Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2204



Chương 2210

“Anh căn bản không tin em, tất cả những chuyện em nói đều là sự thật, nhưng mà anh không tin em” Tư Mã Ngọc Như ngay cả chết tâm đều đã có.

Vẻ mặt Lục Vinh Hàn giễu cợt: “Cô cho rằng người nào cũng cả ngày đều rảnh rỗi giống như cô, chỉ ở nhà suy nghĩ miên man sao? Tôi hỏi cô, cô tạo nên đám kẻ thứ ba, tập hợp đám phụ nữ xấu xa đó lại với nhau, là muốn làm gì?”

“Cái gì mà đám kẻ thứ ba? Em không hiểu ý của anh lắm” Tư Mã Ngọc Như giả ngu.

“Đừng tưởng rằng tìm người ở nước ngoài, thì không điều tra tới đầu cô. Cô sai Liễu Giai Tuệ làm ra chuyện như vậy, làm hại

Liễu Giai Tuệ tiến vào ngục, chú năm đã hận cô thấu xương, điều tra hết đám người kia rồi.” Lục Vinh Hàn nói: “Tôi đều bị cô làm mất hết mặt mũi."

“Đó là Đỗ Di Nhiên sai bảo, không có một chút liên quan nào tới tôi.” Tư Mã Ngọc Như nói dối, muốn đổ hết tất cả mọi chuyện lên trên người Đỗ Di Nhiên.

“Không có cô, Đỗ Di Nhiên có thể quen Liễu Giai Tuệ, có thể được thêm vào trong nhóm kẻ thứ ba sao? Cô và cô ta chính là cấu kết với nhau làm việc xấu, cá mè một lứa.” Lục Vinh Hàn càng nói càng tức giận, người phụ nữ trước mắt đã hoàn toàn biến thành một người không quen biết, ông ấy đã không biết chút gì nữa.

Lúc này Tư Mã Ngọc Như thực sự sốt ruột.

Cho dù thế nào cô ta cũng không nghĩ tới Lục Vinh Hàn sẽ trâu già gặm cỏ non, tìm niềm vui mới.

Peder B. Helland - Hope

“Vinh Hàn, em không muốn xoản xuýt chuyện quá khứ nữa. Em đã quyết định buông bỏ hết mọi chuyện lúc trước, sống thật tốt với anh, chúng ta bắt đầu lại một lần nữa có được không?” Cô ta nắm lấy tay ông ấy: “Chúng ta đi đăng ký kết hôn, đừng xen vào chuyện nhà họ Lục nữa. Kết hôn xong thì dẫn theo Ngọc Thanh chuyển ra nước ngoài mọi thứ đều bắt đầu lại một lần nữa.”

Lục Vinh Hàn hất tay cô ta ra: “Tôi không có khả năng kết hôn với cô, cả đời này đến chết tôi cũng là con cháu của nhà họ Lục.” bà ấy đông ý, có phải là anh sẽ hôi tâm chuyến ý đúng không?”

Tư Mã Ngọc Như khóc nói, đều tại bà già chết tiệt kia và Hy Nguyệt làm hại, sao bọn họ không chết đi?

Lục Vinh Hàn nhìn cô ta: “Ngọc Như, cô có biết hay không, bây giờ cô toàn thân lệ khí, cô ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng oán khí trong mắt không tản đi được. Cô đang oán hận người nào?”

Tư Mã Ngọc Như run rẩy dữ dội

Cô ta hận ông già nhà họ Lục.

Hận Hy Nguyệt.

Hận Lục Lãnh Phong.

Hận Y Hạo Phong.

Hận tất cả những người cản trở cô ta, những chướng ngại vật không cho cô ta vừa lòng đẹp ý.

“Em không làm sai bất cứ chuyện gì, em là người bị hại, nhưng anh lại đổ hết mọi lỗi lầm lên trên người em, em có thế không oán, có thể không thương tâm sao?”

Lục Vinh Hàn lắc đầu: “Cô đúng là không có một chút ăn năn nào, cô không cứu được nữa.”

“Anh thay lòng đổi dạ, cho nên mới coi em như vậy. Anh thề sẽ bảo vệ em cả đời, đối với em không rời không bỏ, em tin tưởng không hề nghi ngờ, không oán không hối đi theo anh. Bây giờ anh quen một con hát, đã muốn vứt bỏ em, những lời thề non hẹn biển lúc trước, đều chỉ là thuận miệng nói một chút à?” Tư Mã Ngọc Như lại khóc rống lên một lần nữa