Võng Phối Chi Đại Thần Công Lược Chiến (Võng Phối Chiến Lược Công Phòng Đại Thần)

Chương 81: Trực tiếp



Sở Tô đóng cửa lại, chậm rãi đi vào, đến phòng khách nhìn thấy Tiếu Thần ngồi ở trên ghế sa lon, trước mặt để laptop, trên tay còn cầm di động, thấy cậu vào ngẩng đầu hướng cậu nhìn đến. Hai người nhìn nhau mấy giây, Sở Tô cất bước đi tới, dừng lại ở trước mặt hắn, cúi đầu nhìn Tiếu đại thần đang ngồi, cái loại tư thái này có chút vị đạo trên cao nhìn xuống, cậu liếc mắt nhìn màn ảnh trên trang web đang mở YY, sau đó ánh mắt chuyển qua trên mặt Tiếu Thần.

Loại cảm giác này thật giống như đang nói, “Nói đi, anh còn có cơ hội cuối cùng.”

“Khụ.” Trên mặt anh tuấn của Tiếu Thần lộ ra nụ cười, “Tiểu Quai em đã trở về.”

“Ân hừ.” Tô Tiểu Quai nâng cằm, “Em hôm nay xuyên đao anh sao?”

“Phốc.” Tiếu Thần sờ sờ mũi, cảm tình đây là nghe xong toàn trường? Hắn thở dài, làm ra bộ dáng tự hỏi, nhìn Tô Tiểu Quai muốn nói lại thôi, “Kỳ thực anh ….”

“Nói.” Sở Tô nhướng mi, muốn nghe một chút hắn nói cái gì, không ngờ đối phương đột nhiên vươn tay bắt lại tay của cậu, cậu không một chút phòng bị bị kéo nghiêng đi về phía trước, còn chưa ổn định được liền bị Tiếu Thần thuận thế kéo một cái bị đặt ở trên ghế sa lon, tiếp theo miệng liền bị chận.

Tiếu Thần đắc ý hôn Sở Tô mấy ngụm, vươn tay nắm mái tóc quăn của cậu, “Đến xuyên anh đi bảo bối.”

“Cắm ở đâu?” Sở Tô nửa nằm trên ghế sa lon, ánh mắt thoáng nhìn đi xuống, ý kia không cần nói cũng biết. Tiếu Thần lập tức phản ứng kịp cậu xuyên tạc ý của mình, không khỏi vui một chút, “Tiểu hỗn đản, lá gan càng lúc càng lớn.”

Sở Tô chống tay, lấy cùi chỏ chống lên thân thể tiến tới hôn môi của hắn, ma sát vài cái lui về phía sau, “Phỏng vấn thế nào không nói cho em biết?”

“Còn chưa kịp nói ba ba em đã gọi điện thoại tới rồi, không phải cố ý gạt em.” Tiếu Thần cười giải thích, “Đúng rồi, em như nào biết?”

“Tiểu Thất nói cho em biết.” Sở Tô nói, “Anh lúc nào thì quyết định?”

“Mấy ngày hôm trước, muốn cho em một cái ngạc nhiên. Em nghe từ lúc nào?” Tiếu Thần hỏi.

“Từ lúc anh nói đến chúng ta sống chung với nhau.”

Tiếu Thần nghe xong gật đầu, nghe không ít, “Ba ba em đi về rồi?”

“Hẳn là đi.”

“… Có ý gì?”

“Lúc em nghe thấy anh có phỏng vấn liền chạy trở về, lúc đi ông ấy còn đang ăn cơm.” Sở Tô vô tội nhìn hắn, “Bất quá khi đi cũng đã ăn không khác mấy, em vốn còn gọi cho anh một món điểm tâm, bất quá đi quá gấp đầu bếp nhà hàng còn chưa có làm xong.”

Tiếu Thần yên lặng nhìn cậu vài giây, bất đắc dĩ cười cười, “Em a.” Trong khẩu khí nồng nặc cưng chìu làm cho người khác nghe xong cũng không nhịn được ngưa ngứa tâm, hắn ngồi xuống ở bên cạnh Sở Tô, sờ sờ tóc cậu nói, “Vừa nhận được điện thoại của em, anh còn tưởng rằng em khí phách trắc lậu cùng ba ba em lật bài bảo anh đi cứu trận đâu.”

“Là chuẩn bị muốn ngả bài, bất quá cũng không phải hiện tại.” Sở Tô nói, “Bất quá không cần anh đi cứu trận, em giải quyết.”

“Ôi chao, đừng trở ngại anh phát huy a bạn học Tiểu Quai.”

Sở Tô: “Anh chỉ làm cho ông ấy lửa cháy đổ thêm dầu.”

Tiếu Thần: “… Đừng như vậy.”

Sở Tô nhìn hắn làm bộ ủy khuất nhịn không được gợi lên nụ cười, đang chuẩn bị nói cái gì, khóe mắt lại lướt đến màn hình máy tính, tiếp xúc với YY trên màn hình khiến cậu đột nhiên nhớ tới phỏng vấn mới vừa lúc trở về tựa hồ còn chưa có kết thúc? Liền hỏi, “Phỏng vấn kết thúc rồi sao?”

“Hửm?” Tiếu Thần bị cậu nhắc tới cũng kịp phản ứng, “Còn chưa có.” Nói xong đem điện thoại để bên cạnh laptop, vừa nói, “Vừa rồi nhận điện thoại của em anh tắt mic, không nói anh thiếu chút nữa quên ….” Lời nói của hắn khi nhìn thấy trang web hơi ngừng lại, nhìn màn hình biểu tình có chút vi diệu.

“Làm sao vậy?” Sở Tô thấy hắn không nói lời nào liền hỏi.

“Khụ.” Tiếu Thần ho nhẹ một tiếng, đem laptop hướng về cậu đẩy qua chút yên lặng nhìn, “Em tự mình xem đi.” Hình ảnh kia thật đẹp đến hắn không dám nói.

Sở Tô nhìn bộ dáng của hắn trong lòng có dự cảm xấu, cậu tiến tới nhìn màn hình, mặt đột nhiên liền đen, quay đầu nhìn về phía Tiếu Thần, “Anh các định anh vừa rồi tắt đi chính là mic?”

“… Em nghiêm túc hỏi anh như vậy, anh đột nhiên có chút không quá chắc chắn rồi.” Tiếu Thần pha trò cười gượng hai tiếng, hắn vừa rồi nhìn thấy Sở Tô gọi điện thoại đến liền tiện tay nhấn thiết lập một cái, cũng không chú ý tắt chính là microphone hay là âm hưởng, lúc này vừa nhìn, rõ ràng là tắt sai rồi a!! Trên công bình tốc độ các fan xoát bình không nên quá nhanh quá chỉnh tề a (*/ω*)!!

Sở Tô dùng khóe mắt quét nhìn hắn một cái, cái nhìn kia mang theo nồng nặc hàm xúc ý tứ ghét bỏ, sau đó vươn tay đè lên con chuột đem những bình luận của fan kéo lên trên, đứng ở lúc cậu trở về.

[Công bình]

Fan 1: A nga?! Tiểu Quai là ai? Lẽ nào lão đại đánh bất ngờ?!! Tiểu Quai là nhũ danh của lão đại?! Tên thật manh! o(≧v≦)o

Fan 2: Em đã trở về vân vân thật nhân thê a! Nguyên lai đại thần thuộc tính còn có hạng nhất nhân thê sao ⊙▽⊙?

Fan 3: Phốc! Trở về tuyệt đối là lão đại, em hôm nay cắm đao anh sao, khí phách trắc lậu! Lão đại, cầu cắm đao!!

Fan 4: Đại thần bị đánh bất ngờ? Ai u má ơi, hai người đây là đang ở chung sao (*/ω*)! Nhân thê công thần mã thật là manh ~

Fan 5: Lão đại cầu cắm đao!



Fan 11: Phốc!! Quả nhiên muốn phun máu mũi rồi, bảo bối đến cắm anh đi!! Đại thần anh nhộn nhạo như thế thực sự được sao!! Là suy nghĩ đó của em sao? Lẽ nào lão đại mới là công ⊙▽⊙?!!

Fan 22: Ngọa tào!! Thật muốn biết chuyện gì không được biết a!! Đại thần anh treo như thế lão gia tử biết không?!

Fan 23: Bảo bối đến cắm ta đi!! Come on baby!! Trực tiếp kính bạo như thế không thể còn gì hơn được nữa!!

Fan 24: Bảo bối đến cắm ta đi!! Come on baby!! Trực tiếp kính bạo như thế không thể còn gì hơn được nữa!!

Fan 25: Bảo bối đến cắm ta đi!! Come on baby!! Trực tiếp kính bạo như thế không thể còn gì hơn được nữa!!

Fan 26: Bảo bối đến cắm ta đi!! Come on baby!! Trực tiếp kính bạo như thế không thể còn gì hơn được nữa!!



Fan 45: Bảo bối đến cắm ta đi!! Come on baby!! Trực tiếp kính bạo như thế không thể còn gì hơn được nữa!!

Fan 46: Bảo bối đến cắm ta đi!! Come on baby!! Trực tiếp kính bạo như thế không thể còn gì hơn được nữa!!

Fan 47: Bảo bối đến cắm ta đi!! Come on baby!! Trực tiếp kính bạo như thế không thể còn gì hơn được nữa!!

Fan 48: Bảo bối đến cắm ta đi!! Come on baby!! Trực tiếp kính bạo như thế không thể còn gì hơn được nữa!!



Fan 61: Bây giờ là trực tiếp đi? Đại thần dĩ nhiên quên tắt microphone, quả thực chính là công khai phát đường a!! Ngọt khóc QAQ!

Fan 62: Ma ma hỏi tôi vì sao quỳ gối màn ảnh khóc! Bởi vì đây đều là yêu ~

Fan 63: Hư!! Mọi người nhỏ giọng một chút, đừng để cho đại thần phát hiện mic tự do chưa có đóng!! Vì phúc lợi cho một like ~



Fan 80: Lão đại vậy mà vì phỏng vấn đại thần ném lại ba ba chính mình chạy về!! Này tuyệt đối là chân ái!! Lão đại xin nhận lấy đầu gối của ta!

Fan 81: Yên lặng vì lão đại like một phát! Vậy mà đem ba ba ném ở nhà hàng chính mình chạy, vì ba ba thắp một ngọn nến

Fan 82: Vì vậy lão đại tiết tấu lúc này là chuẩn bị muốn come out sao, ai u má ơi, ngẫm lại thật là kích động a!!

Fan 83: Cầu lão đại và đại thần hiện trường cùng nhau ghi phỏng vấn, cơ hội khó được không nên bỏ qua ~

Fan 84: Cầu lão đại và đại thần hiện trường cùng nhau ghi phỏng vấn, cơ hội khó được không nên bỏ qua ~

Fan 85: Cầu lão đại và đại thần hiện trường cùng nhau ghi phỏng vấn, cơ hội khó được không nên bỏ qua ~

Fan 86: Cầu lão đại và đại thần hiện trường cùng nhau ghi phỏng vấn, cơ hội khó được không nên bỏ qua ~

….

Fan 101: Phốc!! Nguyên lai đại thần là tắt sai rồi sao? 23333333!!

Fan 102: Phốc!! Đại thần khó có được một lần sai tạo phúc cho các fan, phúc lợi công chính like like like!!!

Fan 103: Phốc!! Vì sao chỉ có ta một người vì đại thần sai lầm cảm thấy lo lắng, lão đại cầu buông tha, tha đại thần đi!!! Anh ấy cũng không dễ dàng a!!

Fan 104: Phốc!! Đại thần like cho anh ~ xin không nên sơ suất lão đại tiếp tục tú ân ái nha!!

Fan 105: Phốc!! Bị phát hiện rồi, lão đại cầu cùng đại thần cùng tiếp tục phỏng vấn!!

Fan 106: Phốc!! Còn muốn tiếp tục nghe đại thần và lão đại hàng ngày!!



Các fan còn đang không ngừng xoát bình, Sở Tô nhìn từng hàng chữ bảo bối cắm anh đi trên màn hình quả thực muốn say, người khởi xướng còn ở bên cạnh vô tội biểu thị mình không phải cố ý, đây chỉ là một ngoài ý muốn tốt đẹp.

Tiếu Thần thấy cậu im lặng nhìn màn hình, nhịn không được hé miệng nở nụ cười, lại dựa qua hôn lên mặt cậu một ngụm, sau đó mở âm lượng YY, hướng microphone nói, “Xin lỗi mọi người a, vừa rồi có chút bận.”

Hắn vừa nói xong, màn hình lại chỉnh tề xoát lên, quả thực có tổ chức có kỷ luật.

Fan 1: Không ngại! Xin đại thần và lão đại tiếp tục bận ~

Fan 2: Không ngại! Xin đại thần và lão đại tiếp tục bận ~

Fan 3: Không ngại! Xin đại thần và lão đại tiếp tục bận ~

Sở Tô: “…”

“Em cũng không ngại!” Sau khi mở âm lượng thanh âm Lạc Hòa cũng vang lên, trong lời nói của cô rõ ràng dẫn theo chút kích động nhỏ và ý cười, “Xin đại thần và lão đại tiếp tục bận ~”

Sở Tô: “…”

“Khụ.” Tiếu Thần ho nhẹ một tiếng, “Đủ rồi, các người còn như vậy em ấy sẽ ngượng ngùng.”

“Ai yêu, đại thần đây là bao che khuyết điểm đi!” Lạc Hòa cười nói, lên tiếng chào hỏi cùng Sở Tô, “Lão đại còn ở bên cạnh đi? Lão đại xin chào, tôi là Lạc Hòa, là fan NC của cậu, mỗi một quyển tiểu thuyết của cậu tôi đều có truy, ngoài ra tôi còn là fan CP của cậu và đại thần ~”

“Xin chào, tôi là Văn Ý Tô.” Sở Tô cũng cùng cô lên tiếng chào hỏi, “Cảm ơn cô đã yêu thích.”

“A!” Lạc Hòa thanh âm có chút hưng phấn, “Này vẫn là lần đầu tiên cùng lão đại đối thoại nha, làm sao bây giờ, trong lòng thật khẩn trương a! Xin cho tôi yên tĩnh một chút, tôi cần ủng hộ ~”

Theo lời của cô trong công bình các fan xoát lên một loạt bình luận [Lạc Hòa đại đại cô xuống để tôi tới].

“Cái này không thể được, khó có được cơ hội cùng đại thần còn có lão đại tiếp xúc gần gũi như vậy.” Lạc Hòa cười nói, “Sai lầm vừa rồi đại thần quên tắt mic mà nói khiến cho chúng fan chúng ta thỏa mãn một phen như vậy! Chỉ là không biết lão đại có ngại cùng nhau ghi phỏng vấn hay không?”

Sở Tô nghe vậy giương mắt nhìn Tiếu Thần liếc mắt, thấy hắn không nói chuyện, nhưng ánh mắt rõ ràng có mong chờ nào đó liền nói, “Có thể làm lỡ mọi người hay không?”

“Không có ~” Lạc Hòa vội hỏi, “Tuy rằng cũng không phải bài tin tức, bất quá thời gian an bài hôm nay so với lúc trước dài hơn, cho nên lão đại hoàn toàn không cần lo lắng ~”

Lúc này Tiếu Thần tiến đến bên lỗ tai cậu thấp giọng nói, “Yên tâm đi, không bao nhiêu thời gian.” Hắn xem qua lưu trình phỏng vấn, mặc dù đối phương an bài thời gian cho hắn so với người khác lâu hơn một chút, thế nhưng mới vừa rồi cùng Sở Tô nói chuyện cũng tốn mất một chút thời gian, hiện tại coi như cũng đã sắp kết thúc.

Nếu Tiếu Thần nói như vậy, Sở Tô cũng không cự tuyệt nữa, nhân tiện nói, “Được rồi.”

“Thật tốt quá! Tạ ơn lão đại ủng hộ ~” Lạc Hòa ca ngợi một tiếng, “Khó có được lão đại cũng ở, mọi người có vấn đề gì muốn hỏi lão đại nhân cơ hội khó có được yêu ~”

Lời của cô vừa dứt các fan liền xoát các loại bình luận.

[Công bình]

Fan 1: Cầu hỏi lão đại và đại thần quá trình come out ~

Fan 2: Muốn biết bình thường ở nhà đại thần và lão đại là ai định đoạt, ai mới là đương gia làm chủ ~

Fan 3: Cô gái lầu trên thật không có ánh mắt, rõ ràng cho thấy là lão đại a!

Fan 4: Lão đại làm sao biết đại thần hôm nay có phỏng vấn, nghe thấy đại thần biểu lộ có cảm tưởng gì ~

Fan 5: Yên lặng muốn hỏi tình huống đại thần và lão đại gặp cha mẹ ~

Fan 6: Đại thần thâm tình biểu lộ, lão đại có cái gì muốn nói với đại thần sao?!! Cầu biểu lộ!

Fan 7: Còn muốn nghe lão đại hát ~

Fan 8: Lão đại, ba ba còn ở nhà hàng sao?!!

….

“Các cô gái tốc độ quá nhanh, tôi quả thực theo không kịp a!” Lạc Hòa nhìn bình luận không ngừng nhảy cái mới cảm thán một câu, “Thời gian cũng không còn nhiều, tôi liền chọn mấy vấn đề tương đối quan trọng hỏi đi, lão đại, cậu đối với đại thần vừa mới bộc bạch vừa rồi có cảm tưởng gì? Thuận tiện cùng chúng tôi trao đổi một chút không?”

“Cảm tưởng a.” Sở Tô suy nghĩ một chút, quay đầu liếc nhìn Tiếu Thần đang lặng lẽ đưa tay qua bắt lấy tay cậu, mới chậm rãi nói câu, “Muộn tao.”

“A?” Lạc Hòa sửng sốt một chút, cho là mình nghe lầm, lại hỏi lại một lần nữa, “Cái gì cái gì a? Lão đại nói là muộn tao không sai đi?”

“A.” Sở Tô ứng thanh, “Có câu nói tiểu yêu tinh nhọc người, chính là nói người như thế.”

“Phốc!” Lần này Lạc Hòa trực tiếp phun, “Tiểu yêu tinh nhọc người!! Ai u má ơi, lần đầu tiên nghe thấy hình dung đại thần như vậy ~”

Tiếu Thần bất đắc dĩ nhìn cậu một cái, mở miệng nói, “Được rồi, trả thù tới rồi.”

“Hửm?” Sở Tô liếc mắt nhìn hắn, không nhẹ không nặng hửm một câu.

“Khụ, anh chính là tiểu yêu tinh nhọc người.” Tiếu Thần nghiêm túc nói.

“…” Lạc Hòa trầm mặc hai giây, “Đại thần anh có dám có chút cốt khí không?”

“Cốt khí ở trước mặt vợ không bao nhiêu tiền.” Tiếu Thần cười nói, tuyệt không chú ý mình ở trước mặt mọi người khoe thuộc tính trung khuyển.

“Chậc chậc!” Lạc Hòa líu lưỡi, “Đại thần kỹ năng tú ân ái quả thực tròn điểm!”

“Quả thực không đành lòng nhìn thẳng.” Sở Tô nói.

Lạc Hòa: “Phốc!”

Các fan: “Phốc!”

Tiếu Thần: “…” Bạn học Tô Tiểu Quai, xin đối với bạn trai của em ủng hộ chút.

“Kỳ thực tôi cũng không biết ở trong lòng anh ấy là nghĩ như vậy.” Khi tất cả mọi người cho rằng Sở Tô sẽ không tiếp tục cái đề tài này cậu đột nhiên lên tiếng, Lạc Hòa sau khi cậu lên tiếng liền yên lặng lại, đợi câu tiếp theo của cậu, Tiếu Thần cũng theo bản năng nhìn về phía cậu.