Bất Diệt Long Đế

Chương 110: Mua mua mua



Sau khi trở lại khách sạn, Lục Ly lại thay đổi ý định, hắn không lập tức đi ngồi truyền tống trận. Mà chuẩn bị đợi lúc trời tối đêm khuya hẵng truyền tống, khi đó người Lạc Thần thành sẽ ít đi nhiều, không dễ dàng bị người phát hiện.

Hắn và Liễu Di ở trong khách sạn đến nửa đêm mới ra ngoài, lại tiêu tốn hai ngàn Huyền Tinh truyền tống về Lạc Thần thành.

Ban đêm người quả nhiên rất ít, lần này hai người ngồi truyền tống trận đỡ hơn lúc đi, dù vẫn đầu óc choáng váng, có chút buồn nôn, song cuối cùng vẫn cố nhịn được.

Nửa đêm cửa thành quan bế, hai người tìm một khách sạn lại không ngủ được, một mực tu luyện tới lúc tờ mờ sáng, ra khách sạn đến thẳng cửa thành, đi bến tàu.

- Tộc trưởng!

Còn chưa tới bến tàu, đã có mấy người từ phía sau băng băng chạy đến, Lục Ly nhìn kỹ mới thấy là vị trưởng lão đưa các nàng tới đây cùng với mấy tên con em Liễu gia khác. Hắn có chút khó hiểu hỏi:

- Sao các ngươi lại ở đằng sau chúng ta? Các ngươi cũng ở trong thành?

- Đúng vậy!

Vị trưởng lão kia gật đầu nói:

- Đêm qua lúc các ngươi truyền tống về chúng ta đã biết, các ngươi ra khỏi thành chúng ta cũng biết, đi theo sau lưng các ngươi là để nhìn xem liệu có người theo dõi không? Lần này các ngươi … thuận lợi chứ?

Liễu Di mỉm cười, trùng trùng gật đầu nói:

- Cực kỳ thuận lợi, về rồi hẵng nói.

- Được!

Vị trưởng lão này biết Liễu Di Lục Ly đi ra là làm chuyện gì, nghe vậy cả người không khỏi kích động đến độ run rẩy, một đám người cứ thế đến thẳng bến tàu, ngồi lên chiến thuyền chờ sẵn trở về Huyết Long Đảo.

Trở lại Huyết Long Đảo kể lại một lượt đầu đuôi sự tình, toàn bộ trưởng lão đều kích động đến mức thiếu chút rớt nước mắt, ánh mắt nhìn Lục Ly cũng khác hẳn trước kia.

Bọn hắn đều rất rõ ràng, sau này Lục Ly sẽ là túi Huyền Tinh của Liễu gia, nếu không có Lục Ly, đám người Liễu gia chỉ có nước uống gió Tây Bắc.

Liễu Di nói cho mọi người chuyện mua năm mươi viên Thiên Huyền đan, hơn nữa còn nói rõ những Thiên Huyền đan này đều dùng cho Lục Ly tu luyện, mọi người hoàn toàn không có chút dị nghị nào.

Chỉ cần Lục Ly tiếp tục hỗ trợ, Liễu gia có thể không ngừng bồi dưỡng ra Huyết Trùng Quả, sau đó giành được vô số Huyền Tinh, sau này muốn cái gì mà không có?



Thất trưởng lão và chúng nhân thương nghị một phen, lần nữa nhấn mạnh không thể tiết lộ chuyện này ra ngoài, bằng không giết không cần luận. Đồng thời Thất trưởng lão quyết định đi ra mua sắm một ít vật liệu, bố trí cấm chế, tầng tầng phong bế toàn bộ sơn cốc, ngoại trừ trưởng lão ra, không ai được phép tiến vào.

Còn có một tin tức, Lộc trưởng lão phái người truyền tin về, nói gia quyến Liễu gia chưa hề bị giết, lúc này hắn chính đang an bài chuyển dời từng nhóm tới đây.

Đây vừa là chuyện tốt, lại cũng vừa là chuyện xấu.

Những gia quyến kia đều là thân nhân bọn hắn, có thể tới đồng nghĩa với triệt để an toàn. Chẳng qua nhiều người như vậy đi qua, chi tiêu cần dùng cũng lớn, rất nhiều trẻ nhỏ đều cần tài nguyên bồi dưỡng, hơn nữa nhiều người cũng loạn, hiện tại đang là lúc Liễu gia thiếu thốn nhân thủ nghiêm trọng.

Lục Ly không quản bọn họ, nói mấy câu với Liễu Di, sau đó mang theo năm mươi viên Thiên Huyền đan trở về phòng tu luyện. Đám người Thất trưởng lão tiếp tục mở họp, thương nghị chuyện tới Lạc Thần đảo bí mật mua hạt giống Huyết Trùng thảo và Huyết Tê.

- Thiên Huyền đan này quả nhiên kỳ diệu!

Lục Ly nuốt một viên Thiên Huyền đan, sau đó tu luyện nguyên suốt một ngày mới dừng lại. Hắn cảm ứng một phen, trong lòng không khỏi tán thán, có tài nguyên thật là tốt, khó trách con em đại gia tộc đều tu luyện nhanh như vậy.

Căn cứ phán đoán sơ bộ của hắn thì sau khi nuốt Thiên Huyền đan, tốc độ tu luyện ít nhất đề thăng hơn hai mươi lần. Trước kia nếu hắn muốn gia tăng Huyền lực tới cấp độ Thần Hải Cảnh trung kỳ, ít nhất phải mất ba năm. Hiện tại phỏng chừng chỉ cần khoảng một tháng rưỡi, tốc độ tu luyện quả thực quá nhanh.

Đấy mới là Thiên Huyền đan, nếu mua sắm Thánh Huyền đan càng cao cấp dùng để phụ trợ tu luyện, liệu có phải tốc độ sẽ tăng lên gấp năm mươi lần, gấp trăm lần?

Chẳng qua Liễu Di nói Thiên Huyền đan có thể tăng phúc mười mấy lần tốc độ tu luyện, giờ hắn lại đề thăng tới hai mươi mấy lần? Hôm nay răng thú sáng rất lâu, tu luyện nhanh như vậy phỏng chừng cũng có liên quan rất lớn tới răng thú.

- Võ giả tu luyện đúng thật là chồng tài nguyên a!

Một viên Thiên Huyền đan tiêu tốn tám mươi Huyền Tinh, điều này khiến Lục Ly không khỏi cảm giác tu luyện chính là đang thiêu đốt Huyền Tinh. Đấy mới là Thần Hải Cảnh, đợi sau này đến Hồn Đàm cảnh, Mệnh Luân cảnh, Bất Diệt cảnh thì sao?

Không biết phụ thân hắn Lục Nhân Hoàng làm sao mà tu luyện được đến Nhân Hoàng cảnh?

Chẳng qua Lục Linh nói Lục gia là một trong mười đại huyết mạch mạnh nhất Trung Châu, gia tộc cường đại như thế tài nguyên có được khẳng định phải cực kỳ khủng bố, Lục Nhân Hoàng nếu là tư chất nghịch thiên, đích xác có thể chồng ra được.

Ăn cơm xong, Lục Ly lại tiếp tục tu luyện, hiện tại Liễu gia không có hạt giống Huyết Trùng thảo, không cần hắn vận dụng răng thú cải tiến huyết dịch. Hắn đã nói rõ với Liễu Di, không có việc gì thì đừng tới làm phiền.

Ba ngày sau, Liễu Di tới tìm, nói đã mua về hạt giống Huyết Trùng thảo, Huyết Trùng thảo khi trước đã nhổ sạch, lại lần nữa mua mười mấy con Huyết Tê, để cho Lục Ly đi cải tiến huyết dịch.

Lục Ly tới sơn cốc một chuyến, phát hiện hai Huyết Trì đã biến thành một Huyết Trì cực lớn, bên trong đổ đầy huyết dịch. Hắn thăm dò bốn phía một phen, xác định trong sơn cốc không người mới giả bộ lấy ra một ít bột thuốc rắc vào, lặng không tiếng thở ném xuống răng thú, sau đó dùng gậy quấy nửa ngày.



Huyết dịch bỗng chốc sôi trào, lăn lộn, đợi huyết dịch ổn định lại, Lục Ly mới lấy ra răng thú, rửa sạch một phen rồi giao lại sự tình ở đây cho Liễu Di.

Huyết Trì khuếch đại, dù Liễu gia có biến toàn bộ sơn cốc dùng làm nơi gieo trồng Huyết Trùng thảo, trồng xuống mấy ngàn gốc thì cũng đủ tưới tiêu bốn năm ngày, bởi thế hắn chỉ cần bốn năm ngày lại tới một lần là được.

Liễu gia quả thực biến toàn bộ sơn cốc làm nơi gieo trồng, trồng xuống tận hơn hai ngàn gốc. Mới đầu Cửu trưởng lão còn dự định một hơi gieo trồng bảy, tám ngàn gốc, cuối cùng bị Thất trưởng lão bác bỏ.

Bởi vì gieo trồng quá nhiều, trong sơn cốc không đủ, gieo trồng ra bên ngoài lại dễ bị phát hiện. Ngoài ra còn một vấn đề nữa là Huyết Tê, nếu một lần mua mấy chục con Huyết Tê, há lý nào Huyết Sát đảo lại không để ý?

Thất phu vô tội, mang ngọc có tội!

Hiện tại Liễu gia còn quá yếu, một khi bị người biết được bọn hắn có thể bồi dưỡng ra Huyết Trùng quả thượng phẩm, chẳng mấy chốc liền sẽ bị diệt tộc.

Thỉnh thoảng Thất trưởng lão còn tới Huyết Sát đảo đi dạo, tố khổ một phen, đồng thời sai các trưởng lão đi các hồ vực phụ cận Huyết Sát đảo săn giết Huyền thú, giả bộ nghèo đến độ không có cơm ăn…

Đồng thời Liễu Di lại sai người mở ra một khối dược điền ở nơi khác, gieo trồng một nhóm Huyết Trùng thảo gầy yếu không chút sắc trạch, thỉnh thoảng mời Huyết Bất Quy tới chỉ điểm một phen.

Mười ba ngày sau, Huyết Trùng Quả thành thục, giống hệt như lần Lục Ly bán Huyết Trùng Quả lúc trước. Liễu gia hớn hở như điên, Thất trưởng lão tìm đến Lục Ly và Liễu Di, muốn các nàng mang theo hai ngàn Huyết Trùng Quả đi Thiên Ngục thành bán.

Hai ngàn Huyết Trùng Quả, tổng cộng năm vạn Huyền Tinh, chỉ cần khoản Huyền Tinh này tới tay, trong thời gian ngắn Liễu gia không cần lo thiếu Huyền Tinh. Có thể mua sắm rất nhiều tài nguyên, đồng thời cũng có thể nghĩ cách mời chào võ giả, từ từ phát triển lớn mạnh.

- Gấp cái gì?

Lục Ly lại không đồng ý, trực tiếp cự tuyệt nói:

- Huyết Trùng Quả quá ít, số lần tới Thiên Ngục thành càng nhiều, càng dễ dàng bại lộ, tốt nhất nên chờ góp đủ một vạn Huyết Trùng Quả hẵng đi! Ngoài ra ta cảm thấy đợi lấy được đủ nhiều Huyền Tinh, các ngươi có thể cân nhắc mua sắm mấy tên Lục Ải Nhân, chỉ cần có mấy tên Lục Ải Nhân, Huyết Long Đảo sẽ tạm thời an toàn.

- Lục Ải Nhân?

Liễu Di thì thào một tiếng, con ngươi sáng lên, kinh hô nói:

- Không sai, chúng ta không thiếu Huyền Tinh, giờ quan trọng nhất là cam đoan trên đảo an toàn. Chỉ cần giữ được hòn đảo này, về sau liền có thể không ngừng thu lấy Huyền Tinh.

Trước kia Lục Ly và Liễu Di không dám nghĩ, rốt cuộc Lục Ải Nhân quá đắt, nuôi Lục Ải Nhân lại quá tiêu tốn Huyền Tinh, nhưng giờ mười ba ngày liền đã có thể kiếm được năm vạn Huyền Tinh, vì cớ gì không mua?

Sau khi nghe Liễu Di và mấy tên trưởng lão giải thích một phen, ánh mắt tất cả trưởng lão còn lại đều sáng rực lên, chỉ cần có mấy tên nô lệ Lục Ải Nhân tương đương Hồn Đàm cảnh, trừ Lạc Thần đảo ra thì còn ai dám đến công kích Huyết Long Đảo?