Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Chương 396: Tiểu Quân Hậu (1)



Edit: Kim

Nam Chi nhìn tỷ tỷ xinh đẹp đi đằng trước, quần áo phục sức kiểu tóc phức tạp, lại là thế giới cổ đại, cô không thích.

Nam Chi thật sự không muốn học quy củ, luôn có đủ loại quy củ bắt người ta phải học.

Nam Chi đi không nổi, cô nói với tiểu tỷ tỷ đi đằng trước: “Tỷ tỷ, ta không thể đi được, đầu gối ta đau quá.”

Không biết là đã quỳ bao lâu, bây giờ đi đường, đầu gối đau như bị kim đâm.

Mai Ngọc quay đầu, nói với Nam Chi: “Sau này ngươi còn phải thành thân với quân thượng, không thể yếu đuối như vậy được.”

Nam Chi nghe thấy phải thành thân, cô theo bản năng nhìn tay của mình, còn nhỏ, là tay của một đứa trẻ, bây giờ trẻ con cũng có thể thành thân sao?

Nam Chi kiên trì nói: “Đầu gối ta đau, ta đi không nổi, ngươi ôm ta.” Cô giang hai tay với nữ tử trước mặt, muốn được ôm.

Mai Ngọc có chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn vươn tay ôm Nam Chi lên, Nam Chi ngửi thấy trên người nàng có một cổ mùi hoa, tươi mát sảng khoái, cô nói: “Tỷ tỷ, ngươi thật thơm.”

Mai Ngọc dừng lại một chút nói: “Nô tỷ là hoa mai.”

Nam Chi:???

Khuôn mặt cô không khỏi lộ ra dấu chấm hỏi, hoa mai cái gì?

Mai Ngọc còn nói thêm: “Chân thân của ta là hoa mai, ta là hoa mai tu luyện thành tinh.”

Nam Chi ồ một tiếng, yên lặng tiêu hóa một trận, ngay cả hổ cũng có thể hóa thành người, như vậy hoa mai cũng có thể biến thành người, bình thường, là bình thường.

Có vẻ như thế giới này rất kỳ lạ.

Nam Chi muốn hỏi mình là cái gì, nhưng cũng chưa mở miệng, đợi lát nữa xem cốt truyện là cái gì đã.

Mai Ngọc đặt Nam Chi nằm lên giường, giường lại là một khối ngọc thạch trong suốt, cắt gọt rất chỉnh tề, nhưng nhìn qua có vẻ rất lạnh lẽo, cứng rắn.

Nam Chi:……

Ta phải ngủ ở trên này sao?

Đầu gối đau, bây giờ đến cả lưng cũng đau.

Nhìn căn phòng vô cùng đẹp đẽ quý giá, tại sao chỗ ngủ lại khó coi như vậy.



Nam Chi nói với Mai Ngọc: “Tỷ tỷ, ta muốn ngủ, ngươi đi đi.”

Mai Ngọc chỉ nói: “Ta phải chăm sóc ngươi, lúc nào cũng phải ở bên cạnh chăm sóc ngươi.”

Được rồi.

Nam Chi cũng không từ chối, nằm xuống chiếc giường ngọc cứng ngắc không có gối, Nam Chi cảm thấy cái ót của mình tê rần, lạnh căm căm.

Mai Ngọc thay Nam Chi điều chỉnh lại tư thế ngủ, thẳng tắp, tay đặt trên bụng, giống như một hình nộm làm bằng nhựa, thẳng tắp nằm trên giường ngọc.

Nam Chi:???

Ta cảm thấy rất khó chịu!

Ta cần nhanh chóng biết được câu chuyện này là như thế nào?

Hệ thống chậm rãi kể cốt truyện cho Nam Chi.

Câu Chuyện này kể về một Yêu Vương yêu một cô gái người phàm, cô gái trong lúc vô tình đã hòa chung máu của mình với Yêu Vương lại, hai người hình thành mối liên kết kỳ lạ.

Yêu Vương bất đắc dĩ phải mang cô gái đi theo bên cạnh, không thể cách quá xa, bằng không cả hai người đều sẽ chết, bắt đầu một cuộc hành trình nguy hiểm đủ hỉ nộ ái ố.

Khi ở chung, cả hai người đều phát sinh cảm giác khác lạ về nhau.

Đương nhiên, nhân vật của Nam Chi cũng không phải là nữ tử này, mà là thê tử tương lai của Yêu Vương.

Yêu Vương có một vị hôn thê, là một đứa trẻ.

Tuổi thọ của Yêu tinh rất dài, tuổi tác và thời gian đối với bọn họ mà nói, không phải là vấn đề.

Yêu Vương cũng không đi thích một đứa trẻ, nhưng cái Yêu Hậu này là được toàn bộ Yêu tộc đề cử ra.

Về phần tại sao Mai Ngọc lại thúc ép Nam Chi nhiều như vậy, một là bởi vì tương lai cô sẽ là Yêu Hậu, hai là, Yêu Vương thích một nữ tử dịu dàng nhã nhặn lịch sự.

Nàng kia dành rất nhiều tình yêu và sự quan tâm cho Yêu Vương khi hắn còn trẻ tuổi, đáng tiếc, nàng kia trong một lần cứu Yêu Vương khi đó còn chưa mạnh, đã mất mạng, ngay cả một tia hồn phách cũng không lưu lại.

Yêu Vương rất đau buồn, rất tuyệt vọng, từ đây phong ấn trái tim mình lại, nữ tử đã chết kia, là hiện thân của mọi điều tốt đẹp.

Trong lòng hắn chỉ nhớ tới nữ tử đã bảo vệ hắn khi hắn mới lớn lên, đối với tiểu thê tử tương lai, hắn chưa bao giờ để ý.

Mà mọi người xung quanh Yêu Hậu, đã bồi dưỡng tiểu Yêu Hậu theo hướng giống với nữ nhân kia, thậm chí còn sử dụng một chút bí thuật, khiến khuôn mặt nàng ngày càng giống với nữ tử mà Yêu Vương yêu.



Tuổi thọ của Yêu tộc rất dài, một yêu quái muốn lớn lên, phải tốn rất nhiều thời gian, còn phải nỗ lực tu luyện.

Sau hàng trăm năm bị kiềm chế tàn nhẫn và khổ luyện, cuối cùng Yên Phi cũng đã trưởng thành, trở thành một nữ yêu nhã nhặn lịch sự, giống với nữ tử mà Yêu Vương thích.

Như vậy, cũng đã tới lúc Yêu Vương và Yêu Hậu thành thân.

Trưởng lão Yêu tộc gọi Yêu Vương đang du đãng ở nhân gian trở về, nói là Yêu tộc xảy ra chuyện lớn, bảo hắn nhanh chóng trở về.

Thân làm Yêu Vương, Yêu tộc đã xảy ra chuyện, tất nhiên hắn phải trở về, nhưng vì khế ước máu kia, Yêu Vương cũng đem nữ tử nhân gian kia cùng trở về.

Thời điểm Yêu Vương nhìn thấy Yên Phi thì vô cùng khiếp sợ, cảm thấy là tỷ tỷ trở về tìm hắn, hắn kích động mà ôm chầm lấy Yên Phi, nhưng rất nhanh, Yêu Vương cảm thấy có chỗ không đúng.

Đồ sao chép vẫn chỉ là đồ giả, Yêu Vương phát hiện trái tim mình không hề xao động, lại biết được cái hàng giả này sắp trở thành thê tử của hắn, Yêu Hậu của hắn, Yêu Vương giận tím mặt, cảm thấy nữ nhân này đã vũ nhục tỷ tỷ hoàn mỹ trong lòng hắn.

Hắn cự tuyệt không muốn thành thân với Yên Phi, các trưởng lão Yêu tộc lập tức nói, Yên Phi vì trở thành Yêu Hậu, đã chuẩn bị và rèn luyện rất nhiều, nàng sẽ là một Yêu Hậu hoàn mỹ, phụ tá Yêu Vương, quản lý Yêu giới, khiến Yêu tộc trở nên tốt đẹp hơn.

Nhưng Yêu Vương lại không nghe, hắn niệm chú, mang theo nữ tử loài người bỏ trốn không còn lại chút bóng dáng, để lại Yên Phi phải đối mặt với đủ loại ánh mắt kỳ dị và lời đàm tiếu của Yêu giới.

Mọi người đều nói, Yêu Vương không cần cái Yêu Hậu này, Yêu Hậu này không được, ngay cả tâm Yêu Vương cũng không thể chiếm được.

Trưởng lão Yêu tộc cũng dùng ánh mắt thất vọng mà nhìn Yên Phi, cũng cảm thấy là Yên Phi làm không tốt, đã giống với người Yêu Vương thích, lại vẫn không thể khiến Yêu Vương yêu thích, đúng là vô dụng.

Yên Phi cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, cũng cảm thấy vấn đề nằm ở bản thân mình, dưới mấy trăm này kiềm chế và huấn luyện, trách nhiệm của Yêu Hậu đã khắc sâu vào trong xương cốt.

Cũng biết bản thân mình phải trở thành Yêu Hậu, nhưng bây giờ, không thể trở thành Yêu Hậu, Yên Phi hoàn toàn không nhìn thấy tương lai, cũng không có mục tiêu sống.

Nàng không còn cách nào khác, chỉ có thể đến nhân gian tìm Yêu Vương, vốn dĩ có hai người còn tốt, bây giờ có Yên Phi gia nhập, trở thành người thứ ba, chuyện tình tay ba bắt đầu.

Dưới sự tham gia mạnh mẽ của Yên Phi, Yêu Vương và nữ tử người phàm dần dần nhận ra trái tim mình, dần dần đến với nhau.

Câu chuyện kết thúc với việc công chúa và hoàng tử sống hạnh phúc bên nhau.

Nữ tử người phàm trở thành Yêu Hậu, tuổi thọ của người phàm có hạn, Yêu Vương tìm đủ các loại linh quả cho nữ tử gia tăng tuổi thọ, bảo trì dung nhan cho nàng.

Về phần Yên Phi, vì mạo phạm tới nữ nhân Yêu Vương thích, bị tước đoạt đi gương mặt, nàng không có tư cách sử hữu gương mặt của tỷ tỷ Yêu Vương kính trọng nhất.

Nam Chi:???

Cô bối rối hỏi: “Ca ca, không phải là Yêu Vương thích đại tỷ tỷ dịu dàng nhất sao?”

(Giải thích một chút về cốt truyện, Yêu Vương khi còn nhỏ được 1 tỷ tỷ dịu dàng bảo vệ, tỷ tỷ này vì cứu hắn mà chết, là bạch nguyệt quang đã chết. Yêu tộc thấy thế nuôi dưỡng Yên Phi- người mà Nam Chi xuyên vào, giống hình tượng của tỷ tỷ này để làm Yêu Hậu của Yêu Vương. Yêu Vương tới nhân gian lại gặp nữ chính trong chuyện, là 1 người phàm lanh lợi, ngốc manh, nàng vô tình tạo ra khế ước máu với Yêu Vương. Sau cùng 2 người vượt qua bạch nguyệt quang, vượt qua nữ phụ ác độc mà HE.)