Xem Ra Anh Rất Có Tiền

Chương 47



Tô Yên trước giờ đềubiết, vũ khí lợi hại nhất là tình cảm, đàn ông sợ nhất là nước mắt củaphụ nữ, cô có tình cảm của Giang Cảnh Xuyên, giờ phút này lực sát thương của nước mắt bao lớn có thể nghĩ là biết, Giang Cảnh Xuyên ôm cô vàolòng, đau lòng không chịu được, hôn một cái đôi mắt cô, lo lắng nói:“Ngoan, đừng khóc đừng khóc, là anh sai rồi là anh sai rồi.”

Nằm ở trong lòng hắn, Tô Yên vừa muốn khóc vừa muốn cười, hắn sai chỗ nàorồi, căn bản là hắn không có sai, chỉ là nghe một phen lời nói như thế,vốn là ủy khuất có vài phần diễn trò cũng biến thành chân thật đi.

Nước mắt cô chảy càng nhiều, cầm lấy ống tay áo của hắn, nghẹn ngào nói: “Em thực sự quá vô dụng, người khác tùy tiện nói cái gì đó cũng có thể ảnhhưởng đến em... Thực xin lỗi, em cũng không muốn như vậy.”

GiangCảnh Xuyên phi thường tự trách, hắn cảm thấy đều là hắn không có xử lýtốt việc này, mới có thể để cho cô khóc thành như vậy, trong miệng càngkhông ngừng tái diễn lời an ủi.

Hơn mười phút đồng hồ sau, Tô Yên cũng bình tĩnh lại, hai người một mực trong này cũng có chuyện, GiangCảnh Xuyên dứt khoát dùng phương thức ôm công chúa ôm lấy cô, Tô Yênthét kinh hãi một tiếng, vội vàng ôm cổ hắn, trợn tròn đôi mắt, khẽ hônói: “Làm cái gì! Mau buông em xuống!”

Giang Cảnh Xuyên ôm lấy cô đi tới ngưỡng cửa, nói thật nhỏ: “Em mệt rồi, anh ôm em lên xe.”

Thân hình Tô Yên nhỏ xinh, Giang Cảnh Xuyên ôm cô hoàn toàn không áp lực, đi ở trên đường đá, hai người đều không nói gì, có một hai người đi đườngngang qua, thấy cảnh này đều tò mò nhìn, Giang Cảnh Xuyên hồn nhiênkhông hay, buổi tối đó hắn đã trải qua khủng hoảng kinh sợ trước kiachưa bao giờ có, còn có dày vò, biết rõ rành rành Tô Yên sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn là không thể tránh khỏi sẽ ở trong đầu liên tưởngmột vài điều, ở thời điểm sụp đổ nhất, hắn thậm chí nghĩ, nếu như trongđời này không còn có cô, vậy hắn nên làm cái gì bây giờ.

Ở bên Tô Yên thật là vui, cô thật quá tốt, thế cho nên hắn cho rằng cuộc sống kế tiếp cũng sẽ giống như trước kia, không có quá lớn nhấp nhô, cứ hạnhphúc bình thản như vậy, hắn cho rằng sẽ như vậy, chính là đại khái ôngtrời nhìn cuộc sống của hắn quá trôi chảy, thật là vui, nhất định phảichế tạo một chút phiền toái ra ngoài, hắn cho rằng không để ý tới là tốt rồi, nhưng hắn không để ý tới làm Tô Yên biết rõ sẽ rất thương tâm.

Đem Tô Yên để ở trên ghế lái phụ, Giang Cảnh Xuyên lại từ trong cốp sau lấy ra một chai nước, vặn mở nắp bình đưa cho cô, sau đó mới quay về đếntrên xe, ngã tư đường vốn là rất an tĩnh, trong xe càng ngăn cách âmthanh ngoại giới, cái miệng nhỏ của Tô Yên uống nước, cô cúi thấp đầucười khổ nói: “Thật ngại, bởi vì không biết nên đi đâu, hình như đi đâucũng không đúng, cho nên mới tới nhà bà ngoại.”

Tại sao cô muốnlựa chọn tới nhà bà ngoại Giang Cảnh Xuyên, nơi này là hồi ức dịu dàngcủa hắn, là địa phương mỗi lần lúc hắn không vui phiền muộn đều sẽ đến,đối với hắn mà nói là ý nghĩa bất đồng.

Giang Cảnh Xuyên cầm chặt tay lái, nghiêng đầu nhìn cô một cái, “Tại sao không ngừng nói xin lỗi, tại sao muốn nói xin lỗi.”

Hốc mắt Tô Yên lại đỏ, lỗ mũi rất chua, cô nhìn Giang Cảnh Xuyên, làm ra tư thái cố nén không cho nước mắt rơi xuống, nói khẽ: “Em không phải mộtngười vợ tốt, rõ ràng phải tin tưởng anh, thực sự em cũng tin tưởng anh, đối với hành động anh làm hình như cũng không phải như thế, Cảnh Xuyên, em biết rõ rành rành công việc bình thường của anh đều bận rộn như vậy, ngày hôm qua còn nghĩ, con người của em làm cái gì cũng không làm được, duy nhất có thể cho anh chính là tin tưởng cùng thông cảm... Làm saobây giờ, bây giờ hình như em đều không làm được.”

Cô biết nói dạng lời nói gì, đặt dạng vẻ mặt gì hiệu quả tốt nhất.

Giang Cảnh Xuyên nghe xong lời này, nội tâm hổ thẹn sâu hơn, hắn muốn vươn tay ôm cô, lại bị cô tránh ra.

”Cái gì em cũng làm không được, cái gì cũng không thể làm cho anh, bây giờcòn dễ dàng bị người khác ảnh hưởng như vậy, quả thực không đúng tý nào, em như vậy, thật có thể làm vợ tốt sao? Em đang nghĩ vấn đề này.” TôYên chẳng phải không biết Giang Cảnh Xuyên chưa từng làm gì sai, đây căn bản không liên quan tới hắn, nhưng tình cảm chính là như vậy, bởi vìhắn, cô bị Vương Tư Kỳ khiêu khích lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy, côcó thể như thế nào? Cô chính là cho hắn biết, sở dĩ cô như vậy, toàn bộlà bởi vì để ý hắn, cô ẩn nhẫn đủ loại khiêu khích của Vương Tư Kỳ cũnglà bởi vì thích hắn.

Trước kia Giang Tinh Tinh đăng câu danh ngôn ở vòng bè bạn, ý tứ đại khái là, yêu một người phải lưu ba phần, yêuquá vẹn toàn, dễ dàng mất đi chính mình.

Tô Yên sâu sắc tánthành, nhưng có câu nói thế này người ta sẽ không nói, nếu như đối vớitình cảm cá nhân có ba phần, liền nhất định phải để cho đối phương cảmthụ được có mười phần.

Giang Cảnh Xuyên nghe xong lời này trongmắt lóe qua vẻ tức giận, gắt gao nhìn chằm chằm Tô Yên, “Em thực sự nghĩ như vậy sao? Ai nói em không đúng tý nào, em dựa vào cái gì có thể nghĩ như vậy.”

Ở lúc nhận rõ tình cảm của mình, hắn cũng đã làm xongquyết tâm cả một đời sẽ ở bên cô, hắn bởi vì đoạn tình cảm này bởi vì cô mỗi ngày đều vui vẻ như vậy, nhưng cô bây giờ bởi vì một người ngoàidao động quyết tâm, Giang Cảnh Xuyên cũng có chút bị thương.

TôYên lại cũng không có thể khống chế, nước mắt từng giọt từng giọt rơixuống, “Em còn không phải sao? Cái gì em cũng không thể làm cho anh, cho dù là Vương tiểu thư, hay cái gì Trình tiểu thư, bọn họ có thể giúp anh thật tốt thật nhiều, em không thể...”

Giang Cảnh Xuyên phức tạpnhìn cô, than thở một hơi ôm cô vào lòng, vươn tay mềm nhẹ vỗ vai củacô, “Bà xã, bọn họ là bọn họ, em là em, với anh mà nói, em chính là tốtnhất trên thế giới này, làm sao em có thể nói mình không đúng tý nào,anh thấy đều là ưu điểm của em.”

Hắn không biết nói an ủi ngườinhiều lắm, nhưng đây chính là thật lòng của hắn, người khác cho dù tốtthì thế nào, cũng không phải cô, cô cho dù thực sự không đúng tý nào,vậy thì thế nào, hắn vẫn thích cô.

Tô Yên hận hận cắn ở trên vai của hắn, một chút chưa từng lưu tình, tuy rằng Giang Cảnh Xuyên đau, nhưng đều chịu đựng.

”Anh không biết em vừa rồi sợ bao nhiêu!” Tô Yên lại đánh đấm hắn, mang theo nồng nặc âm mũi, “Em sợ anh tìm được em, càng sợ enh tìm cũng không tìm được em, Giang Cảnh Xuyên, em chán ghét anh!”

Giang Cảnh Xuyênnghe cô nói như vậy, bất đắc dĩ cười nói: “Anh nào dám không tìm em, đều tìm sắp điên rồi, bà xã, bây giờ em tỉnh táo lại chưa?”

“... Dạ.” Già mồm cũng phải một vừa hai phải, cô vừa rồi chăn đệm những lời kia đã được rồi.

Xác thực tĩnh táo lại, bây giờ liền nhìn xem thái độ của Giang Cảnh Xuyên là gì.

”Vậy tốt, thời điểm giải quyết vấn đề đến rồi, trước tiên em nói cho anhbiết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, anh muốn nghe em nói.” Quản gia có thăm dò được hiện thị điện thoại gọi đến, trong đó buổi chiều Vương TưKỳ gọi điện thoại tới, Giang Cảnh Xuyên đại khái có thể đoán được làchuyện gì xảy ra, nhưng vẫn là muốn nghe một chút Tô Yên nói như thếnào.

Tô Yên đã sớm ở nhà bà ngoại nghĩ xong phải giải quyếtchuyện này như thế nào, cô buông Giang Cảnh Xuyên, lần này không nhìntới hắn, cúi thấp đầu, trong giọng nói là sâu đậm mất mát còn có buồnbã: “Hôm nay Vương tiểu thư gọi điện thoại tới, cô ấy nói cho em biết,bạn gái mối tình đầu của anh đã trở về, cô ấy còn nói trước kia anh rấtthích Trình tiểu thư đó, thiếu chút là đính hôn, còn nói Trình tiểu thưvới anh mới là môn đăng hộ đối...”

Cô không có thêm mắm thêm muối, Vương Tư Kỳ chính là nói như vậy.

Tô Yên cảm thấy Vương Tư Kỳ bây giờ thật sự là đầu óc có vấn đề, trước kia Vương Tư Kỳ còn ảo tưởng có thể cùng Giang Cảnh Xuyên cùng một chỗ, còn có thể thu liễm một chút, bây giờ đoán chừng là biết Giang Cảnh Xuyênkhông thể thích cô ta, cũng lười che giấu, khẳng định nghĩ đến biện pháp cho cô ngột ngạt, Tô Yên lại không tính cho cô ta cơ hội này.

Người như vậy đánh cũng đánh không được, mắng cũng mắng không được, cô nghĩthật muốn làm chút gì, chẳng lẽ nào giết cô ta? Bây giờ chính là xã hộipháp trị.

Cũng chỉ có làm Giang Cảnh Xuyên ý thức được tínhnghiêm trọng của chuyện này, cô tin tưởng hắn sẽ xử lý tốt, cả người phụ nữ như vậy đều giải quyết không được, cô còn muốn hắn làm cái gì?

Loại chuyện này, chỉ có thể để cho đàn ông đi giải quyết, giữa phụ nữ cùngphụ nữ nếu như không tranh đến đầu rơi máu chảy, ai sẽ cam tâm.

Cô còn muốn cuộc sống sau này có thể thanh tịnh một chút, tuyệt không cho Vương Tư Kỳ cơ hội tiếp tục cho cô ngột ngạt.

Giang Cảnh Xuyên đối với Vương Tư Kỳ vốn chỉ là bạn bè phi thường bìnhthường, khi biết tình cảm của cô, chút điểm nhỏ đó có thể không đáng kểđể tình bạn cũng mất, sự tình lần trước hắn không có so đo với cô, lầnnày không giống, kỳ thật hắn không được coi là người tốt, người khác cảm thấy hắn tốt, là bởi vì không có phá hoại cuộc sống của hắn, một khi ai có loại này tâm tư hơn nữa còn bày ra hành động, Giang Cảnh Xuyên cũnglà nhanh chóng trở mặt không biết người.

”Anh có thể sửa lại mộtchút, Trình Ảnh cũng không tính là bạn gái mối tình đầu của anh, đươngnhiên nói như vậy hình như có chút không chịu trách nhiệm, nhưng ít ra ở trong lòng anh, cô ấy không phải. Trình Ảnh xác thực đã trở về, ngàyhôm qua anh kéo em về nhà cũng là bởi vì Trình Ảnh ở đây, hôm nay cô ấycũng đến công ty tìm anh, anh không có gặp cô ấy, anh muốn nói cho embiết là, cho dù quá khứ của anh cùng cô ấy có thế nào, cái đó đều đãkhông còn trọng yếu, trong đoạn tình cảm cùng cô ấy, anh rất bị động,lúc trước anh thua thiệt cô ấy, nhưng lúc chia tay, vật gì cũng khôngcó, Tiểu Yên, có thể nói như vầy, sẽ có vẻ con người của anh rất cặn bã, nhưng đây chính là lời nói thật lòng của anh, hai mươi tám năm trongđời, người anh chân chính thích chỉ có một, đó chính là em.”

Nếunhư có thể, Giang Cảnh Xuyên cũng không muốn nhắc tới Trình Ảnh, cho dùhắn nói vậy là như thế nào, đích xác hắn đã từng thua thiệt cô, khi yêuđương không có đối tốt với cô, đây chính là một loại thua thiệt, nhưnglúc đã kết thúc, hắn không có nói với người khác là chưa từng thíchTrình Ảnh, bởi vì đây là một loại vũ nhục đối với cô, cô đã từng thíchhắn thực sự, cũng vì đoạn tình cảm đó mà nỗ lực phấn đấu quên mình, hắnkhông thể phủ nhận đoạn tình cảm này.

Chỉ là bây giờ nhìn nước mắt của Tô Yên, hắn chỉ có thể nói ra lời giấu ở trong lòng.

Có thể ở trước mặt Tô Yên, hắn là người đàn ông tốt, là người chồng tốt,nhưng ở trước mặt Trình Ảnh, hắn đích xác không phải bạn trai hợp cách,thậm chí còn được gọi là tên đàn ông cặn bã trong cuộc đời của cô.

Chỉ là tình cảm hắn đã từng thua thiệt Trình Ảnh, tuyệt đối không thể cầm kiên nhẫn của Tô Yên đi bù đắp.

Đây đối với Tô Yên là không công bằng.

Cho nên hắn không gặp Trình Ảnh, cũng là bởi vì như vậy.

Tô Yên nghe xong Giang Cảnh Xuyên nói, cũng không có đi phân tích mộtchút, liền kết luận lời hắn nói là thật, Giang Cảnh Xuyên không cần phải lừa cô, trên thực tế lời này trong nháy mắt liền lau sạch hơn phân nửaphẫn nộ của cô, cô biết được người yêu là cảm giác gì, cô đã từng cóđược, bây giờ đã cảm thụ được.

”Tiểu Yên, lời Vương Tư Kỳ nói emkhông cần để ở trong lòng, anh bảo đảm với em, đây là một lần cuốicùng.” Giang Cảnh Xuyên kiên định lại lập lại một câu, “Đây là một lầncuối cùng.”

Tô Yên cầm ngược lại tay Giang Cảnh Xuyên, miễn cưỡng cười một tiếng: “Hình như em không có có tư cách yêu cầu anh nhất địnhphải một lòng một ý đối với em, bởi vì em đã từng... cũng không có mộtlòng một dạ, Cảnh Xuyên, mặc kệ anh có tin hay không, em là muốn nói cho anh, em thật thích anh, cho nên em sợ hãi mất đi anh, sợ hãi mình không tốt, sợ hãi mình sẽ bị so với phụ nữ khác càng thấp, càng sợ anh có một ngày sẽ hối hận cưới em.”

Không, vĩnh viễn anh cũng sẽ không có cơ hội hối hận này.

Giang Cảnh Xuyên nghe vậy cười cười, lại xoa xoa tóc cô, “Chuyện đã qua cũngkhông cần nhắc lại, chúng ta đều hào phóng một chút, có thể không? Anhsẽ không để ý Trầm Bồi Nhiên, em cũng bỏ qua cho Trình Ảnh, được không? Về phần em nói sợ anh sẽ hối hận, anh có thể nói cho em biết, anh sẽkhông.”

Tô Yên sở dĩ phóng đại chuyện Trình Ảnh, cũng là muốn mượn chuyện này tiêu trừ ảnh hưởng của Trầm Bồi Nhiên lưu lại.

Giang Cảnh Xuyên có thể nói ra lời này đã rất hợp tâm ý cô, cô cũng không còn khó chịu, dùng sức gật đầu, “Được, em không đề cập nữa, anh cũng khôngđề cập nữa, từ giờ trở đi, chỉ có anh với em, không có người khác.”

”Được.”

Giang Cảnh Xuyên nghĩ đến cuối cùng đã dỗ được Tô Yên rồi, trong lòng xem như thở phào nhẹ nhõm, Trình Ảnh sẽ không lại tới tìm hắn, có thể cả đờinày cũng sẽ không gặp lại, mấu chốt bây giờ là Vương Tư Kỳ, bản thân hắn đối với phụ nữ khác không có bao nhiêu kiên nhẫn, chuyện hôm nay VươngTư Kỳ làm đã chạm đến ranh giới cuối cùng của hắn.

”Xong rồi!” Tô Yên bưng đôi mắt mình, vốn bởi vì khóc lớn cô liền dẫn theo chút âmmũi, giờ phút này nói như vậy càng giống như là làm nũng, “Con mắt củaem sưng như hạch đào, thật xấu thật xấu!”

Bây giờ mới phát hiện sao?

Thấy cô như cô bé nhỏ vì bề ngoài mà xù lông, Giang Cảnh Xuyên nhịn khôngđược cười lên, dỗ dành nói: “Không có, vẫn là rất đẹp.”

”Gạtngười.” Tô Yên từ trong túi cầm ra điện thoại, nhìn đôi mắt mình sưngđỏ, như bóng cao xu xì hơi, đưa điện thoại di động hướng trên ngườiGiang Cảnh Xuyên đập tới, “Bộ dáng em như vầy làm sao còn gặp người a!Thật xấu!”

Hôm nay lúc cô ra cửa đặc biệt không có kẻ viền mắt,chỉ sợ khóc thành cái mặt hoa. Đương nhiên, cô không có trông ngóngGiang Cảnh Xuyên phát hiện ra tiểu tâm cơ này.

Giang Cảnh Xuyên xoa xoa lồng ngực, đối với cô thật sự là bế tắc, “Anh nói cái gì em đều nói anh lừa em, vậy anh không nói.”

”Những người khác trong nhà đều đã biết đi? Thật là mất mặt.” Tô Yên khổ nãodựa vào cửa kính xe, vẻ mặt buồn thiu, “Sớm biết sẽ không tùy hứng nhưvậy, chưa từng cân nhắc hậu quả.”

”Không có chuyện gì, sẽ không ai cười em.” Giang Cảnh Xuyên nghiêm trang nói, “Tùy hứng là quyền lợi của Giang phu nhân.”

”Là sao?”

”Giang tiên sinh nói.”

”Nếu em vẫn tiếp tục tùy hứng thì sao?”

”Giang tiên sinh nói, không có vấn đề, tùy hứng hắn cũng thích.”

Khi trở lại biệt thự, bởi vì Giang Cảnh Xuyên gọi điện thoại giao phó choquản gia, giờ phút này trong biệt thự không có người khác, không cần bịmột số người vây quanh quan tâm, Tô Yên buông lỏng rất nhiều, tắm rửaxong liền trên giường ngủ, cô cảm giác hôm nay đặc biệt mệt mỏi.

Giang Cảnh Xuyên ở lúc cô ngủ, đến phòng sách bấm điện thoại củaTùy Thịnh,nhờ hắn giúp đỡ sửa sang một vài tư liệu của Vương thị.

Tùy Thịnh vốn sắp ngủ, nghe Giang Cảnh Xuyên nói như vậy, cứ thế sợ hãi tỉnh giấc, “Anh, anh hai, anh muốn làm gì?”

Giang Cảnh Xuyên đứng ở trước cửa sổ sát đất, ánh mắt thâm trầm: “Tùy Thịnh,ông phải biết rằng, trên thế giới này tất cả mọi người đều có uy hiếp.”

Chính như uy hiếp của hắn là Tô Yên, Vương Tư Kỳ cũng có uy hiếp, uy hiếp của cô là Vương thị.

Tùy Thịnh cũng không dám thở sâu, hỏi dò: “Ông đây là muốn đối phó Vương gia sao? Không đến mức đi.”

”Có lẽ.” Giang Cảnh Xuyên lạnh lùng nói: “Chuyện thực chứng minh, sự kiênnhẫn của tôi, tánh khí của tôi cũng không có cho cô ta thu liễm, ngượclại ngày một thậm tệ hơn, Tùy Thịnh, tất cả chuyện lớn ngay từ đầu đềulà chuyện nhỏ.”

Hắn từng nghe bạn học nói qua một việc như vậy, là chuyện bạn học tự mình trải qua.

Hồi nhỏ hắn thích chơi nút gió trên bình nước sôi, nhưng bên trong đều lànước sôi nóng bỏng, sẽ rất dễ dàng bị phỏng, lúc đó, mẹ bạn học nhẫntâm, kêu hắn tới, trực tiếp cầm lấy nút gió nóng trên bình nước sôi đểlên mu bàn tay hắn, bạn học nói, kỳ thật đã không còn nhớ được đến tậncùng là đau đớn bao nhiêu, nhưng từ đó về sau, hắn cũng không dám chơinút gió bình nước sôi nữa.

Con người chính là như vậy, không có cảm thụ một chút mùi vị đau, căn bản cũng không biết thu liễm.

Hắn không phải là thật muốn đối phó Vương gia, nhưng hắn nhất định phải đểcho Vương Tư Kỳ biết, nếu như cô còn dám tiếp tục như vậy, cô sẽ nếm đến cảm giác đau.

Đây không phải là chuyện nhỏ, lần một lần hai, hắn còn có thể dỗ Tô Yên, nhiều lần, kiên nhẫn của Tô Yên cũng có hạn, nếunhư ngày nào đó cô giận thật, hậu quả này ai tới gánh vác?

Hắn không thể đem việc này tưởng thành chuyện nhỏ.

Tùy Thịnh hiểu được ý của Giang Cảnh Xuyên, thở dài: “Vậy được rồi, tôi cũng có thể hiểu được ông, Tô Yên không sao chứ?”

Nhắc tới Tô Yên, ánh mắt Giang Cảnh Xuyên liền nhu hòa, “Khá, chính là khócđến mệt, tắm rửa liền đi ngủ. Tùy Thịnh, kỳ thật tôi có một chút vuivẻ.”

”Bệnh thần kinh à? Bà xã ông hôm nay chính là bỏ nhà đi!”

”Ông không hiểu.” Ý cười trong mắt Giang Cảnh Xuyên đều nhanh lan tràn, “Hôm nay cô ấy nói cô ấy thực sự rất để ý tôi, ông có thể không hiểu rõ loại cảm thụ này, dù sao tôi thật vui cô ấy có thể nói như vậy.”

Tô Yên mỹ lệ hào phóng ôn nhu săn sóc, những thứ này đều là hắn thích, nhưng hắn càng thích nhìn bộ dạng cô để ý hắn.

Hắn cảm thấy, cô thực sự đặc biệt thích hắn, cũng đặc biệt để ý hắn, chonên mới phải không tự tin như vậy, mới có thể suy tính hơn thiệt nhưvậy.

Tùy Thịnh trợn trắng mắt: “Ông thật sự có bệnh, cúp máy, không nói nữa, tư liệu công khai hai ngày sau cho ông.”

Tùy Thịnh đã bày ra thái độ, Giang Cảnh Xuyên còn rất vui mừng, thật tâmthật ý nói một câu cám ơn, Tùy Thịnh ác tâm nắm thời cơ liền cúp điệnthoại.

Giang Cảnh Xuyên một lần nữa trở lại phòng ngủ, Tô Yên ngủ phá lệ ngọt ngào, hắn vừa nằm xuống, cô liền một cách tự nhiên dựa vàolòng hắn, Giang Cảnh Xuyên không thể nhịn được, cúi đầu ở trên trán côhôn một cái.

Trong biệt thự phát sinh chuyện lớn như vậy, nhà tổGiang gia đều biết, sự tình này giấu diếm không được, ngày hôm sau TôYên mới vừa dậy rửa mặt chải đầu xong, dì Vương liền vội vội vàng vànglên nói: “Phu nhân, ông bà đều tới rồi!”

Trong lòng Tô Yên cả kinh, bộ dạng ngoài mặt vẫn rất là bình tĩnh, “Chuyện gì xảy ra?”

”Bà cùng ông bây giờ ở dưới lầu giáo huấn tiên sinh, nhanh đi xuống đi, ông đều muốn cầm quải trượng đánh tiên sinh!”

Tô Yên vội vàng đuổi theo dì Vương xuống lầu, quả nhiên những người khácGiang gia đều đến rồi, Giang Tinh Tinh liều mạng đưa mắt ra hiệu với cô, trong lòng Tô Yên hoảng đến không được, vừa nhìn lại, Giang Cảnh Xuyênđàng hoàng đứng ở một bên, ông Giang nước miếng bay tứ tung: “Chuyện lớn như vậy ngày hôm qua tại sao không nói! Nếu Tiểu Yên xảy ra chuyện gìlàm sao bây giờ! Giang Cảnh Xuyên, trước kia nói với con, con đều quênđến trong bụng chó có phải hay không?!”

Bà Giang thấy Tô Yên tới, vội vàng đứng dậy, lo lắng hỏi: “Tiểu Yên, con không có chuyện gì chứ?”

Bọn họ cũng là sáng sớm hôm nay mới nhận được tin tức, ăn sáng xong liền chạy tới.

Tô Yên chạy chậm qua, đỡ bà Giang, thật nhanh liếc Giang Cảnh Xuyên mộtcái, ở trong lòng nói xin lỗi, lại để cho hắn cõng nồi, “Bà nội, con nào có việc gì, có gì không tốt sao?”

Ông Giang cẩn thận ngắm nghíaTô Yên, phát hiện sắc mặt cô cũng không tệ lắm, lúc này sắc mặt mới kháhơn nhiều, “Hôm nay nói chuyện cho rõ ràng, tới cùng xảy ra chuyện gì?Tiểu Yên, con tới nói, có phải Cảnh Xuyên làm con giận hay không?”

”Không có, không có, ông nội, không phải chuyện như vậy, Cảnh Xuyên không cóvấn đề gì, là vấn đề của bản thân con.” Tô Yên cũng đoán được nhữngngười khác Giang gia đều đã biết, ở trước mặt Giang Cảnh Xuyên, cô cóthể cố tình gây sự có thể tùy hứng, nhưng bây giờ ở trước mặt người nhàhắn, cô cũng không thể giống như ngày hôm qua.

Ba Giang mẹ Giang ở một bên làm phông nền, đều không lên tiếng.

Bà Giang cũng nghe quản gia nói một chút, trầm mặt nói: “Bà nghe nói là bởi vì con gái Vương gia?”

Thật đúng là đừng nói, bà Giang mặt nghiêm, khí thế mười phần, ngay cả ông Giang đều không nói lời nào.

Tô Yên vội vàng lắc đầu, “Bà nội, không phải như thế, chính là con đangcáu kỉnh với Cảnh Xuyên, cũng bởi vì một vài chuyện nhỏ, bây giờ đã xửlý tốt, bà nội, bà muốn trách thì trách con đi, là vấn đề của con, thậtkhông có quan hệ với Cảnh Xuyên.”

Mẹ Giang nghe xong lời này nhìn Tô Yên một cái, trong mắt có ý cười.

Giang Cảnh Xuyên đã sớm ngờ tới sẽ như vậy, nhìn Tô Yên đem hết thảy đều ômvào mình, hắn cũng ngồi không yên, “Là con không có xử lý tốt những quan hệ này, ông nội, bà nội, con bảo đảm sẽ mau chóng sửa sang xong.”

Cho dù ông nội, bà nội thích Tô Yên bao nhiêu, Giang Cảnh Xuyên đều khônghy vọng người nhà của mình bởi vì chuyện này đối với Tô Yên có thànhkiến.

Hắn cõng nồi đã đủ nhiều, cũng không ngại thêm một cái này.

Hơn nữa, vốn chính là hắn không có xử lý tốt, Tô Yên khóc, vậy hết thảy đều là sai của hắn.

Ông Giang dùng sức dùng quải trượng gõ gõ mặt đất, trừng Giang Cảnh Xuyênmột cái, mắng: “Vốn chuyện vợ chồng son các con, chúng ta cũng không có ý định xen vào, chỉ là Tiểu Xuyên, không nói cái khác, những phụ nữ bừabộn bên ngoài con phải xử lý tốt, nếu như gây đến trước mặt chúng ta,ông cắt đứt chân của con!”

Lời này quá...

Ngay cả khóe miệng Tô Yên đều rút.

Vốn không có chuyện gì, thế nào ở trong miệng ông Giang liền thay đổi hương vị đây.

Không biết còn tưởng rằng Giang Cảnh Xuyên ở bên ngoài có biến đâu.

Lúc này may mắn những người giúp việc khác đều ở ngoài, bằng không nghe được, còn không biết nghĩ như thế nào.

Mặc kệ như thế nào, lúc này cô muốn bảo vệ chồng của mình, nhanh chóng lướt ở trong đầu một lần, Tô Yên lại cười khanh khách hướng ông Giang nói:“Ông nội, con biết ông đau lòng con, nhưng chuyện này thật sự không phải lỗi của Cảnh Xuyên, ảnh đã làm rất tốt...” Cô dừng một chút, bộ dạngnhư là xấu hổ, “Là con ghen tị...”

Lời này vừa ra, tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, Giang Cảnh Xuyên không thể nhịn được cười một tiếng.

Hắn cảm thấy bà xã hắn thật sự là rất đáng yêu (^o^)/~

Lời đều đã nói ra, cũng không thu về được, Tô Yên dứt khoát bình nứt khôngsợ bể, “Bạn gái trước kia của Cảnh Xuyên đã trở về, con chính là... Ôichao, ông nội, bà nội, dù sao sự việc chính là như vậy, ông bà đừngtrách Cảnh Xuyên.”

Tóm lại, cô phải đem chuyện ôm vào người,những chuyện khác đều dễ nói, bây giờ người nhà hắn đều tới, là bởi vìcoi trọng cô, có chút tính tình cô có thể ở trước mặt Giang Cảnh Xuyênđùa giỡn một chút, nhưng ở trước mặt người nhà hắn, đầu tiên cô phảibiết học cúi đầu.

Mẹ Giang vẫn không lên tiếng đứng dậy, một tayôm lấy Tô Yên, vui tươi hớn hở cười nói: “Ba mẹ, chuyện này thật khôngthể lại hỏi tới, bằng không Tiểu Yên thẹn quá thành giận.”

BàGiang cùng ông Giang liếc nhau, nhìn Tô Yên một chút, lại nhìn GiangCảnh Xuyên một chút, ông Giang hắng giọng một cái, “Không có chuyện gìlà tốt rồi, Tiểu Xuyên, đây là đang nhắc nhở con, con gái Vương gia kiacon định xử lý như thế nào?”

”Ông nội, con sẽ xử lý tốt, ông yêntâm.” Giang Cảnh Xuyên cũng rất bất đắc dĩ, bây giờ hắn sâu sắc cảmthấy, phải cùng phụ nữ khác phân rõ giới hạn, còn phải thời khắc bảo trì cảnh tỉnh, bằng không không chỉ thương tổn tình cảm vợ chồng, còn cóthể dẫn phát mâu thuẫn gia đình.

Thật sự là không quá lời, trong lòng đối với Vương Tư Kỳ càng không vui vài phần.

Thấy cũng không có gì chuyện, bà Giang cùng ông Giang liền rời đi trước, mẹGiang lôi kéo Tô Yên vào trong phòng tiến hành nói chuyện giữa mẹ chồngcon dâu.

”Tiểu Yên, bây giờ ông nội, bà nội đều đi rồi, con cóthể nói với mẹ.” Mẹ Giang lại bổ sung một câu, “Giữa con và Tiểu Xuyên,mẹ là trung lập, cho nên có thể yên tâm to gan nói.”

Tô Yên kỳthật thật bội phục mẹ Giang, cũng biết mẹ Giang nói là thật, cô do dựmột lát, chậm rãi nói: “Mẹ, không biết mẹ có từng cảm thụ như vậy haykhông, rõ ràng biết không phải là đối phương sai, cũng biết đối phươngđã làm rất tốt, nhưng vẫn là không nhịn được tức giận, nhịn không đượcgiận chó đánh mèo. Ngày hôm qua chính là như vậy, lý trí nói cho conbiết, hết thảy cùng Cảnh Xuyên không có quan hệ, nhưng con rất tứcgiận.”

Mẹ Giang hướng cô an ủi cười cười, “Loại cảm thụ này a,đương nhiên mẹ cũng có trải qua, đừng nói trước kia, chính là bây giờ mẹ còn có ba ngày hai bữa.”

Tô Yên hứng thú, tò mò mở to hai mắt.

Mẹ Giang còn có ba ngày hai bữa a, ba chồng nhà mình nâng bà như nữ thần, còn phải cảm thấy như vậy sao?

”Có đôi khi tâm tình mẹ không tốt, nhìn ba Tiểu Xuyên tâm tình tốt, mẹ sẽmất hứng, phụ nữ thôi, ai có thể giải thích được. So với đàn ông, tâm tư của phụ nữ sẽ nhẵn nhụi hơn nhiều, cũng nhạy cảm hơn nhiều, nhiều khichúng ta tức chết đi được, bọn họ vẫn không thể lý giải, cảm thấy tạisao chúng ta phải tức giận, có cái gì mà tức giận, không thể nói ai đúng ai sai, bất đồng giới tính thôi, Tiểu Yên, mẹ tin tưởng con cũng rõràng, chuyện con cùng Tiểu Xuyên mẹ sẽ không nhúng tay, mẹ tin tưởngchính con sẽ xử lý tốt.” Mẹ Giang lại bổ sung một câu, “Con là đứa trẻthông minh, sẽ minh bạch ý của mẹ.”

Tô Yên đương nhiên hiểu được ý tứ mẹ Giang, bà là đang nói cho cô biết, có đôi khi Giang Cảnh Xuyên có thể sẽ xem nhẹ một chuyện, không phải bởi vì cái gì khác, chỉ là bởi vì nam nữ suy nghĩ không giống nhau.

”Nếu Cảnh Xuyên có chỗ làmkhông đúng, hoặc nói có người nào đó bởi vì Cảnh Xuyên mà làm con khóchịu, con có thể trực tiếp nói cho nó biết, con trai của mẹ mẹ rõ, nókhông phải một đứa không biết làm người, con chỉ cần nói với nó, nó sẽhiểu rõ, cũng sẽ xử lý sự tình tốt, Tiểu Yên, tất cả vấn đề giữa vợchồng, kỳ thật đều là vấn đề khai thông, con cảm thấy thế nào?”

Tô Yên dùng sức gật đầu, xác thực, giữa người và người, đại đa số vấn đề đều là vấn đề khai thông.

Nhìn bộ dạng Tô Yên như là nghe lọt, mẹ Giang hài lòng nở nụ cười, đối vớingười con dâu này, ngay từ đầu bà chưa nói tới vừa lòng, nhưng là khôngcó ý kiến gì, bây giờ lại là rất thích, người có thể sống thông thấu, tự hiểu rõ là quá ít, có con dâu như vậy chí ít không cần lo lắng an bìnhcủa gia đình.

”Con hiểu được ý của mẹ, kỳ thật giữa con cùng Cảnh Xuyên không có vấn đề gì, chỉ là không biết mẹ có thể hiểu hay không,có đôi khi con không phải là không tin, chỉ là hi vọng ảnh có thể quantâm con, mẹ đừng cười con, con cũng biết mình như vậy rất ngây thơ.” TôYên có chút ngượng ngùng cúi đầu cười một tiếng.

Mẹ Giang vỗ vỗ mu bàn tay của Tô Yên, mẹ chồng con dâu hai người nhìn nhau cười một tiếng.

Chờ ba Giang mẹ Giang đều đi, Giang Cảnh Xuyên ôm lấy Tô Yên thở một hơi dài nhẹ nhõm: “Tam đường hội thẩm cuối cùng kết thúc.”

Tô Yên tựa vào đầu vai hắn, trong giọng nói đều là xin lỗi, “Đều là bởi vì em, bằng không ông nội, bà nội cũng sẽ không mắng anh, đều là em khôngtốt.”

”Là anh quá tự tin, luôn cho là mình có thể tránh thoátphiền toái, vòng qua hiểu lầm, anh cho là mình không đi gặp Trình Ảnhliền không xảy ra việc gì, nào đâu dự đoán được phiền toái trước giờ đều là thừa dịp khi anh không chú ý mà phát sinh.” Giang Cảnh Xuyên nóixong từ trong túi áo lấy ra chìa khóa đặt ở lòng bàn tay Tô Yên, cườinói: “Đây là chìa khóa căn hộ của anh, về sau nếu em không vui, tìmkhông được chỗ muốn đi thì đến nơi đó, tiết lộ một câu, bài trí căn hộđó đều là đấu giá được, nếu em cần, đập phá phát tiết cũng tốt, nhà bàngoại quá xa cũng quá cũ, có phải hay không?”

Tô Yên đẩy tay hắn ra, trợn mắt nhìn hắn nói: “Anh có ý gì, em có dữ như vậy sao?”

Giang Cảnh Xuyên lại kéo cô, thấp giọng cười nhẹ nói: “Anh đây là để ngừa vạn nhất, như vậy nếu em đập mệt mỏi còn có thể ngủ một giấc, trong tủ lạnh còn có uống, đúng rồi, trong căn hộ của anh còn có danh thiếp chỗ bánđồ ăn, có thể kêu ăn.”

”Này!” Tới cùng anh có ý gì a!

”Được rồi, không đùa giỡn với em.” Giang Cảnh Xuyên nhéo nhéo gương mặt củacô, nghiêm túc nói: “Cầm đi, anh cũng hi vọng không cần dùng đến nó ngày nào.”

Tô Yên không biết, ngày hôm qua khi hắn đứng ở ngưỡng cửa, nhìn bộ dạng cô ngồi ở trên bậc thang ôm đầu gối, quá cô độc, cũng quábất lực, thật giống như trên đời này không có gì có thể để cho cô dựavào, làm hắn đau lòng không chỉ là nước mắt của cô, càng bộ dạng cô nhưthế.

Hắn vẫn luôn biết, gả cho hắn, áp lực của cô rất lớn, ở giađình như vậy ai có thể nhẹ nhõm đây, chỉ là hắn vẫn muốn hết sức chốngcho cô, để cho cô có thể có được vui vẻ lớn nhất.

Cô làm sao sẽkhông đúng tý nào đâu. Giang Cảnh Xuyên thầm nghĩ, Tô Yên vĩnh viễn sẽkhông biết, một vẻ mặt, một câu nói của cô, đối với hắn mới là ảnh hưởng to lớn.

Giang Cảnh Xuyên ở trong nhà ngây người một chút lập tức ra cửa đến công ty.

Dì Vương lúc này mới có cơ hội nói chuyện với Tô Yên, bà đưa cho Tô Yênmột ly nước trái cây, hỏi dò: “Phu nhân, cô định làm như thế nào?”

Tô Yên rất vui vẻ yên tâm, chí ít người bên cạnh cô đều không phải là nguxuẩn như Vương Tư Kỳ vậy, điều này làm cho cô rất thư thái, lời này củadì Vương xem như hỏi đến điểm quan trọng, chuyện Vương Tư Kỳ tự nhiên là không thể dễ dàng lật trời, nếu lần sau cô ta là tro tàn cháy trở lại,không chán ghét chết người à?

Cô đã nói, người chủ động khiêu khích cô không để cho cô thống khoái, cô sẽ hoàn trở về gấp mười gấp trăm lần.

Cô quyết tâm muốn cùng Vương Tư Kỳ tính sổ, cũng không thể cứ đùa giỡn một chút như vậy liền qua, đương nhiên sự tình này vẫn phải là nhìn thái độ Giang Cảnh Xuyên, trước mắt cần chờ một chút.

Tô Yên một chútđều không cảm thấy ý nghĩ của chính mình quá đáng, cô rõ ràng loại người kém tính như Vương Tư Kỳ này nhất, loại người này ở trong hậu cung côthấy cũng nhiều, vốn muốn thiện tâm buông tha đối phương, nghĩ người đósẽ khiêm tốn một chút, kết quả thì sao, người đó chẳng những không thấycảm kích, tiếp theo còn có thể gây ra chuyện càng nghiêm trọng hơn.

Đối với người như vậy, nếu mang thiện ý thì thật là ngu xuẩn.

Cô cũng không có tâm tư cũng không có thời gian cảm hóa Vương Tư Kỳ.

Chỉ là cô không rõ Giang Cảnh Xuyên rốt cuộc muốn làm cái gì, sẽ không phải lại là một phen nói chuyện không đau khổ có hay không đều được vớiVương Tư Kỳ đi?

Tô Yên nhìn về phía dì Vương, lắc lắc đầu, “Còn chưa nghĩ ra, dù sao không thể khinh địch như vậy.”

Dì Vương nghe xong cũng liên tục gật đầu, “Trong lòng cô có tính toán là tốt rồi.”

Về phương diện này, dì Vương vẫn là rất tin tưởng Tô Yên, cũng là Vươngtiểu thư kia quá choáng váng, đem bài tốt đánh thành bài nát, trách được ai.

Chờ sau khi dì Vương rời khỏi phòng ngủ, Tô Yên một ngườirảnh rỗi nhàm chán, chạy vào phòng sách của Giang Cảnh Xuyên bắt đầuviết chữ, sau khi viết mấy tờ, cô có một ý định, quyết định xế chiều hôm nay đưa một ít thức ăn cho Giang Cảnh Xuyên, nghĩ tới đây, cô trở lạiphòng ngủ, đến phòng quần áo chuẩn bị chọn lựa quần áo, lúc mở tủ quầnáo ra, quỷ thần xui khiến kéo ra ngăn kéo, nhìn thấy băng vệ sinh bêntrong, cô sửng sốt một chút.

Khi vừa mới tới đây, cô tới nguyệt sự, phản ứng đầu tiên chính là tìm băng vệ sinh.

Nhưng cô không biết nên nói với ai, lúc đó cô sợ nói sai một chữ, chỉ có thểngơ ngác ngồi ở trên giường, vẫn là dì Vương nhìn thấy máu trên khăntrải giường, nhìn cô một mực ngẩn người, lúc này mới cho cô một bao băng vệ sinh.

Cô ở trong toilet nghiên cứu rất lâu, rốt cuộc học được cách dùng như thế nào, lúc đó cô còn cảm khái, cái này so với đainguyệt sự dùng tốt hơn rất nhiều.

Tay cầm một bao băng vệ sinh, Tô Yên luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng.