Vĩnh Hằng Chí Tôn

Chương 183: Giang Nhược Hải



Dịch giả: Cô Đơn 1 Vì Sao

“Đường Chủ, có hai vị đệ tử chân truyền đến đây báo danh.” Trong phòng khách của Phân Đường, một gã Chấp Sự Phân Đường tiến vào báo cáo.

“Lại tới những 2 người?”

Đường Chủ Phân Đường gọi là Vương Kiền, chính là một vị Thiên Cương Cảnh cấp thấp võ giả.

Đối với đệ tử chân truyền, hắn cảm thấy rất là đau đầu, bởi vì những đệ tử chân truyền này, mỗi một người đều rất lợi hại, nhưng mà hành sự quá lỗ mãng, ở đâu có nguy hiểm liền xông về nơi đó. Phải biết rằng, tông môn đã ra chỉ thị cho Phân Đường một số chỉ tiêu thương vong, ví dụ như đệ tử chân truyền, trong một năm chỉ tiêu tử vong chỉ có 1 người, không khéo chính là, năm nay đã có một vị đệ tử chân truyền Bạch Ngân bị hút cạn máu, nếu như lại có một người nữa bị chết, hắn sẽ bị trừ đi không ít điểm, đến khi không còn đủ điểm theo quy định, sẽ bị cách chức Đường Chủ Phân Đường.

“Để cho bọn họ vào đi!” Vương Kiền bất đắc dĩ nói.

Đau đầu thì đau đầu, thế nhưng hắn cũng hiểu, những đệ tử chân truyền này cần rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu mới có thể trưởng thành lên, mà hắn là Đường Chủ Phân Đường, cảm thấy việc này rất khó có thể giải quyết.

Lý Phù Trần cùng với Hướng Thiên Cường tiến vào trong phòng khách của Phân Đường.

“Đệ tử chân truyền Lý Phù Trần, đệ tử chân truyền Hướng Thiên Cường, ra mắt Vương Đường Chủ.” Hai người đồng thanh nói.

“Ngươi chính là Lý Phù Trần.” Nghe thấy cái tên Lý Phù Trần, Vương Kiền lấy làm ngạc ngiên, danh tiếng của Lý Phù Trần, hắn đã sớm nghe nói qua, trong hành trình Bách Thảo Bí Cảnh, đối phương bằng sức một người, giết cho đệ tử của 3 tông thương vong thảm trọng, so với Kiếm Si năm đó còn phải mạnh hơn.

“Đúng vậy.” Lý Phù Trần nói.

Vương Kiền nhíu mày một cái, “Ngươi mới trở thành đệ tử chân truyền được mấy tháng, hà tất phải gấp gáp đi săn giết võ giả Ma Đạo, hơn nữa, ngươi cũng không có thiếu điểm cống hiến đi!”

Lý Phù Trần tu vi quá thấp, nếu như Lý Phù Trần có tu vi Địa Sát Cảnh trung giai, hắn sẽ không ngăn cản đối phương, lấy chiến lực của đối phương, hoàn toàn đủ khả năng chống lại Địa Sát Cảnh cao giai võ giả, bình thường không có Thiên Cương Cảnh võ giả xuất hiện, thì không có bất cứ nguy hiểm nào.

Lý Phù Trần nói: “Đối mặt với nguy hiểm, mới có thể tôi luyện bản thân, chính vì điều đó ta mới tới nơi đây.”

Nếu chọn cách an nhàn tu luyện, Lý Phù Trần có thể từng bước trưởng thành tiếp, đạt được Địa Sát Cảnh đỉnh phong, đạt được Thiên Cương Cảnh, đạt được Thoát Thai Cảnh, thậm chí siêu việt Thoát Thai Cảnh, thế nhưng tu luyện như vậy quá chậm, chờ tới khi đạt được một bước kia, đã là vài chục năm sau đó.

Ngoại trừ điều đó, còn do thế giới này biến hóa quá nhanh, ai mà biết được Thương Lan Tông sau này có gặp phải nguy cơ bị diệt tông hay không, và khi nào sẽ phát sinh Đại chiến tông môn lần thứ 4, hắn không muốn đến lúc đó ngay cả sức để tự vệ cũng không có.

Nếu như Hướng Thiên Cường không tới mời hắn, thì qua một thời gian ngắn nữa, hắn cũng sẽ đi ra ngoài lịch lãm.

Vương Kiền lắc đầu, hắn sớm đã biết lời khuyên bảo của mình là vô dụng, quả nhiên không có đoán sai.

“Các ngươi vừa mới đến đây, hay là như vậy, ta sẽ đem các ngươi an bài vào tiểu đội thứ 3 và tiểu đội thứ 5, thuộc tổ thứ 10, đúng lúc bọn họ đều thiếu thành viên.” Phân Đường thứ 7 được chia ra làm 10 tổ, tổ trưởng của mỗi một tổ đều là võ giả Địa Sát Cảnh đỉnh phong, tương đối mà nói, nhiệm vụ của tổ thứ 10 này là nhẹ nhất, hắn đã từng an bài không ít đệ tử chân truyền vào tổ này.

“Tạ ơn Vương Đường Chủ.” Lý Phù Trần cùng Hướng Thiên Cường chắp tay cảm ơn.

Tổ thứ 10 nằm ở phía tây bắc Sơn Trang, hai ngươi hãy đi tới đó.

Chỉ mất một lúc, hai người đi tới một cái đình viện rất lớn.

Đình viện này có một đại sảnh, một cái đại viện cùng với 5 cái tiểu viện, từng cái tiểu viện lại được chia làm 5 viện nhỏ.

Bên ngoài đại sảnh, 2 người lên tiếng: “Đệ tử chân truyền Lý Phù Trần cùng Hướng Thiên Cường đến đây báo danh.”

Trong đại sảnh, một nam tử khôi ngô thân thể cường tráng ngẩng đầu lên, nói: “Vào đi!”

Nghe vậy, Lý Phù Trần cùng Hướng Thiên Cường tiến vào đại sảnh, hướng nam tử khôi ngô nói: “Xin chào Trần Tổ Trưởng!”

Nam tử khôi ngô chính là Tổ Trưởng tổ 10 Trần Đại Hùng, có tu vi Địa Sát Cảnh đỉnh phong, có địa vị cao hơn so với Trưởng Lão ngoại tông cùng với Thành Chủ, thuộc về cấp bậc Trưởng Lão ngoại tông cao cấp.

“Vương Đường Chủ an bài cho các ngươi như thế nào?” Trần Đại Hùng ngáp một cái, hỏi.

Lý Phù Trần nói: “Vương Đường Chủ an bài cho chúng ta vào tiểu đội số 3 cùng với tiểu đội số 5.”

“Uhm, vậy các ngươi liền gia nhập vào tiểu đội số 3 và tiểu đội số 5 đi.” Trần Đại Hùng gật đầu.

“Trần Tổ Trưởng, chúng ta còn không biết ai là Tiểu Đội Trưởng của tiểu đội số 3 và số 5.” Hướng Thiên Cường nói.

Trần Đại Hùng phẩy phẩy tay, nói: “Yên tâm, mấy ngày nữa các ngươi sẽ biết, ngoài ra, tổ của chúng ta là tổ có nhiệm vụ nhẹ nhất.”

Lý Phù Trần cùng Hướng Thiên Cường hai mặt nhìn nhau.

Chờ Lý Phù Trần cùng Hướng Thiên Cường rời khỏi, Trần Đại Hùng lẩm bẩm nói: “Tổ thứ 10 của ta, sắp trở thành tổ chuyên thu nhận đệ tử chân truyền, không được, phải thương lượng với Vương Đường Chủ một chút, để cho ta đảm nhiệm chức vụ Tổ Trưởng của tổ khác.”

Lý Phù Trần là thành viên của tiểu đội số 3, đi tới tiểu viện dành cho tiểu đội số 3, còn Hướng Thiên Cường là thành viên tiểu đội số 5, thì đi tới tiểu viện dành cho tiểu đội số 5.

Đúng như lời Trần Đại Hùng nói, vài ngày sau, bọn họ gặp được Tiểu Đội Trưởng của tiểu đội mình.

Tiểu Đội Trưởng của tiểu đội số 3 gọi là Từ Thanh Hải, có tu vi Địa Sát Cảnh thất trọng, vốn là một gã Trưởng Lão ngoại tông, sau đó vì không chịu nổi cuộc sống yên tĩnh ở Thương Lan Tông, đã xin đi tới Phân Đường thứ 7 thuộc Thần Phong Đường.

“Ngươi là đệ tử chân truyền thứ hai của tiểu đội chúng ta, trước đây tiểu đội chúng ta vốn cũng có hai người đệ tử chân truyền, nhưng đã bị chết mất một người.” Trong tiểu viện, Từ Thanh Hải cùng Lý Phù Trần vừa uống trà, vừa nói chuyện phiếm.

“Không phải là tổ số 10 tương đối thanh nhàn sao? Vì sao lại có người chết?”

Lý Phù Trần hỏi.

Từ Thanh Hải cười khổ nói: “Vị đệ tử chân truyền cảm thấy tổ thứ 10 quá thanh nhàn, nên đã lén lút đi ra ngoài, muốn một mình săn giết võ giả Ma Đạo, kết quả bị một tên võ giả Ma Đạo tu luyện công pháp hút máu bắt được, bị hút hết máu mà chết, đến khi chúng ta tìm thấy, thì chỉ còn một cỗ thây khô, ngay cả tóc và răng cũng đều rơi rụng hết.”

Lý Phù Trần không nói gì, chết thì cũng đã chết rồi, nếu đã đi tới Thần Phong Đường, thì phải xác định có thể chết bất cứ lúc nào, tất nhiên, hắn sẽ không giống như là vị đệ tử chân truyền này, dám manh động một mình đi săn giết võ giả Ma Đạo, để rồi bị giết chết.

Hắn tin tưởng, sẽ có cơ hội được đi ra ngoài săn giết võ giả Ma Đạo.

“Đúng rồi, Giang Nhược Hải còn đang bế quan, chờ hắn xuất quan, các ngươi có thể làm quen một chút.” Giang Nhược Hải mà Từ Thanh Hải nhắc đến chính là một vị đệ tử chân truyền khác trong đội.

“Tốt.” Lý Phù Trần gật đầu.

Cuộc sống trôi qua từng ngày, chớp mắt, Lý Phù Trần đã đi tới Phân Đường thứ 7 được một tuần lễ.

Các tổ khác cách vài ngày lại có nhiệm vụ, duy chỉ có tổ thứ 10 không thấy có.

Lý Phù Trần cũng không cảm thấy gấp gáp, ban ngày hắn ở trong sân tu luyện Phần Thiên Chân Công, đến tối thì đi ra bên ngoài Phân Đường thứ 7 tu luyện khinh công Huyền Phong Tam Biến.

Huyền Phong Tam Biến là khinh thân công pháp Huyền Cấp trung giai, một khi tu luyện tới cảnh giới Lô Hỏa Thuần Thanh, có thể tạo ra một cái phân thân, còn nếu tu luyện tới cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực, có thể tạo ra 2 cái phân thân, cộng thêm chính mình nữa là ba, chính vì điều đó mà được gọi là Huyền Phong Tam Biến.

“Ngươi chính là Lý Phù Trần?”

Ngày hôm đó, đang ở trong sân tu luyện Phần Thiên Chân Công, Lý Phù Trần bị một giọng nói từ phía trên tường viện làm cho tỉnh lại.

Lý Phù Trần khẽ nhíu mày, “Giang Nhược Hải?”

Hắn từ trên người Giang Nhược Hải, cảm nhận được một tia địch ý.

Nếu là những người khác, chắc chắn sẽ gõ cửa, còn đối phương thì trực tiếp đứng ở trên tường viện.

“Ngươi sau này hãy cách xa Trần Phương Hoa sư muội một chút.” Giang Nhược Hải thản nhiên nói.

“Dựa vào cái gì?”

Hắn không biết Giang Nhược Hải cùng Trần Phương Hoa có quan hệ như thế nào, thế nhưng điều đó không có quan hệ gì với hắn.

“Chỉ bằng ngươi bây giờ không phải là đối thủ của ta.”

“Cái này cũng chưa chắc.”

Lý Phù Trần đúng là không có ý gì với Trần Phương Hoa, hiện tại, nữ nhân có thể khiến hắn nảy sinh tình cảm chưa có xuất hiện, chẳng qua hắn vẫn luôn coi Trần Phương Hoa là bằng hữu, nếu đã là bằng hữu, tất nhiễn sẽ thường xuyên gặp mặt.

“Ngươi muốn thử sao?” Từ trên người Giang Nhược Hải toát ra khí tức rất sắc bén.