Yêu Cung

Chương 996-97: Truy sát đại kinh thế



Dù sao bọn họ cũng đã từng thuộc về một chủng tộc. Trong số những người này, có rất nhiều người Âu Dương có quen biết. Lần này tha cho bọn họ một lần, Âu Dương cũng cảm thấy an tâm hơn!

- Tiện thể nhắn cho Thiên Đình giúp ta, Tiên giới sẽ nhanh chóng triển khai phản kích. Những người trong lòng có ý đồ xấu xa thì rửa sạch sẽ cái cổ chờ chúng ta tới thu gặt đi!

Âu Dương nói xong, con mắt của hắn thoáng nhìn về phía xa cười hì hì nói:

- Ngươi chính là Liễu Chân Ngôn đúng không? Ta vốn cho là ngươi đã chạy trốn. Hiện tại nếu ngươi đã tới vậy đừng đi nữa!

Nói xong, Âu Dương lại kéo cung. Không ai nhìn thấy tốc độ ra tay của hắn rốt cuộc nhanh tới mức nào, bởi vì mọi người chỉ nhìn thấy trên Thứ Kiêu Cung chợt lóe lên hồng quang. Tiếp theo thời không phía trước Âu Dương liền sụp đổ. Âu Dương bay theo mũi tên sắc bén của mình vào trong thời không sụp đổ kia!

- Mang ta theo với!

Bạch Tinh biết, nhất định là Âu Dương đã phát hiện ra tên Liễu Chân Ngôn kia. Lúc này nhất định là Âu Dương triển khai đại truy sát với Liễu Chân Ngôn!

Ầm!

Mấy đại yêu dẫn theo Bạch Tinh di chuyển vào thời không, theo sát phía sau Âu Dương. Sau đó bọn họ bắt đầu quan sát cuộc truy cấp đại siêu cấp của Âu Dương lần này!

Lúc này, cả người Liễu Chân Ngôn đã hóa thành một vệt ánh sáng. Tốc độ của hắn đã đạt đến cực hạn. Hắn căn bản không đánh tan thời không. Bởi vì vừa nãy hắn trốn ở phía xa tận mắt nhìn thấy hình ảnh Thượng Quan Hồng chém ra thời không vẫn không chạy trốn được.

So với Thượng Quan Hồng, năng lực độn hư không của Liễu Chân Ngôn thực sự không bằng. Nhưng nếu như nói về tốc độ, Liễu Chân Ngôn thậm chí dám so sánh với Thiên Vương!

Năng lực lớn nhất của Liễu Chân Ngôn chính là tốc độ của hắn. Không thể tưởng tượng được lúc này Liễu Chân Ngôn muốn dựa vào tốc độ không gì sánh được này để bỏ chạy!

Ầm!

Liễu Chân Ngôn chợt nghe thấy thời không phía xa bị nổ nát. Một tia chớp màu đen từ phía xa phóng về phía bên này!

- Nguy hiểm!

Thân thể Liễu Chân Ngôn bỗng nhiên lăn lộn một cái. Một mũi tên huyết sắc sát bay sượt qua da đầu của hắn! Thật ra đây là mũi tên tiên đoán của Âu Dương. Nhưng tốc độ của Liễu Chân Ngôn đã đạt đến cực hạn. Cho dù là mũi tên tiên đoán cũng không thể bắn trúng được hắn!

- Nguy hiểm thật! Mũi tên của hắn đã thông thần!

Liễu Chân Ngôn biết, mình tuyệt đối không phải là đối thủ của Âu Dương. Mình và Âu Dương đều đang di chuyện với tốc độ nhanh như vậy. Không ngờ với tốc độ của mình nhanh như vậy, dù né tránh được mũi tên đó, cũng vẫn bị thương tổn được. Nếu như mình dừng lại, đó hắn là kết quả một mũi xuyên tim! Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Trong nháy mắt tốc độ của Liễu Chân Ngôn đạt tới cực hạn. Đây là một phương thức di chuyển siêu cấp tên là hóa ảnh thuật. Dây chính là tuyệt học của Liễu Chân Ngôn. Nhưng trước sau, phía sau Liễu Chân Ngôn vẫn có một tia chớp màu đen theo sát. Tia chớp màu đen này cũng nhanh khó có thể tin được. Tuy rằng không có cách nào đuổi kịp Liễu Chân Ngôn nhưng bất kể nói thế nào Liễu Chân Ngôn cũng không thể bỏ rơi được Âu Dương!

Mà một vài đại yêu đi theo phía sau, vẻ mặt lại hiện lên một nụ cười khổ! Bọn họ cũng xé nát hư không. Nhưng từ khi bắt đầu xuất hiện trong hư không, không ngờ bọn họ không nhìn thấy được bóng dáng hai người mình muốn đuổi theo!

- Mẹ nói, quá nhanh. Cho dù là ta ở thời kỳ toàn thịnh sợ cũng chỉ có thể đi theo bọn họ được một lúc mà thôi!

Bạch Tinh không trách tội mấy đại yêu này. Bởi vì hắn biết cho dù là mình ở trong thời kỳ toàn thịnh, tốc độ nhiều nhất cũng chỉ có thể bạo phát theo hai người được một lát, căn bản không thể nào luôn theo sát được!

- Dường như bọn họ đang đi tới đại bản doanh của chúng ta!

Có đại yêu chỉ về phía xa. Bên kia chính là vị trí phòng tuyến Tuyết Sơn của liên quân Tiên Giới. Vào lúc này Liễu Chân Ngôn đã không nghĩ được phía trước là chỗ nào. Hắn chỉ liều mạng bay, trong lòng chỉ có một chữ "trốn"!

- Ngươi có thể chạy, nhưng ngươi cũng chạy không thoát!

Giọng nói của Âu Dương từ phía sau truyền đến. Giọng nói này dường như lệnh phù đòi mạng của Tử Thần, khiến sợ hãi trong lòng Liễu Chân Ngôn không ngừng thăng hoa!

Tuyết Sơn đã gần ngay trước mắt. Mà ở phía xa Ngụy Bỉnh Dập bỗng nhiên từ chỗ ngồi đứng lên nói:

- Phía xa có hai cường giả siêu cấp đang đi về phía bên này!

Ngụy Bỉnh Dập nói xong, trong tay của hắn đã có thêm một thanh trường kiếm. Ngụy Bỉnh Dập cầm theo trường kiếm bay ra ngoài. Dưới cái nhìn của hắn, hai người này hẳn là kẻ địch.

Nhưng hắn mới vừa đi tới, chợt nghe được câu nói "ngươi có thể chạy, nhưng ngươi cũng chạy không thoát!" Sau đó Ngụy Bỉnh Dập liền nhìn thấy Liễu Chân Ngôn đang giống như một con chó điên xẹt qua bầu trời biến mất không thấy bóng dáng! Theo sát phía sau là một tia chớp màu đen cũng chợt lóe lên vài cái rồi biến mất. Hai cái bóng này sắp đạt đến tốc độ cực hạn!

- Đó là cái gì vậy?

Có người chỉ vào bầu trời đầy khiếp sợ kêu lên. Bọn họ vẫn chưa bao giờ thấy qua tốc độ nào nhanh như vậy!

- Là Liễu Chân Ngôn! Đó là hóa ảnh thuật của Liễu Chân Ngôn. Các ngươi nhìn cái bóng trên không trung!

Tất nhiên Ngụy Bỉnh Dập nhận được hóa ảnh thuật này của Liễu Chân Ngôn là một trong bảy đại cường giả của Thiên Đình! Vậy... Đó là Âu Dương... Không ai hiểu rõ ràng hơn Bạch Hủ Minh về tia chớp màu đen vừa nãy là cái gì. Đó chính là một bộ công pháp lúc trước Bạch Hủ Minh đã giao cho Âu Dương khi Âu Dương chọc vào Đạm Thai gia thiếu chút nữa bị giết chết, sau đó không thể không trốn ở bên trong hầm ngầm. Cho dù là Bạch Hủ Minh cũng không ngờ được, cho đến ngày nay Âu Dương vẫn sử dụng môn công pháp này. Hơn nữa đúng là trò giỏi hơn thầy. Hắn đã tu luyện môn công pháp đó đến một tốc độ cực hạn!

- Âu Dương!

Nghe thấy Bạch Hủ Minh nói vậy, ngay cả Ngụy Bỉnh Dập cũng cảm thấy sửng sốt. Thế này là thế nào? Sao Âu Dương vừa về đã bắt đầu truy sát Liễu Chân Ngôn?

Khi bọn họ đang nói chuyện liền nhìn thấy bóng một đám đông từ phía xa bay tới. Những người này chính là Bạch Tinh dẫn theo Yêu tộc trở về. Bạch Tinh là người đầu tiên xông lên phía trước kêu to:

- Âu Dương đã đi qua chưa? Con chó Liễu Chân Ngôn kia đã bị bắt chưa?

- Tình huống thế nào vậy?

Mấy người đều bối rối. Bạch Tinh nói vậy là có ý gì?

- Ồ... Là như vậy!

Bạch Tinh biết, đột nhiên nói Âu Dương truy sát Liễu Chân Ngôn, hẳn những người này không thể nào tiếp nhận được. Cho nên hắn bắt đầu kể lại từ lúc mình bị vây giết, sau đó Liễu Chân Ngôn phong tỏa lối thoát. Hai đại cường giả dồn hắn tới đường cùng. Cuối cùng một mũi tên của Âu Dương thuấn sát Hàn Sa từ ngoài tám mươi vạn dặm, khiến Thượng Quan Hồng ngay cả chạy trốn cũng chạy không làm được!

Nghe thấy tất cả những điều này, mọi người chung quanh đều cảm giác nhiệt huyết sôi trào. Bọn họ bị đè ép quá lâu. Bây giờ Âu Dương vừa về liền lập tức chém chết hai đại cường giả Thiên Đình, còn đuổi Liễu Chân Ngôn giống như chó nhà có tang chạy trốn.

- Đã qua.

Bạch Hủ Minh chỉ vào cái bóng vừa tan đi trên không trung nói.

- Mẹ nó, quá nhanh. Hai người này ăn gì lớn lên vậy? Lão tử xé nát hư không đến, không ngờ không nhanh bằng tốc độ bọn họ bay!

Bạch Tinh nhìn cái bóng đã biến mất trong không trung có chút tiếc nuối. Tuy nhiên vừa nãy Âu Dương đã liên tục chém hai đại cường giả. Bạch Tinh có lòng tin Âu Dương có thể lại giết thêm một người nữa!

Ngay khi Bạch Tinh vừa dứt lời, lại có một cái bóng bay ngược trở lại. Sau đó một đạo tia chớp màu đen lướt qua. Tốc độ kia lại khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm một hồi!

- Làm sao lại bay trở về vậy?

Có người không rõ nhìn hai người bay đi trong không trung.

- Tên Liễu Chân Ngôn đã hoảng sợ tới mức không chọn đường. Hiện tại hắn bay đến đau, tính đến đó!

Tất nhiên Bạch Hủ Minh biết, Âu Dương đã tu luyện công pháp kia tới cực hạn truy sát Liễu Chân Ngôn, chỉ sợ Liễu Chân Ngôn thật sự chỉ có thể hoảng sợ không chọn đường!

Hai người một đuổi một trốn, một đường bay từ Tây Bắc về phía nam. Trên đoạn đường này vô số người đều nhìn thấy Liễu Chân Ngôn bị đuổi giết. Nhưng bọn họ lại không thấy rõ tia chớp màu đen phía sau rốt cuộc là ai! Nhưng không nghi ngờ chút nào, người này tuyệt đối không phải là hai đại cường giả của liên quân Tiên Giới ả.

Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập am hiểu chính là thận trọng chém giết. Yêu tổ Bạch Tinh lại nổi tiếng về yêu thuật. Hai người kia đều không có tốc độ khoa trương đến như vậy!

- Âu Dương, là ngươi ép ta!

Liễu Chân Ngôn vừa bỏ chạy, hắn vừa quan sát thấy Âu Dương trước sau vẫn theo sát. Giờ phút này vì bảo toàn tính mạng hắn không để ý tới những điều khác nữa. Liễu Chân Ngôn đột nhiên cắn vào đầu lưỡi của mình. Một cỗ máu tươi phun ra. Vốn dựa theo tốc độ nhanh như vậy, máu tươi phun ra hẳn phải lập tức liền bị bắn đi không thấy bóng dáng mới đúng. Nhưng một ngụm máu này của Liễu Chân Ngôn bị trở thành một chiếc thuyền nhỏ. Chiếc thuyền nhỏ này mang theo Liễu Chân Ngôn. Sau đó liền nhìn thấy Liễu Chân Ngôn lại tăng tốc. Trong nháy mắt hắn liền ném Âu Dương lại phía sau!

- Thật nhanh! Tuy nhiên ta nói ngươi chạy không thoát thì chắc chắn chạy không thoát!

Âu Dương đứng tại chỗ, nắm chặt Thứ Kiêu Cung trong tay. Ầm một tiếng, Thứ Kiêu Cung ầm biến thành một mảnh liệt diễm. Trong nháy mắt liệt diễm đã xuất hiện ở phía sau Âu Dương, không ngờ biến thành một đôi cánh hỏa diễm huyết sắc! Đôi cánh hỏa diễm huyết sắc này vỗ nhẹ mang theo Âu Dương cuốn lên liệt diễm đầy trời bay về phía xa tiếp tục truy đuổi!

Vô số người đều thấy được cảnh tượng Âu Dương dừng lại hóa Thứ Kiêu Cung thành liệt diễm truy đuổi Liễu Chân Ngôn. Trong những người này bất luận là đã từng gặp Âu Dương hay không cũng không sao. Bởi vì bọn họ đều đã từng nghe nói về Thứ Kiêu Cung và hỏa diễm linh hồn.

Hỏa diễm có thể thiêu đốt bầu trời như vậy chỉ có một loại. Đó chính là hỏa diễm linh hồn. Chỉ có duy nhất một người có thể khống chế hỏa diễm linh hồn. Đó chính là Tiễn Thần Âu Dương!

- Tiễn Thần trở lại! Tiễn Thần thật sự trở lại!

Vô số người đang trốn trong Tiên giới đều thấy được cảnh tượng như vậy. Không thể nghi ngờ, điều này đối với bọn họ chính là một tin tức khiến người ta vô cùng phấn chấn.

Tiễn Thần trở về. Vừa về, đã trực tiếp truy sát Liễu Chân Ngôn được gọi là người có tốc độ nhanh nhất trên Thiên Đình!

Điều này cũng chưa được tính là khoa trương nhất. Khoa trương nhất chính là mấy lời nói tiếp theo của Âu Dương:

- Liễu Chân Ngôn, tốc độ của ngươi rất xuất sắc. Tuy nhiên ta đã nói, ngươi có thể chạy! Nhưng ngươi chạy không thoát!

Đây đã là lần thứ ba Âu Dương nói như thế. Liễu Chân Ngôn vừa kéo dài khoảng cách với Âu Dương, giờ nhìn thấy hỏa diễm thiêu đốt chân trời phía sau trong lòng hắn vô cùng lo lắng, bắt đầu bỏ chạy không muốn sống về phía xa!

Một đuổi một trốn. Cuộc truy sát đại kinh thế này đã điên cuồng truyền khắp Tiên giới. Lúc này toàn Tiên giới có ít nhất một phần ba người biết đến cuộc truy sát đại kinh thế này. Lúc này, trong lòng mọi người đều có một suy nghĩ. Rốt cuộc Âu Dương có thể giết chết Liễu Chân Ngôn trước khi Liễu Chân Ngôn trở lại Thiên Đình hay không?

Không xa! Không xa! Đây là tiếng kêu trong lòng Liễu Chân Ngôn lúc này. Liễu Chân Ngôn biết, hy vọng duy nhất giữ được mạng sống của mình chính là bay đến Thiên Đình tại Thiên Nam. Chỉ có đến đó mới có thể giữ được một mạng sống!

Hai người này một đuổi một chạy đã suốt một ngày một đêm. Cho dù là Tiên giới lớn như vậy, hai người này cũng đã bay hơn phân Tiên Giới. Bất luận Liễu Chân Ngôn bao nhiêu lần nhổ ra máu, trước sau Âu Dương vẫn theo sát phía sau hắn. Ngược lại có một loại cảm giác giống như mèo bắt chuột.

Tốt cuộc Liễu Chân Ngôn đã biết tại sao Thượng Quan Hồng lại suy sụp như vậy! Bởi vì lúc này cho dù là hắn cũng đã sắp suy sụp! Đây rốt cuộc là quái vật gì vậy? Hóa ảnh thuật vẫn được gọi là tốc độ thiên hạ vô song. Ngày hôm nay hắn lại bị người đuổi theo suốt một ngày một đêm sững sờ không có cách nào kéo dài khoảng cách?

Phải biết rằng Lôi Động của Âu Dương chính là được rèn luyện trong thời điểm chạy trối chết. Nếu như hỏi điều gì khiến Âu Dương kiêu ngạo nhất? Trừ kỹ thuật bắn cung ra chỉ sợ chính là tốc độ sắp đạt tới cực hạn của hắn.

Dù sao cung thủ nhất định phải giữ một khoảng cách đối với mục tiêu của mình. Cho nên từ trước đến nay Âu Dương đều lặng lẽ tự nói với mình, tốc độ nhất định phải nhanh, bất cứ lúc nào đánh không lại mình sẽ chạy trốn!

Khái niệm này đã trở thành một loại tiềm thức của Âu Dương. Ngoại trừ tu luyện kỹ thuật bắn cung ra, Âu Dương không ngừng tăng cường tốc độ của mình. Lúc này Âu Dương rốt cuộc đã tăng tốc độ của mình lên tới một mức độ cực hạn.

Đối với Âu Dương mà nói, yếu nhất chính là đánh cận chiến, mạnh nhất tất nhiên là kỹ thuật bắn cung và tốc độ!

Lúc trước Thứ Kiêu Cung từ Thiên Nam bay đến Tây Bắc tìm chủ. Hôm nay Âu Dương từ Tây Bắc bay đến Thiên Nam truy sát. Hai lần này đều khiến hỏa diễm thiêu đốt không trung, đều khiến tất cả Tiên giới khiếp sợ. So với lần trước, lần này Âu Dương truy sát với tốc độ cực hạn dồn Liễu Chân Ngôn vào đường cùng chắc chắn sẽ khiến lòng người phấn chấn. Điều này khiến vô số cường giả Tiên giới vốn đã cảm thấy ngày tận thế sắp đến, lại bùng lên ngọn lửa hy vọng tiếp tục chiến đấu.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều cường giả ẩn thế không ra thi nhau đi tới Tây Bắc muốn gia nhập liên quân Tiên Giới triển khai phản kích cuối cùng!

Chỉ sợ bản thân Âu Dương cũng không nghĩ tới, lần này mình truy sát tới tốc độ cực hạn lại có thể gây ra tác dụng như vậy. Không sai, nếu như tại thời điểm Tiên giới ổn định, Âu Dương truy sát với tốc độ cực hạn như vậy nhiều nhất chỉ trở thành chuyện phiếm cho mọi người bàn lúc lúc trà dư tửu hậu. Nhưng bây giờ Tiên giới đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc. Vào lúc này, cảnh tượng đó giống như trực tiếp cho tất cả mọi người một nắm thuốc hưng phấn vậy!