Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Quyển 3 - Chương 66: Khai hoang



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Kế tiếp chính là chuyện của từng người, nhưng đều không hẹn mà cùng chiếu cố mầm móng trong ruộng ươm, đều chờ đợi mau mau mọc ra, nhưng tộc trưởng bên kia vẫn không có để lộ ra tin tức khai khẩn, vài người vẫn là đầy lo lắng, đừng để đến lúc đó mầm đều dưỡng tốt rồi, nhưng không có đất trồng.

Thừa dịp lúc này, Liễu Thư cũng không nhàn rỗi cô đều thu hoạch khoai lang hậu viện nhà mình. Đương nhiên một mình cô không xong, hôm nay là Allen đặc biệt dành ra một ngày đến thu. Kỳ thực cô vốn muốn tìm mấy người Eva cùng nhau hỗ trợ, nhưng mà thấy dáng vẻ tích cực của Allen thì cũng thu lời muốn nói trở về, nam nữ phối hợp cũng rất không tệ, làm việc không mệt!

Khoai lang thu hồi lại cô nhìn thấy thì hơi nhíu mày nghĩ nghĩ rốt cuộc nên bảo tồn chúng thế nào, tuy rằng loại hoa màu này không dễ bị hỏng, có thể tưởng tượng muốn cất giữ cũng không dễ dàng, duy nhất chính là hầm chứa đựng, nhưng mà càng nghĩ đào hầm cũng phải có lòng, cuối cùng Liễu Thư vẫn là dời ánh mắt tới ở trong sơn động.

Sơn động âm u lạnh lẽo rất tốt, chỉ là có chút ẩm ướt, nhưng cô cũng không phải không còn cách nào khác. Trên mặt đất dựng chút tảng đá còn lót cỏ khô đệm lên phòng ẩm, vì thế cô đặc biệt cách ra một khối ở trong sơn động để làm cái này, tóm lại mà nói vẫn là rất không tệ. Chờ khoai lang đều dự trữ tốt rồi còn cầm phần để riêng lại tặng cho mỗi nhà mỗi hộ một chút. Nhưng tổng cộng cô cũng chỉ trồng một chút như vậy chia đều là không có khả năng, chỉ không biết xấu hổ ý tứ một chút, nhưng mà mọi người đều thật cao hứng cũng không thèm để ý những thứ đó.

"Tiểu Thư."

Liễu Thư đợi ở trong nhà xem dưa muối ướp thế nào, vừa nếm một ngụm chợt nghe được Allen kêu cô ở bên ngoài, cô quái thấy kỳ quái, kích động như vậy làm cái gì, sợ hắn là có chuyện gì khẩn cấp vội buông cái bình trong tay rồi ra cửa nhìn lại.

"Làm sao vậy?" Nhìn hắn mồ hôi đầy mặt và đầu cổ chạy tới cô rất đau lòng, nhanh chóng bưng nước đưa lên, còn cầm da thú vội vàng lau mồ hôi trên người cho hắn: "Anh gấp như vậy làm cái gì?"

Allen cũng không thèm để ý Liễu Thư lải nhải, cười hì hì lôi kéo tay cô, tiếp nhận cái chén một ngửa đầu, uống cạn, tùy ý lau miệng vui vẻ nói: "Tộc trưởng vừa rồi đã đồng ý khai khẩn đất hoang ở bên ngoài bộ lạc cày cấy trồng khoai."

Tin tức này tuyệt đối tốt, Liễu Thư vỗ tay ba cái quả thực không biết nói như thế nào, mầm khoai lang của cô cũng bắt đầu nẩy mầm, nếu không làm được mà nói chỉ có thể mở ở mảnh đất trong sân mà trồng, như vậy cũng sẽ trồng ít một chút. Tuy rằng chuyện cũng không nhiều lắm, nhưng tóm lại là đáng tiếc, hiện tại tộc trưởng đồng ý khai khẩn, tự nhiên là vui vô cùng.

"Thật vậy chăng, vậy, khi nào thì?" Liễu Thư vội vàng muốn cũng đều hỏi lên, chính mình cũng tốt làm chuẩn bị nữa.

"Ngay tại hai ngày này." Đối với khai khẩn đất đai kỳ thực Allen cũng không để bụng thế nào, nhưng bạn lữ nhà mình vui mừng như vậy thì dù thế nào hắn cũng muốn biểu hiện. Hơn nữa khoai lang thật là vật tốt, mọi người đều rất coi trọng, đoạn thời gian trước thấy Liễu Thư trồng được hắn cũng không coi là chuyện gì. Hiện tại xem nó được xếp trong sơn động mới biết được đây là bao nhiêu trọng đại.

"Chúng ta nên khai khẩn ở đâu." Ở ngoài bộ lạc, Liễu Thư suy nghĩ tới mảnh đất tốt kia.

"Cái này, anh cảm thấy ý tứ tộc trưởng hẳn là mở rộng bộ lạc ra bên ngoài." Nghĩ nghĩ Allen nói.

"Mở rộng ra bên ngoài?" Nháy mắt mấy cái Liễu Thư đã có chút hiểu, địa điểm bộ lạc ở cũng giống như cái chậu, mà nơi bọn họ cư trú chính là ở một chỗ bên rìa cái chậu, mà nơi này lại vừa vặn có cái hàng rào thiên nhiên thú nhân đang cư trú ——vách núi. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh

Nếu muốn mở rộng ra bên ngoài mà nói, Liễu Thư cảm thấy ý tưởng tộc trưởng hẳn là đều nhét cái lòng chảo vào trong bộ lạc. Nói cách khác cũng bao gồm phiến đất mọi người khai khẩn đi vào, làm như vậy cô thấy rất tốt, như vậy thì toàn bộ khối lòng chảo (thung lũng) quy nạp lại, chân chính là nơi cư ngụ độc lập, quản lý khu ruộng nương cũng sẽ càng thêm thuận tiện. Lúc này cô không khỏi bội phục ánh mắt tộc trưởng.

"Ừ, chính là mở rộng bộ lạc." Lời Allen nói chứng thật ý tưởng của cô, cô sáng mắt lên nhìn hắn, quyết định đêm nay thêm đồ ăn.

Trước không nói đêm nay thêm hay không thêm đồ ăn lúc này, dù sao vào lúc ban đêm hai sự kiện bộ lạc khuếch đại và khai khẩn thổ địa đã truyền khắp toàn bộ bộ lạc, mọi người hoặc vui hoặc buồn. Vui tự nhiên là bộ lạc khuếch đại, huyết dịch trong khung thú nhân đều không an phận, bộ lạc cường đại làm cho bọn họ tự hào. Buồn là, bộ lạc lớn, phòng thủ cũng sẽ có điều sơ sẩy, nhưng mọi người đều rất tôn kính quyết định tộc trưởng đã hạ, lại bị khuyên giải hai câu, cũng buông những rối rắm này xuống, vui vui vẻ vẻ làm chuẩn bị cho việc này. Trong lúc nhất thời, có thể nói mọi người hăm hở, mỗi người khí thế ngất trời.

Liễu Thư cũng lo lắng qua cho phòng ngự bộ lạc, nhưng mà sau khi nhìn xem vị trí tổng thể nơi này lại yên tâm. Nơi này có thể nói là công trường quân sự thiên nhiên, dễ thủ khó công, mặt sau bộ lạc có vách núi chắn, ba mặt còn lại trong đó hai mặt trái phải bởi vì lúc trước thời điểm mở khối vách núi này cho thú nhân cư trú để lại rất nhiều đá vụn, đều chồng chất hai bên đây. Chỉ cần hơi gia công tự phòng hộ đến không là vấn đề. Duy nhất chính là ngay trước mặt, chỉ cần thủ hộ tốt, thì một người cũng đã đủ giữ cửa quan ải, lúc ấy chỉ ở trong này chiếm cứ một cước thật sự quá lãng phí tài nguyên, may mắn thông suốt.

Đã nói làm, như vậy thì làm ngay, đầu tiên chính là tìm kiếm đất đai thích hợp, Liễu Thư âm thầm cảm thấy để lại một cong đường thông tới bên ngoài, hai bên khác thì làm thành ruộng đất bộ lạc là được. Sau khi tộc trưởng nghe xong gật gật đầu thấy rất tốt, cứ như vậy bức tranh tách làm con đường ra.

Khai khẩn đất đai lại là một chuyện, muốn mở bao nhiêu mỗi nhà mỗi hộ lại là bao nhiêu. Liễu Thư còn chưa đề ra ý nghĩ của mình, trước tiên Vu y đã nói rõ ràng, nhà mình khai khẩn trước không cần làm bao nhiêu, bởi vì thú nhân cần ra