Trên mặt Tư Mộ Hàn vốn là dáng vẻ nhàn nhã, thoáng cái nghiêm lại, sắc mặt trở nên hơi âm trầm: “Tiểu Thành nói cho em?”
“Nếu như là chuyện tôi nhất định muốn biết, cho dù người khác không nói với tôi, tôi cũng có cách để biết!”
Tư Mộ Hàn nghe vậy, đã hiểu rõ chuyện này Tư Gia Thành nói cho cô biết, hai mắt anh híp lại nói: “Nó nói với em, em rất giống Khương Nhung?”
Khương Nhung?
Nghe thật là thân mật.
Cho đến giờ Tư Mộ Hàn vẫn chỉ gọi cô là “Nguyễn Tri Hạ”, lúc muốn cô tham gia tiệc tối thì kêu một tiếng “vợ”.
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy bản thân rất buồn cười, vậy mà có thể cùng một người phụ nữ rất có khả năng không còn tồn tại trên đời này, đi tranh giành người yêu.