Yêu Đương Với Em Trai Của Bạn Thân

Chương 53: Anh Muốn Uống Sữa



Bây giờ Phó Dụ đã rút ra, cô vẫn cảm thấy tiểu huyệt bị thao lộng chưa hồi phục.

Cảm giác tinh dịch nóng bỏng bên trong vẫn rõ ràng như vậy, Hạ Quý có chút sợ Phó Dụ.

Côn thịt vốn đã thô to, thể lực còn tốt như vậy, cô sợ bản thân sớm muộn cũng có ngày chết ở trên giường.

Trong lúc đầu óc Hạ Quý lộn xộn, Phó Dụ đã nhìn chằm chằm tiểu huyệt cô một hồi lâu.

Cậu đang cố gắng kiềm chế, chỉ sợ cô đã không chịu nổi nữa.

Nhưng là nhìn thấy tiểu huyệt chảy ra tinh dịch của mình, còn có chất lỏng kia hòa hợp với nhau, côn thịt đã phát tiết hai lần lại đứng thẳng, càng sưng to hơn trước.

Cậu thấy ánh mắt Hạ Quý nhìn chằm chằm trần nhà, lại nhớ tới chuyện cô không nói cho mình điền nguyện vọng trường nào, hạ quyết tâm bẻ hai chân cô ra đâm vào trong.

“Đừng mà!” Hạ Quý kinh hô, không kịp ngăn cản.

Không cần Phó Dụ dùng tay đỡ, côn thịt đã quen đường tiến vào.

Cậu thở dài, vẫn là ngây ngốc trong này thoải mái, giống như ngâm nước ấm vậy, sung sướng tới mức không muốn rời đi.



Hưởng thụ cảm giác ấm áp trong chốc lát, Phó Dụ lại ôm Hạ Quý lên lần nữa mà ra vào.

Sau lần đầu phát tiết, dục vọng đã được giảm bớt.

Lần thứ hai phát tiết, nghẹn khuất, bất an và buồn bực trong lòng đã không còn.

Cho nên, lần thứ ba này, Phó Dụ cũng không nóng này bắn ra, cậu muốn dẫn dắt Hạ Quý hưởng thụ những thứ đẹp nhất của tình dục, để cô không thể rời khỏi mình.

Phó Dụ một bên chậm rãi ra vào tiểu huyệt, một bên ôm hôn cô.

Đầu lưỡi thăm dò trong khoang miệng, cấu lấy đầu lưỡi cô.

Hạ Quý nuốt không kịp nước miếng, tất cả đều chảy ra từ khóe miệng.

Cuối cùng vẫn là Phó Dụ có lương tâm phát hiện buông tha cho Hạ Quý. Nhưng cậu nhìn thấy Hạ Quý chảy nước miếng dưới thân, dáng vẻ ngây ngốc này khiến lồng ngực dâng lên cảm giác thỏa mãn của đàn ông.

Ngày thường Hạ Quý ngoan ngoãn nghiêm túc, lúc này cũng biến thành trạng thái như vậy, tất cả đều vì cậu!

Phó Dụ cúi người cắn núm vú cô, núm vú hồng hào kiều diễm giống như hòn đá nhỏ gắng gượng đứng dậy.

“Anh xoa ngực em lớn được không? Hạ Hạ…” Phó Dụ thả núm vú dính đầy nước miếng trong miệng ra, đôi tay bắt đầu xoa bóp.



Ngực người khác lớn đẹp gì cậu không quan tâm, cậu chỉ thích ngực của Hạ Quý.

Nhưng mà ngực hơi nhỏ, cũng không sao, cậu nhất định sẽ xoa lớn! Xoa lớn mới đủ sữa mà nuôi con của bọn họ, đương nhiên, con uống không đủ cậu cũng không ngại hỗ trợ.

Nghĩ tới sẽ có sữa, Phó Dụ lại nhịn không được ngậm vào hút thật mạnh, giống như có thể tiết sữa vậy.

Phó Dụ hút mạnh, còn dùng răng cắn, ý thức Hạ Quý hỗn độn không có nghĩa là cô không có cảm giác.

“Đau… đừng cắn… đau quá!” Thanh âm Hạ Quý khàn khàn.

Rõ ràng tiếng rên rỉ của cô không lớn, vừa rồi còn bị thao đến không phát ra nổi âm thanh, nhưng câu nói này lại khàn khàn mềm mại, giống như mèo nhỏ chưa được ăn no.

“Bà xã, anh muốn uống sữa, uống sữa vú em chảy ra!” Phó Dụ vừa cắn vừa nói.

“Đừng cắn! Em… nơi nào có… sữa…”

“Mang thai là có! Bà xã, sinh cho anh một tiểu Hạ Quý đi, nhất định nó sẽ đáng yêu giống như em.”

Nghĩ tới trong bụng Hạ Quý sẽ chứa đựng một tiểu bảo bối, còn là phiên bản thu nhỏ của cô, trong lòng Phó Dụ cũng không thể bình tĩnh nổi.