Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y

Chương 805: “Các vị khách quan đến xem rồi phán xử giúp đi!”





Việc lớn lại xuất phát từ Sở vương phủ.

Nghe nói Lại di nương trong Sở vương phủ hoài thai rồi!

Vị Lại di nương kia mới được đưa vào Sở vương phủ một tháng trước, nàng ta đã hầu hạ Mặc Hồi Diện lúc không tỉnh táo, bởi vì công phu giường chiếu không tệ.

Nên sau đó đã được Mặc Hồi Diên nhiều lần sủng hạnh.

Advertisement

Sau đó Lại di nương này đã hoài thai.

“Vương phi, chuyện này chắc chắn là sự thật! Nghe nói hôm qua Sở vương phi bị tức đến mức nôn ra máu đó!”

Như Ngọc là bà một bà tám chính hiệu.

Nếu như cho hắn ta một nắm hạt dưa chỉ sợ lúc này hắn ta đang ngồi vừa cắn hạt dưa vừa buôn chuyện rồi.

Vẻ mặt hắn ta lúc này không khác gì mấy bà lão đã có tuổi đang buôn chuyện...

“Lại di nương cái gì chứ, rõ ràng là Lại Thị người mà trước kia vương phi sai người đưa đến Sở vương phủ đó! Sau khi biết được thân phận của Lại thị, Sở vương phi tức đến mức không có chỗ giấu mặt!”

Như Ngọc tặc lưỡi nói: “Nghe nói sáng sớm hôm nay.”

“Sở vương phi không chịu được sự nhục nhã này nên đã ồn ào muốn dẫn con gái trở về đông quận đó!”

“Nhục nhã? Đúng là vô cùng nhục nhã.”

Vân Quán Ninh nghe xong rất hài lòng.

Lúc trước Mặc Hồi Diễn cùng Triệu hoàng hậu đưa Lại Thị đến Minh vương phủ. Không phải nói Lại Thị là thân mẫu của Viện Bảo, là hồng nhan tri kỷ của Mặc Diệp hay sao...

Lại không ngờ tới Vân Quán Ninh sẽ đưa người đến Sở vương phủ.

Mà Uông di nương...

Làm việc rất được lòng của Vân Quán Ninh...!

“Hãy nhìn Uông di nương người ta đi, đây mới gọi là phẩm chất.”

Vân Quán Ninh bắt chéo chân: “Đổi là những nữ nhân khác sợ bị thất sủng, có thế nào cũng không chịu để cho nam nhân của mình sủng hạnh những nữ nhân khác

“Nhưng mà Uông di nương rất có phong phạm chủ mẫu Sở vương phủ.”

Như Ngọc liếc nhìn nàng một cái: “Vương phi, còn không phải bởi vì Uông di nương là người của Đức Phi nương nương hay sao?”

Uông di nương cũng không có tình cảm với Mặc Hồi Diên, mà là một lòng làm việc vì Đức Phi và Vân Quản Ninh.

“Ngươi có tin bổn vương phi móc mắt người ra hay không?”

Thấy hắn ta đang trợn trắng mắt nhìn nàng, Vân Quán Ninh ngồi thẳng dậy: “Đến cùng là người đang nói chuyện giúp ai đấy hả? Cái đồ ăn cây táo rào cây sung này.”

Như Ngọc bị chửi rụt cổ lại, thở mạnh cũng không dám.

“Nhưng, mọi chuyện đang phát triển theo đúng hướng mà ta đã đoán trước...”

Vân Quán Ninh hài lòng đứng lên: “Xem ra, người của ta có thể phát huy được chút công dụng rồi.”

“Vương phi, chẳng lẽ thuộc hạ không phải là người của người hay sao? Vương phi muốn làm cái gì chỉ cần người ra lệnh một tiếng, thuộc hạ...”

Như Ngọc còn chưa phản ứng kịp, không ngờ tới người mà Vân Quán Ninh nói chính là Độc Nhãn Long.

Hắn ta tận dụng hết cơ hội để thể hiện lòng trung thành của mình.

“Rốt cuộc người trung thành với ta hay là người trung thành với bạc của ta? Đừng tưởng rằng bổn vương phi không biết người chính là người trong mắt chỉ có tiền mà thôi.”

Vân Quán Ninh hừ lạnh một tiếng rồi chắp tay sau lưng đi ra ngoài.

Tin tức Lại Thị hoài thai đã được truyền đi chưa tới một canh giờ, Độc Nhãn Long mang theo các huynh đệ đến Sở vương phủ.

Vân Quản Ninh bỏ mặc Như Ngọc, nàng cũng lẻn vào trong đám người để xem kịch vui.

Cái tên Độc Nhãn Long này nhìn thì ngu ngơ nhưng lại một tên diễn kịch rất giỏi.

Trời rất lạnh, hắn ta trực tiếp ngồi trên bậc thềm trước Sở vương phủ, chân thì bắt chéo, trên giày còn bị thủng một lỗ lộ ra ngón chân cái.

“Các vị khách quan đến xem rồi phán xử giúp đi!”

Hắn ta nói lớn: “Lại Thị này vốn là cô nương của Thủy Tiên lâu chúng ta.”

“Vụng trộm chạy trốn không nói, lại còn hại chúng ta mất bạc! Hôm nay mới biết, đúng là vụng trộm chạy vào Sở vương phủ trốn”

Hai tay Độc Nhãn Long chống trên bậc thềm: “Sở vương phủ cũng nên cho chúng ta một lời giải thích chứ nhỉ.”

Những người lăn lộn trong kinh thành, ai lại không biết tên của hắn ta là Đại Long vậy?

Chỉ là đoạn thời gian gần đây không thấy bóng dáng của hắn ta cho nên dân chúng còn tưởng rằng hắn ta đã bị kẻ thù chém chết rồi.

Hôm nay đột nhiên lại thò đầu ra, mọi người lại nhao nhao bàn tán.

Lúc này trong đám người có một người đứng ra, nói ở Thủy Tiên lầu đúng là có một vị cô nương họ Lại.

“Đúng vậy.”