Vị Thiếu Gia Khó Chiều

Chương 13: Dậy sớm



Uyển Ngưng quay trở về phòng khi đã làm xong mọi việc, cô lập tức chạy vào trong phòng thay đồ xem những chú mèo con.Lúc này đã có một con tỉnh dậy, nó đang kêu không ngừng khiến Uyển Ngưng không biết phải làm thế nào

Ngó nghiêng một hồi đang tính bế con mèo đó ra khỏi lồng thì bên ngoài có người gõ cửa , Uyển Ngưng hoảng loạn vội vàng chạy ra bên ngoài thì thấy một người hầu gái đang bê một chiếc thùng thần thần bí bí đứng trước cửa phòng cô

Nhìn qua gương mặt này , Uyển Ngưng liền biết đây là người của Dì Trần.Cô không do dự liền cầm lấy rồi mang vào trong phòng giấu đi.Lúc này cô mới có thời gian rảnh để đi tắm, cầm lấy cái kéo cắt băng quấn ngực.Miếng băng rơi xuống đất lộ ra bộ ngực trắng mịn , Uyển Ngưng đưa tay sờ lên ngực mình rồi thở dài một hơi: " lại lớn hơn rồi..."

Mỗi ngày việc cô tốn nhiều thời gian nhất chính là quấn ngực, cô luôn phải nghĩ cách làm bộ ngực phẳng lại để không bị phát hiện.Uyển Ngưng đưa tay tháo những thứ giả trên người mình xuống để lên kệ cẩn thận

- " sắp đến cuối tháng rồi!! " Bởi bà dì của cô thường sẽ đến vào cuối tháng nên trong vòng 4 ngày Uyển Ngưng sẽ nghĩ phép và quay trở về nhà của ba mẹ.Việc này đã được dì Trần đồng ý nên Phong An Huy không có phản đối gì chỉ yêu cầu cô mang đồ ngọt về cho anh ta

Sau khi chăm sóc da mặt xong , Uyển Ngưng đi ra bên ngoài sấy tóc nhìn mái tóc của mình trong gương khiến cho cô có chút buồn bởi không được chăm sóc nhiều nên bây giờ tóc có phần xơ xác hơn.Kiểm tra cửa phòng lẫn cửa ban công lần cuối để chắc chắn sẽ không có ai có thể đột nhập vào phòng cô lúc đang ngủ

Uyển Ngưng nằm trên giường mở điện thoại lên nhìn những con số dư trong tài khoản ngân hàng thì không khỏi nở nụ cười hạnh phúc.Cô ôm lấy điện thoại rồi từ từ nhắm mắt lại

Sáng ngày hôm sau, Uyển Ngưng thức dậy từ rất sớm để chuẩn bị mọi thứ và cũng muốn xem tình hình của hai chú mèo.Sắp xếp mọi thứ trong phòng xong Uyển Ngưng đi xuống bếp để làm bữa ăn sáng cho Phong An Huy

Cô lười làm món mới nên đã làm cơm rang rồi sắp xếp thêm một vài món nhẹ nữa là hoàn thành.Việc còn lại giao cho người hầu, nhìn đồng hồ cũng sắp đến giờ Phong An Huy tỉnh dậy nên Uyển Ngưng đi về phòng của anh ta

Vẫn như mọi ngày , sau khi gõ cửa thì Uyển Ngưng trực tiếp đẩy cửa đi vào bên trong đánh thức anh ta dậy nhưng hôm nay không biết Phong An Huy chập mạch ở chỗ nào , anh ta đã tỉnh dậy thậm chí đã thay quần áo xong ngồi sofa chờ cô đến

- " cậu chủ... hôm nay bị đứt dây thần kinh nào sao? "



- " im miệng lại đi! Tôi muốn ăn sáng "

Nói xong thì đứng dậy đi ra khỏi phòng, Uyển Ngưng mỉm cười rồi bước theo cậu ta ra khỏi phòng.Trong đầu cô thầm mong ngày nào cũng như vậy thì tốt cô đỡ phải mất thời gian đi gọi cậu ta dậy

Vừa nhìn thấy món cơm rang , Phong An Huy nhíu mày quay sang nhìn Uyển Ngưng không hài lòng nói: " tôi muốn đổi món khác..."

- " không có đâu!! Tôi nấu...tôi có quyền quyết định món của cậu ăn ngày hôm nay là gì!! " Uyển Ngưng mỉm cười đáp lại cậu ta với giọng nói đanh thép.Phong An Huy hơi nhíu mày lại đẩy đĩa cơm rang sang một bên rồi chỉ vào những món ăn khác ở trên bàn

- " những món này không phải cậu nấu? "

Uyển Ngưng xúc một thìa cơm không ngẩng lên nhìn mà đáp luôn: " ừ! Món ăn kèm "

Phong An Huy khoanh tay trước ngực: " tôi muốn ăn đồ của cậu nấu chứ không phải ăn đồ của họ nấu!! Đứng dậy đi nấu món khác cho tôi "

Uyển Ngưng bỏ thìa xuống, uống một hớp nước cho trôi cơm rồi quay sang nhìn anh ta.Phong An Huy cũng quay sang nhìn cô , hai người không nói gì nhưng cuối cùng Uyển Ngưng vẫn phải đứng dậy đi ra sau để nấu đồ ăn sáng cho anh ta

Vị đầu bếp đứng bên cạnh trở thành phụ bếp cho Uyển Ngưng dùng ánh mắt ướt đẫm lệ nhìn cô.Uyển Ngưng ho vài tiếng rồi vỗ vai ông ấy: " không sao...chú sẽ không bị đuổi việc đâu "

Phong An Huy nhìn về phía họ sau đó hừ lạnh một tiếng bảo người hầu mang đến iPad cho mình , anh ta tìm một thứ gì đó giết thời gian chờ đợi Uyển Ngưng nấu bữa sáng xong

Bởi vì muốn tiết kiệm thời gian lẫn công sức, Uyển Ngưng nấu cho Phong An Huy một bát mỳ hải sản.Đặt bát mỳ xuống trước mặt Phong An Huy , cô hất hàm nói: " tôi sẽ không nấu lần nữa đâu đó nha "