Vũ Động Càn Khôn

Chương 197: Khiêu chiến trước lúc đi xa



Thời gian một đêm trôi qua, Lâm Động đã tiến hành đả thông lộ tuyến kinh mạch suốt đêm.

Sau khi gần như tiêu hao hơn một nghìn khỏa Thuần Nguyên Đan, lúc này hắn cũng đạt được một thành tích khá xa xỉ. Trong số bốn mươi bốn đường kinh mạch, đã trực tiếp được hắn mạnh mẽ đả thông đến mười lăm đường. Tốc độ này, cũng đã có thể nói là tương đối nhanh chóng. Dù sao, Đại Nhật Lôi Thể này bản thân thật sự chính là công pháp Nhất lưu, độ khó khăn tự nhiên là vượt các loại công pháp bình thường khác.

Mà sau khi đả thông mười lăm đường kinh mạch, nguyên lực trong cơ thể Lâm Động cũng đã tới hơn một phần ba bị chuyển hóa thành Đại Nhật Lôi Nguyên Lực.

Hơn nữa nguyên nhân Nguyên Đan của bản thân hắn có phẩm chất khá cao, cường hóa ra Đại Nhật Lôi Nguyên Lực càng có thêm uy lực hơn. Dựa theo suy đoán của Lâm Động, sợ rằng chỉ bằng vào một phần ba Đại Nhật Lôi Nguyên Lực này, sức chiến đấu của hắn đã có thể so sánh với nguyên lực bản thân tại thời điểm sử dụng toàn lực trước đây.

Tên gọi công pháp Nhất lưu này, quả nhiên cũng không phải là lời tuyên bố vô căn cứ!

Ánh dương quang từ ngoài cửa sổ khuynh chiếu vào trên mặt đất, bị phân cách thành từng mảnh lốm đốm ấm áp. Lâm Động ngồi trên giường, cũng là tại thời điểm này chậm rãi mở mắt ra, tại lỗ chân lông cả người, đều mơ hồ có kim quang tràn đầy, sau đó lặng yên phai nhạt đi.

- Mười lăm đường kinh mạch!

Dò xét một chút thu hoạch của cả đêm, Lâm Động khẽ gật đầu, cảm thấy vô cùng hài lòng. Những đường kinh mạch còn lại này, càng ngày càng khó đả thông hơn…

Dựa theo dự đoán của Lâm Động, nguyên lực cần để đả thông một đường kinh mạch, cũng cần gấp mấy lần so với trước đây. Nói cách khác, chí ít Lâm Động cũng phải lấy ra thêm một gần nghìn khỏa Thuần Nguyên Đan nữa, hắn mới có thể đả thông được đường kinh mạch thứ mười sáu.

Mà muốn đả thông hơn hai mươi chín đường kinh mạch còn lại, Lâm Động ít nhất phải chuẩn bị hơn ba vạn khỏa Thuần Nguyên Đan nữa. Nhưng rất hiển nhiên, mặc dù là trước đây đã cướp đoạt của Vương Viêm một khoản tài sản khủng bố, thế nhưng Lâm Động vẫn như cũ không thể nào xuất ra được lượng tài phú khủng bố như thế.

Giờ phút này, Lâm Động mới hiểu rõ Thuần Nguyên Đan đối với người tu luyện rốt cuộc có tác dụng khổng lồ như thế nào. Nếu như lúc này hắn có đủ Thuần Nguyên Đan, nói vậy chỉ cần chuyên tâm tu luyện thêm mấy tháng nữa, liền có thể đả thông hoàn toàn bốn mươi bốn đường kinh mạch này.

Đương nhiên, nếu là dựa vào nguyên lực bản thân chính mình thu nạp từ trong thiên địa để tiến hành, tốc độ đả thông có khả năng chậm lại đến gấp mười lần, thậm chí càng nhiều hơn nữa.

Bên cạnh đó, Lâm Động cũng hiểu rõ hiện tại hắn rốt cuộc là may mắn đến thế nào. Con đường tu luyện, thiên phú cố nhiên trọng yếu, nhưng nếu không có đủ tài nguyên, cũng là không bột đố gột nên hồ.

Lâm Động ngồi xếp bằng tại giường, kiểm tra một chút lượng Thuần Nguyên Đan còn lại trong túi Càn Khôn. Bởi vì đã để lại cho Lâm gia một vạn khỏa, hiện tại hắn cũng chỉ lại gần khoảng hai vạn khỏa mà thôi. Bấy nhiêu đây hiển nhiên không đủ để hắn tiếp tục tiến hành đả thông kinh mạch. Hơn nữa, vì lý do an toàn, hắn cần phải lưu lại một ít Thuần Nguyên Đan nữa. Vạn nhất nếu như gặp phải chuyện phiền toái, đến lúc đó ngay cả Thuần Nguyên Đan dùng để thôi động Phù khôi cũng đều không lấy ra được.

- Thật nghèo mà!

Một phen kiểm kê cẩn thận, Lâm Động cũng là bất đắc dĩ thở dài một hơi, sau đó mới nhảy từ trên giường xuống, ánh mắt nhìn quanh, lẩm bẩm nói:

- Có lẽ đã đến lúc nên rời khỏi đây!

Thời gian hắn nán lại ở Viêm Thành đã không ít, hôm nay chuyện Sát Ma Thể của Thanh Đàn cũng đã được giải quyết, cũng là lúc Lâm Động nên xuất phát.

Dù sao, thời gian còn lại của hắn cũng không nhiều, hai năm ngắn ngủn, nhìn thì không ngắn, nhưng càng gần đến lúc đó, lại có chút nhanh chóng khiến cho người khác phải cảm thấy luyến tiếc. Nguồn truyện: Truyện FULL

Mà Lâm Động, trong khoảng thời gian hai năm này, cần phải vượt qua một cái mục tiêu vô cùng to lớn trước mắt!

Lâm Động cũng không phải là người ướt át, nếu như đã quyết định hôm nay rời khỏi, liền không trì hoãn thêm gì nữa. Hắn nhanh chóng thu thập đồ đạc, sau đó đem tin tức truyền cho bọn Lâm Chấn Thiên, Lâm Khiếu.

Mà tin tức này vừa truyền ra, Lâm gia không thể nghi ngờ lại trở nên rối loạn.

Trong tiền viện, hầu như tất cả mọi người đều tụ tập lại. Mọi việc diễn ra cho tới bây giờ, địa vị của Lâm Động ở trong Lâm gia, quả thực đã vượt qua Lâm Chấn Thiên. Dù sao, Lâm gia sở dĩ có thể đặt chân tại Viêm Thành, có được địa vị như hiện nay, cơ bản là nhờ vào công lao của Lâm Động.

Đối mặt với sự ưu việt của người này, trong Lâm gia, bất luận là tiểu bối hay là một ít trưởng bối, trong lòng đều ít hoặc nhiều cũng có một ít kính ý. Thiên hạ này, lực lượng vi tôn, chỉ cần ngươi có sức mạnh, địa vị của ngươi cũng sẽ được thay đổi trong mắt của người khác.

Nhìn thấy số người đông nghịt tụ tập trong tiền viện, Lâm Động cũng cảm thấy có chút bất đắc dĩ. Đặc biệt là khi nhìn thấy cặp mắt sưng to ngập nước của Thanh Đàn, càng có chút đau đầu hơn.

- Động nhi, xuất môn tại ngoại, nên cẩn thận nhiều hơn!

Mang theo vẻ mặt không nỡ, Lâm Chấn Thiên không ngừng căn dặn. Tuy rằng lão cũng biết cháu trai mình cũng không phải là vật trong ao, một cái Viêm Thành nho nhỏ không thể nào ràng buộc được hắn, nhưng tới khi hắn rời đi, trong lòng vị lão nhân này, vẫn có chút không nỡ đành xa.

- Gia gia, yên tâm đi!

Lâm Động cười cười. Hiện tại hắn không phải là thiếu niên không biết chuyện thế gian. Hai năm nay, hắn một mình đấu với hai nhà Lôi Tạ, mãnh đấu Huyết Y Môn, Huyết Lang Bang, thậm chí lại còn đã giao thủ với Vương Viêm, kẻ có thể xưng là một trong những cường giả trẻ tuổi đứng đầu Vương triều Đại Viêm nữa, thế giới bên ngoài quả là nguy hiểm, nhưng mà hắn đương nhiên là không sợ hãi.

- Rống!

Bên cạnh Lâm Động, Tiểu Viêm cũng gầm nhẹ một tiếng. Trong tiếng gầm còn mang theo một loại uy áp kỳ lạ.

Sau khi thôn phện nhiều Yêu linh như vậy trong Cổ mộ phủ, thực lực của Tiểu Viêm cũng đột nhiên tăng mạnh trong mấy tháng này.

Nếu dựa theo sức chiến đấu của nó mà tính toán, coi như là đối mặt với cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn, cũng đều có thể giữ nắm chắc phần thắng, cho nên lần này đi xa, Lâm Động cũng dự định dẫn nó đi theo.

Theo như lời nói của tiểu điêu, trước đây Tiểu Viêm chỉ là Hỏa Mãng Hổ bình thường, nhưng huyết mạch của nó hiển nhiên là có sự biến dị, ngày sau thành tựu sẽ không kém. Có một Yêu thú đầy tiềm lực như vậy giúp đỡ, Lâm Động tự nhiên sẽ nâng cao năng lực hơn một chút.

- Nam nhi chí tại tứ phương, rồng nên tung bay ở trên chín tầng mây. Động nhi, hãy đi làm chuyện mà con muốn làm. Thật ra cha rất muốn nhìn một chút, đứa con trai của ta, rốt cuộc có thể mạnh đế cỡ nào?

Lâm Khiếu mạnh mẽ vỗ vỗ vai Lâm Động, cười nói.

Nhìn khuôn mặt mỉm cười của Lâm Khiếu, trong lòng Lâm Động cũng có một tia tình cảm ấm áp thoáng qua, khẽ gật đầu, chợt thân hình lướt đi, đã nhảy lên lưng hổ, nói:

- Gia gia, cha, đại bá, các người bảo trọng!

Thanh âm Lâm Động mạnh mẽ vang dội, sau đó liền ôm quyền, không hề dừng lại chút nào, vỗ lưng Tiểu Viêm.

Tiểu Viêm phát ra một âm thanh gầm nhẹ, trực tiếp hóa thành một cái bóng hỏa hồng sắc, dưới ánh mắt dõi theo của đám người Lâm gia, chạy ra khỏi đại viện…

- Tộc hội Gia tộc hai năm sau, ta sẽ trở về! Gia gia, đến lúc đó, Gia tộc Lâm thị chắc chắn sẽ mời người quay trở lại Nội tộc!

Theo thân ảnh hỏa hồng sắc đi xa, một câu quát khẽ kiên định cùng với chân thật đáng tin, cũng từ xa truyền tới, xoay quanh trong tiền viện.

Nghe được câu nói này, không ít tiểu bối Lâm gia nhiệt huyết sôi trào, nguyên lực mạnh mẽ thế này, không hổ danh là Lâm Động ca!

- Ha ha…

Cặp mắt của Lâm Chấn Thiên cũng có chút đỏ ửng. Lão nhìn theo bóng lưng Động đi xa, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười ha hả.

Lão hiểu rất rõ ràng, muốn để Gia tộc Lâm thị thế lực to lớn kia mời bọn họ một lần nữa quay trở lại Nội tộc, thì sao có thể được? Thế nhưng đối với những lời Lâm Động nói, lão vốn cũng không chút hoài nghi.

Tộc hội Gia tộc vào hai năm sau, hắn tin tưởng rằng đứa cháu trai này, sẽ dùng một loại khí thế chấn động không gì so sánh được, một lần nữa xuất hiện trước mặt mọi người!

Khi đó, trước mặt của hắn, bất cứ thiên tài chói mắt gì cũng sẽ lu mờ không chút ánh sáng!

- Lâm gia ta tuy là phân chi, nhưng đứa cháu trai này, cũng nhất định sẽ là phi long cửu thiên!

Ánh dương quang từ bầu trời soi sáng xuống, chiếu xạ lên khuôn mặt già nua của Lâm Chấn Thiên. Ở trên đó đó, tràn đầy vẻ tự hào và vui mừng.

Có thể có được một đứa cháu như thế này, có chết cũng không tiếc!

o0o

Cái bóng hỏa hồng sắc, lướt xuyên qua đường phố Viêm Thành mang theo tiếng thú gào rống trầm thấp, khiến cho không ít cường giả sắc mặt thay đổi. Nhưng mà cũng không có ai bất mãn cả, bởi vì hiện tại ai ai cũng biết, đầu Yêu thú hỏa hồng sắc này, chính là thuộc về ai.

Cái bóng hỏa hồng sắc, lướt mạnh trong những con đường nội thành. Nhưng lúc gần tới thành môn, đột nhiên chợt dừng lại.

Lâm Động ngồi trên lưng hổ, đột nhiên ngẩng đầu, nhìn phía trên tường thành xa xa. Ở nơi đó, có một đạo thân ảnh chân đạp thành tường, còn ánh mắt thì lại dừng trên người hắn!

- Cường giả Tạo Hình Cảnh!

Nhìn thân ảnh trung niên nhân mặt trắng như ngọc, ánh mắt Lâm Động hơi rùng mình. Nếu như hắn đoán không sai, người này có lẽ là vị Thành chủ thần bí kia của Viêm Thành. Quả thật không hổ danh là đệ nhất cường giả ở Viêm Thành!

- Ha hả, Lâm Động tiểu hữu từ xa đến, Thạch mỗ ta chân tay ngứa ngáy khó nhịn, muốn thi đấu một trận!

Thân ảnh trung niên kia, nhìn về phía Lâm Động xa xa, mỉm cười phát ra một câu, cũng là cuồn cuộn nguyên lực bao vây, khuếch tán mà ra, hầu như vang vọng khắp toàn bộ Viêm Thành!

- Đó là… Thạch Thành chủ?

- Trời ạ, ngay cả Thạch Thành chủ cũng xuất hiện, mặt mũi của Lâm Động thật lớn!

- Đúng vậy, có người nói Thạch Thành chủ đã tiến vào Tạo Hóa Tam Cảnh, chính là hoàn toàn xứng đáng danh hiệu đệ nhất cường giả ở Viêm Thành, Lâm Động đi xa, ngay cả hắn đều là tự mình tiễn đưa…

- Hai người này, mới là cường giả đứng đầu chân chính ở Viêm Thành, nếu bọn họ giao thủ, lúc đó mới có thể biết, ai mới là đệ nhất cường giả chân chính ở Viêm Thành!

Theo thân ảnh trung niên nhân cất tiếng cười truyền đi, toàn bộ Viêm Thành hầu như chốc lát sôi trào lên. Tuy nói Viêm Thành trước đây có ba thế lực lớn, nhưng mà ai ai cũng biết rõ ràng, phủ Thành chủ mới là thế lực chân chính nắm trong tay Viêm Thành. Còn vị Thành chủ thần bí sâu không thể lường kia kia, mới là người có danh vọng cao nhất ở Viêm Thành này!

Bởi vậy, trong lúc tiếng cười còn chưa dứt, trong Viêm Thành, khắp bầu trời vang lên từng tiếng xé gió, vô số những bóng đen không ngừng nhảy lên nóc nhà, ánh mắt nhìn về phía thành môn.

Lâm Động cũng giật mình bởi vì lời nói của vị Thành chủ này.

Hắn cùng với Tử Nguyệt quan hệ khá tốt, bởi vậy đối với phủ Thành chủ cũng là có cảm tình tốt.

Lập tức ánh mắt của hắn dừng ở trên người nam tử trung niên. Từ trong ánh mắt của người này, hắn cũng không nhìn thấy bất cứ địch ý gì cả. Ở trong đó, cũng chỉ có một loại chiến ý nóng cháy mà thôi.

Đây là loại ánh mắt chỉ có ở trên người của kẻ đã thật lâu không có gặp qua đối thủ chân chính. Từ trong ánh mắt của vị Thạch Thành chủ này, tựa hồ như đã thật lâu chưa từng thống khoái chiến đấu một trận.

Nhìn chăm chú vào thân ảnh đó, Lâm Động đột nhiên nhẹ nhàng cười, một cỗ chiến ý hào hùng từ trong lòng tuôn ra. Nếu như đã sắp đi xa, vậy hôm nay liền thống khoái chiến đấu một trận vậy!

Trong ánh mắt nhìn chăm chú của vô số người, Lâm Động đạp nhẹ một cái lên trên lưng hổ, thân hình phóng về phía chân trời. Dưới chân kiếm quang chớp động, bàn tay nắm chặt lại, Thiên Lân Cổ Kích tạo hình mạnh mẽ thoáng hiện ra, quơ ngang không gian một cái, liền phát ra một luồng khí tức cường hãn khiến kẻ khác phải động dung, mạnh mẽ phun trào ra!

- Lệnh của Thành chủ, Lâm Động làm sao dám không tuân?

Nhìn thân ảnh trên bầu trời hoành kích mà đứng, máu huyết trong cơ thể của vô số cao thủ, cũng đều lập tức sôi trào lên…