay với Hứa Diệu Dương nói:

- Hứa công tử, đây là nói cái gì nha? Huyết Sát Đảo luôn phục tùng Lạc Thần Đảo, cũng chưa có địa phương thất lễ, nếu như Hứa công tử cảm thấy Lục mỗ nơi nào làm không đúng, cứ nói rõ là được, Lục mỗ nhất định sẽ sửa.

- Nơi nào làm không đúng chứ?

Khóe miệng Hứa Diệu Dương lạnh lùng, nhìn Lục Ly chỉ thấy chán ghét, Lục Ly càng nho nhã lễ độ, hắn lại càng thấy không thoải mái.

Hắn suy nghĩ một chút, mắt lộ ra vẻ ác độc nói:

- Bây giờ ngươi đã làm không đúng rồi, ta thân là đại công tử của Hứa gia, tộc trưởng tương lai của Hứa gia, ta có thể coi như chủ nhân tương lai của ngươi. Thấy chủ nhân ngươi lại không hành lễ? Quỳ xuống nói chuyện với bổn công tử!

Hứa Trần lưu lại chính là vì đánh mặt của Lục Ly, diệt uy phong của hắn, để Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết biết hắn mới là công tử ưu tú nhất Thiên Đảo Hồ, Lục Ly chỉ là đồ vật không đáng kể chút nào.

Cho nên lúc này hắn muốn Lục Ly quỳ xuống, một người quỳ ở dưới chân hắn, Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết còn ưa thích, vậy thì quá ngu ngốc rồi.

Bá bá bá...

Sắc mặt đám người Liễu Di đều thay đổi, mặc dù dựa theo thân phận địa vị mà nói, Lục Ly gặp Hứa Diệu Dương quả thực phải quỳ hành lễ. Nhưng thường thường tình huống như thế sẽ không phát sinh, nếu không Hứa gia sẽ mất hết nhân tâm, Hứa Trần biết được chắc chắn sẽ giận dữ mắng Hứa Diệu Dương ngu ngốc.

Bất quá lúc này Hứa Diệu Dương đã bị lòng đố kị đốt hết lý trí, cũng không cần biết nhiều như vậy.

Ánh mắt của vô số người nhìn về phía Lục Ly, muốn nhìn xem hắn ứng đối loại tình cảnh này như thế nào, Lục Ly hơi kinh ngạc, sau đó nhàn nhạt nhìn lướt qua Hứa Diệu Dương, không quan tâm đi về Huyết Sát Bảo.

Hắn chỉ để lại một câu:

- Hứa Trần sao lại sinh ra loại con trai ngu ngốc như vậy chứ? Hứa Diệu Dương, lần này ta cho phụ thân ngươi mặt mũi, không so đo với người. Muốn đùa bỡn uy phong, trở về Lạc Thần Đảo chơi đi, đừng mất mặt xấu hổ ở trước mặt ta. Thiên Đà Tử, nếu Hứa Diệu Dương muốn càn quấy, trực tiếp vứt hắn xuống hồ là được.