Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 729: Trong động



Nghe thấy câu nói này, Sở Vĩnh Du không bình tĩnh được, vẻ mặt trở nên kích động.

Lúc đại trưởng lão đưa phong thư có chút ố vàng cho anh, hai tay của anh không kiềm chế được mà trở nên run rẩy.

“Sư phụ..."

Thì thầm một câu, chậm rãi mở bức thư ra, dòng chữ quen thuộc đập vào trong tầm mắt.

“Đệ tử, lúc con nhìn thấy lá thư này thì sư phụ đang ở Cửu Long vực nội vực, không sai, là sư phụ đã lừa con, bởi vì chỉ cần con đến Cửu Long vực thì vòng quay của thời đại tất nhiên sẽ để con điều tra ra những vấn đề liên quan đến Cửu Long vực nội vực, sư phụ đã trả lời, ha ha, chắc chắn là không biết, nhưng mà Cửu Long vực nội vực thật sự có tồn tại.”

“Sự tồn tại của nó đặc biệt đến mức con không có cách nào tưởng tượng được, thậm chí còn để con phải suy nghĩ nhiều hơn so với sự xuất hiện của trùng động, nhưng mà nó vẫn cứ luôn tồn tại, từ lúc nước R xuất hiện thì nó đã tồn tại rồi, nhớ kỹ, đừng đến tìm sư phụ, mãi mãi cũng đừng tìm.”

Đọc mấy chữ cuối cùng, mắt của Sở Vĩnh Du đã rơi đầy nước mắt.

“Sư phụ, người thật sự không tin đệ tử có thể xông vào Cửu Long vực nội vực để cứu người ư, thật sự không hề tin tưởng ư?”

Thật ra thì trong lòng của anh hiểu rõ không phải là sư phụ không tin tưởng mình, mà là không muốn mình đặt bản thân và nguy hiểm.

Đột nhiên, Sở Vĩnh Du quỳ xuống với cửa sổ, ở bên ngoài là non nước hùng vĩ của Cửu Long vực.

“Sư phụ hãy chờ con, cho dù là đến cuối cùng của cuộc đời thì đệ tử cũng sẽ cứu sư phụ ra, hãy chờ con.”

Một màn này làm nội tâm của Khổng Lưu rung động không thôi, trong lúc nhất thời cảm xúc cũng vô cùng kích động.

Thiếu chủ đúng là một người có tình cảm, có lẽ là thật sự có một cơ hội nhỏ nhoi.

Mà đại trưởng lão cũng xúc động không thôi, điều mà ông ta và tử thánh hâm mộ nhất đó chính là Vô Phong Tử đã nhận Sở Vĩnh Du làm đệ tử, ai mà không muốn có một đệ tử như thế này.

Cất giữ phong thư, Sở Vĩnh Du chắp tay nói với đại trưởng lão.

“Tiền bối, tôi đến Long chi động đây, ông phải chuẩn bị tốt những đồ vật có liên quan, giống như hóa Long Cảnh, Sở Vĩnh Du tôi muốn để giới võ đạo nước R tái xuất thiên địa, võ đạo truyền thừa trên dưới năm năm của nước R chúng ta không thể bị đứt đoạn được, cũng tuyệt đối không thể đứt.”

Từng chữ vang lên vô cùng có lực, cho dù là đại trưởng lão ở độ tuổi này cũng cảm thấy nhiệt huyết dâng trào như thời thở thiếu niên.

“Được được được.”

Liên tục nói ba chữ được, đại trưởng lão cũng chắp tay nói.

“Tôi Long Thánh, ở đây chào đón.”

Bước vào trong cánh cửa ngầm, Khổng Lưu nhìn thoáng qua, hơi phán đoán một chút rồi nói.

“Thiếu chủ ngài đi trước đi, tôi sẽ theo sau.”

Gật đầu, Sở Vĩnh Du dùng sức nhảy lên trên trời.

Trong quá trình rơi xuống theo đường vòng cung, liền nghe thấy một âm thanh xé gió truyền tới giống như là máy bay chiến đấu.

Ở phía dưới, Khổng Lưu thật sự giống như là một viên đạn pháo, thân thể băng băng bay vọt ra phía trước.

Sau khi Sở Vĩnh Du rơi xuống thì đạp một bước lên trên lưng của Khổng Lưu, sau khi mượn lực lại nhảy vọt lên một lần nữa.

Mà Khổng Lưu thật sự rất đáng sợ, một nguồn lực như thế dẫm đạp trên lưng của ông ta, thế mà thân thể của ông ta không hề bị trùng xuống, còn có thể nhanh chóng bay thẳng lên trên phía trước, đều này giống như là ông ta chỉ nhảy lên một cái mà thôi.

Thấy như thế, đại trưởng lão đứng phía bên kia trợn mắt há hốc mồm.

“Cái người... cái người ở bên cạnh Vĩnh Du là đến từ đâu vậy, thực lực quá mạnh rồi.”

Lúc rơi xuống một lần nữa, hai chân của Sở Vĩnh Du lại đạp lên trên người Khổng Lưu, một cước này, thân thể Khổng Lưu bắt đầu có xu hướng hạ xuống, đồng thời còn lượn một vòng trong không khí.

“Khổng Lưu, chào mừng thiếu chủ trở lại.”

“Được.”

Trong tiếng cười to, Sở Vĩnh Du nhảy lên nghìn bước, hai ba bước liền đến cửa Long chi động, không do dự chút nào bước một bước đi vào trong.

Tin tức Sở Vĩnh Du lại tiếng vào Long chi động một lần nữa liền được truyền khắp toàn bộ Cửu Long vực chỉ trong nháy mắt, cửu đại gia tộc ở Cửu Long vực đều trở nên điên cuồng, trên mặt của bọn họ đều là biểu cảm không thể tưởng tượng nổi.

“Trời ơi, mới có một năm, thế mà Sở Vĩnh Du lại tiến vào Long chi động lần nữa?”

“Quá khoa trương rồi, một năm lại vượt qua một cảnh giới, còn có thể để cho người khác sống không vậy? Tôi vừa mới bước vào tầng thứ nhất của hóa Long Cảnh thôi.”

“Nhân tài, chính là một nhân tài luyện võ, vạn năm khó gặp.”

“Mọi người đều nghĩ tới chuyện này chưa, bây giờ không phải là thời gian mà lý thú hoạt động, vậy thì Sở Vĩnh Du tiến vào Long chi động bằng cách nào vậy? Chuyện này không thể tưởng tượng nổi luôn.”

Vẫn là những người trước đó đến quan sát Long chi động, là người của cửu đại gia tộc bắt đầu tụ tập ở đây, mà cách với ngày Sở Vĩnh Du vào Long chi động đã trôi qua ba ngày.

Lúc này, ngay cả Văn Khả Hân ở bên ngoài cũng đã trở về, đang đứng bên cạnh Văn Tông Miểu ba của cô ta.

“Không phải là lần này anh Sở lại muốn chờ đủ chín ngày chín đêm đó chứ?”

Biểu cảm của Văn Tông Miểu rất xúc động, nhỏ giọng lên tiếng, Văn Khả Hân ở bên cạnh cũng cảm thán nói.

“Thiệt là, so sánh người với người, làm cho người ta tức chết!”

Nghe nói như thế, Văn Tông Miểu lại cười cười.

“Con gái, ba không thể không thừa nhận mắt nhìn của con, toàn lực giúp đỡ Tạc Thiên Bang trong vòng một năm mà Sở Vĩnh Du không nhìn thấy, con vẫn không có bất cứ thay đổi nào, ít nhất là tình bạn giữa con và Sở Vĩnh Du xem như cũng có nền móng.”

Tình bạn? Ánh mắt của Văn Khả Hân trở nên ảm đạm, thứ mình cần không chỉ đơn thuần là tình bạn, chỉ tiếc là cô ta không thể nhìn thấy chút tình cảm nào ở trên người Sở Vĩnh Du.

Sự ghen tị đối với Đồng Ý Yên, cô ta thật sự một khắc cũng không hề giảm bớt.

Cùng lúc đó, nhà họ Tào trong cửu đại gia tộc Cửu Long vực, có mấy người đang ngồi trong hội trường, trong đó có Tào Khả Nhu thành phố Ninh.

Kể từ lần trước ông nội của cô ta đến tìm đại trưởng lão, nguy cơ của bản thân nhà họ Tào chẳng những được giải trừ mà thái độ đối với bọn họ cũng hoàn toàn khác, lần này Tào Khả Nhu đến đây là để tranh thủ đồ tốt cho gia tộc.

“Khả Nhu đến rồi thì ở đây thêm mấy ngày đi.”

Một lão già thượng thủ, xem như là ông cả của Tào Khả Nhu, là chủ sự chân chính của nhà họ Tào.

“Ông cả khách khí quá rồi, chỉ sợ là vẫn phải nhanh chóng trở về trong đêm, trở về còn có chuyện cần phải làm.”

Gật đầu, ông cụ Tào cũng không nhiều lời, đúng lúc này bên ngoài có một giọng nói truyền đến.

“Ba ơi, Sở Vĩnh Du đã vào Long chi động được ba ngày ba đêm rồi, anh cả cứ đứng đây mà nhìn chằm chằm, kêu con đến đây báo cho ba một tiếng.”

Có một bóng người bước vào, Tào Khả Nhu đột nhiên kinh ngạc đứng dậy.

“Chú ba, chú vừa nói ai chứ, ai vào Long chi động rồi?”

Phản ứng của Tào Khả Nhu làm tất cả những người có mặt ở đây không thể hiểu nổi, ông cụ Tào vội vàng hỏi.

“Khả Nhu, nhìn phản ứng của cháu, chẳng lẽ là cháu quen với Sở Vĩnh Du hả?”

Vừa mới nói xong, người cùng dòng vẫn luôn không vừa mắt Tào Khả Nhu chính là kẻ đầu tiêu lần trước đưa ra tuyên bố tru sát, một người đàn bà trung niên cùng mạch với ông ba của Tào Khả Nhu, cười lạnh nói.

“Ông nội, ông lo lắng quá rồi, sao Tào Khả Nhu có thể quen biết với một vị thần như Sở Vĩnh Du được chứ, ha ha.”

Những người khác nghĩ lại cũng đúng, có thể dựa vào mối quan hệ với đại trưởng lão làm bọn họ chấn động trong thời gian rất lâu, làm sao có thể có quen biết với Sở Vĩnh Du được chứ? Không thể nào, tuyệt đối không có khả năng, hơn nữa trước kia gia đình của Tào Khả Nhu vẫn sống ở Cửu Long vực, hoàn toàn không có tiếp xúc với Sở Vĩnh Du.

Lạnh lùng nhìn người đàn bà trung niên một chút, Tào Khả Nhu nói khẽ.

“Nếu như các người đang nói Sở Vĩnh Du ở tỉnh thành, vậy thì tôi quen biết đó.”