Vương Gia Ta Sẽ Giảm Béo Mà!

Chương 141: Sự Cố Chuyển Ngoặt



Ngày hôm sau, một chuyện ngoài dự liệu của tất cả mọi người phát sinh.

Một cung nữ ở phòng giặt đồ chủ động đứng ra, thừa nhận hình nộm Vu Độc kia là do nàng ta làm, thừa dịp lúc đem y phục để lén vào phòng Quận chúa bỏ đồ. Lý do đưa ra là bởi một lần phạm sai lầm bị Thành Mẫn răn dạy một câu, liền ghi hận trong lòng, thêm vào việc bị lòng ghen tị về thân phận đẳng cấp quấy phá, liền vu oan hãm hại.

Cung nữ này vừa ra đầu thú, liền dẫn đến oanh động, thêm vào việc trên tay cung nữ này đúng là cầm ra được chứng cứ, nghe nói là bởi vì lương tâm cắn rứt, mà sự tình cũng huyên náo quá lớn, mới chủ động đứng ra thừa nhận.

Lúc Hàn Phỉ nghe được tin tức này thì khịt mũi coi thường, một cung nữ lương tâm trỗi dậy? Gặp Quỷ đi, rõ ràng có người muốn bảo vệ cô quận chúa này thì đúng hơn. Nhưng như vậy ngược lại là có chút kỳ quái, Thành Mẫn là người hoàng hậu Khánh thị muốn đối phó, nơi này còn ai có thể lợi hại hơn hoàng hậu đây. Một người vốn đã bị định ra tử cục, đột nhiên lại có thể đổi nguy thành an, lật mình sống dậy, hoàng hậu sao có thể chịu được.

Hàn Phỉ thậm chí có chút chờ mong xem hoàng hậu Khánh thị sẽ làm thế nào. Còn nàng, nàng đã tuân mệnh nghe theo, còn sự tình khác nàng cũng không thể ra sức, trước sau gì hoàng hậu cũng biết nàng chỉ là một tiểu nhân vật, sao có thể làm khó dễ nàng.

Chỉ là Hàn Phỉ không thể chờ đến lúc hoàng hậu hành động, lại đã nghe nói có một quý nhân mang thai Long Tử. Tần Hoàng vô cùng vui vẻ, ban thưởng một chuỗi dài, nhấc vị liên tiếp không ngừng, giống như muốn làm lớn chuyện, chuyện đại sự mang thai Long Tử này đã trực tiếp đem sự tình hình nộmVu Độc đè xuống, đoàn người đều không có thời gian chú ý đến chuyện này, so với để ý chuyện Thành Mẫn, họ lại càng để ý đến việc vị quý nhân mang Long thai gần đây rất được Long Tâm chính là thiên kim nhà Triệu đại nhân, Hàn Phỉ cuối cùng cũng coi như hiểu rõ vì sao bên hoàng hậu mãi vẫn không có động tác gì, chỉ sợ là phải vội vàng đối phó với 'Tiểu tiện nhân' mang Long chủng mới vừa đoạt được Đế Tâm này đi.

Quả nhiên, không bao lâu sau, Thành Mẫn đã được thả ra, một lần nữa trở lại A Mã Cung. Chỉ là lần này, Thành Mẫn đã thay đổi. Trước đây là Quận chúa có chút vênh váo tự đắc, giờ đã trầm ổn không nói một lời, cả người khí chất cũng biến đổi, càng trở nên nội liễm, cũng càng thêm nguy hiểm, chí ít Hàn Phỉ xem ra, tâm cơ người này càng sâu hơn.

Những tú nữ vốn nịnh bợ Thành Mẫn, thấy nàng bình an trở về, cũng giả mù sa mưa tiến lên quan tâm một phen, đều bị nàng cự tuyệt, khiến sắc mặt những tú nữ này đều rất khó coi, nhưng họ lại tự biết đuối lý, nên cũng không tiện nói gì.

Hàn Phỉ đem hết thảy đều nhìn ở trong mắt, phát hiện ra một chuyện quái dị, dường như Thành Mẫn cùng cô muội muội Hàn Yên kia của nàng có quan hệ càng ngày càng tốt. Trước đây hai người này có điểm số cao nhất trong đông đảo tú nữa ở A Mã Cung, dù không thể nói là đối chọi gay gắt, nhưng cũng là quan hệ cạnh tranh, song nhìn tình hình hiện tại như vậy, lại còn có vẻ ở chung hòa hợp. Điểm này, liền ý vị sâu xa nha.

Hàn Phỉ đem điểm nghi vấn này giấu ở trong lòng, cũng không dám lơ là, mà ngay đêm đó, lại đến thời gian cùng hai vị công chúa gặp mặt. Nói đến mới thấy, từ khi Hàn Phỉ thu hai 'Học sinh' này, tháng ngày nàng ở A Mã Cung lại càng khoan khoái, cả hai công chúa đều là nhân tinh, sau khi thu được sủng ái của Phụ hoàng cũng không quên cứu tế, trợ giúp cho cho Hàn Phỉ. Chỉ là lần này, các nàng mang đến tin tức khiến tâm tình Hàn Phỉ không cao hứng nổi.

"Cái gì? Ngươi chắc chắn không?" Sắc mặt Hàn Phỉ cũng biến đổi.

Tần Tư Viện gật gù, nói: "Ta nghe Phụ hoàng nhắc qua, Hoàng gia săn bắn vào mùa thu đã là truyền thống, nhưng lần này hình như Phụ hoàng có ý muốn làm lớn, ngay cả người của A Mã Cung đều phải tham dự."

Hàn Phỉ không nhịn được trực tiếp nhổ nước bọt nói: "Lôi một đám nữ nhân đi tham gia săn bắn làm cài gì, để cổ vũ tinh thần hay sao?"

Tần Tư Hân ho khan một hồi, dù cho đã quen với việc Hàn sư nói chuyện rất kinh người, nhưng vẫn bị hù dọa.

"Hàn sư, ngươi đừng kích động, kỳ thực cho dù là tham dự thì cũng chỉ là đi ngang qua sân khấu, hơn nữa như vậy cũng có lợi cho việc bồi dưỡng cảm tình với người của Hoàng gia, tú nữ A Mã Cung đều đã tiếp thụ qua huấn luyện, nhưng Hoàng Tử lại chỉ có mấy người, chúng tú nữ còn dư lại sẽ có ý được tác hợp với những thanh niên tuấn kiệt trẻ tuổi, điểm này ai ở trong cung cũng biết rõ."

Hàn Phỉ ha ha nở nụ cười, nói: "Nước phù sa không chảy ruộng ngoài mà, ta hiểu."

Hai công chúa lại một lần nữa sững sờ. Cuối cùng vẫn là Tần Tư Viện thay đổi đề tài, nói: "Hàn sư, gần đây Triệu quý nhân mang thai Long Tử, Phụ hoàng sủng hạnh, chúng ta cần phải làm gì?"

Hàn Phỉ ngáp một cái, nói: "Không cần, các ngươi không cần làm gì cả."

Hai công chúa sững sờ, hai mặt nhìn nhau, nói: "Thật không làm gì sao?"

Hàn Phỉ thoáng lên tinh thần, nói: "Vị quý nhân này được sủng ái từ khi nào?"

Tần Tư Viện suy nghĩ một hồi, nói: "Từ khi mang thai Long Tử."

"Trước đó, quý nhân này có vị trí gì không?"

"Chưa từng."

"Vậy được rồi, có lẽ trước đây giấu giấu diếm diếm, là vì muốn bảo vệ Long Tử này, sau đó tìm thời cơ mới công bố, hiện tại nàng leo lên nhanh cũng chỉ là dựa vào Long Tử trong bụng mà thôi."

"Hàn sư.. Học sinh ngu dốt, không hiểu."

"Thật là ngốc nghếch."

"..."

Hàn Phỉ cười cười, nói thẳng: "Trong hậu cung này, đã từng có bao nhiêu Long thai?"

Hai người không thể trả lời được.

"Vậy nhưng bao nhiêu Long Tử có thể được sinh ra?" Sắc mặt hai người đại biến.

"Đừng nói nàng có thể an toàn sinh ra được hay không, dù cho sinh ra, vậy có thể nuôi lớn không lại là một chuyện khác, nơi này cái không bao giờ thiếu chính là Long Tử yểu mệnh đấy, vì thế các ngươi chớ nóng vội biểu thị hảo cảm, nếu bị nắm được cán, bị chụp cái mũ một công chúa mà lại đi tham dự chuyện của hậu cung cũng không dễ nghe, đến lúc đó được không bù mất đâu."

Tần Tư Viện nghĩ đến mà sợ hãi, nỉ non nói: "Hàn sư, chuyện này.."

Hàn Phỉ xì một tiếng, nói: "Kỳ thực chính các ngươi cũng biết rõ nơi này đầy rẫy xấu xa cùng bẩn thỉu, chẳng qua là không muốn thừa nhận thôi, trong này, còn có một chân lý, đó là phi tử leo lên quá nhanh cũng không nhất định là chuyện tốt!"

Hàn Phỉ nhớ lại trước đây có xem phim truyền hình cung đấu đều thấy một điểm chung, những nữ nhân được Hoàng Đế sủng ái, đều không có kết quả tốt đẹp!

"Trong hậu cung này chắc chắn có người muốn nàng ta phải chết, rất nhiều người muốn đối phó với nàng, các ngươi tùy tiện đi tiếp cận, vạn nhất bị coi như cùng một phe cánh với nàng ta, tất sẽ bị liên lụy."

Tỷ như hoàng hậu Khánh thị, Hàn Phỉ cũng không tin vị hoàng hậu kia sẽ bỏ qua cho bất cứ một nữ nhân nào đe dọa địa vị của bà ta.

Tần Tư Hân dần dần hiểu ra, nói: "Hàn sư, ngươi làm sao biết những điều này?"

Những câu nói này, giống như từ một người có kinh nghiệm phong phú nói ra vậy. Hàn sư không phải là một tiểu thư chưa lấy chồng sao?

Hàn Phỉ bị hỏi cũng sững sờ một hồi, trên mặt không hề lúng túng nói: "Không ăn thịt heo chẳng lẽ chưa từng nhìn thấy heo chạy qua trước mặt sao? Làm sao, các ngươi hoài nghi ta nói bậy à?"

Hai người cùng kêu lên nói: "Không dám, không dám!"

Hàn Phỉ ho nhẹ một hồi, nói: "Nói chung, các ngươi tạm thời không cần gấp gáp đi tạo hảo cảm như vậy, hơn nữa ta muốn nhắc nhở các ngươi, không nên quên người quan trọng nhất chính là Hoàng Thượng, toàn bộ hậu cung này cũng thuộc về Ngài ấy, so với việc để tâm đến một phi tử vừa mới bay lên đầu cành, còn không bằng duy trì thật tốt hình tượng của mình trước mặt Hoàng thượng, đừng nên bỏ gốc lấy ngọn."