Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Nam Chính Cặn Bã

Chương 45



Lời vừa nói ra khỏi miệng Thất ca cũng bị ý nghĩ này của mình làm cho hoảng sợ, nhưng nhìn về phía màn hình đang hiển thị dữ liệu kia anh ta lại thừa nhận ý nghĩ này.

Anh ta cũng không mời Bạch Tiêu vào văn phòng để nói chuyện, mà trực tiếp để cho các nhân viên bên cạnh mở ra các trang truyền thông cùng hàng loạt số liệu, hướng tới Bạch Tiêu nói:

"Bạch tổng tham gia show này, không có gì cần phải lo lắng. Nhiệt độ của ngài cùng Tống Nam nhất định sẽ dẫn đầu bảng hot search, hai người xuất hiện cùng lúc trên chương trình truyền hình thực tế, một người là tổng giám đốc một người là diễn viên hàng đầu, chủ đề để được nhắc tới sẽ vô cùng nhiều. Cộng thêm cảm giác mang lại từ chương trình tạp kĩ của chúng ta, lần xuất hiện đầu tiên trước ống kính của ngài... Chắc chắn là, không thể nghi ngờ!"

Thất ca mang theo nhiệt huyết sục sôi nói liền một mạch, đến cuối cùng, hoàn toàn cũng bị chính lời nói của mình thuyết phục.

Những nhân viên đã quen với cách làm việc say mê dưới sự lãnh đạo của Thất ca, sau khi nghe những lời này lập tức gật đầu tới tấp, đồng thời nhanh chóng mở các nền tảng xã hội và trang web tương tác lớn để thảo luận về các fan theo đuổi thần tượng.

"Bạch tổng, ngài tự mình bổ sung (bù chỗ thiếu) chính là sự lựa chọn tốt nhất, không những là sự lựa chọn tốt nhất mà còn tốt hơn so với Thẩm Niệm trước đó!"

Thất ca hưng phấn nói tiếp: "Hạng mục này đã được ngài theo dõi từ lúc ấp ủ đến khi thành hình như hiện tại, tôi nghĩ ngài nhất định hy vọng chương trình tạp kĩ này sẽ mang lại kết quả tốt nhất."

"............"

Có chút dao động.

Bạch Tiêu vẫn luôn nỗ lực cho tới cùng trước khi hết thời hạn nghỉ phép hàng năm, chương trình này được tạo ra với tiêu chuẩn là át chủ bài, cô trầm ngâm một lát, cau mày nói: "Nhưng tôi lại chưa từng được đào tạo qua bất kì điều gì liên quan tới mấy cái này, tôi đối với chúng căn bản là không hiểu rõ cho lắm."

Không, chính là mấy cái liên quan tới nhiệt độ chương trình cô hoàn toàn không biết gì cả.

Thất ca một lần nữa đưa mắt dò xét boss mới, dùng mọi góc độ tung hoành ngang dọc của anh trong ngành giải trí nhiều năm mà nói, để boss mới có thể dễ dàng xuất hiện trên chương trình này thì... Thất ca nhanh chóng chuyển mạch suy nghĩ, anh quyết định đổi hướng dùng các nghệ sĩ thuyết phục cô, triển khai mọi phương án lên người Bạch Tiêu.

Trở lại văn phòng, trong email của Bạch Tiêu lại nhiều hơn một phần tin nhắn.

****

Qua mấy ngày, weibo của《The World Is So Big》 chính thức công bố đội hình khách mời. Tống Nam cùng Tô Thiên Linh đúng hẹn tới, trong danh sách thông báo Thẩm Niệm sẽ vắng mặt, cùng với... Một người bí ẩn chưa được công bố, chỉ riêng tin tức nhân vật bí ẩn này thôi mà đã được lên hot search tận mấy lần?!

Cái gì cũng có thể đem ra đặt thành chủ đề, Bạch Tiêu lười đọc bình luận của cư dân mạng dù tích cực hay tiêu cực, cô cảm thấy như thế này sẽ không thành công đâu, nhưng khổ nỗi tạm thời kế sách lại này thực sự có xu hướng phát triển thành công lâu dài, Bạch Tiêu dự định sẽ nói lại chuyện này với Bạch Mộ.

Dù không phải lỗi của cô nhưng cô cũng không thể gạt bỏ trách nhiệm của mình, tinh thần trách nhiệm buộc cô phải dọn dẹp đống lộn xộn này.

Nhưng Bạch Tiêu cũng bởi vậy phát hiện bản thân xác thực không thích hợp ở lại nơi này, cô cùng mấy người ở đây căn bản không quá hợp nhau, cũng không đủ xấu xa bằng mấy ả hồ ly đó. Hơn nữa vì cuộc phong ba này, sức thuyết phục với Bạch Mộ đã gia tăng lên không ít.

Bạch Tiêu lật xem sổ lịch trình trên bàn, một tháng trôi qua thật nhanh.

Thời điểm các hội nghị về dự án phim và truyền hình được tổ chức hai lần một năm cũng đã đến lúc diễn ra. Đây là sản phẩm có quy mô rất lớn, đại đội hình chế tác xa hoa. Những chương trình có sự xuất hiện bùng nổ đều được ra mắt vào thời điểm này, thật sự rất dễ bạo, thuận tiện cho các trang web truyền hình và video sắp xếp trong năm tới.

Ngoại trừ Sở Hàm cùng Bạch Tiêu, còn có hai nhân viên cũ ở đây. Đây là lần xuất hiện đầu tiên của Sở Hàm sau khi trở thành người dẫn chương trình của Tomoro, cả nhóm đã thu hút sự chú ý của khán giả ngay khi vừa xuất hiện.

Nguyên chủ lúc trước thường né tránh dịp này, nhưng sau mấy tháng dung nhập, thân thể của cô đã rất quen với sự chú ý của tất cả mọi người. Bạch Tiêu bình tĩnh ngồi xuống bên cạnh Sở Hàm, giao tiếp cùng trao đổi danh thiếp với vài ông chủ giới truyền thông.

Khi trao đổi danh thiếp với ông chủ của Hoa Thành Entertainment, Bạch Tiêu và đối phương đều sững sờ và mỉm cười với nhau.

"Hóa ra là Bạch tổng, con trai nhà tôi đã được cô chiếu cố nhiều rồi."

Trần tổng cười vui cởi mở, chân thành nói: "Vốn tôi còn định bảo lưu lại kì thực tập của nó, bất quá dưới tay của Bạch Tổng, mấy tháng này nó xác thực học được rất nhiều, tính tình cũng ổn định trưởnh thành, có trách nhiệm hơn."



Bạch Tiêu xua tay: "Nào dám nhận chứ, cậu ấy là thực tập sinh của chúng tôi dưới quyền chủ tịch Trần, mọi thứ học được đều là do chủ tịch Trần dạy dỗ tốt."

"Tôi rất vinh dự được trò chuyện với cô haha. Quả thực là một tài năng trẻ. Con trai tôi còn đề nghị tôi giao công việc kinh doanh tài chính và kiểm toán của Hoa Thành trong năm nay cho nó."

"Trần Tư Hãn đã làm việc chăm chỉ như vậy ư? Có lẽ tôi phải tăng lương cho cậu ấy sau khi quay trở lại.”

"Ha ha, chúng ta đây cứ như vậy thuận miệng nói liền định rồi?"

"Hm...... Ôi chao, ngài chờ tôi một chút."

Trong đầu Bạch Tiêu hiện lên một ít hình ảnh, bỗng nhiên che dấu dáng tươi cười, nửa thật nửa giả nói: "Trần tổng, tôi không biết nhiều về tình hình hoạt động và tài chính của Hoa Thành Entertainment, nhưng hệ thống của công ty và quản lý nhân sự cũng ảnh hưởng đến sức hoạt động của công ty đó.”

"Hả? Nói như thế nào?"

Bạch Tiêu chỉ đơn giản đề cập đến lần cuối cô gặp Trình Lại Ngọc ở Tomoro dung túng cho việc trợ lý bắt nạt và xúc phạm nghệ sĩ tân binh. Trần tổng vốn là người sáng suốt âm trầm một chút, chăm chú nghe Bạch Tiêu nói xong, nhíu mày nghiêm mặt nói: "Việc này tôi trở về khiến cho người điều tra, cảm tạ Bạch tổng đã nhắc nhở, công ty chúng tôi luôn coi trọng việc xây dựng đạo đức nghề nghiệp và văn hóa doanh nghiệp, không bao giờ cho phép nhân viên ức hiếp người khác và không tôn trọng đồng nghiệp của mình."

Bạch Tiêu nở nụ cười: "Như vậy thì tốt rồi, hi vọng sau này chúng ta sẽ có cơ hội được hợp tác."

Trần tổng: "Cô vừa mới nói...... Là trợ lý của Trình Lại Ngọc?"

Bạch Tiêu: "Đúng vậy."

Trần tổng gật gật đầu, giọng hạ thấp lẩm bẩm nói: "Tại sao lại là cô ta......"

Hoa Thành lần này phái tới một số thực tập sinh tham gia chương trình sống còn này, những tân binh này tương lai sẽ đem tới cho Hoa Thành rất nhiều tài nguyên. Bạch Tiêu nghĩ đến những hình ảnh làm cho người khác không thoải mái lần trước, chỉ hy vọng Trần tổng có thể giải quyết được những vấn đề này, để sau này bọn trẻ sẽ có cuộc sống tốt hơn chút.

Ngoài sự hiện diện của các giám đốc điều hành công ty, còn có các nhà đầu tư tham gia vào dự án, các diễn viên và ngôi sao, và đại diện của các nền tảng phát sóng. Bạch Tiêu ngồi vào chỗ chưa được bao lâu, liền nghe thấy phía sau có tiếng huyên náo.

Sở Hàm không hề bị động, bình tĩnh nói nhỏ với đạo diễn. Bạch Tiêu nhịn không được vừa quay đầu lại, liền phát hiện Tống Nam cùng Thẩm Niệm ngồi ờ ghế thứ hai, hơi chéo sau chỗ họ.

Tống Nam nhìn về phía cô, ánh mắt lập tức sáng lên, cười một cái chưa nói còn ném sang một cái nháy mắt, không ngờ lại bị Bạch Tiêu quay đi, bóng lưng thon thả không chút chậm trễ.

Sau khi cuộc họp báo bắt đầu, Bạch Tiêu buồn chán nghe người chủ trì giới thiệu, thỉnh thoảng nói chuyện phiếm với Sở Hàm vài câu về dự án quảng bá, những tin tức này có thể ảnh hưởng đến giá trị dự kiến ​​của dự án cũng như dữ liệu đề cập trước đó.

Thừa dịp được phép nghỉ ngơi, Bạch Tiêu nói với Sở Hàm vài câu, rồi đi ra ngoài cử động phần đầu cố gắng cứu vớt cái cổ cứng ngắc cùng cột sống.

Buổi họp báo diễn ra ở một khu nghỉ dưỡng, Bạch Tiêu ngồi trên bệ cửa sổ, dưới mũi kích động hít thở oxy một cách điên cuồng, toàn thân cô cảm khái, quả thật chỉ có thế này mới thấy khoan khoái dễ chịu.

Một lúc sau, Bạch Tiêu nghe thấy tiếng bước chân từ phía sau, bước chân ấy giống như đang tản bộ trong sân, không nhanh cũng không chậm.

Vừa quay đầu, Bạch Tiêu sửng sốt hai giây. Cô cảm thấy dường như có ánh mắt nào đó dán chặt sau lưng mình, quấy rầy đến mức cô cảm thấy không được tự nhiên.

Bạch Tiêu cho rằng đây là trò đùa của Tống Nam, không nghĩ tới lại là Thẩm Niệm.

"Bạch tổng là người bận rộn, hôm nay như thế nào lại rảnh rỗi tới đây?" Thẩm Niệm dịu dàng cười cười, mang theo vẻ thanh thuần cùng nắng ấm.

“Người đại diện của tôi nói rằng hôm nay là cuộc họp quảng bá dự án phim điện ảnh và truyền hình lớn nhất trong năm, tôi nghĩ rằng người tới đều là người trong ngành."

Bạch Tiêu hơi chút xê dịch tư thế ngồi, khẽ liếc Thẩm Niệm: "Ồ tôi cũng rất kinh ngạc, Sở tổng nói hôm nay chỉ có nhà phát hành phim và truyền hình, đạo diễn, diễn viên chính có mặt. Không biết sao Thẩm tiểu thư cũng tới thế."



Thẩm Niệm sầm mặt lại, cô ta thận trọng liếc nhìn ra phía sau, xác nhận không có ai ở đó, mới kiêu căng nói: “Khách mời thông báo chính thức cũng khiến tôi bất ngờ. Cuối cùng tôi cũng có câu trả lời cho những gì cô Bạch đã làm ngày hôm đó."

Bạch Tiêu phốc một cái rồi nở nụ cười: “Không trâu bắt chó đi cày, không có biện pháp, ai kêu cô đào hố làm gì chứ, tôi cũng không nhảy được, chi bằng tìm cách lấp hố thôi."

"Bạch tổng làm như vậy, chỉ sợ sau này trong vòng giới giải trí không chứa nổi Tomoro rồi, ha.”

"Việc hợp tác trong tương lai sẽ được thảo luận sau, nhưng bàn tính nhỏ về vai diễn của cô Thẩm trong bộ cổ trang《 Khuynh thành》kia, hiện tại e rằng phải nguội lạnh rồi."

Thẩm Niệm ánh lên trong mắt mắt một tia kinh ngạc, nhưng bình tĩnh nói: "Cô có ý gì?"

Bạch Tiêu lắc bắp chân nhẹ nhàng chậm rãi mà nói: "Thật tình cờ khi tôi cũng là nhà đầu tư vào bộ phim đó. Tôi nghi ngờ về đạo đức nghề nghiệp của cô Thẩm đây. Để tránh họa về sau, những rắc rối do đạo đức nghề nghiệp gây ra, tôi đã đề nghị với các nhà làm phim điều chỉnh các vai phụ, lẽ ra cô đã nhận được tin rồi chứ nhỉ?"

Ánh mắt Thẩm Niệm bỗng trở nên lạnh lẽo, trong đầu chợt lóe lên phỏng đoán đã được chứng thực, không chỉ kinh ngạc, phẫn nộ, hơn nữa còn là chán ghét buồn nôn.

Bỗng nhiên nhận được tin sửa chữa kịch bản, cô ta từ nữ hai bỗng chuyển xuống nữ bốn, hơn nữa, giọng điệu của nhà làm phim lần này là yêu cầu của nhà đầu tư, họ cảm thấy nhân vật này của cô ta khó thành, dứt khoát đem phân đoạn của cô ta cùng nhân vật nam chính chặt đứt mối liên hệ, trở thành nhân vật không có gì quan trọng trong bộ phim này.

Đừng nói là Thẩm gia mặc kệ bọn họ vẫn đang thương lượng cùng với bên điện ảnh. Bạch Tiêu không hề né tránh chuyện này, Thẩm Niệm càng cảm thấy nhục nhã, mặt khác cô ta cảm thấy việc này dễ xử lý, chỉ là phó tổng Tomoro Video mà thôi, vốn dĩ đánh không lại mạch quan hệ của Thẩm gia nhiều năm nhà họ.

Thẩm Niệm kiêu căng ngẩng đầu lên cao: "Bạch tổng vì sao lại đối đầu với tôi? Từ chương trình thực tế đến phim truyền hình cổ trang, chúng ta vốn đều có cơ hội làm bạn mà."

Bạch Tiêu qua loa vẫy vẫy tay: "Ngại quá tôi lại không kết bạn với những người bội tín."

Cô đã từng ôm một đường hy vọng Thẩm Niệm là một người bình thường, Bạch Tiêu bỗng cảm giác mình thật ngu xuẩn khi bị nhìn thấu, vốn là trợ thủ đắc lực đi theo đại sát tứ phương với nữ chính bên người có cường lực hỗ trợ, sao có thể là ngốc bạch ngọt chứ.

Thẩm Niệm trên mặt thoáng hiện lên vài phần xấu hổ, vừa định mở miệng trào phúng, đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân đến gần, hai người đều không phản ứng kịp, chỉ thấy một bóng đen lướt qua lao tới…

Bạch Tiêu ngồi bên cửa sổ tránh né không kịp, bị Tống Nam đụng phải, may sao mà bên kia phanh gấp kịp thời, nếu không cô đã lật người lăn ra khỏi bệ cửa sổ.

"Này anh có bệnh không đó?!" Bạch Tiêu tức giận đến muốn tẩn anh ta một trận.

"Ồ dân mù đường, từ trước đến nay gặp người quen thuộc là đùa giỡn, em đang nói tới bệnh gì?"

Tống Nam ngoắc ngoắc khóe môi, nhìn qua tâm tình rất tốt: "Thực xin lỗi, anh nhất thời vui quá nhịn không được."

Bạch Tiêu: "? ? ?"

Một tên tệ hại.

Tống Nam vén mái tóc lòa xòa trên trán, mỉm cười nói: "Không nghĩ tới khách bí ẩn cuối cùng trong chương trình thực tế lại là em.”

Chứng kiến người thứ ba xuất hiện, Thẩm Niệm vội vàng nở một nụ cười tươi.

Bạch Tiêu nhìn thấy Tống Nam vẫn còn đang ở trong phạm vi an toàn một mét của cô, liền thò tay đẩy anh ta ra: "Tống tiên sinh, chúng ta gặp nhau tổng cộng không tới mười lần, càng không có quen thuộc như vậy đâu."

Tống Nam lộ ra bị thương biểu lộ: "Chúng ta là biểu tượng CP quốc dân trong lòng fans. Để theo dõi thần tượng, các fans đều xuất hiện trong các chương trình tạp kỹ. Với mối quan hệ sâu sắc và tình yêu sâu đậm như vậy, em thực sự nói rằng chúng ta không quen thuộc sao."

Bạch Tiêu: "? ? ?"

Thẩm Niệm: "............"