Bảo Bảo Ngang Ngược: Con Muốn Người Cha Này

Chương 157-1: Đao để tôi chém yêu quái đâu



"Đại nhân" Tiểu Ngư ngẩng đầu, mặt không cảm xúc hỏi, "Có ai nói với anh, nếu anh cứ tiếp tục vô sỉ như thế thì trái đất sẽ bị hủy diệt hay không..."

Trong suy nghĩ của Nhan tiểu thư thì người yêu thật sự hẳn là anh anh em em, ân ân ái ái, người con trai sẽ nghe lời người con gái vô điều kiện, che chở gấp đôi.

Tiểu Ngư vẫn không hiểu tại sao mình và Thấu đại thiếu từ lúc thử là người yêu kiểu mẫu cho đến lúc quyết định thật sự trở thành người yêu kiểu mẫu thì căn bản là cô không cảm giác được bất kỳ thay đổi nào, ngoại trừ bị bắt nạt và bị bắt nạt gấp đôi ra thì cô liền không cảm nhận được chút tình yêu tốt đẹp nào hết? Xem ra cuộc sống lần đầu yêu này của cô, rõ ràng là vô cùng bi thảm rồi!

"Em yên tâm", Thiếu gia lạnh nhạt trả lời một tiếng, nhân tiện nhéo má cô một cái, bày ra bộ dáng hiểu rõ việc lớn cam kết, "Nhan tiểu thư, nếu em đã thừa nhận em là người phụ nữ của anh rồi thì sau này sẽ không có ai dám bắt nạt em."

Tôi muốn buông thả mình!

Đầu sỏ và vấn đề lớn nhất chính là Thấu đại thiếu anh đấy được không!

Còn nữa, Thấu tai họa, có một số lời em đã giấu trong lòng rất lâu rồi, em muốn nói rằng anh căn bản nghe không hiểu tiếng phổ thông, cũng căn bản không cách nào hiểu ngôn ngữ bình thường của con người, có đúng hay không, có đúng hay không?

Trong lòng Tiểu Ngư mạnh mẽ oán thầm nhưng lại không có phản bác, chẳng qua chỉ trợn mắt nhìn Nam Cung Thấu một cái, sau khi hừ nhẹ một tiếng thì cúi đầu xuống, ngồi ngay ngắn lại, tiếp tục mặc kệ.

Tiếp, cô nghe được Nam Cung Thấu cũng ngồi ngay ngắn lại, sau đó vặn chìa khóa, khởi động xe, mang cô tiếp tục lái về phía trước ——

Dọc đường đi rất an tĩnh.

Có lẽ bởi vì đây là xe của Nam Cung Thấu, cho nên bên trong xe luôn có tỏa ra một mùi hương thơm mát nhàn nhạt, làm tâm trạng cô rất thoải mái và vui vẻ .

Đây là mùi hương cô rất quen thuộc, cũng cực kỳ yêu thích.

Tiểu Ngư chợt nhớ tới lần đầu tiên mình lần đầu tiên mình đắm chìm vào mùi hương này, thì thấy hẳn là giá trị của nó cao gấp đôi với loại bình thường. Cuối cùng từ lúc đó đến bây giờ, cô luôn thích mùi hương này không có bất kỳ băn khoăn và do dự nào. Sau đó cô không khỏi quay đầu lại, yên lặng nhìn gương mặt Nam Cung Thấu một cái, khóe miệng yên lặng khẽ cong lên thành một nụ cười...

Cố chấp như vậy, có phải cũng là một loại nhận định hay không.

Mà mơ hồ thích một mùi hương như vậy, có phải cũng là một loại nhận định hay không?

Tiểu Ngư phát hiện đây là lần đầu tiên trong đời cô có suy nghĩ của một thiếu nữ mộng mơ như vậy thì mặt cô không khỏi đỏ lên, hai gò má như bầu trời được tô điểm thêm hai đám mây hồng...

Cho dù Nam Cung Thấu thích ra lệnh, có lúc ánh mắt lại hơi bá đạo, nhưng rõ ràng so với Thấu thiếu gia vô tình trong lời đồn bên ngoài mà nói thì Nam Cung Thấu đối với cô không tệ, rất tốt.

Nếu như cả đời này, có một người dùng mùi hương an tâm của anh ấy mà đi cùng bạn, nguyện lấy ánh mắt làm yên lòng người dõi theo bạn, như vậy những thứ bạn muốn, những thứ bạn lựa chọn, tất cả đều đáng giá...

"Nhan tiểu thư", Thấu thiếu gia không lạnh không nhạt lên tiếng nhắc nhở, "Lúc nhìn lén anh không cho phép phân tâm."

"..."

Đao!

Đao để tôi chém yêu quái đâu!

***

Hai mươi phút sau, xe giảm tốc độ, rẽ vào đoạn đường của khu phát triển.

Tiểu Ngư ngẩng đầu nhìn những bảng chỉ đường và bảng số xe xa lạ, cô mới phát hiện đã đến sắp thành phố.

Cô cau mày, thắc mắc với Nam Cung Thấu: "Mới vừa rồi ở đường cao tốc tại sao anh không chuyển hướng quay về chứ? Nơi này đã là khu vực của thành phố F rồi."