Anh Hai Boss, Đừng Nghịch Lửa

Chương 51: Tôi đã tới tầng thượng



Có người báo cảnh sát nhưng nhân viên cảnh sát còn chưa tới hiện trường.

Dư Tư Nhạc nhân lúc này vọt vào cao ốc. Cô không quen chỗ này, chỉ tìm thang máy ở đâu mà đã tốn không ít thời gian.

Thang máy chạy thẳng lên lầu 25. Khi Dư Tư Nhạc cất bước chạy tới tầngthượng thì lần đầu tiên cảm thấy bước chân nặng nề như vậy.

Điện thoại di động rung lên rất lâu trong lòng bàn tay cô thì cô mới phản ứng được, "Alo."

Giọng truyền tới lần này là giọng mà Dư Tư Nhạc vô cùng quen thuộc.

"Tiểu Nhạc, em đang ở đâu?"

Dư Tư Nhạc bước từng bước lên cầu thang tầng thượng, "Cao ốc đối diện với công ty."

"Đừng đi đâu, rời khỏi phạm vi tòa cao ốc này, anh tới tìm em." Giọng Du Lăng Thần hơi trầm thấp, ẩn ẩn chút sốt ruột.

"Em đã tới tầng thượng rồi."

Bước chân chần chừ không quyết, trong lòng Dư Tư Nhạc do dự nên nghe lời anh hai hay nên đi gặp Khâu Mẫn bên kia...

Khoảng thời gian chần chừ này không nhiều hơn mười giây. Cô vừa địnhxoay người vòng xuống lầu thì bỗng có người trên tần thượng quát lên với cô: "Ai vậy? Cô lên đây làm gì? Còn không xuống mau đi."

Trên tầng thượng tòa cao ốc có hơn mười nhân viên đang đứng, trong đó có mấy người mặc đồng phục bảo vệ màu xanh da trời.

Bảo vệ hét lên ngay lập tức khiến ánh mắt của mọi người hướng hết về phía Dư Tư Nhạc.

Cùng lúc đó, Khâu Mẫn bỗng kích động, đứng lên từ trên hàng rào bảo vệ.

Chiều ngang hàng rào bảo vệ chỉ tầm ba bốn mươi xen-ti-mét. Cô ta đứngtrên đó thật giống như chỉ một cơn gió là có thể thổi bay đi.

"Cô ta không thể đi! Không thể đi! Gọi cô ta tới đây cho tôi."

Nhân viên cao ốc lập tức luống cuống, mồ hôi lớn bằng hạt đậu chảy xuống từ trên trán. Từng người thầm ân cần hỏi thăm mười tám đời tổ tông Khâu Mẫn một lần. Một khi cao ốc có án mạng, tuyệt đối là chuyện cực kỳ khógiải quyết, sẽ xuất hiện ảnh hưởng cực lớn tới danh tiếng của cao ốc,còn trực tiếp dẫn tới bị hạ phần trăm lợi nhuận.

Vài nhân viên bảo vệ đi tới trước mặt Dư Tư Nhạc, sắc mặt cũng không quá tốt, "Vị tiểu thư này, có thể mời cô qua khuyên nhủ cô ấy....Cô cũngthấy đấy, cảm xúc của cô ấy không ổn định."

"Dù gì cũng là một cái mạng....Cô nói có đúng không?"

Lúc này Dư Tư Nhạc muốn rời đi cũng không được.

Nhân viên bảo vệ đã mở lời như vậy rồi, lúc này Dư Tư Nhạc từ chối, bịtruyền ra thì nhất định sẽ có người nói cô máu lạnh, thấy chết mà khôngcứu. Nếu bị người ta biết cô là thiên kim tiểu thư nhà họ Du thì khôngtránh khỏi tạo thành ảnh hưởng xấu tới tập đoàn Du thị.

Cân nhắc lợi hại xong, cuối cùng Dư Tư Nhạc gật đầu.

Cô bước từng bước về phía hàng rào bảo vệ. Bước chân cô vô cùng vững vàng, khoảng cách bước chân gần như bằng nhau.

...............

Cao ốc đối diện cũng chính là tổng công ty của tập đoàn Du thị.

Từ trước cửa sổ sát đất phòng làm việc của Du Lăng Thần nhìn sang, vừahay có thể thu toàn bộ cảnh tượng ở tầng thượng cao ốc Thị Quân vào mắt.

Du Lăng Thần một cái ống nhòm trong tay, nhìn chằm chằm gió thổi cỏ lay ở lầu đối diện từ xa.

Bỗng thấy bóng dáng Dư Tư Nhạc giữa cảnh đó, đồng tử sâu thẳm trầm xuống. Anh ném ống nhòm đi, cất bước ra khỏi phòng làm việc.

"Ông chủ, ông tổng của công ty Huệ Cần tới, đang chờ ngài ở phòng họp."

"Nói cho ông ta biết là tôi có việc gấp phải làm, bảo ông ấy hôm kháclại tới." Nói xong câu đó, Du Lăng Thần đã bước vào trong thang máy.Thang máy từ từ khép lại, đi xuống rất nhanh.

....

"Khâu Mẫn, cô có lời gì muốn nói với tôi?" Cách chỗ Khâu Mẫn bốn mét, Dư Tư Nhạc đứng lại, tỏ ra rất bình tĩnh.

Trên mặt Khâu Mẫn có mấy vết bầm, khóe môi bị nứt tới rách da, bộ dạng còn thảm hại hơn mấy ngày trước.

Vóc người cô ta vốn rất thon thả, khi bầu trời cao làm nền cho cô ta thì càng khiến vóc người cô ta thêm gầy.

Khóe môi cô ta nhếch lên thành nụ cười giễu cợt,"Biết vì sao tôi chọn cao ốc Thi Quân không?"

Dư Tư Nhạc nghĩ tới chuyện này, cũng đoán được đáp án. Ai cũng có thểvào được tầng một của tập đoàn Du thị, nhưng từ tầng thứ hai trở lên thì nhân viên phải quét thẻ khi đi làm mới có thể đi vào. Nếu có thể lựachọn chỗ nhảy lầu, Du Tư Nhạc tin...Có lẽ Khâu Mẫn càng sẵn lòng chọntầng thượng tập đoàn Du thị.

Tiếc rằng cô ta không vào được.

"Bởi vì ở đây cách tập đoàn Du thị gần nhất!" Cô ta bỗng giơ tay lên,chỉ vào tầng cao nhất của tòa cao ốc đối diện, "Từ phòng làm việc của Du Lăng Thần có thể nhìn sang đây! Cho dù tôi chết cũng sẽ không để cácngười nhàn nhã sống trên thế giới này."

Không, cái chết của cô....Dư Tư Nhạc chỉ thương cảm ba phút. Cô sẽ camthấy thương tiếc và thông cảm cho cô ta nhưng tuyệt đối sẽ không vì vậymà không vui.

"Khâu Mẫn, sao cô không nghĩ cho tương lai của mình?" Tuổi của Dư Tư Nhạc ở kiếp trước cũng xấp xỉ với Khâu Mẫn.

Từng nếm nhiều đau khổ như vậy, chịu nhiều khó khăn như vậy, cô không còn nghĩ tới chuyện vứt bỏ mạng sống.

Mà Khâu Mẫn lại chỉ vì một lần thất bại mà suy sụp.

Nữ minh tinh bị khui ra chuyện hình khiêu dâm cũng không chỉ có mình côta. Những người khác chẳng phải cũng còn sống đó sao? Hơn nữa lại cònsống rất có ý nghĩa, không kém hơn bất cứ ai.

"Ha ha ha ...." Khâu Mẫn cười thảm thương, cười tới mức ra nước mắt,càng cười thì giọng càng lớn. Tới cuối cùng thì tiếng cười biến mất, chỉ còn lại tiếng nức nở của cô ta. Cô ta chỉ vào Dư Tư Nhạc như phát điên, "Dư Tư Nhạc! Cô có tư cách gì mà nói chuyện tương lai với tôi? Chẳngphải người phá hủy tôi là các người sao? Buồn cười, quá buồn cười!"

Dư Tư Nhạc giữ vững im lặng. Cô vẫn muốn nói câu kia: Không phải cô pháhủy cuộc đời Khâu Mẫn mà là cô ta từng bước phá hủy chính mình.

"Cô nói đi, nếu tôi bước một bước ra ngoài thì cảnh tượng sẽ thế nào?Tôi đáng được lên thiên đường chứ? Hay là nên xuống địa ngục đây?" Ánhmắt Khâu Mẫn di chuyển trên bầu trời, mơ hồ mang theo chút cuồng nhiệt.

Trạng thái tinh thần của cô ta đã không bình thường.

Toàn bộ nhân viên bị dọa sợ tới mức chảy mồ hôi. Mọi người di chuyển tới chỗ hàng rào bảo vệ, định ngăn cản ý nghĩ coi thường mạng sống của mình của Khâu Mẫn.

"Khâu tiểu thư, mọi chuyện nên bàn bạc cho tốt! Cô đã từng tỏa sángtrong làng giải trí, cũng coi như bây giờ sự nghiệp đã tới đáy cốc, sớmmuộn gì cũng leo lên một lần nữa. Cần gì nghĩ không thoáng chứ? Cô còncó rất nhiều cơ hội mà!"

"Khâu tiểu thư, yêu quý mạng sống đi. Cô không suy nghĩ cho mình thìcũng phải nghĩ cho người khác. Sau khi cô nhảy xuống từ đây thì ngườithân của cô sẽ khổ sở tới mức nào."

"Cô còn chưa kết hôn, chưa sinh con, đời người mới chỉ được một nửa,chết như vậy thì không có lợi chút nào...Khâu tiểu thư, cô xuống đâynhanh đi."