Vương Gia Ta Sẽ Giảm Béo Mà!

Chương 57: Trang Phục Của Thần Nữ



Hàn Phỉ có chút kinh sợ ngó sang khuôn mặt nghiêm nghị của Quế ma ma đứng bên cạnh, đáy lòng phẫn nộ gào thét, nàng đây là vận khí gì a! Ngẫu nhiên phân phó ma ma giúp đỡ nàng làm sao lại đụng trúng vào người khó tính nhất thế này!

Quế ma ma liếc mắt nhìn Hàn Phỉ, nói: "Hàn tú nữ hình như không hài lòng lắm thì phải?"

Hàn Phỉ vội vã cung kính nói: "Hàn Phỉ không dám! Làm phiền Quế ma ma!"

Quế ma ma thỏa mãn gật đầu, nói: "Đi thôi, nói cho ta biết tiết mục của ngươi là gì, ta cũng cần chút thời gian chuẩn bị cho ngươi."

Hàn Phỉ nhìn hai bên một chút, các tú nữ xung quanh đang dựng thẳng lỗ tai nghe ngóng bên này, có vẻ tất cả đều hết sức tò mò bà béo kia có thể biểu diễn tiết mục gì.

Hàn Phỉ lại không nghĩ sẽ cho đám người này biết sớm như thế! Hừ!

Quế ma ma để ý thấy Hàn Phỉ do dự, ngay lập tức hiểu rõ, người thích chơi kiểu bí mật để tạo ra bất ngờ thế này nàng đã thấy nhiều rồi, liền nói: "Theo ta đi ra ngoài đi."

Hàn Phỉ hùng hục đi theo sau Quế ma ma, các tú nữ khác cũng theo các ma ma đi chuẩn bị đồ vật cần dùng để biểu diễn vào tối nay.

Sau khi đi tới một góc không người, Quế ma ma hỏi: "Nói đi, ở A Mã Cung cái gì cũng sẽ có."

Hàn Phỉ vội vàng nói: "Quế ma ma, ta cần đồ vật có chút đặc biệt.."

Quế ma ma nhíu mày, ngạo mạn nói: "Ừ, nói ta nghe một chút."

Hàn Phỉ ghé sát, thì thầm vào tai Quế ma ma, sau đó lập tức lui lại, ngoan ngoãn đứng chờ, ngược lại Quế ma ma sắc mặt 10 phần kinh ngạc, nói:

"Ngươi chắc chắn chứ?"

"Vâng, ta chắc chắn."

Quế ma ma sắc mặt có chút biến đổi, nói: "Đúng là thú vị, có chút ngoài ý muốn của ta, nhưng ngươi yên tâm đi, ta sẽ chuẩn bị cho ngươi kỹ càng. Ngoài ra, ngươi còn cần gì nữa không?"

Hàn Phỉ ngẫm lại, nói: "Có thể chủan bị giúp ta một bộ quần áo thích hợp không? Vào cung đến nay Hàn Phỉ vẫn chưa chuẩn bị.."

Quế ma ma thấy buồn cười, nói: "Trong phủ Thừa tướng không vì ngươi chuẩn bị tiến cung mà chuẩn bị sao?"

Hàn Phỉ lập tức bày ra vẻ mặt ảm đạm, buồn bã, hạ giọng nói: "Chưa từng có.."

Quế ma ma lập tức muốn tìm hiểu sự tình liên quan đến vị tiểu thư này trong phủ Thừa Tướng, trong lòng dâng lên một tia hổ thẹn, nói:

"Là lão thân thất lễ, quân áo hoa lệ trong cung tự nhiên sẽ có, ta cũng đã nhớ kỹ kích cỡ thân hình của ngươi, cũng dự sẵn một bộ.."

Hàn Phỉ con mắt tỏa sáng, nàng sợ sẽ nhất là không có bộ quần áo nào vừa với thân thể phì nhiêu của nàng hiện giờ đấy!

Quế ma ma nhìn thấy vẻ mặt Hàn Phỉ như vậy, cảm thấy buồn cười, một tia không thích Hàn Phỉ trước kia cũng giảm bớt đôi chút. Quế ma ma cuối cùng cũng coi như hiểu rõ vì sao ngày thường Cô Ma Ma đối với tú nữ bề ngoài xấu xí này luôn chăm sóc cùng để ý rất nhiều.

Ở nơi Hoàng Thành ngươi lừa ta gạt này, một người có thể thành thật, thẳng thắn như vậy, cũng không nhiều, chỉ là không biết sự thẳng thắn này có thể duy trì bao lâu.

"Đi theo ta đi."

Hàn Phỉ ngoan ngoãn đi theo phía sau Quế ma ma tới một gian phòng, bên trên treo một cái bảng hiệu nho nhỏ, viết vài chữ rồng bay phượng múa "Như Ý hiên". Lúc Quế ma ma mở cửa phòng ra, hai mắt Hàn Phỉ gần như bị lóa đến mức sắp mù đến nơi. Từng kệ, từng kệ để đầy trang phục, hộp trang sức, những đôi giày cẩm tú bày biện theo màu sắc, cả một gian phòng rất lớn, được sắp xếp vô cùng ngăn nắp chỉnh tề, nhìn một cái, liền muốn hoa cả mắt.

Trong đầu Hàn Phỉ tung ra một từ. Đây chính là Phòng Trang Phục à.. Quế ma ma hết sức hài lòng với vẻ mặt trợn mắt há mồm của Hàn Phỉ, phải biết 'Phòng Trang Phục "này chính là do một tay nàng sắp xếp quản lí mà ra, chính là vì chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào, thế nhưng thời cơ dùng tới cũng không nhiều.

Mỗi tú nữ có thể tới A Mã Cung đều có thân thế vô cùng hiển hách, từ lúc tiến cung trong nhà đều đã chuẩn bị trang phục kí lưỡng cho các nàng, chưa từng có một tú nữ nào có tình cảnh bi đát như Hàn Phỉ, nói đến đây cũng phải thấy.. Hàn Phỉ có thể đi vào A Mã Cung cũng có thể coi là một việc thần kì a. Một đích nữ không được sủng ái..

Ngay tại lúc Quế ma ma đang suy nghĩ, ánh mắt Hàn Phỉ đã bị những trang phục hấp dẫn. Trong lòng Hàn Phỉ than thở một hồi, nơi này mỗi một bộ quần áo đều đủ để có thể xưng tụng là 'xảo đoạt thiên công', trình độ hoa mỹ thượng thừa, dù cho nàng biết mình mặc không được nhưng cũng không ngại đi thưởng thức một chút, nếu là đổi một cô nương bình thường đến đây sợ là sẽ phải gào thét đi.

Hàn Phỉ ngó ngang ngó dọc, cuối cùng dừng lại ở một bộ trang phục trước mặt. Đó là một bộ quần áo màu lửa đỏ. Đường vân Cẩm tú từ chỗ cổ áo uốn lượn xuống hội tụ bên hông, tay áo rộng lớn mà ở chỗ cổ tay đột nhiên thu hẹp lại, ở chỗ rộng lớn thêu dày đặc hình Hoa Mẫu Đơn như thật bằng những sợi tơ vàng, dưới ánh mắt nàng mơ hồ tỏa ra quang mang, một cái đai lưng màu đen thắt ở bên hông, còn có hai cái lục lạc buông xuống, vạt áo nhìn như váy, kì thực lại là quần, ống quần rộng dùng bốn tầng vải may thành, mỗi 1 tầng cũng tựa như lụa mỏng mềm mại, có thể tưởng tượng lúc xoay tròn lụa mỏng tung bay sẽ tạo ra cảnh tượng rực rỡ như thế nào.

Bộ quần áo màu đỏ rựa rỡ, hầu như đã cướp đi sự chú ý của Hàn Phỉ, đó cũng không phải là một màu đỏ thuần túy, dường như lại có thể thay đổi dần sắc độ, đến vị trí dưới cùng đã gần như là màu đen, phía dưới bộ quần áo còn bày một đôi giày thêu màu đỏ thẫm, ở nơi mắt cá chân còn treo mấy chiếc chuông nhỏ.

Quế ma ma tiến lên vài bước, đi tới bên cạnh Hàn Phỉ, nói:" Ngươi nhìn trúng bộ này? "

Hàn Phỉ gần như than thở nói:" Thật xinh đẹp.. "

Bộ quần áo này không chỉ nhìn thật đẹp, mà càng làm cho Hàn Phỉ khó chịu là, ở đáy lòng có khát vọng mơ hồ cùng cảm giác quen thuộc khó nói pha trộn.

Quế ma ma lộ ra vẻ kinh ngạc, nói:" Bộ quần áo này, có thể xem là một bộ phỏng chế. "

Hàn Phỉ quay đầu, vô cùng hứng thú, hỏi:" Vì sao? "

Quế ma ma đưa tay sờ sờ quần áo, cảm giác vô cùng tốt, cảm thán nói:

" Đây là dựa vào trang phục của thần nữ mà phỏng chế thành, nhưng lại là một sản phẩm phỏng chế thất bại, tuy vậy cũng coi như là thất bại duy nhất còn bảo tồn hoàn hảo. "

Hàn Phỉ lẩm bẩm:" Trang phục của thần nữ.. "

Quế ma ma lộ ra vẻ mặt sùng kính, nói:" Thần nữ chính là tín ngưỡng của Hàn Linh quốc ta, trang phục của thần nữ cũng chỉ tồn tại trong thần thoại, những người đã từng nhìn thấy cũng đã về với cát bụi từ lâu, vì vậy, cho dù là phỏng chế cũng không dễ gặp. "

Tầm mắt Hàn Phỉ rơi vào trên y phục này, trong lòng thoáng tiếc hận, đây chỉ là một bộ phỏng chế thất bại mà đã có thể kinh diễm như vậy, nếu thật sự là một bộ trang phục của thần nữ thì hào quang sẽ còn chói mắt đến mức nào a. Mà người có thể mặc vào quần áo của thần nữ cũng không phải là người thường.

Đây là lần đầu tiên, Hàn Phỉ đối với một người trong thần thoại sinh ra hứng thú như vậy, xem ra sau này nàng nên nghiêm túc tìm hiểu một chút về thần nữ này.

Quế ma ma lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh, nói:" Nói đến mới nhớ.. nơi này có một bộ trường sam, thủ nghệ tuy không bằng bộ này, nhưng ngươi lại có thể thử xem. Sư phụ làm ra bộ đồ này lúc đó không biết nghĩ gì, lại làm ra bộ đồ rõ to, ta nhớ rằng độ lớn lại vừa đúng với ngươi, ngược lại đúng là một chuyện kì lạ."

Quế ma ma vừa nói vừa đi sang một bên tìm kiếm, lôi ra một bộ y phục đã bị phủ đầy bụi. Hàn Phỉ không nhịn được, đưa tay chọc chọc bộ y phục, đầu ngón tay trong nháy mắt giống như bị điện giật, nàng lập tức rút tay về, ngơ ngác nhìn bộ y phục này.