Bạn Gái Tôi Là Mỹ Nhân Ngư

Chương 3: Ăn nhầm long châu



Trong phòng tắm có một tầng hơi nước mông lung, Lâm Tử Phong xuyên qua ngọnđèn mơ hồ nhìn thấy trong bồn tắm đầu cô gái lộ ra, sau khi tầm mắt haingười ngắn ngủi giao nhau, Lâm Tử Phong nghe được cô gái phát ra mộttiếng hét chói tai.

”Ah ~~!”

Đúng lúc tiếng hétcòn chưa dừng lại, ánh mắt cô gái nhìn chằm chằm về phía đèn trần phòngtắm, bỗng nhiên một tiếng bùm trong nháy mắt bóng đèn bị phá hủy, trướcmặt Lâm Tử Phong trở thành một mảnh đen tối.

”Cô, cô đừngsợ, tôi đi tìm một bóng đèn tới đổi”, Lâm Tử Phong lật đật từ phòng tắmđi ra, giống như đang làm chuyện xấu gì đó, trong lòng thầm nghĩ, may là vừa rồi bóng đèn vô cùng kịp thời cháy, bằng không cô gái kia sẽ xử límình trở thành cái gì đây? Nhưng mà điều này cũng không có thể tráchmình, chỉ là mình trước gõ cửa mới đi vào, tất nhiên không phải cố ýmuốn xem...

Lâm Tử Phong một bên trong lòng đấu tranh, một bên đang tìm kiếm toàn bộ bóng đèn dự bị, chỉ là vừa mới ở trong phòngtắm nhìn thấy một màn kia, thủy chung ở trong đầu anh xua đi không được.

Bộ dạng cô gái ngồi trong bồn tắm mát lạnh, quá mức con mẹ nó dụ ngườirồi, chỉ tiếc vừa rồi chỉ thấy mặt cô và chỗ cổ một ít da tay, xuốngchút nữa liền...

Lâm Tử Phong thật vất vả mới tìm đượcbóng đèn, chấm dứt trong lòng mình ý nghĩ không đàng hoàng chạy nhảy,nghiêm trang đi về phía phòng tắm.

”Tôi muốn đi vào, cô bâygiờ có tiện hay không?” Lâm Tử Phong đứng ở cửa miệng hỏi, một bộ dạnghết sức lịch sự, kỳ thật lúc này trong phòng tắm một mảnh đen như mực,cho dù anh công khai đi vào cái gì cũng đều nhìn không thấy.

”Anh, anh vào đi, tôi - quấn xong - khăn tắm rồi”, bên trong truyền ra tiếng trầm thấp của cô gái.

Sau khi lấy được sự cho phép, Lâm Tử Phong cầm điện thoại di động đi vào,trên điện thoại di động mở ra chức năng đèn pin, Lâm Tử Phong nhìn thấycô gái đang ngồi nghiêng bên cạnh bồn tắm.

Cô mang khăn tắmmàu trắng từ trước ngực của mình quấn thẳng đến lòng bàn chân, mặc dùcũng quá bao kín một chút, nhưng mà toàn bộ dáng điệu hoạt bát dưới tạikhăn tắm hiện rõ không bỏ sót.

”Bóng đèn, như thế nào có thể - đột nhiên - nổ mất thế nhỉ?” cô gái nhìn Lâm Tử Phong đứng ở trên ghế hỏi.

”Có lẽ là do bên ngoài tại trời mưa to đi”, Lâm Tử Phong thuận miệng trảlời, thật ra chuyện này trong thôn điện áp bất ổn là chuyện bình thường, nếu không anh cũng không ở nhà chuẩn bị tốt bóng đèn thay thế rồi.

Chẳng qua khi lúc anh tháo bóng đèn trong xuống, lại phát hiện dưới đáy bóngđèn tích tụ dấu vết một vũng nước, Lâm Tử Phong nhíu mày nói: “Tại saobên trong nơi này lại có thể có nước?”

Theo lý thuyết, chodù bên ngoài dưới mưa to hay là hơi nước trong phòng tắm, thậm chí không thể làm bên trong bóng đèn lại có thể có nước đọng. Lúc trước vài lầnthay đổi bóng đèn, Lâm Tử Phong phát hiện phần lớn là cầu chì bị đốthủy, còn lần này rõ ràng ngay cả bóng đèn đều vỡ vụn luôn.

”Tôi, tôi cũng - chẳng biết nữa!” cô gái nói có chút bối rối.

Lâm Tử Phong ha ha cười: “Cô đương nhiên chẳng biết rồi, chẳng lẽ tại côtắm rửa còn có thể làm cho nước rửa đến bóng đèn ở bên trong sao?” trêuchọc xong vài câu, Lâm Tử Phong đã đổi bóng đèn lại, anh trước tiên lùiđến phòng tắm ở ngoài mới nhấn xuống chốt mở đèn điện.

Nhìnthấy trong phòng tắm đèn sáng trưng, Lâm Tử Phong đứng ở cửa nói mộtcâu: “Cô từ từ tắm rửa tiếp đi, không cần phải gấp.”

Bêntrong phòng tắm, cô gái ngẩng đầu nhìn về phía bóng đèn phát sáng mộtlần nữa, bàn tay nhỏ vỗ nhẹ lên trên bộ ngực của của mình, môi nhẹ nhàng vểnh lên thở ra một hơi, một bộ dạng lòng vẫn còn sợ hãi.

Cô trong lòng lầm bầm, những đồ vật nhân loại có thể phát sáng này quảnhiên không thể đụng vào nước được, hoàn hảo chính mình vừa rồi phản ứng rất nhanh, mang một ít hơi nước trong không khí ngưng kết đến giữa đèn, bằng không...

Cơ thể cô gái ngồi nghiêng bỗng nhúc nhích, khăn tắm chặt chẽ bao vây lấy giữ lòng bàn chân buông lỏng ra một khehở, chỗ đó mơ hồ hiện ra một mảnh biển cả giống như ánh sáng rực rỡ màuxanh đậm...

Thừa dịp cô gái còn chưa có tắm rửa xong, độtnhiên Lâm Tử Phong nhớ ra cần phải tìm cho cô một bộ đồ có thể đổi lạikhi tắm, có thể là mình một đại nam nhân, nào có quần áo thích hợp chocô gái mặc? Cả buổi trong tủ quần áo lục lọi, cũng tìm được một bộ còncó thể áo ngủ xuyên qua tạm đối phó một đêm, ngày mai sau khi tan họclại mang cô đi cửa hàng mua quần áo thôi.

Đợi đến lúc Lâm Tử Phong mang áo ngủ chuẩn bị cho tốt, thì cô gái đã trùm khăn tắm đi ra.Lần này sẽ không có kín như vừa rồi, lộ ra một đôi chân trắng nõn, dướichân đạp lấy dép lê cỡ lớn của mình, không kiêng kỵ ngồi ở bên cạnh mình chút nào.

”Cái này đưa cho cô áo ngủ, tôi còn chưa có mặc qua”, Lâm Tử Phong chỉ về phía sô pha đặt quần áo bên cạnh nói.

Vẻ mặt cô gái nở một nụ cười tươi: “Tôi có đúng hay không - ở - gian phòng này?”

Căn nhà này có hai phòng ngủ một phòng lớn một phòng nhỏ, lúc đầu ba mẹ Lâm Tử Phong muốn thuê khi ở đây, nhân tiện suy nghĩ đến nếu như để xem con mình còn có thể ở thêm mấy ngày, làm vài bữa cơm cho anh ăn. Nhưng màtrên sự thật, họ một năm cũng không tới được vài lần.

Cô gái hướng tới trước chơi tính đại phát, sau đó đi thăm quan gian phòng,liền phát hiện gian phòng này rõ ràng chỉnh tề sạch sẽ nhiều hơn phòngngủ không ai ở này, tuy rằng gian phòng diện tích ít đi một chút.

”Ừm, nếu như cô muốn ở phòng lớn, lần sau chúng ta có thể đổi lại”, Lâm Tử Phong hào phóng nói.

Cô gái không nói gì thêm, ôm lấy áo ngủ đến gian phòng của mình thay quầnáo. còn lại Lâm Tử Phong cầm một cái khăn tắm khác, đi tới trong phòngtắm còn lưu lại mùi hương cô gái xông đến tắm.

Trong TV nhưcũ vẫn đột nhiên phát tin tức mưa to, thời gian một lúc đồng hồ ngắnngủi, trên đường cái đã xuất hiện nước đọng sâu hơn 10 cm, có thể thấyđược lần mưa to này, đúng là hiếm thấy.

Cô gái mặc đồ ngủ đi đến trên ban công phòng khách, ánh chớp kia trong nháy mắt lóe ra, côxem đến cùng đỉnh mây đen ngòm, cùng với khoảng cách mây đen bên trong,một đoạn rất nhanh di động từ đông sang tây tương tự cơ thể loài rắn.

Cô gái mở trừng hai mắt, sợ tới mức liên tục lui lại sau mấy bước, trongmiệng thì thào nói: “Anh ta như thế nào, nhanh như vậy liền theo tớiđây? Chẳng lẽ là, cái vật nhỏ này, bại lộ vị trí của mình?”

Cô gái mở ra bàn tay phải, lòng bàn tay chẳng biết lúc nào xuất hiện mộthạt châu hiện ra, nó lớn cỡ ngón cái không sai biệt lắm, toàn bộ trongsuốt sáng long lanh, bên trong có thể thấy được sự vật không biết tênđang từ từ di động. Lúc này xung quanh hạt châu trơn bóng chợt lóe ánhsáng hào quang lấp lóe, dường như đang hưởng ứng lời kêu gọi nào đó.

Cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, Lâm Tử Phong một bên vừa lau tóc một bên vừa đi ra, cô gái không nghĩ tới anh nhanh như vậy đã tắm rửa xong rồi,trong tay lóe ra hạt châu trong khoảng thời gian ngắn không biết nêngiấu nơi nào mới tốt, nhìn thấy trên bàn trà còn chưa có uống xong nửaly coca, linh cơ vừa động ném hạt châu vào.

Màu sắc coca đen nhánh nhan sắc vừa vặn che đậy ánh sáng hạt châu lóe ra che đậy kín lại đi, lúc cô gái còn đang âm thầm cao hứng sự thông minh của mình, độtnhiên nhìn thấy Lâm Tử Phong thuận tay nâng ly thủy tinh trên bàn trànhỏ lên, uống hai lần ừng ực ừng ực, uống toàn bộ nửa ly coca vào!

”Anh, sao anh có thể - uống hết?” cô gái trợn mắt há hốc mồm, đoạt lấy lynước trong tay Lâm Tử Phong, lật đi lật lại mà nhìn hồi lâu, cuối cùngkhông thể không thừa nhận viên hạt châu này quả thật bị anh uống vàotrong bụng rồi.

Lâm Tử Phong nào biết rằng chính mình uốngmột ly coca, cô gái sẽ có phản ứng lớn như vậy, không uống coca còn lạichẳng lẽ để không lãng phí sao? Nhưng chờ anh đảo mắt vừa thấy, lúc nàytrên bàn trà chai coca trống không, trong lòng nhất thời hiểu rõ. Cườian ủi: “Ngày mai tôi lại mua hai lon cola về, lại để cho một mình côuống hết.”

Cô gái miệng vểnh lên cao, trong chốc lát nhìnxem cái ly không trong tay, trong chốc lát nhìn bụng Lâm Tử Phong, biểulộ trên mặt gần như muốn khóc lên.

”Aha ~”, Lâm Tử Phongngáp một hơi thật dài, hôm nay xác thực có chút muộn rồi, sáng sớm ngàymai còn phải đến trường đây này, thuận tiện nói với cô gái: “Tôi đi ngủtrước, cô cũng sớm một chút nghỉ ngơi đi, ngủ ngon!”

Đợi Lâm Tử Phong đóng cửa phòng, cô gái đặt mông ngồi co quắp trên sô pha, vùimặt vào trong gối ôm, hai nắm tay nhỏ không ngừng đánh lên trên nệm sôpha: “Long châu của ta long châu, long châu...”

Trên tầngcao nhất của nhà cư dân này, có một đoàn mây đen đặc biệt ép thấp, sấmsét vang dội ở bên trong, tai người khó phân biệt lời nói truyền ra.

”Tam thái tử, hơi thở long châu, dường như, dường như lại biến mất...”

”Biến mất? Không vừa mới còn ở nơi này sao?” Một thanh âm tức giận nói.

”Vừa rồi đúng là ở chỗ này, nhưng bây giờ, lại, lại không cảm nhận được”,tiếng nói có chút già nua, trong giọng nói tràn đầy không thể tránhđược.

”Ngươi đúng là ngu xuẩn, thiệt thoì ngươi sống nămtrăm năm, lại bị này tiểu tiện nhân vây quanh đùa bỡn. Lần trước ở điệnLong Vương, lúc đó chẳng phải ngươi tha tiểu tiện nhân này chạy đấysao?”

”Lão thần, lão thần xấu hổ...”

”Tiểutiện nhân này không theo ta động phòng còn chưa tính, mà còn giữ sính lễ long châu của ta cũng mang đi, đây chính là báu vật mấy ngàn năm naycủa điện Long Vương, nếu để cho ta bắt được tiểu tiện nhân này, thế nàocũng phải không thể không phơi nắng nàng thành cá khô!”

”Công chúa nhân ngư quả thật rất giảo hoạt, lão thần, lão thần nhất định sẽ bắt nàng trở lại.”

”Còn không đuổi theo cho ta? Nếu trong vòng ba tháng không có tìm về long châu, bản thái tử tự tay lột mai rùa ngươi!”

”Vâng, vâng...”

...

Cô gái từ trên ghế salon chậm rãi ngồi dậy, vừa rồi đối thoại trong mâyđen cô đều đã nghe được, trong lòng mây đen cất giấu rất nhanh tan thành mây khói: “Thì ra khi long châu tiến vào thân thể nhân loại, liền cóthể ẩn dấu toàn bộ hơi thở, cái này xem như trong họa có phúc.”

”Như vậy đến một ngày, Tam thái tử đơn giản tìm không được chỗ ở của ta”,trên mặt cô gái lộ ra dáng cười thoải mái: “Loài Rồng quả nhiên như lờikể như vậy hung ác tàn bạo, lại muốn phơi nắng ta thành cá khô?” cô gáingẫm lại thì cả người rùng mình một cái: “Xem ra ta đào hôn là quyếtđịnh đúng, đợi trận sóng gió này qua đi ta lần nữa trở lại trong biểncả, về phần bảo vật long châu này, đương nhiên vẫn là muốn lấy lại.”

Cô gái nghiêng đầu nghĩ nửa ngày, dường như đang suy nghĩ cách từ trongbụng Lâm Tử Phong lấy ra long châu, sau mấy phút đồng hồ, ánh mắt cô gái sáng ngời: “Đúng, bắt đầu từ trong miệng hắn mút vào!”...