36 Kế Cưới Vợ

Chương 60



Quan tâm quá tất loạn. Hắn rốt cuộc bất chấp những thứ khác, bỏ lại mọingười chạy tới Hào Khí Các, Tôn Vạn Lí phía sau kêu thế nào cũng khônggọi được hắn.

Phía trong sòng bạc đã loạn thành một đoàn, mọingười không rõ sự tình đều hướng ra phía ngoài bỏ chạy, hắn đi vào ngược lại bị đoàn người đẩy ra xa vài bước. Hắn hít sâu một hơi nhún ngườinhảy, trên chân điểm nhẹ, chỉ chốc lát đã đứng trên nóc nhà. Có lẽ cóngười vì bỏ chạy giẫm đạp đả thương người khác, phía dưới thỉnh thoảngtruyền đến tiếng chửi bậy cùng khóc la, hắn cũng không để ý tới, nhìnnhìn địa hình liền theo nóc nhà chạy tới Hào Khí Các.

A Đang ngàn vạn lần không thể xảy ra chuyện gì! Đôi mắt ôn hòa lần đầu tiên nổi lên sát khí. Bản thân hắn luôn luôn lấy người làm trọng, hắn sẽ không vìcái gì chỉ lo đại cục mà để A Đang gặp chuyện không may. Cho dù LongGiao quốc mất thì có sao, hắn quan tâm? Chính là hắn đã không có A Đang, như vậy hắn liền cái gì cũng không để lại. Nếu A Đang đã xảy ra chuyện, hắn sẽ không chút do dự đem chủ mưu sự kiện lần này bầm thây vạn đoạn.

Nhìn ánh lửa ngút trời ở Hào Khí Các, tâm hắn giống như bị rán trong chảo dầu.

Xa xa một đám người hướng bên này chạy tới, khi phát giác ra trong đámngười xen lẫn một thân ảnh màu đỏ, hắn thả người nhảy xuống.

Sauđó hết thảy liền thoáng như trong mộng, A Đang vừa giống khóc vừa giốngcười nhào vào trong ngực hắn. Trên người nàng chỉ có vài vết trầy da,hoàn hảo hoàn hảo, La Di Ca đem nàng ôm chặt lấy, giống như muốn đemnàng hòa tan vào thân thể mình vậy.

Đến tận khi bên cạnh truyềnđến một thanh âm không hài lòng chất vấn nói: “Lão Tam, nàng không phảinữ nhân của con sao? Sao lại chui vào trong ngực nam nhân khác? Con ởchỗ này nó còn dám vụng trộm, con vắng mặt thì còn thế nào?”

Thanh âm Phượng Vu Phi lười biếng nói: “Lão nhân, người nghe ai nói nàng lànữ nhân của con? Nàng còn chưa từng leo lên giường của con sao có thểxem là nữ nhân của con? Nếu không, A Đang, đêm nay nàng leo lên giườngcủa ta đi!”

Tiếp theo A Đang nhảy ra khỏi ngực La Di Ca, giương nanh múa vuốt nói: “Phượng Vu Phi ngươi muốn làm thái giám?”

Phượng Vu Phi vuốt cằm cười: “Lão nhân, cây ớt nhỏ này rất thú vị nha, đùa nàng một câu nàng liền nhảy dựng lên.”

Ngữ khí của hắn giống như đang nói, hắn bất quá chỉ là vì chơi đùa mới đến trêu chọc Văn Ngọc Đang.

La Di Ca cùng Văn Ngọc Đang ngẩn ra, cùng nhau nhìn nhìn đối phương, cóchút ngoài ý muốn. Phượng Vu Phi luôn luôn ở trước mặt La Di Ca cũngkhông yếu thế, hôm nay sao khẩu khí lại vân đạm phong thanh như vậy.....

Văn Ngọc Đang lôi kéo La Di Ca tiến lên phía trước nói: “Vịnày chính là Phượng Trì tiên sinh, là ông ấy đã cứu chúng ta, Phượng Trì tiên sinh, vị này chính là vị hôn phu của ta La Di Ca.”

Căn cứvào tuổi Phượng Vu Phi mà tính, theo lý Phượng Trì ít nhất cũng phải bốn mươi, nhưng là chỉ từ bên ngoài mà nói, hắn nhìn qua chỉ giống ngoài ba mươi, hơn nữa cực kỳ anh tuấn, hắn tuấn vĩ cùng Phượng Vu Phi âm nhuhoàn toàn bất đồng, nhìn không ra bọn họ là cha con.

Phượng Trìlại giống như chỉ đối với Văn Ngọc Đang có hứng thú: “Tính nết tiểu nhađầu trái lại thích hợp làm đương gia chúa mẫu, lão Tam, có thể vào mắtcủa con cũng là hiếm có liền mang về đi.”

Quả nhiên không hổ làhai cha con, giống nhau không coi ai ra gì, Văn Ngọc Đang bực mình cựckỳ, nếu không bởi vì hắn cứu mình...... Ân!

Phượng Vu Phichớp mắt: “Con không cần, nếu thực mang về, cha liền chuẩn bị con củangười tùy thời làm thái giám đi, có nàng, một người thiếp cũng đừng nghĩ vào cửa.”

Phượng Trì mặt trầm xuống: “Chung quy so với đám namnhân đi theo phía sau ngươi vẫn tốt hơn, tóm lại, trong năm nay ngươiphải thú một nữ nhân vào cửa cho ta, nếu không chọn được người khác, thì chính là nàng.”

Nghĩ muốn giả bộ ngớ ngẩn để lừa hắn, lấy võ công của hắn còn sợ không khống chế nổi một nữ nhân sao?

La Di Ca bao quanh Văn Ngọc Đang: “Đa tạ Phượng Trì tiên sinh nâng đỡ,chẳng qua là Phượng Trì tiên sinh không sợ tương lai sinh tôn tử là củangười khác thì cũng không có việc gì.”

Bọn họ tính cả người Phượng Trì mang đến tổng cộng có sáu người, những người khác đều sớm chạy mấtdạng, hắn cũng không sợ người khác nghe thấy phá hủy thanh danh A Đang.

Phượng Trì lúc này mới quay đầu đánh giá hắn, thấy hắn không có sợ hãi, gậtđầu: “Một tên thư sinh gan dạ như vậy cũng là hiếm có.”

Lời cònchưa dứt, thân ảnh chợt lóe, Văn Ngọc Đang đã rơi vào tay hắn: “Ngươiyên tâm, lão Tam nhà ta đối với nữ nhân vẫn có chút bản lĩnh, chỉ cần nữ nhân gả cho nó đối với nó không quá bất mãn, đến lúc đó ta sẽ tận mắttheo dõi nàng sinh hạ con nối dõi cho Phượng gia ta.”

Hừ, dám cùng hắn phân cao thấp, hắn thật muốn nhìn một cái La Di Ca này có bao nhiêu bản lĩnh?

Phượng Vu Phi tay vừa nhấc lại buông, miệng nhỏ vểnh lên, nếu ngay cả cửa củalão nhân này La Di Ca cũng không qua được, sao còn có thể trông cậy hắnsau này bảo hộ A Đang? Vì thế thối lui đến một bên yên lặng theo dõidiễn biến.

Phượng Trì là ai, gia chủ đương nhiệm Phượng Hoàngtrang, nhìn công phu của Phượng Vu Phi đã biết bản lãnh của hắn, võ công của hắn sớm đạt đến độ xuất quỷ nhập thần, La Di Ca làm sao có thể làđối thủ của hắn. La Di Ca biết rõ điểm này, hắn cũng không vội vã tiếnlên cướp đoạt, cười khẽ: “Tại hạ nghe nói Phượng Trì tiên sinh cơ thiếpthành đàn, từ thiếu niên đã là một người phong lưu, nhưng lại không biết cơ thiếp của Phượng Trì tiên sinh có mấy người là thê tử của ngườikhác?”

Phượng Trì tự phụ như vậy, mỉa mai hắn chỉ biết cưỡng đoạt, hắn sao chịu để yên. Ai ngờ hắn bắt lấy Văn Ngọc Đang đã bị hắn điểmhuyệt đạo khó có thể mở miệng cười đến đắc ý: “Có 5, 6 người, các nànglà vì ta bỏ nhà mà đến, ta sao có thể mặc kệ các nàng.”

Văn Ngọc Đang không biết nên khóc hay cười, rốt cục hiểu được Phượng Vu Phi da mặt dầy là kế thừa từ ai.

Phía sau bọn họ là Hào Khí Các cháy đến không còn một mảnh, hơi nóng đếnbỏng người, toàn bộ sòng bạc cũng dần dần trở nên tĩnh lặng, nhìn tìnhhình hiện giờ chỉ còn lại có mấy người bọn họ chưa rời khỏi. Nhưng làmấy người kia chưa ai có ý định ra khỏi trang.

Chỉ cần Văn NgọcĐang bình yên vô sự, La Di Ca không cần phải lo lắng nữa, ngay cả đốimặt với Phượng Trì mạnh mẽ hắn cũng bình tĩnh giống như một hồ nước:“Phượng Trì tiên sinh coi như là hữu tình hữu ý, bất quá A Đang của tabất đồng, nàng từ nhỏ đã không phải ta không lấy chồng, ngài cũng nhìnra được nàng là cái tính nết gì, tính tình cương liệt của nàng, nghĩ đến cơ thiếp của Phượng Trì tiên sinh đều là nữ tử ôn nhu như nước, nếu lànàng đi, chỉ sợ Phượng gia không còn an bình, có lẽ Phượng Trì tiên sinh cũng không muốn chứng kiến.”

Hắn nói một đống Phượng Trì lại chỉnghe vào một câu, hắn ở trên người Văn Ngọc Đang điểm một cái: “Ngươi từ nhỏ đã không phải hắn không lấy chồng?”

Văn Ngọc Đang được giải á huyệt, cả giận nói: “Ta không phải huynh ấy không lấy chồng thì sao? Ta chính là thích huynh ấy, sao phải e ngại ông? Phượng Vu Phi không gảđược ra ngoài còn không phải do lỗi của ông, ai bảo ông sinh ra hắn xinh đẹp như vậy? Để làm chi còn trách người khác......”

Tamthiếu gia không gả được ra ngoài, đây là nói gì vậy? Hai sát thủ đi theo phía sau Phượng Trì hai mặt nhìn nhau...... Dám đối với Tam thiếu gia cùng Phượng chủ nói như vậy, bọn họ trong lòng quả thực phục sátđất.

Phượng Vu Phi nghe khẩu khí của nàng như vậy sớm đã tạo thành thói quen, mà trong mắt Phượng Trì đã có vài phần thưởng thức.

Đáng tiếc, nữ nhân như vậy nếu thích lão Tam.....

“Hảo hảo hảo, ngươi dám nói với ta nói như vậy, ân, vậy bắt đầu nào, ngươikhông phải hắn không lấy chồng sao? Ta đây đem hắn trước hết giết, xemngươi có lấy chồng không?”

Thấy tay hắn đã tiến lại gần, La Di Cadĩ nhiên không sợ, nhanh như chớp nhảy khỏi đó vài trượng, lướt nganghai bước nghiêng người tấn công về hướng hắn.

Phượng Trì “A” một tiếng: “Có chút năng lực.” Trên tay đan chéo, cứng rắn đón một chưởng của hắn.

La Di Ca cùng hắn đấu tay đôi, người liền giống như bị sét đánh, thân mình rung lên, người bị bắn ra ngoài, rơi xuống đất liền phun ra một búngmáu.

Văn Ngọc Đang vừa sợ vừa giận, tâm tư đã sớm đại loạn, nàngchửi ầm lên nói: “Cái tử lão đầu nhà ngươi, tổ tiên ta là ăn của ông hay là đâm ông hoặc là chơi nữ nhân của ông, thiếu ông cái gì hả? Muốn đờinày cùng cô nãi nãi ta đoạt nam nhân......”

Trong lúc nhấtthời lời thô thiển thế nào nàng cũng nói ra được, đến La Di Ca ngồi trên mặt đất cũng nghe đến choáng váng...... Nguyên lai A Đang của hắn cũng là người phụ nữ đanh đá chửi đổng a!

Phượng Vu Phi cười đến run rẩy cả người, đã sớm nói A Đang không phải tốt như vậy.

Đoạt nam nhân? Nói Phượng chủ bọn họ giống như quái lão nhân thích dưỡng luyến đồng, hai sát thủ kia cúi đầu nói thầm.

Phượng Trì cũng dở khóc dở cười, tiểu nữ nhân này cái gì cũng dám nói a!

“Tiểu tử này có cái gì tốt, hắn chỉ là một tên dân đen, ngay cả năng lực bảovệ ngươi cũng không có, mà lão Tam nhà ta tương lại chính là Phượng chủ, chẳng những giàu nhất mà còn.....”

“Đi, ông hiện giờ đemchìa khóa Phượng gia đưa cho ta, vị hôn phu của ta có thể nói, tất cảcủa huynh ấy đều là của ta, như vậy Phượng gia gì đó có phải hay khôngcũng thuộc về ta? Cho dù ta muốn tặng, ta muốn bán đều do ta định đoạt!”

Phượng Trì ngẩn ra, chốc lát cất tiếng cười to, cười một lúc lâu mới ngừnglại: “Vốn ta nghĩ chỉ cần nàng là người của lão Tam, nữ nhân mạnh mẽ thế nào cuối cùng cũng sẽ khuất phục, tâm tư hết thảy rồi sẽ an định...... Chỉ trừ bỏ một loại nữ nhân không được, nữ nhân đã có người tronglòng, hảo, xem nam nhân của ngươi cũng coi như không phải nam nhân bỏđi, sẽ thanh toàn các ngươi.”

Văn Ngọc Đang vừa được giải huyệt liền vọt tới bên cạnh La DI Ca: “Huynh..... Huynh có sao không?”

La Di Ca mỉm cười: “Không có gì nghiêm trọng.”

Đã thổ huyết còn không nghiêm trọng, Văn Ngọc Đang sao có thể tin tưởng,ngẫm lại lại ngẩng đầu mắng Phượng Vu Phi: “Đều tại ngươi, nếu không tại ngươi, lão nhân nhà người làm sao lại đả thương La Di Ca? Hừ, tương lai ngươi nhất định bị báo ứng, thú thiếp, hừ, bộ dạng ngươi sớm hay muộncũng phải gả cho người ta làm tiểu thiếp......”

Phượng Vu Phi ủy khuất sờ sờ mũi, hắn đâu có bảo ai làm gì ai, cũng không phải hắn đả thương La Di Ca a!

Bất quá hắn thế nào cũng không nghĩ đến lời của Văn Ngọc Đang lại giống như tiên tri, hắn cư nhiên cũng có một ngày làm tiểu thiếp của người khác.

Văn Ngọc Đang giúp đỡ La Di Ca đứng dậy, La Di Ca nói: “A Đang, ca ca muộiđi giúp Lâm đại nhân thủ thành, chúng ta cũng phải đi xem thế nào!”

Phượng Vu Phi nói: “Những tên kia làm hại chúng ta tiêu phí không ít công sức, truyền ra ngoài lại nghĩ Phượng Hoàng trang cần mấy cái người chết kia, thế nào cũng phải tìm về mặt mũi, ta cũng đi nhìn một cái.”

Phượng Trì gật đầu nói: “Chuyện lần này, ngay cả một môn một trang tam đạiphái đều nợ chúng ta một món nợ ân tình, thêm cả triều đình thì càngtuyệt.”

Hắn đa mưu túc trí, hạ quyết tâm muốn cho triều đình nợPhượng Hoàng trang một món nợ ân tình. Phượng Hoàng trang hắn có thểsinh tồn đến nay đương nhiên có cách sinh tồn của nó, nếu không như thế, hắn một mình ra ngoài sát thủ sơn trang sớm đã bị người giết trăm ngànlần rồi.

Đoàn người liền không hề chậm chễ hướng cửa thành Bắc mà đi.