Xin Chào, Trung Tá Tiên Sinh

Chương 54: Gặp lại bạn xưa



Thực ra đợi ở trong khách sạn cả buổi chiều, chị Lynda đã hoàn toàn không hi vọng buổi tiệc tối nay Ôn Hoàn có thể tham dự, thậm chí đã kêu Tiểu Lâm thay quần áo, trang điểm xong rồi bảo cô ấy nói mình là nghệ sĩ mới ký hợp đồng, là đàn em của Ôn Hoàn, thay chỗ trống của Ôn Hoàn.

Cho nên sau khi Lynda nói Ôn Hoàn sẽ tham gia hoạt động tối nay, Tiểu Lâm cũng chỉ có thể thay quần áo được tài trợ ra.

Lục Thần rất bá đạo, tính chiếm hữu cũng rất cao, cho nên khi anh thấy Ôn Hoàn mặc bộ lễ phục lộ ra một mảng lớn da thịt trên bả vai, chân mày không khỏi nhíu thật chặt lại, cuối cùng dưới sự kiên trì của anh, anh và Ôn Hoàn cùng đi tới hội trường tham dự hoạt động.

Hoạt động tối nay là của một tạp chí xã hội nổi tiếng tổ chức một buổi tiệc từ thiện, mời rất nhiều bóng hồng trong giới nghệ sĩ, tất nhiên cũng có rất nhiều CEO của các xí nghiệp và thiếu gia con nhà quyền quý.

Khi Ôn Hoàn đến buổi tiệc đã bắt đầu, vội vã kí tên lên danh sách khách mời, sau đó không rời đi mà đồng ý với yêu cầu của phóng viên tạo dáng chụp vài kiểu ảnh xong mới tiến vào bên trong.

Lục Thần vào hội trường trước cùng Tiểu Lâm, bởi vì sợ anh chưa tới những nơi như thế này nên sẽ không quen, do đó khi Ôn Hoàn và chị Lynda đi vào, việc đầu tiên của Ôn Hoàn là tìm bóng dáng của Lục Thần.

Lúc Ôn Hoàn đi vào Lục Thần liếc mắt một cái liền nhìn thấy cô, đang định đi về phía cô thì một người đàn ông mặc âu phục thắt cravat không biết từ đâu tới đứng ở bên cạnh cô, hơn nữa tay lại còn đặt trên bờ vai của cô.

Thấy thế chân mày Lục Thần thoáng cái nhíu chặt lại như sợi dây thừng thắt nút, vội vã đi nhanh về phía bọn họ.

"Ôn tiểu thư, tôi rất thích xem các bộ phim của cô, cô đóng rất hay." Người đàn ông kia vừa nói chuyện, ánh mắt ti hí vừa nhìn chằm chằm vào bộ ngực của Ôn Hoàn.

Thực ra thật sự nhiệt tình từ thiện, nhiệt tình vì lợi ích chung có thể có mấy người, toàn là lấy danh nghĩa làm từ thiện để làm lợi cho bản thân. Nhất là giống như buổi tiệc từ thiện tối nay, mấy con cháu nhà giàu tham gia cũng chỉ là đến bỏ ra ít tiền để làm quen với mấy ngôi sao nữ.

Cho nên muốn bắt chuyện chẳng qua cũng chỉ là muốn tìm cơ hội làm quen mà thôi, Ôn Hoàn đối với những chuyện như thế này cũng không thể trách được.

Vì vậy khi nhìn thấy Lục Thần mặt lạnh đi về phía bên này, cô khéo léo xoay người một cái tách ra khỏi bàn tay của con heo mập kia, ngay lập tức bước tới kéo tay của Lục Thần, khẽ cười với gương mặt lạnh lùng của anh, sau đó quay đầu lại nói với tên con cháu nhà giàu còn chưa biết tên kia: "Cảm ơn đã khen ngợi."

Lục Thần bởi vì người nào đó ôm ấp yêu thương mà cơn giận trong lòng thoáng cái liền tan đi không ít, thấy nét mặt anh dịu đi rất nhiều, khóe miệng cô thỏa mãn mang theo nụ cười thản nhiên.

So với sự đắc ý của Lục Thần, người đàn ông bị Ôn Hoàn ném qua một bên mặc dù hơi kinh ngạc và mất mặt nhưng rất nhanh thì phản ứng được, ho nhẹ một tiếng rồi sửa sang lại cravat của mình, nhìn Lục Thần nói: "Vị này là?"

Không đợi Ôn Hoàn mở miệng giới thiệu, Lục Thần vội vã làm sáng tỏ thân phận của mình, nói: "Tôi là chồng của Ôn Hoàn."

Nghe vậy người đàn ông kia sửng sốt, để ý thấy ngón tay áp út bên trái của Ôn Hoàn có đeo nhẫn, lại nhìn nét mặt tươi cười của cô, xem ra không giống như là nói bừa.

Khôi phục lại tinh thần, người đàn ông cười gượng nói: "Hóa ra là Ôn tiểu thư đã kết hôn rồi..." Vừa nói chuyện, tay cố ý giơ lên nhìn đồng hồ đeo tay một cái, sau đó mượn cớ nói: "Tôi còn có việc, xin lỗi không tiếp được." Nói xong xoay luôn người đi tới chỗ khác.

Đợi người nọ đi xa, người nào đó xoay đầu lại cau mày nói: "Mỗi lần tới dự tiệc như thế này em đều gặp những người như vậy sao?" Vừa rồi tên đàn ông kia rõ ràng muốn mượn cơ hội chọc ghẹo!

"Em cũng không phải cô bé con mới ra ngoài xã hội, nên đương nhiên biết cách tránh thoát." Biết người đàn ông này bắt đầu giở thói trẻ con cho nên Ôn Hoàn đổi ngay đề tài, nói: "Bụng em rất đói." Chu môi nhìn anh, vẻ mặt giống như đang làm nũng.

Mặc kệ là cô đói thật hay là giả bộ, chiêu này rất có tác dụng đối với Lục Thần, bỏ lại một câu bảo cô ở chỗ này chờ, anh liền xoay người đi tới khu đồ ăn ở bên kia chọn món.

Nhìn anh chọn lựa đồ ăn vì mình, trong lòng Ôn Hoàn có loại cảm giác thỏa mãn.

Lục Thần đem tới vài món, Ôn Hoàn không cần nghĩ nhiều ăn vài miếng, chị Lynda đi tới nói muốn dẫn cô đi gặp một người, là CEO của một công ty điện ảnh, gần đây đang chuẩn bị quay một bộ phim lớn.

Mặc dù tính chiếm hữu của Lục Thần rất cao nhưng cũng không gây trở ngại đến công việc thường ngày của cô, cũng không đi cùng cô tới đó mà chỉ đứng từ xa nhìn bọn họ.

Thực ra gặp phải ở những nơi như này, chỉ cần cùng bọn họ uống ly rượu, nói ít lời quan hệ xã giao, mọi người quen mặt, sau này thật sự có thể có được cơ hội hợp tác.

Đối với những kiểu quan hệ xã giao như thế này, từ trước đến nay là sở trường của chị Lynda, Ôn Hoàn chỉ cần đứng ở bên cạnh gật đầu phụ họa.

Đợi đến khi trò chuyện được một hồi, Ôn Hoàn kiếm cớ muốn đi trước, mới xoay người thì suýt chút nữa đụng phải đôi nam nữ từ phía sau đi tới.

Ôn Hoàn chủ động xin lỗi: "Xin lỗi." Đợi ngẩng đầu lên nhìn thấy rõ người tới, không khỏi có phần sững sờ.

Người phụ nữ kia cùng nhận ra cô, nói: "Ôn Hoàn, là cô à." Giọng nói có phần lạnh lùng, nghe giống như hơi khinh thường.

Người đàn ông bên cạnh người phụ nữ kia hơi bất ngờ vì giọng nói của cô rất quen, hỏi: "Tiểu Nhã, em biết Ôn tiểu thư sao?"

Người phụ nữ kia giống như nghe được một truyện cười lớn, liếc mắt nhìn người đàn ông, lại quay đầu nhìn Ôn Hoàn, nói: "Sao lại là biết, em còn nhớ rõ hình ảnh năm đó ba cô ấy vì tham ô bị bắt, cô ấy đến nhà em khóc lóc quỳ lạy cầu xin ba em giúp đỡ."