Vô Củ

Chương 296: Khương thiếu gia



Người qua đường 1:

"Ôi! Ông xã được ăn ngon! !"

Người qua đường 2:

"Mau nói cho tôi biết có phải là Nhị ca làm!"

Người qua đường 3:

"Trời ơi! Tôm hùm đất xào cay! Món tôi yêu thích nha. Bất quá quán ăn bên ngoài bán tôm hùm đất cũng không sạch sẽ, không hợp vệ sinh, tôi không dám ăn."

Người qua đường 4:

"Thịt nướng nồi không khí (lò không dầu)! Tôi rất muốn có một cái nồi này nha! Muốn ăn thịt nướng cũng không cần mệt mỏi ngồi cạnh lò lửa, bỏ nguyên liệu vào nồi rồi đợi lấy ra ăn, thích hợp cho người lười nấu nướng như tôi!"

Tề Hầu cười híp mắt cầm lấy một con tôm hùm đất lên, kéo một cái đã tách thịt khỏi vỏ, ném vào trong miệng, nói:

"Đúng vậy, Nhị ca làm."

Người qua đường 4:

"A a a a a a a khoe khoang kìa! Ông xã bắt nạt chúng tôi không có Nhị ca !"

Người qua đường 5:

"Gào gào ước ao chết rồi! !"

Người qua đường 6:

"Các người có phát hiện hay không, tôm hùm đất của ông xã không cần mất công lột vỏ! !"

Người qua đường 7:

"A a a a ôi chao! ! Nhị ca thật là chu đáo! Rất tri kỷ! ! Tôm hùm đất không tốn công lột vỏ. Van xin cho tôi Nhị ca! ! Tôi cũng phải có được người đàn ông tốt như Nhị ca vậy! !"

Người qua đường 8:

"Nhị ca, Nhị ca, nhanh gả cho tôi đi!"

Tề Hầu lại ăn một con tôm hùm đất, cười nói:

"Không được, Nhị ca là của tôi."

Tề Hầu nói như vậy, những người hâm mộ liền sôi sùng sục, lập tức liền bàn luận phim chiếu trên ti vi ngày hôm nay.

Người qua đường A:

"Ông xã ông xã, phim của anh tham gia đang phát sóng trên truyền hình!"

Người qua đường B:

"Gào gào tôi đang xem đây! Cực kỳ hay!"

Người qua đường C:

"Tề Hoàn Công là nam thần của tôi! !"

Người qua đường D:

"Đúng đấy đúng đấy, ông xã cực kỳ đẹp trai, diễn xuất đặc sắc! Tôi cảm thấy ông xã đặc biệt thích hợp diễn vai Tề Hoàn Công!"

Người qua đường E:

"Tôi nghe nói Đại Bạch diễn vai Sở Vương đó! Tuy rằng chỉ làm khách mời mấy tập thôi. Ông xã cùng Đại Bạch đứng chung một khung hình, quả thực đẹp đến mức không đủ từ miêu tả, quá xuất sắc rồi!"

Người qua đường F:

"Website XX có chiếu trước, tôi đã xem từ sáng sớm hôm nay vẫn còn đang xem đây!"

Người qua đường G:

"Tôi cũng vậy, tôi cũng vậy! Tôi cũng đang xem, tôi đã thấy Đại Bạch!"

Người qua đường H:

"Chờ chút, các người không có phát hiện chuyện gì sao?"

Người qua đường I:

"Lầu trên, vấn đề gì?"

Tề Hầu đang ăn, cũng không biết là vấn đề gì. Ngô Củ mặc dù đang xem phim trên ti vi, bất quá cũng thật tò mò Tề Hầu phát sóng trực tiếp cái gì. Vì vậy Ngô Củ mở tài khoản xem phát sóng trực tiếp trên điện thoại di động lén lút đi dòm ngó bình luận. Ngô Củ cũng không phát hiện có vấn đề gì.

Người qua đường H:

"Trong tập hai mươi lăm, ông xã có cảnh hôn."

Người qua đường I:

"A a a a không được! Không cần nói cho tôi! Tôi là fan CP ! Ngoại trừ ông xã hôn Nhị ca! ! Cái khác không cần nói cho tôi! !"

Người qua đường J:

"Lau mồ hôi, lầu trên xác định chính mình là fan sao?"

Người qua đường K:

"Cảnh hôn?! Tập hai mươi lăm?! Tôi hiện tại liền đi xem! Ông xã hôn nhất định cực kỳ nóng bỏng!"

Người qua đường L:

"Chỉ là cảnh xa xa, không chừng là tạo tư thế thôi!"

Người qua đường M:

"Không không không, các người nói trọng điểm đều không đúng. Cảnh diễn kia tôi cảm thấy là thế thân."

Người qua đường N:

"Tôi cũng cảm thấy đúng như vậy. Hình như người kia cao hơn nữ diễn viên đóng Sái Cơ một chút? Vai cũng rộng hơn một chút?"

Ngô Củ vừa nhìn bình luận này, nhất thời rụt cổ một cái, dùng khẩu hình nói với Tề Hầu.

Sẽ không bị phát hiện chứ?

Không có khả năng lắm!

Coi như bị phát hiện là thế thân, cũng tuyệt đối không thể có người nghĩ đến là Ngô Củ. Dù sao Ngô Củ là nam nha, tuyệt đối không thể có người nghĩ đến Ngô Củ thế vai.

Ngô Củ nghĩ như thế, thở phào nhẹ nhõm, với tay lấy một xâu thịt. Tay vừa vặn đưa qua màn hình, liền bị những người hâm mộ phát hiện.

Người qua đường O:

"A a a a a Nhị ca! !"

Người qua đường P:

"Xem tay nhận ra mỹ nhân ! Là Nhị ca! !"

Người qua đường Q:

"Nhị ca! ! ! Nhị ca! !"

Người qua đường S:

"Nhị ca nhìn tôi đi! !"

Người qua đường T:

"Chờ một chút... Các người không phát hiện..."

Người qua đường U:

"Cái gì?"

Người qua đường T:

"Tay Nhị ca... Cùng tay thế thân Sái Cơ diễn cảnh hôn..."

Người qua đường V:

"A a a a a a a a a a a! !"

Người qua đường W:

"A a a a a a a a a..."

Người qua đường X:

"Má ơi! !"

Người qua đường Y:

"Nhị ca! ! !"

Ngô Củ không phản ứng kịp là chuyện gì xảy ra, kết quả người hâm mộ liền bắt đầu bình luận.

Người qua đường Giáp:

"Tiểu đồng bọn quả thực mắt sáng! ! Đúng! ! Đúng!"

Người qua đường Ất:

"Thế thân Sái Cơ chính là Nhị ca sao? !"

Người qua đường Bính:

"Trời ạ, tay thế thân ôm lấy ông xã thật giống tay Nhị ca. Giống nhau như đúc đó! ! Có phải là Nhị ca thế vai! ?"

Người qua đường Đinh:

"Gào gào, tôi tưởng tượng ra hai trăm ngàn chữ H!"

Ngô Củ vừa nhìn bình luận, trợn tròn mắt, nghĩ thầm.

Vậy cũng có thể nhìn ra? Chỉ là một cái tay mà thôi!

Tề Hầu cười híp mắt ăn tôm hùm đất. Những người hâm mộ hỏi hắn rốt cuộc có phải là Nhị ca thế vai hay không. Tề Hầu cũng không trả lời. Tề Hầu chỉ là cười nói:

"Cái này... Nhị ca không cho tôi nói, cho nên tôi tuyệt đối sẽ không nói."

Người qua đường Mậu:

"Mẹ ơi! ! ! Ông xã đây là ngầm thừa nhận ! !"

Người qua đường Kỷ:

"Bí mật lớn động trời! ! Đây tuyệt đối không phải là tạo tư thế hôn! !"

Người qua đường Canh:

"Ông xã ông xã! Có hôn môi Nhị ca phải không?! Hỏi anh đó, hôn thật đúng không?!"

Người qua đường Tân:

"Tôi đã đi xem tập thứ hai mươi lăm rồi! Tôi xem cảnh hôn mười lần!"

Người qua đường Nhâm:

"Chỉ mười lần thôi à! Tiểu đồng bọn lầu trên không có một chút cốt khí. Tôi xem một trăm lần, một trăm lần đó!"

Người qua đường Quý:

"Ha ha ha nụ hôn đầu trên màn ảnh của ông xã là Nhị ca. Vậy xin hỏi ông xã, trong hiện thực nụ hôn đầu là ai ?"

Tề Hầu vẫn cứ cười híp mắt, đưa tôm hùm đất trong tay lên, nói:

"Có thể là tôm hùm đất cay đi?"

Những người hâm mộ nhất thời kêu rên một mảnh, nói Tề Hầu qua loa lấy lệ bọn họ vân vân...

Ngô Củ trăm ngàn lần không nghĩ tới, chỉ là thế vai một màn mà thôi, còn là cảnh xa, liền bị phát hiện, hơn nữa còn bị phát hiện triệt để. HunhHn786 Những người hâm mộ đều có thể gọi là thám tử Sherlock Holmes, soi quá trâu bò, quả thực mắt vàng chói lửa!

Ngô Củ lần này lại không dám lộ ra cái gì, dù sao fan cũng quá dũng mãnh.

Rất nhanh trên Weibo bắt đầu lan truyền bàn tán cảnh hôn tập hai mươi lăm. Đây chính là phim lịch sử, chỉ có một cảnh hôn duy nhất, rất mờ nhạt không rõ. Kết quả tìm ra thế thân, hơn nữa còn là Nhị ca trong truyền thuyết.

Những người hâm mộ được phát phúc lợi. Thế nhưng cũng có ý kiến chỉ trích. Nói sợ là Nhị ca muốn gia nhập giới giải trí, tự lăn xê bản thân bởi vậy mới làm như thế. Còn có người nói là hắn cố ý chen ngang giành mất vai diễn của nữ chính, đang được nhân vật lớn nâng đỡ, các loại.

Sau đó có thông báo chính thức từ đoàn phim. Lưu đạo diễn tự mình đăng ra Weibo, nói lúc đó bởi vì Xương Hâm gây sự cố, nữ chính phải vào viện, phải tìm người hoàn tất cảnh quay. Quả thật là dùng thế thân, thế nhưng cũng không nói thế thân là ai.

Lần này Nhị ca cũng nổi tiếng trên in tờ nết. Ngô Củ cảm giác mình có thể phải mang găng tay khi ra ngoài, không thì rất dễ dàng bị người phát hiện.

Phim Tề Hoàn Công phát sóng được đánh giá cao, phản hồi vô cùng tốt. Giá trị bản thân Tề Hầu cũng tăng nhiều bậc, hợp đồng thì càng hơn nhiều.

Tề Hầu ở nhà nghỉ phép, tạm thời không có đóng phim, rất nhiều lời mời quảng cáo cùng thư mời tham gia sự kiện. Bởi vì Tề Hầu đang hot, rất nhiều người tìm hắn làm đại diện nhãn hàng. Công ty Triệu gia trước tìm Tề Hầu đến quảng cáo mì ăn liền, có thể nói là doanh số tăng chống mặt. Bởi vậy rất nhiều công ty thực phẩm đều noi theo, tìm tới Tề Hầu.

Buồn cười nhất chính là trong số những công ty đó có công ty Bao gia, thù lao cũng không ít. Tề Hầu nhìn cũng không tiếc nuối bật cười, không chút khách khí liền cự tuyệt, nói Bao gia có vấn đề. Tề Hầu sẽ không hợp tác với công ty như vậy, nếu không chẳng phải là đập bảng hiệu của chính mình?

Công ty Bao gia sau khi nghe, giận không nhịn nổi, thế nhưng cũng không có cách nào. Bọn họ nói Tề Hầu bất quá chỉ là một diễn viên đang được lòng mọi người thôi, xem hắn có thể tồn tại bao lâu!

Phong Thư nhận một đống lớn lời mời hợp tác, đưa cho Tề Hầu chọn lựa. Tề Hầu nhìn một chút, chọn mấy cái hắn cảm thấy không tệ. Chủ yếu là quảng cáo thực phẩm, bởi vì loại quảng cáo này có phúc lợi, đó chính là có thể ăn!

Ngày thứ sáu, Tề Hầu phải đi quảng cáo kem. Công ty kem tổ chức một sự kiện ở trung tâm thương mại để các fan gặp thần tượng.

Ngô Củ không có việc gì, liền đi cùng Tề Hầu. Bạch Lương ngày hôm nay không có lịch trình, nên đưa Tử Văn đi học. Hắn sẽ đi dạo chung quanh, buổi trưa cùng Tử Văn ăn cơm, buổi chiều đón Tử Văn tan học. Ngô Củ vì vậy yên tâm đi cùng Tề Hầu.

Bởi vì Tề Hầu bây giờ đã nổi tiếng, sự kiện công ty kem tổ chức quả thực thu hút nhiều người. Sáng sớm ở cửa trung tâm thương mại đầy người, tất cả mọi người chờ vào cửa.

Ngô Củ dừng xe ở cửa, đèn flash chớp không ngừng, suýt nữa không tiến vào hầm để xe được. Paparazi, phóng viên cùng những người hâm mộ vây đuổi chặn đường. Tề Hầu ngồi ở trong xe, mang kính râm, thật là giống một siêu sao.

Buổi gặp mặt người hâm mộ là mười một giờ bắt đầu, mười hai giờ liền tan. Người người tấp nập, cực kỳ đông đúc, gặp mặt xong còn có thể xếp hàng nhận chữ kí.

Rất nhanh đã bắt đầu sự kiện. Dù sao cũng là quảng cáo kem, đương nhiên phải ăn kem. Ngô Củ núp ở phía sau, chỉ sợ nhiều người ở đây nhận ra.

Phía công ty chủ quản chuẩn bị vài cái tủ lạnh, bên trong đều là kem. Những người hâm mộ chỉ thấy Lữ Bạch ăn trên sóng phát trực tiếp, chưa có thấy ngoài đời thực. Rất nhiều người nghi ngờ là giả ăn, hoặc là ăn xong đi phun vân vân. Ngày hôm nay rốt cục có thể nhìn thấy tận mặt.

Cho Tề Hầu ăn đồ ăn, Tề Hầu tất nhiên vui vẻ.

Tề Hầu trước ăn một hộp kem hương va ni, sau đó lại ăn một cái kem ốc quế sô cô la. Nói chung ăn nhanh chóng, mà không mất tao nhã. Đặc biệt là khi đầu lưỡi cuốn lấy kem sô cô la, cảnh đó làm người xem mất khống chế. Tất cả người hâm mộ không ngừng hét ầm lên. Không chỉ như vậy, những người hâm mộ còn hô to:

"Ông xã! ! Nhị ca có đến không ? !"

Ngô Củ ở phía sau nghe thấy được, đổ mồ hôi lạnh, thầm trả lời không có tới. Mình thật không nên lại đây.

Nào có biết Tề Hầu lại cười nói:

"Nhị ca tương đối thẹn thùng, ở phía sau không dám ra."

Những người hâm mộ vừa nghe, ồn ào muốn Nhị ca đi ra. Thế nhưng Ngô Củ nào dám đi ra ngoài, cái này cũng là chuyện bất đắc dĩ.

Một giờ đồng hồ trôi qua, mọi chuẩn bị xếp hàng xin chữ kí. Hoạt động kí tên cũng giới hạn thời gian, động tác của người hâm mộ đặc biệt nhanh, xếp hàng ngay ngắn có thứ tự.

Trong đội ngũ fan nữ chiếm đại đa số, bất quá cũng có nam. Dù sao Tề Hầu là diễn vai hành động, cũng không phải tâm lý tình cảm, bởi vậy cũng không thiếu fan nam.

Trong đội ngũ fan tỉ lệ tuy rằng mất cân đối, bất quá số lượng fan nam cũng bắt đầu nhen nhóm gia tăng, có thể nói là mồi lửa cháy lan ra đồng cỏ.

Mọi người vừa xếp hàng vừa bàn luận xôn xao. Một cô gái trẻ nhíu nhíu mày, liếc mắt nhìn phía sau, người bạn phía trước hỏi:

"Làm sao vậy?"

Cô gái nói:

"Cái người phía sau đẩy tôi, bộ dạng kỳ cục đáng khả nghi."

Người bạn nhìn phía sau. Quả nhiên là một người nam vóc dáng không lùn, mang kính râm, đội mũ bóng chày, mặc áo khoác thể thao dựng cao cổ, phía trước kéo lên che cả miệng. Không biết còn tưởng rằng hắn là minh tinh đó.

Vừa mới bắt đầu cô gái cũng cho là người nổi tiếng, kết quả cũng không phải, bộ mặt người kia nhìn như hung thần ác sát.

Mọi người di chuyển về phía trước, chẳng mấy chốc sẽ đến chỗ này. Cô gái cùng bạn kích động không thôi, vừa chuẩn bị đi tới để Tề Hầu kí tên. Đột nhiên người phía sau đẩy một cái. Cô gái căn bản không phòng bị, ngã lên trên bàn.

Người đội mũ phía sau đẩy cô gái, từ túi quần lấy ra một khẩu súng.

"A a a a! !"

"Cứu mạng! !"

Phút chốc hiện trường hỗn loạn cả lên. Bảo vệ mặc dù ở bên cạnh, thế nhưng trong tay không có gậy. Người đội mũ bóng chày cầm súng, giơ lên chỉ thẳng vào Tề Hầu.

Tề Hầu híp mắt. Khi người kia đưa tay đẩy cô gái, hắn đã phản ứng rất nhanh, đỡ cô gái, không cho cô gái đập mạnh chấn thương. Hắn lập tức hướng bên cạnh, vỗ bàn một cái, chống đỡ nâng người lên, trực tiếp vượt qua bàn đến trước mặt người cầm súng.

Người đội mũ hô to một tiếng, liền muốn bóp cò súng, thế nhưng động tác của hắn không có nhanh bằng Tề Hầu. Tề Hầu đánh vào cổ tay làm hắn bị đau, không khí lực bóp cò súng, tay buông lỏng ra. Cùng lúc đó, Tề Hầu nắm cổ tay hắn lập tức vặn một cái.

"A a a a."

Tiếng kêu thảm thiết, tay người đội mũ trật khớp, căn bản không cầm được súng. Tề Hầu quơ tới, liền nhặt súng lên, cầm trong tay nhìn một chút. Hắn trước đây chưa từng thấy vật này, chỉ là từng xem phim trên ti vi, cảm giác rất mới mẻ.

Bên cạnh một trận ồn ào. Có người cầm súng, người hâm mộ đông đảo sẽ có rối loạn. Nhưng mà còn chưa có loạn, Tề Hầu đã cấp tốc giành lấy súng của người kia. Động tác thực sự quá đẹp mắt.

Ngô Củ nghe ồn ào, không biết chuyện gì xảy ra, chạy ra xem, liền thấy bảo vệ áp giải kẻ xấu đi. Người hâm mộ hết sức kích động, một mặt là bởi vì sợ, ở một phương diện khác là bởi vì Lữ Bạch tay không chế phục kẻ xấu. Quả thực chính là cao thủ.

Tề Hầu trong nháy mắt đã lên hot search. Nơi tổ chức sự kiện có camera, có người đem video đăng tải. Tề Hầu động tác còn nhanh hơn chỉ đạo võ thuật, nước chảy mây trôi tiêu sái suất khí. HunhHn786 Thêm phim truyền hình Tề Hầu tham gia đang chiếu cũng có không ít cảnh đánh nhau. Tề Hầu quả thực trong nháy mắt biến thành ngôi sao võ thuật.

Ngô Củ đã thấy công phu Tề Hầu, bởi vậy cũng không kinh sợ, chỉ là kinh ngạc vì có người mang súng tới sự kiện. Ngô Củ đối với chuyện này rất lưu ý, lập tức gọi Tử Thanh đi thăm dò kẻ xấu kia.

Tử Thanh làm việc rất nhanh nhẹn, liền tra được kẻ xấu là do Khương Chử thuê. Lần này Khương Chử phái hắn lại đây, muốn trực tiếp diệt Tề Hầu.

Khương Chử bởi vì thua kiện, còn bị người công ty Khương gia kết tội. Tuy rằng Khương Chử làm chủ Khương gia, thế nhưng bây giờ ở công ty bị các thành viên hợp lực xa lánh, cơ hồ là bị xem như không có. Hơn nữa video của Khương Chử cùng Khương Văn Hinh truyền ra, quả thực hắn chính là chuột chạy qua đường người người đuổi đánh.

Khương Chử cảm thấy chính mình bị ép, tất cả đều là do Ngô Củ cùng Lữ Bạch gây ra. Nếu như không phải bởi vì Ngô Củ cùng Lữ Bạch, hắn cũng không đến nỗi rơi vào kết quả thảm như thế.

Khương Chử muốn liều mạng một lần, hắn không sống tốt, cũng không muốn Ngô Củ Lữ Bạch thư thái. Quan trọng nhất còn có một nguyên nhân. Người của công ty Khương gia đang tìm kiếm Khương thiếu gia lưu lạc, cũng chính là em trai Khương Chử. Vốn tưởng rằng không tìm được, thế nhưng không nghĩ tới đã tìm được. Không phải ai khác, chính là Lữ Bạch.

Tin tức này Ngô Củ kỳ thực cũng không kinh hãi. Dù sao Khương Chử và Chư Nhi giống nhau như đúc. Khương Văn Hinh giống Văn Khương như đúc. Tề Hầu vốn là em trai Chư Nhi, bởi vậy Lữ Bạch là Khương thiếu gia, Ngô Củ cũng không thấy kỳ quái.

Khương Chử nghe nói những người công ty tìm được Khương thiếu gia, hơn nữa lại chính là Lữ Bạch, tức giận không nhịn nổi, càng xác định sát tâm. Hắn phải giết Lữ Bạch trừ hậu hoạn, bằng không nhóm người kia tìm tới Lữ Bạch, hắn sẽ bị đẩy xuống đài.

Khương gia quả thật là hào môn, hơn nữa còn có lai lịch rất lâu đời. Khương gia hỗn loạn, Ngô Củ không để ý, vốn cũng không muốn cho Tề Hầu đi tranh đoạt Khương gia. Thế nhưng bây giờ Khương Chử chạy đến cửa bắt nạt, còn tìm người bắn Tề Hầu, Ngô Củ rốt cuộc nhẫn không được. Nếu đưa tới cửa, không có đạo lý buông tha.

Ngô Củ nói Tử Thanh đi gửi thiệp mời cho mấy người công ty Khương gia. Nói Ngô Củ cùng Lữ Bạch mời bọn họ ăn một bữa cơm.

Tử Thanh liền sắp xếp.

Kỳ thật mấy người công ty Khương gia, Ngô Củ cũng biết, đều là người quen cũ, chỉ có điều những người này hiện nay không quen biết Ngô Củ.

Người công ty Khương gia vừa vặn đều là người năm đó ủng hộ Tề Hầu kế vị: Cao Hề và Quốc Ý Trọng, còn có một người càng quen thuộc hơn, Thấp Bằng.

Thấp Bằng cũng họ Khương, bất quá bởi vì là chi thứ, không có kế thừa Khương gia. Nếu như mấy người công ty Khương gia không tìm được Khương thiếu gia, phỏng chừng cũng sẽ đề cử Thấp Bằng thế chỗ Khương Chử.

Ngô Củ phát ra thiệp mời, rất nhanh liền được phản hồi. Hai vị quản lý cao nhất công ty Khương gia, còn có Thấp Bằng đều sẽ tới dự tiệc vào tối thứ sáu tuần tới.

Đến ngày thứ sáu, Tề Hầu dời hết lịch làm việc trong ngày. Sáng sớm hắn ở công ty cùng Ngô Củ. Ngô Củ đang xem tư liệu, chuẩn bị làm sao cùng người công ty Khương gia đàm phán.

Tề Hầu bình thản nói:

"Có Nhị ca, tôi yên tâm, toàn bộ nghe Nhị ca."

Ngô Củ lườm một cái, nói:

"Cậu cũng không sốt ruột."

Tề Hầu cười híp mắt nói:

"Đương nhiên không cần lo lắng. Nhị ca có năng lực đàm phán, tôi chỉ phải phụ trách ăn là được. Dĩ nhiên còn muốn phụ trách ăn Nhị ca."

Ngô Củ cầm tư liệu xem lại một lần. Khương Chử đã là chuột chạy qua đường. Trước đó hắn mắng người công ty Khương gia, những câu nói kia đều bị công khai, Ngô Củ chỉ cần cùng chung mối thù là được rồi.

Tan tầm, Ngô Củ lái xe mang theo Tề Hầu đi đến nơi đã hẹn. Họ đặt phòng riêng, hai người cố ý đến sớm nhìn xem có cái gì chưa chuẩn bị xong, món ăn cũng đã gọi, chờ ba người công ty Khương gia đến.

Cao Hề cùng Quốc Ý Trọng là người có quyền cao nhất trong công ty Khương gia. Thời điểm cha Khương Chử làm chủ Khương gia, bọn họ cũng có địa vị rất cao. Hai người này tuổi không nhỏ, mặc trang phục kiểu Tôn Trung Sơn, cầm gậy, bất quá dáng dấp càng già càng dẻo dai.

Đi cùng Cao Hề và Quốc Ý Trọng là một người mặc Âu phục màu đen, thân hình cao lớn. Khuôn mặt vuông thế nhưng cũng không khó xem, trái lại hiện ra cẩn thận thành thật, nếu như không cười có thể sẽ có vẻ hơi hung ác. Người này bọn họ rất quen thuộc, chính là Thấp Bằng.

Phía sau Thấp Bằng còn có một người, trong tay là một cái cặp, hiển nhiên là người trợ lý. Tóc hơi dài, một thân âu phục màu trắng, vóc người cao gầy. Rõ ràng là nam, thế nhưng vẻ đẹp khiến người ta nghẹt thở, ngũ quan hoàn hảo đến siêu thực, cả người còn toát ra loại khí chất đặc biệt. Nói chung khiến người lần đầu tiên nhìn thấy đã bị thu hút. Bất kể là nam hay nữ nhìn thấy người này, trong lòng đều sẽ rục rịch ngóc đầu dậy.

Ngô Củ kinh hãi. Gặp Cao Hề, Quốc Ý Trọng cùng Thấp Bằng, Ngô Củ đều không lạ, chỉ là giật mình khi nhìn thấy Dịch Nha.

Dịch Nha hiển nhiên là trợ lý của Khương Thấp Bằng.

Mọi người đi vào, Ngô Củ đã không kịp kinh ngạc, nhanh chóng đứng lên, đi tới bắt tay, cười nói:

"Có thể gặp các vị ngày hôm nay thật là vinh hạnh của tôi."

Mấy người kia đều biết Ngô Củ ngày hôm nay mời bọn họ ăn cơm mục đích là gì, bởi vậy cũng không khách khí. Từng người chào hỏi giới thiệu một chút, liền ngồi xuống.

Cao Hề cùng Quốc Ý Trọng ngồi xuống xong liền bắt đầu đánh giá Tề hầu. Hai người kia là người có quyền cao nhất công ty Khương gia. Hai người tuy rằng quả thật là vì muốn giữ công ty Khương gia, thế nhưng cũng không quên lợi ích Khương gia. Bởi vậy muốn đem Khương Chử đạp xuống, thế nhưng nâng đỡ ai lên đài là vấn đề, cho nên hiện tại liền bắt đầu quan sát Tề Hầu, muốn đánh giá Tề Hầu là người thế nào.

Tề Hầu ngược lại thoải mái cho hai người đánh giá. So với cáo già Cao Hề Quốc Ý Trọng, Thấp Bằng không có như vậy, vẫn là bộ dáng thành thật, ngồi xuống liền nói với người trợ lý:

"Tiểu Dịch, cậu cũng ngồi xuống đi, chớ đứng."

Dịch Nha sau khi nghe lúc này mới ngồi xuống, thế nhưng không có ngồi cùng bàn, mà là dời một cái ghế ngồi ở phía sau.

Ngô Củ đi thẳng vào vấn đề:

"Ngày hôm nay tôi mời mấy vị đến kỳ thực mục đích rất rõ ràng, cũng không sợ đi thẳng vào vấn đề. Chúng ta liền ăn ngay nói thật. Khương Chử mặc dù là chủ công ty Khương gia, thế nhưng bây giờ công ty Khương gia đã bị Khương Chử hủy hoại không còn gì. Ngay cả tôi là công ty đối thủ nhìn cũng cảm thấy tâm lý không thoải mái. Sản nghiệp Khương gia lớn như vậy, nói trắng ra là bây giờ đều nhờ các vị chống đỡ. Khương Chử làm cái gì? Mỗi ngày ăn uống chơi bời đánh bạc gây rối, không có làm việc, còn phá hoại danh tiếng công ty, khiến mấy vị tối tăm mặt mũi."

Ngô Củ nói như thế, quả thật là đi thẳng vào vấn đề. Bọn họ nghe vẻ mặt rất khó coi. Dù sao Ngô Củ nói "đâm kim chảy máu". Xác thực danh tiếng xấu, Khương gia có máu mặt trong giới, muốn chính là danh tiếng cùng danh dự. Hiện tại hay rồi, danh tiếng cùng danh dự đều mất rồi. Bọn họ nhọc nhằn khổ sở kinh doanh lâu như vậy, lại bị Khương Chử một ngày đốt sạch. Không chỉ như vậy, Khương Chử hiện tại không thể nghi ngờ hướng trên mặt bọn họ giội phân, muốn lôi kéo mọi người cùng nhau chịu tội.

Thấp Bằng bởi vì là vãn bối, mặc dù là họ Khương, thế nhưng không có địa vị bằng Cao Hề cùng Quốc Ý Trọng, cho nên không có lập tức nói chuyện, chờ Cao Hề cùng Quốc Ý Trọng nói chuyện.

Cao Hề nói:

"Ngô tiên sinh nói đúng, nếu như không phải như vậy, chúng tôi cũng sẽ không đến đây."

Ngô Củ cười cười, còn nói:

"Mấy năm qua công ty Thiệu thị phát triển cũng không tồi, hai bên quan hệ vốn là rất tốt. Đều là bởi vì Khương Chử quấy nhiễu, không có phép tắt gây xích mích. Vừa vặn thừa dịp này, nếu như Khương gia có thể đổi chủ, Thiệu tổng cũng có ý tứ bắt tay làm hòa với Khương gia."

Cao Hề cùng Quốc Ý Trọng liếc mắt nhìn nhau, đồng thời nghĩ, bây giờ Khương gia trong nước sôi lửa bỏng, nếu như Thiệu gia chịu giảng hòa, đây chẳng phải là chuyện quá tốt. Ít nhất có thể nghỉ ngơi lấy sức, không sợ công ty đối thủ ở sau lưng đâm một đao.

Thương trường như chiến trường, nói một câu hòa giải cũng không tệ. Bọn họ cân nhắc, lại bắt đầu quan sát Tề Hầu.

Ngô Củ cười nói:

"Tôi biết, Khương gia đang tìm thiếu gia thất lạc ở bên ngoài. Mấy vị không cần nghi ngờ, chính là Lữ Bạch. Nếu không tin có thể mang Lữ Bạch đi làm kiểm tra, xem rốt cuộc có phải thật hay không."

Kỳ thực chuyện kiểm tra, Cao Hề cùng Quốc Ý Trọng đã sớm đi làm. Lữ Bạch vì sự cố đập đầu có đến bệnh viện, lúc đó tình huống rất nguy hiểm, bệnh viện còn lưu hồ sơ. Cao Hề cũng cho người ta đi làm xét nghiệm ADN, Lữ Bạch quả thật là mang huyết thống Khương gia, chính là em trai cùng cha khác mẹ với Khương Chử.

Năm xưa cha Khương Chử rất nhiều tình nhân, mẹ Khương Chử cũng không quan tâm, chỉ là muốn bảo vệ địa vị nữ chủ. Bởi vậy cha Khương Chử đi nơi nào quen ai, bà ta cũng không quản, thậm chí còn chủ động đưa người cho ông ta, chỉ là không thể có con. Bất kể là con trai hay con gái đều sẽ bị diệt. Cuối cùng người thừa kế Khương gia chỉ còn Khương Chử. Bất quá có cá lọt lưới, đó chính là Lữ Bạch.

Ngô Củ cũng không thấy kỳ quái khi Lữ Bạch và Khương Chử là anh em. Dù sao đời trước bọn họ cũng là anh em. Bây giờ Tề Hầu lên thay thế vị trí Khương Chử cũng là chuyện đương nhiên.

Ngô Củ thấy hai người kia không có mở miệng, cũng không giục, chỉ là cười nói:

"Không sao, các vị có thể suy nghĩ. Việc này chúng tôi rất có thành ý, dù sao cũng là hợp tác đôi bên cùng có lợi. Người làm ăn mà, muốn chính là lợi ích, lợi ích làm cơ sở mới nói tiếp cái khác. Không phải muốn bảo đảm quyền lợi, các ngài nói có đúng hay không?"

Cao Hề cùng Quốc Ý Trọng tựa hồ thật tán thưởng thái độ của Ngô Củ, có sao nói vậy, thoạt nhìn thực sự chuyên nghiệp.

Cao Hề, Quốc Ý Trọng cùng Thấp Bằng nhỏ giọng bàn bạc mấy câu, lập tức Cao Hề nói:

"Ngô tiên sinh, kỳ thực việc này chúng tôi cũng có điều tra. Đúng như ngài nói, Khương Chử mặc dù là người thừa kế, thế nhưng hắn không xứng làm chủ Khương gia. Khương gia không thể hủy ở trong tay hắn, bởi vậy chúng tôi sớm có điều tra thân phận Lữ tiên sinh, mới đến dự tiệc. Quả thật là muốn cùng hai vị hợp tác."

Hắn nói, trầm ngâm một chút, lại nói:

"Nếu Thiệu tổng cũng tán thành chuyện này, thì không gì tốt hơn. Mấy năm qua chúng tôi cùng Thiệu tổng có thể có chút hiểu lầm, mà đều là bởi vì Khương Chử không làm chỉ đi sinh sự. Hiện tại Thiệu tổng đồng ý giảng hòa, tuyệt đối là quá tốt... Thứ hai, cũng chính là đầu tháng sau, công ty chúng tôi sẽ theo lệ có hội nghị thường niên, thời điểm đó thương lượng chuyện Khương Chử. Đến lúc đó... mời Lữ tiên sinh đến dự."

Ngô Củ vừa nghe trong lòng cao hứng. Cao Hề nói tuy rằng ba phải cái nào cũng được, thế nhưng đã rất rõ ràng là muốn cho bọn họ biết thứ hai mở hội nghị đá Khương Chử ra khỏi vị trí chủ Khương gia. Thời điểm đó Tề Hầu trình diện, Khương Chử bị kéo xuống nâng Tề Hầu lên.

Ngô Củ liếc mắt nhìn Tề Hầu. Tề Hầu ngược lại rất đúng mực, lúc này mới ung dung cười nói:

"Hai vị đều là phụ tá đắc lực của ba tôi thời điểm đương nhiệm. Bây giờ tôi còn trẻ, có rất nhiều chuyện không hiểu, đương nhiên mong hai vị chỉ giáo thêm một chút."

Cao Hề cùng Quốc Ý Trọng nghe Lữ Bạch nói rất khách khí. Trong lòng có so sánh giữa Lữ Bạch và Khương Chử, thì càng nghiêng về Lữ Bạch. Dù sao Khương Chử hung hăng càn quấy, ngày thường không đem bọn họ để ở trong mắt, sau lưng còn mắng bọn họ. Bây giờ so sánh, làm sao có thể không hướng về Lữ Bạch?

Ngô Củ đứng lên tự mình rót rượu, cười nói:

"Hôm nay hiếm có tụ họp, cũng nói đến thuận lợi như vậy. Nào chúng ta cạn ly."

Tất cả mọi người giơ ly rượu lên, Cao Hề cười nói:

"Ngô tiên sinh là người hiểu chuyện. Trước bởi vì Khương Chử, chúng tôi cùng Ngô tiên sinh bỏ lỡ rất nhiều cơ hội hợp tác, thực sự là quá đáng tiếc. Về sau nếu có cơ hội, nhất định phải tăng lui tới mới được."

Ngô Củ gật đầu nói:

"Cao tiên sinh chiếu cố. Thứ hai đến, còn lo không có cơ hội hợp tác?"

Mọi người khách sáo, nhanh chóng chạm ly. Lời thừa thải vẫn không thể nói nhiều, thế nhưng Cao Hề cùng Quốc Ý Trọng nhấn mạnh lại một lần nữa, Tề Hầu thứ hai nhất định phải đến công ty Khương gia. Bọn họ mở hội nghị, thời điểm đó hết thảy quản lý cấp cao Khương gia đều sẽ có mặt. Những người khác, Cao Hề cùng Quốc Ý Trọng trở về sẽ liên hệ. Còn liên lạc Tề Hầu cùng Ngô Củ, vì bảo đảm bí mật, Thấp Bằng sẽ đích thân phụ trách.

Mọi người chuyện đều rất sảng khoái, dù sao cùng chung mục đích, lợi ích cũng thống nhất. Ai bảo Khương Chử đã khiến người thần căm phẫn rồi.

Mọi người đều uống rượu, có chút hơi say. Rượu uống sạch, Dịch Nha liền đứng lên nói:

"Tôi đi tìm nhân viên phục vụ."

Dịch Nha nói, đi ra ngoài. Đóng cửa lại, bất quá hắn không có đi tìm nhân viên nhà hàng, mà là quay đầu đi đến chỗ sâu nhất hành lang. Đến cửa một căn phòng, hắn gõ cửa một cái, bên trong không có âm thanh. Dịch Nha vặn tay nắm liền mở cửa đi vào, sau đó đóng cửa lại.

Trong phòng cũng chỉ có hai người, một nam một nữ, sắc mặt đều không hề tốt đẹp gì, chính là Khương Chử cùng Khương Văn Hinh.

Khương Văn Hinh thấy người đến, đặc biệt không nén được giận, nói:

"Như thế nào rồi! ? Những lão già kia nói gì? Hừ hừ, bọn họ cho là lén lút chạy tới gặp Ngô Củ cùng Lữ Bạch, chúng ta cũng không biết? Thật sự coi Công ty Khương gia chính là của bọn họ sao? Những lão già đáng chết đó!"

Khương Văn Hinh mắng, Khương Chử nhanh chóng nói:

"Bọn họ nói cái gì? Lữ Bạch có phải là người Khương gia không?"

Dịch Nha biểu tình rất lạnh nhạt, không có biến hóa trên khuôn mặt, nói:

"Lữ Bạch quả thật là Khương thiếu gia."

"Phi! Cái gì Khương thiếu gia! Hắn chính là con hoang! !"

Khương Chử liền kích động ném cái đĩa.

"Xoảng! !"

Cái đĩa bể nát.

Khương Văn Hinh nói:

"Những lão già đáng chết đó!"

Khương Chử nói:

"Bọn họ còn nói cái gì! ?"

Dịch Nha nói:

"Thứ hai sẽ có hội nghị, Cao tiên sinh muốn Lữ Bạch tới tham gia."

"Cái gì! ? Hội nghị!"

Khương Chử cùng Khương Văn Hinh thét lên, cũng may mà phòng riêng cách âm tốt. Khương Chử mặt tái mét nói:

"Bọn họ nhất định muốn trong buổi họp kết tội anh! Vậy phải làm sao bây giờ! Những lão già kia thế lực không nhỏ!"

Khương Văn Hinh cũng là mặt tái mét, nói:

"Anh! ! Bọn họ quyết định chủ ý muốn kéo anh xuống! Anh là chủ Khương gia! Những người này không biết điều! Làm sao bây giờ! Anh! !"

Khương Chử đã rất hồi hộp, Khương Văn Hinh còn ồn ào, hắn nổi nóng:

"Đừng có rối! ! Em nói đúng. Anh là chủ Khương gia! ! Bọn họ muốn đem anh kéo xuống, còn sớm lắm. Chỉ có con hoang Lữ Bạch kia thì làm được gì? Hắn căn bản không xứng họ Khương!"

Khương Chử nói, sắc mặt mù mịt, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn Dịch Nha. Hắn đứng lên, đi tới. Dịch Nha đứng tại chỗ không nhúc nhích, nhìn Khương Chử đi tới, vẫn như cũ không nhúc nhích.

Khương Chử đột nhiên cười một tiếng, duỗi tay nắm cằm Dịch Nha. Bất quá Khương Chử không cao, Dịch Nha không hề lùn, chỉ là hơi gầy mà thôi. Hắn so với Khương Chử cao hơn không ít. Khương Chử ám muội nắm cằm Dịch Nha, Dịch Nha rũ mắt nhìn xuống, tình huống như vậy có chút khôi hài.

Khương Văn Hinh nói:

"Anh, làm gì đi chứ!"

Khương Chử thâm trầm cười nói:

"Không cần sợ hãi, chúng ta còn có quân cờ cuối cùng này đây. Tôi nghe nói em họ Thấp Bằng của tôi đối với cậu không tệ?"

Dịch Nha không lên tiếng, vẫn cứ đứng như vậy, cũng không có động.

Khương Chử từ trong tay áo lấy ra một cái gói giấy nhỏ, đặt vào tay Dịch Nha, vỗ vỗ bờ vai hắn, nói:

"Thấp Bằng ở trong công ty phân lượng cũng không nhẹ. Nếu như chúng ta có thể khiến Thấp Bằng phản bội đám lão già kia, như vậy những lão già đáng chết muốn đá anh ra khỏi vị trí chủ Khương gia rất khó khăn!"

Khương Văn Hinh nhìn thấy Khương Chử lấy ra cái gói nhỏ, liền nở nụ cười, nói:

"Anh, anh thật là hư nha!"

Khương Chử nói với Dịch Nha:

"Tôi thấy hắn lúc thường đối với cậu không tệ. Dung mạo cậu cũng rất được, hắn có phải có tình ý với cậu? Lén lút cho Thấp Bằng ăn cái này, cùng em họ tốt của tôi thân thiết một chút. Đừng quên ghi lại hình ảnh. Tôi chỉ cần bắt được nhược điểm của hắn. Hừ hừ, còn sợ hắn không phản bội những lão già kia? Thời điểm đó Thấp Bằng cũng phải cần mặt mũi. Trong buổi họp, chúng ta liền chờ xem! Thật muốn nhìn những lão già kia bị bán đứng dáng dấp sẽ thế nào!"

Dịch Nha không lên tiếng, chỉ là liếc mắt nhìn gói giấy trong tay. Khương Chử nói:

"Nhanh đi, đừng quên ban đầu là ai cứu cậu! Cậu dáng dấp này, trong lòng tôi cũng ngứa ngáy. Ngược lại là tiện nghi cho em họ ngốc đầu gỗ của tôi rồi!"

Dịch Nha chỉ là đem gói giấy bỏ trong túi, thấp giọng nói:

"Vâng, tiên sinh."

Khương Văn Hinh nghe Khương Chử than thở dáng dấp Dịch Nha, hờn dỗi nói:

"Anh thật đáng ghét, hắn có đẹp hơn em không?"

Khương Chử cười nói:

"Không có không có. Hắn bất quá là một con chó mà thôi, làm sao có thể so với em gái xinh đẹp của anh?"

Khương Văn Hinh lập tức bắt đầu cười ha hả. Hai người phảng phất đã thấy tương lai lại tốt đẹp.

Dịch Nha rời căn phòng của anh em Khương Chử ra ngoài. Hắn đi không mấy bước, kết quả nhìn thấy cánh cửa phòng phía trước mở ra. Thấp Bằng từ bên trong đi ra. Sắc mặt Dịch Nha hơi hơi biến hóa một chút.

Thấp Bằng cũng nhìn thấy hắn, kinh ngạc nói:

"Tiểu Dịch, cậu làm sao từ bên đó lại đây? Cậu đi ra ngoài quá lâu, tôi nghĩ cậu gặp phiền phức."

Dịch Nha ánh mắt rất nhanh trấn định lại, nói:

"Xin lỗi tiên sinh, tôi đi một chuyến tới nhà vệ sinh."

Thấp Bằng không nghi ngờ hắn, trên mặt còn có chút quan tâm, nói:

"Tiểu Dịch có phải là hạ đường huyết, sắc mặt hơi tái. Đừng đi loạn, mau đi vào ngồi một chút. Tôi cùng Ngô tổng và Lữ tiên sinh nói một tiếng, chúng ta rời đi trước."

Thấp Bằng nói, đưa tay nắm tay Dịch Nha, mang theo hắn vào bên trong phòng.

Dịch Nha bị bàn tay ấm nóng của Thấp Bằng nắm giữ, theo ở phía sau, chỉ nói:

''Vâng, tiên sinh."