Xuyên Nhanh: Đẩy Ngã Nam Thần

Chương 29



"Chú nhỏ, chẳng lẽ đã có thím nhỏ rồi sao?"

Thẩm Vĩ cũng không phải là một người ngu ngốc, vừa thấy phản ứng này của Thẩm Lâm Thần, hắn ta ngay lập tức liền nghĩ đến Thẩm Lâm Thần đã có bạn gái, cho nên mới không muốn những lời nói này truyền ra ngoài.

Thẩm Lâm Thần nghe vậy, bỗng nhiên nghiên đầu, đảo mắt nhìn Lục Sanh một cái thật sâu, "Ừm, cho nên không được nói bậy, bằng không bị thím nhỏ của ngươi nghe thấy, cậu ấy sẽ không để yên cho ta!"

"Tiểu thúc bảo mật thật đúng là tốt, khi nào mang về nhà cho mọi người nhìn một chút?"

"Sẽ nhanh thôi!"

Lục Sanh nghe vậy nhướng mày thích thú, khóe môi gợi lên một nụ cười trêu đùa, "Chúng ta có phải hay không hiện tại nên chúc mừng chú nhỏ? Chú nhỏ, tới, cháu kính chú một ly."

Cậu tùy tiện cầm lấy cái ly ở trên bàn, duỗi tay nhẹ nhàng lắc lắc, bộ dáng kính Thẩm Lâm Thần một ly, sau đó ngửa đầu một hơi uống cạn.

Vì uống quá gấp, có chút rượu tràn ra theo khóe môi trượt xuống, lướt qua cái cổ trắng nõn duyên dáng kia, biến mất ở cổ áo hơi mở rộng kia.

Đôi mắt xinh đẹp kia hơi hơi nheo lại, khóe mắt nhếch lên nhiễm vài phần mị hoặc, Thẩm Vĩ nghiêng người nhìn Thẩm Lâm Thần, vừa vặn thấy được bộ dáng mê người của Lục Sanh.

Bụng dưới không khỏi căng thẳng, hắn ta vẫn luôn biết Lục Sanh lớn lên đặc biệt xinh đẹp, nhưng là một người quá khô khan, không hiểu gì về tình thú như Lục Miểu, trên giường đặc biệt mê người, cho nên hắn đối Lục Sanh vẫn luôn không có hứng thú, kết giao đã lâu như vậy, còn chưa có lên giường qua.



Nhưng mà hiện tại nhìn đến bộ dáng vũ mị câu nhân kia của cậu, lại cảm thấy trong lòng ngứa ngái đến khó nhịn!

Nếu là cậu ở trên giường cũng như vậy, khẳng định thực sảng thực hăng hái!

Lúc Thẩm Vĩ trong lòng ảo tưởng một hồi cơm nước, dẫn theo Lục Sanh đi xuống dưới lầu mở một gian phòng hảo hào tận hứng vui vẻ một chút, hắn ta bỗng nhiên cảm giác được một ánh mắt sắc bén lạnh lẽo dừng ở trên người mình.

Thẩm Vĩ ngẩng đầu, vừa lúc đối diện tầm mắt của Thẩm Lâm Thần.

Ánh mắt lạnh băng, làm đáy lòng của hắn ta phát lạnh, chỉ một cái chớp mắt trong đầu suy nghĩ những gì tất cả đều biến mất sạch sẽ, thậm chí còn bất giác rùng mình một cái.

"Chú......Chú nhỏ......"

Thẩm Vĩ sợ tới mức tay đang cầm ly rượu đều run lên, hắn ta có chút không hiểu rõ ràng vừa rồi biểu tình của Thẩm Lâm Thần đã hòa hoãn không ít, như thế nào lại đột nhiên dùng ánh mắt sắc bén bức người như vậy nhìn hắn ta.

Thẩm Lâm Thần lạnh lẽo nhìn chằm chằm Thẩm Vĩ, đáy mắt chứa đầy nguy hiểm không hề che giấu.

Cái tên hỗn trướng này còn dám ở ngay trước mặt mơ ước người của anh, nếu không phải Lục Sanh đã dặn dò không được để Thẩm Vĩ phát hiện quan hệ của bọn họ, vừa rồi hắn đã đem cái tên hỗn trướng này xách lên tới hung hăng đánh một trận!

"Thẩm Vĩ, cái công ty chi nhánh kia của ngươi là chuyện như thế nào, sổ sách không rõ ràng, hửm?"



Thẩm Lâm Thần bỗng nhiên mở miệng hỏi một câu, giọng nói lạnh như băng.

Biểu tình trên mặt Thẩm Vĩ bỗng dưng cứng lại, trái tim nhảy thình thịch, quả nhiên, Thẩm Lâm Thần hôm nay hẹn hắn tới, vẫn là muốn nói về chuyện sổ sách.

Trên lưng đã toát mồ hôi lạnh, da đầu căng chặt, mở miệng nói: "Chú nhỏ, công ty chi nhánh người nhận chức tài vụ cũng là bên tổng công ty phái xuống, sổ sách ngày thường cũng không qua tay của cháu, cho nên......"

"Chuyện cười, ngươi đường đường là tổng giám đốc của một công ty chi nhánh, cư nhiên nói sổ sách không qua tay của ngươi. Ngươi......"

Thẩm Lâm Thần chất vấn đến một nửa, liền đột nhiên im bặt.

Anh ta ánh mắt bỗng dưng trầm xuống, con ngươi đen như mực, cơ thể cứng đờ, ánh mắt đen tối khó lường nhìn chằm chằm thiếu niên đang ngồi bên cạnh.

Ngón chân nhẹ nhàng cọ qua bắp chân của anh ta sao đó từ từ di chuyển lên phía trên, một chút một chút trêu chọc hướng lên trên xẹt qua, cách quần tây không ngừng vuốt ve......

Mỗi lần đều tránh đi bộ phần trọng điểm, lại dễ dàng khơi mào cả người nhiệt ý của Thẩm Lâm Thần.

"Chú nhỏ, đừng nóng giận như vậy, tới, cháu lại kính chú một ly."

Lục Sanh lại rót đầy ly rượu ở trong tay, nâng ly lên nhẹ nhàng chạm vào cái ly ở trước mặt Thẩm Lâm Thần, cùng lúc đó, cậu nhẹ nhàng dẫm lên chân anh ta, sau đó lại nghiền mạnh một chút.